TruyenHHH.com

Tan Lam X Tan Chi Loi Tong Hop Sieu Thoai


    Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua khe hở của rèm chiếu vào phòng, người trên giường co ro dưới chăn.

    Tần Lam ngủ say, giống như đã rất lâu rồi nàng chưa có được một giấc ngủ ngon như vậy, tiến độ điều tra vụ án còn quá chậm, nàng lúc nào cũng phải căng thẳng vì sợ bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.

    Người trong chăn vặn vẹo thò đầu ra ngoài, duỗi người

- "A~....thoải mái quá!"

Nàng dụi dụi đôi mắt còn ngái ngủ, nhìn thấy một khung cảnh xa lạ, nàng chợt ngồi dậy, ôm chăn nhìn bộ quần áo còn nguyên vẹn của mình rồi thở phào nhẹ nhõm, sau đó bắt đầu nhìn xung quanh, căn phòng sạch sẽ ngăn nắp, cho đến khi nàng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc trên khung ảnh tủ đầu giường

- "Oh, mình uống nhiều quá nên quên mất ở nhà Tân Chỉ Lôi."

Sau đó nàng lại nằm xuống, vùi mặt vào gối, chiếc giường mềm mại có mùi hương của Tân Chỉ Lôi khiến nàng cảm thấy vô cùng thoải mái, thậm chí nàng còn quên mất hai người mới quen nhau có mấy ngày.

Nàng liếc nhìn đồng hồ và nó kêu lên một tiếng bíp

-"Ah!"

Tân Chỉ Lôi bị đánh thức trên ghế sofà chạy vào phòng ngủ

- "Chuyện gì đã xảy ra thế?"

Tần Lam vội vàng đứng dậy, chạy về phía cửa, đụng phải Tân Chỉ Lôi

- "Ass! Hết rồi, xong rồi, sao muộn thế này?"

Tân Chỉ Lôi ôm người sắp ngã

- "Ah, tôi tưởng có chuyện gì. Đã muộn thì cứ muộn đi. Sao vội thế? Sao lại phải la lớn như vậy?"

Tần Lam phớt lờ lời phàn nàn của ai đó, chỉ bước ra khỏi cửa.

- "Tôi không nói với cô nữa, tôi phải đi làm việc."

Tân Chỉ Lôi tóm lấy Tần Lam

- "Đừng lo, sao cô lại đi làm liền, người đầy mùi rượu thế này? Cô về nhanh tắm rửa thay quần áo đi. Trong lúc tôi sẽ nấu hai quả trứng cho cô ăn, tôi đưa cô đến đó. Dù sao thì cũng đã quá muộn rồi."

- "Không được, chuyện này phiền toái cho cô quá."

- "Không có gì đau, tôi cũng định ra ngoài đi nghe giảng."

Tần Lam suy nghĩ một chút

- "Được, cảm ơn, tối nay tôi đãi cô bữa tối."

- "Được rồi, đi nhanh đi"


Tần Lam nhanh chóng thu dọn đồ đạc, vừa đi ra ngoài đã nhìn thấy Tân Chỉ Lôi đang đứng ở cửa với hai quả trứng và một hộp sữa đang đợi nàng, mỉm cười tiến lên nắm lấy cánh tay Tân Chỉ Lôi.

- "Đi thôi"

Tân Chỉ Lôi nhét đồ ăn cho nàng, vỗ nhẹ đầu Tần Lam

- "Cầm lấy, nhanh lên nào, sĩ quan Tần"

Trong xe, Tần Lam đang ngồi ở ghế phụ ăn trứng.

- "Trứng do cô Tân nấu ngon quá."

Tân Chỉ Lôi nhìn về phía trước vừa lái xe vừa mỉm cười.

- "Cô khen người ta không cần suy nghĩ à. Không phải trứng luộc đều có vị giống nhau sao?"

- "Không đâu, tôi chỉ nghĩ món ăn của cô rất ngon."

- "Được rồi được rồi, tất cả những gì cô nói đều đúng!"

- "Đúng vậy, cảnh sát sẽ không nói dối."

Sau khi được đưa đến đồn cảnh sát, Tần Lam xuống xe chạy về cửa

Dừng một chút, quay người chạy lại, đứng trước cửa kính xe bên tay lái, gõ cửa

Tân Chỉ Lôi hạ cửa xuống

- "Có chuyện gì vậy"

Tần Lam toàn bộ thân trên nhào vào cửa kính ô tô, ôm lấy Tân Chỉ Lôi

- "Cảm ơn ~ Tạm biệt, tối nay tôi sẽ gọi cho cô và mời cô đi ăn tối."

