TruyenHHH.com

Tan Lam X Tan Chi Loi Tong Hop Sieu Thoai


    Tần Lam biết rất rõ, lúc này nơi xe jeep đậu sẽ không có người đi qua, nàng chỉ có thể hết lần này đến lần khác cố gắng an ủi người trên người mình.

     Tân Chỉ Lôi lúc này hai mắt đỏ hoe, cô cũng không quan tâm.

     Ba chiếc cúc áo khoác trắng nhanh chóng được cởi ra, để lộ ra chiếc áo sơ mi màu xanh quân đội được cắt may khéo léo. Tay Tân Chỉ Lôi hơi run khi cô cởi nút áo sơ mi, nhưng Tần Lam lại nhìn cô nói

- "Lôi Lôi, đừng làm vậy."

    Nàng vẫn đang cố gắng lấy lại sự tỉnh táo của cô, nhưng vô ích.

    Một lúc sau, đôi tay ở phía sau dễ dàng buông bỏ mọi trói buột ở phần thân trên. Sau đó là vô số nụ hôn rơi xuống mọi bộ phận trên cơ thể nàng.

     Cảm giác quen thuộc lại quét qua trái tim nàng, kèm theo đó là câu nói: "Tần Lam, chúng ta ly hôn đi!"

- "Không."

     Lời từ chối phát ra từ miệng nàng, Tần Lam rõ ràng cảm giác được đầu lưỡi của cô dừng lại trên ngực mình, đang định giải thích điều gì đó, nhưng sau đó, cảm giác lạnh lẽo từ bụng dưới đã đưa nàng vào sâu thế giới.

      Môi Tân Chỉ Lôi quấn chặt quanh nụ hoa Tần Lam, xoay tròn, liếm và nán lại trên đó.

     Nhưng tay phải của cô vẫn tiếp tục khám phá phía dưới, chiếc quần quân đội tương đối rộng rãi chỉ cần móc bằng ngón tay là nút trên cùng dễ dàng bật ra.

     Tân Chỉ Lôi háo hức đưa tay vuốt ve phía dưới cái bụng phẳng lì của nàng, cuối cùng dừng lại ở mép chiếc quần lót quấn quanh khu vườn bí mật.

"Không ướt." Trong đầu cô thoáng qua một thoáng buồn bã, sau đó ngón tay út của cô cẩn thận cầm lấy mép quần lót, dán toàn bộ lòng bàn tay vào khu vực tươi tốt bí ẩn.

- "Tân Chỉ Lôi, đồ khốn."

    Nước mắt Tần Lam không ngừng rơi xuống, trong lòng dâng lên một cảm giác nhục nhã, cuối cùng chỉ có thể dùng lời lẽ sắc bén để bày tỏ sự phản kháng.

- "Là một kẻ khốn có thể khiến chị nhớ suốt đời?"

     Ngón giữa của Tân Chỉ Lôi ấn vào nơi nhạy cảm của Tần Lam

- "A~"

     Tần Lam rốt cuộc nuốt không được toàn bộ phản hồi bản năng trong cơ thể, hai tay bị trói khiến cơ thể vặn vẹo.

     Một chuyển động nhỏ được ghi lại toàn bộ, khơi dậy ham muốn vô tận của Tân Chỉ Lôi
Ngón giữa của cô bắt đầu vẽ những vòng tròn nhịp nhàng dưới cơ thể Tần Lam, hoa huyệt sưng tấy của nàng lúc này trở nên nhạy cảm hơn.

- "Nhẹ thôi..."

     Cùng với những lời cầu xin đứt quãng và rên rỉ trong miệng, Tân Chỉ Lôi chậm rãi đưa ngón giữa đang xoay tròn vào trong cơ thể Tần Lam

- "Hưm~...chậm...chậm thôi."

     Khi ngón tay tiến vào, cảm giác rõ ràng của nếp gấp trên bức tường bên trong truyền đến não bộ của Tân Chỉ Lôi, không ngừng dấy lên những làn sóng trong lòng cô.

      Cuối cùng, đầu ngón tay của cô tiến vào một khu vực tương đối thông thoáng, nơi mà cô rất quen thuộc. Đầu ngón tay hơi cong lên, chạm vào da thịt mềm mại nhạy cảm của Tần Lam

- "A... ưm..."

      Giọng nói nũng nịu truyền đến tai cô, Tân Chỉ Lôi vô thức tăng tốc chuyển động của tay cho thấy sự phù hợp giữa hai cơ thể.

      Tần Lam vặn vẹo thân thể không chịu nổi, nhưng cái nơi ở phần dưới cơ thể lại cắn chặt vào ngón tay của Tân Chỉ Lôi, cơ thể nàng vô thức hướng lên trên, như muốn nhiều hơn nữa vào lúc Tân Chỉ Lôi đưa ngón tay ra

-"A, đầy bụng quá."

     Kể cả sau khi kết hôn, Tân Chỉ Lôi vẫn luôn bận rộn với công việc, hai người dành rất ít thời gian cho nhau chứ đừng nói đến việc thân mật với nhau như vậy.

     Cái nơi nhỏ chưa từng trải qua chuyện tình cảm giờ lại càng bị nhét đầy hơn, lúc đẩy vào có chút đau đớn

- "A... ưm... đau quá... sắp vỡ mất..."

     Cảm giác khoái cảm ập đến trong đầu, Tần Lam chỉ có thể cầu xin Tân Chỉ Lôi thương xót giữa các đòn tấn công, nhưng dường như chẳng có tác dụng gì.

      Động tác tay của Tân Chỉ Lôi càng lúc càng nhanh

- "A, a, a..."

      Cuối cùng, sau khi chất lỏng mật ong liên tục phun vào lòng bàn tay, động tác từ từ chậm lại.
Nhưng vào lúc này, bức tường bên trong đang co rút của Tần Lam đang vặn xoắn ngón tay của Tân Chỉ Lôi, không cho phép bất kỳ cử động nào.

      Trên lưng nàng lấm tấm mồ hôi, cảm giác nhớp nháp khiến da nàng dính chặt vào ghế sau bọc da của xe địa hình, khiến Tần Lam không thể cử động được ngẩng đầu nhìn người trên người vẫn còn trên người nàng, cảm giác nhục nhã còn sót lại hiện lên trong lòng nàng, nàng quay mặt đi, nước mắt không ngừng trào ra.

      Mặc dù không gian của xe địa hình có hạn nhưng Tân Chỉ Lôi lại không có ý định buông tha Tần Lam.

     Một tiếng vang lên, ghế sau xe bị hạ xuống, Tân Chỉ Lôi lật người, nằm cạnh Tần Lam

     Tần Lam chỉ cảm thấy mí mắt có chút giật giật, nhưng trong chốc lát liền tỉnh lại.

     Khi nàng quay đầu lại, chỗ ngồi bên cạnh đã trống rỗng, nàng chỉ có thể cảm nhận được cảm giác như có một con chuồn chuồn bay trong bụng

- "Đừng nữa, Lôi Lôi"

     Nàng ấy dường như đang cầu xin sự thương xót

     Có thể cảm giác được lưỡi gà từ bụng từ từ di chuyển xuống.

      Cảm giác ấm áp khiến nàng run rẩy, tay nàng muốn nắm lấy thứ gì đó, Tần Lam mới nhận ra tay mình lại được tự do.

- "A"

      Đầu lưỡi của cô lúc này xoay quanh hoa huyệt, Tần Lam không khỏi quan tâm. Hoa huyệt nhạy cảm và sưng tấy liên tục nhắc nhở trong đầu nàng rằng nàng muốn nhiều hơn nữa.

      Nàng tùy ý đặt tay lên vai Tân Chỉ Lôi, mới nhận ra cô cũng đã khoả thân giống mình.