Khuôn mặt Tân Chỉ Lôi vùi vào lồng ngực mềm mại, chóp mũi tràn ngập mùi thơm trên cơ thể thơm tho của Tần Lam, bỗng nhiên, tai cô đỏ bừng, lắp bắp nói

- "Được."

Tần Lam nhìn người ngượng ngùng trước mặt, vẫy tay mỉm cười trước khi tiến vào đồn cảnh sát.

Trong văn phòng, một đám người nhìn Tần đội trưởng đi vào văn phòng, trên mặt mang theo nụ cười, họ lộ ra vẻ kinh ngạc, tụ tập lại thấp giọng thảo luận.

- "Trời ạ, ngươi nhìn thấy không? Tần đội trưởng cười kìa"

- "Buông tôi ra, người đó thật sự là đội trưởng Tần sao? Chị ta bị quỷ ám à?"

- "Vẻ đẹp của tảng băng trôi đã tan rồi sao? Ôi, ôi, ôi, tôi thất tình rồi."

- "Thật sự mà nói, đội trưởng Tần khi cười trông rất đẹp."

- "Ừ, ừ, đẹp quá. Nếu đây là vợ tôi, chắc tôi sẽ cười trong mơ mất, haha."
............
Đoàn Nhất Hồng đi tới, cho mỗi người một tiếng cằn nhằn lớn tiếng

- "Các người không cần phải đi làm nữa phải không?"

Mọi người vội vàng giải tán
Đoàn Nhất Hồng trở lại công việc trong tuyệt vọng

Sau khi Tân Chỉ Lôi tiễn Tần Lam đi, cô liền đi mua sim điện thoại mới, lưu số của Tần Lam trong đó.

Sau đó cô lái xe đến lớp hóa học, cô vào bằng cửa sau và ngồi ở hàng ghế cuối cùng.
Cô im lặng nghe giáo sư trên bục giảng, đột nhiên giáo sư hỏi bạn nghĩ hóa học là gì?

Các sinh viên bên dưới đều đang bàn tán, giáo sư nhìn xung quanh, gật đầu với Tân Chỉ Lôi, yêu cầu cô trả lời.

Tân Chỉ Lôi đứng dậy

- "Hóa học có thể thay đổi thế giới"

Giáo sư rất hài lòng với câu trả lời này, nhưng ông không hiểu Tân Chỉ Lôi đã nói gì, Hóa học có thể thay đổi thế giới, nhưng là loại thay đổi nào? Chỉ một suy nghĩ có thể dẫn đến hai kết cục hoàn toàn khác nhau

Đoàn Nhất Hồng suốt buổi chiều lơ đãng, người ta gọi hắn mấy lần, nhưng hắn vẫn luôn ngơ ngác.

Trước khi tan sở, Đoàn Nhất Hồng gõ cửa phòng làm việc của Tần Lam

- "Vào đi"

- "Đội trưởng Tần, đây là báo cáo phân tích mới của bộ phận kỹ thuật"

- "Để đó đi"

Đoàn Nhất Hồng đặt báo cáo xuống, ngơ ngác đứng bên cạnh.

Tần Lam thấy người vẫn chưa rời đi, nàng liếc nhìn anh rồi tiếp tục công việc.

- "Còn việc gì sao?"

Đoàn Nhất Hồng do dự

- "Chính là, cái đó,..."

Tiếng chuông điện thoại di động cắt ngang lời nói của Đoàn Nhất Hồng, Tần Lam nhìn điện thoại, thấy là số lạ, ra hiệu cho Đoàn Nhất Hồng đợi một lát rồi mới nhấc máy.

Đoàn Nhất Hồng im lặng đứng sang một bên

- "Xin chào"

- "Cảnh sát Tần, tôi đây, khi nào thì tan sở?"

Tần Lam bất giác mỉm cười, Đoàn Nhất Hồng tiếp nhận hết thảy

- "Là cô sao, tôi sẽ tan làm sớm"

- "Vậy tôi đón cô rồi đi ăn tối."

- "Được rồi, vậy tôi sẽ đợi cô. Hẹn gặp lại sau."

- "Hẹn gặp lại"

Tần Lam cúp điện thoại, hỏi người bên cạnh vừa rồi muốn nói gì?