     Đầu lưỡi của cô quấn quanh và ấn vào một cách thất thường, khiến ham muốn trong lòng nàng càng trở nên mãnh liệt hơn

- "Lôi Lôi~"

     Âm thanh này dường như là hộ chiếu sau khi nhận được tín hiệu, Tân Chỉ Lôi đi xuống, nán lại ở cửa hang và nuốt hết nước mật ong vừa rồi.

- "A ~ ưm ~"

      Giọng nói lại trở nên đứt quãng và khàn khàn, đầu lưỡi liên tục đẩy lên, nàng không ngừng điều chỉnh nhịp điệu tiếng rên rỉ trong miệng.

      Thân xe jeep tiếp tục lắc lư theo chuyển động của cơ thể họ, rất lâu không thể dừng lại.

      Cuối cùng, Tần Lam thân thể run rẩy kịch liệt, hai tay ôm chặt sau đầu Tân Chỉ Lôi, khiến đầu lưỡi cô chôn dưới cơ thể không thể cử động được. Trong lúc Tần Lam buông tay ra, một lượng lớn mật ong từ giữa hai chân của nàng phun ra.

- "Giúp chị dọn dẹp." _Người bên dưới giải thích.

      Tần Lam nửa mơ nửa tỉnh mở mắt, phát hiện quần áo đã mặc lại trên người, lặng lẽ nằm ở ghế sau xe jeep, như thể mọi thứ chỉ là một giấc mơ, thứ khiến nàng trở lại hiện thực chính là lời nói lạnh lùng của người kế bên

- "Tỉnh rồi sao?"

       Tần Lam vẫn im lặng.

- "Ngày ly hôn em đưa cho chị có đọc không?"

        Tân Chỉ Lôi ngập ngừng hỏi
 
       Nhưng lúc đó tâm tình Tần Lam đặc biệt không tốt, nàng chỉ có thể mơ hồ nhớ được Tân Chỉ Lôi đã đưa cho nàng thứ gì trước cửa Cục Nội vụ, nhưng nàng lại không nhớ mình đã để nó ở đâu.

       Im lặng là câu trả lời tốt nhất.

      Tân Chỉ Lôi đứng dậy mở cửa xe, khi cô quay lại ghế lái, Tần Lam cũng ngồi dậy.

       Bầu không khí trong xe jeep có chút kỳ quái. Hai người rõ ràng là thân thiết nhất với nhau không dám nói ra trong lòng lúc này.

- "Lam Lam"

       Xe dừng lại ở ngoài trại, lúc Tần Lam mở cửa xe bước xuống xe, Tân Chỉ Lôi đã ngăn nàng lại

- "Chị sẽ quên em sao?"

- "Em muốn cái gì ở tôi?"

       Tần Lam nhịn không được hỏi.

- "Bộ não có thể quên, nhưng trái tim sẽ nhớ đến. Dù sao thì cơ thể chúng ta cũng hòa hợp."

      Tần Lam cảm thấy trong lòng dâng lên một chút tức giận, mạnh mẽ đóng cửa xe lại, đi về phía lều trại của mình.

- "Đừng xài nước hoa nữa!"

      Tân Chỉ Lôi hét lên với người ngoài cửa sổ xe.

     Đèn trong xe dần mờ đi, cô ngồi trong xe bấm bật lửa, ngọn lửa yếu ớt nhảy múa, châm điếu thuốc trong miệng cùng mùi nước hoa còn sót lại khiến cô hơi nhức đầu.

       Bằng cách này, nàng ấy có thể nhớ đến cô mãi mãi
Nghĩ đến điều này, Tân Chỉ Lôi cong môi tự ti.

(Còn tiếp..)
===============================
+ Tác giả: 天涯路4521
+ Dịch: Rosy's🫶

~ Truyện đăng trên Siêu Thoại "TÂN CAM TẦN NGUYỆN" - 07/07/2024  - 16:19 weibo

**TÁC PHẨM ĐƯỢC PHÉP DỊCH ĐỘC QUYỀN TẠI DUY NHẤT WATTPAD @hnRosys. Vui lòng không reup khi chưa được sự cho phép. Xin cảm ơn! Yêu thương...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com