Đoàn Nhất Hồng xua tay nói

- "Không có gì, tôi đi trước."

Nói xong, hắn không quay đầu lại rời khỏi văn phòng, bỏ lại Tần Lam đang ngơ ngác ở phía sau.

Tần Lam đang hoàn thành công việc cuối cùng thì lại có tiếng gõ cửa, nàng ngẩng đầu lên cau mày, tự hỏi liệu mình có phải tăng ca nữa không

- "Vào đi"

Nàng không ngước lên nhìn ai, tiếp tục bận rộn với công việc của mình, chỉ nghe thấy tiếng bước chân đến bên cạnh rồi im lặng.

- "Có chuyện gì vậy?"

Người bên cạnh vẫn im lặng, nàng ngẩng đầu bối rối.

Tân Chỉ Lôi khoanh tay nhìn nàng, nàng mỉm cười và đấm vào đùi Tân Chỉ Lôi

- "Cô đang làm gì vậy? Không nói một lời nào"

Tân Chỉ Lôi giả vờ bị thương vì bị đánh và ôm đùi cô lùi lại

- "A! Đau quá! Cảnh sát đang đánh tôi."

Tần Lam vội vàng tiến lên che miệng Tân Chỉ Lôi, nhìn ra ngoài cửa

- "Đừng la nữa! Tại sao cô lại lớn tiếng như vậy? Mọi người sẽ nghĩ tôi đã làm gì đó với cô đấy."

Tân Chỉ Lôi đưa tay lên miệng mỉm cười.

- "Tại sao Tần sĩ quan lại căng thẳng như vậy? Khi nào tôi mới có thể ăn được? Bữa trưa tôi thậm chí còn không ăn cơm vì chờ bữa ăn của cô."

Tần Lam chọc vào eo Tân Chỉ Lôi

- "Ngươi thật sự là đồ vô dụng"

Ngoài cửa có hai ba người đứng nhìn bọn họ, hai người rất thân mật, không buông tay nhau, nhìn có chút mơ hồ.

Nghe thấy tiếng động, Tần Lam rút tay ra, đứng sang một bên, hất tóc.

- "E hèm! Có chuyện gì vậy? Ai đang làm gì đứng ở cửa vậy?"

Ngoài cửa mấy người gãi đầu xấu hổ

- "Ừm, không phải cậu vừa nghe thấy tiếng động nên tới gặp đội trưởng Tần sao, khụ khụ! Thôi, các cậu đang bận, về trước đi."

Nói xong, có vài người quay người muốn bỏ chạy

- "Đóng cửa cho tôi!"

Cánh cửa đóng lại

Tần Lam thở phào nhẹ nhõm, ngồi xuống ghế

- "Đều là lỗi của cô đấy. Cô thậm chí còn không đóng cửa lại. Hình tượng của tôi đã hoàn toàn biến mất."

Tân Chỉ Lôi nhìn nàng mỉm cười.

- "Đội trưởng Tần, sao tôi lại có cảm giác như đang ngoại tình với cô vậy?"

Tần Lam lại đánh một cái

- "Cô đang nói cái gì vậy? Ai đang ngoại tình với cô chứ?"

Tân Chỉ Lôi chống khuỷu tay lên bàn, nhìn vào mắt Tần Lam

- "Không có chuyện gì đâu, sao cô căng thẳng thế?"

Tần Lam bị nhìn chằm chằm như vậy, trong lúc nhất thời có chút căng thẳng, nàng quay mặt đi, vội vàng lật tung tài liệu trên bàn.

- "Này, Tôi còn chưa xong việc, cũng không rảnh mà gây sự với cô đâu."

Tân Chỉ Lôi nhún vai và ngồi sang một bên

- "Có một số người chỉ giỏi cứng rắn thôi."

Sau khi bị Tần Lam đánh một đòn, cô không dám nói nữa, ngồi phịch xuống ghế đợi Tần Lam tan sở

===============================
+ Tác giả: 云上白客
+ Dịch: Rosy's🫶

~ Truyện đăng trên Siêu Thoại "TÂN CAM TẦN NGUYỆN" - 06/03/2024 11:22 - weibo

**TÁC PHẨM ĐƯỢC PHÉP DỊCH ĐỘC QUYỀN TẠI DUY NHẤT WATTPAD @hnRosys. Vui lòng không reup khi chưa được sự cho phép. Xin cảm ơn! Yêu thương...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com