Tan Lam X Tan Chi Loi Tong Hop Sieu Thoai
Giữa tháng 6, các thành phố nhỏ phía Nam bước vào mùa mưa, thời tiết luôn u ám, nóng ẩm.
Trời đã khuya, trời lại bắt đầu mưa nhẹ, Tân Chỉ Lôi đứng bên đường, dựa vào đèn đường và hút thuốc.
Ngọn lửa đỏ rực cháy trong không khí ẩm ướt và phát ra âm thanh xèo xèo. Thuốc lá đã ẩm ướt, không khác gì khói cỏ khô. Tân Chỉ Lôi nheo mắt lại vì khói.
Những giọt mưa rơi trên làn da màu lúa mì không làm mất đi sức nóng của chiếc áo đen ướt đẫm mồ hôi, ướt đẫm trên người, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của Tân Chỉ Lôi với người phụ nữ đó nữa
Tân Chỉ Lôi có một bí mật. Người phụ nữ mà cô thèm muốn là một phụ nữ đã có gia đình.
———————-
Tân Chỉ Lôi lần đầu tiên đến nhà người phụ nữ, trong một ngày nhiệt độ hơn 30 độ, nhìn thấy người sửa chữa là một phụ nữ, nàng sửng sốt trong giây lát, sau đó nắm lấy cánh tay của Tân Chỉ Lôi và đưa cô vào nhà, Tân Chỉ Lôi chỉ cảm thấy tay nàng ấy hơi lạnh.
Người phụ nữ sống trong một tòa nhà dân cư rất cũ và vấn đề về đường ống nước gần như là chuyện thường tình.
Đường ống nước trong bếp của người phụ nữ có vấn đề và nước thải rò rỉ khắp sàn nhà, Tân Chỉ Lôi đã kiểm tra và phát hiện ra nguyên nhân là do các vết nứt trên đường ống nước.- "Tôi khuyên cô nên thay nó bằng một cái mới. Nó hơi đắt nhưng đáng giá."
Nhưng người phụ nữ chỉ nhờ Tân Chỉ Lôi sửa nó cho nàng Tân Chỉ Lôi hiểu ý, lại ngồi xổm xuống bắt đầu sửa chữa. Người phụ nữ đứng sang một bên giám sát công việc và thản nhiên trò chuyện với Tân Chỉ Lôi- "Tôi chưa bao giờ thấy một nữ thợ sửa chữa"
Tân Chỉ Lôi mỉm cười, không ngừng động tác tay- "Bây giờ thì thấy rồi đó"
- "Cô bao nhiêu tuổi?"
Tân Chỉ Lôi ngẩng đầu liếc nhìn nữ nhân, câu hỏi này tựa hồ có chút xúc phạm, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của nữ nhân, cô đột nhiên cảm thấy cũng không có gì to tát- "37"
- "Trông không giống lắm. Cô đã kết hôn chưa?"
- "Không có đối tượng" Tân Chỉ Lôi lại ngẩng đầu, ánh mắt trở nên nghi hoặc- "Sao tôi không biết bây giờ sửa đường ống nước cần phải kiểm tra nhân khẩu?"
Người phụ nữ cười điên cuồng, lộ ra hàm răng trắng nõn, có chút bắt mắt, cười một hồi mới ngồi xổm xuống bên cạnh Tân Chỉ Lôi, nghiêng đầu về phía cô- "Cô nghĩ tôi bao nhiêu tuổi?"
Tân Chỉ Lôi nhìn nàng bằng ánh mắt cong cong, vội vàng quay đi- "Chắc giống tôi"
- "Em gái, tôi lớn hơn em"
Tân Chỉ Lôi có vẻ thích thú và nhìn người phụ nữ từ trên xuống dưới- "Trông cô cũng không lớn đến thế."
Người phụ nữ đứng dậy giả vờ tức giận, khoanh tay và ưỡn ngực- "Cô cảm thấy ai không lớn?"
Tân Chỉ Lôi chợt hiểu ý của người phụ nữ này, cô biết rõ mình đang nói đến tuổi tác, người này đang trêu chọc cô, sau khi sống được hơn ba mươi năm, cô lại trở nên ngượng ngùng- "Đó không phải là điều tôi đang nói tới"
Tiếng cười của người phụ nữ vang vọng trong không gian nhỏ bé, nàng vỗ vai Tân Chỉ Lôi rồi cười nói-"Tôi không trêu chọc cô nữa, tôi đã 44 rồi."
- "Trông không giống lắm" Tân Chỉ Lôi tiếp tục bận rộn với công việc trong tay
Người phụ nữ đứng dậy, tựa lưng vào tường, nhìn cơn mưa nhẹ ngoài cửa sổ, vẻ mặt u sầu nhẹ nhàng thở dài- "Tốt nhất là đừng kết hôn..." Âm thanh đó tinh tế đến mức gần như hòa vào tiếng mưa.
Tân Chỉ Lôi đã tự mình sửa chữa đường ống nước. Cô đã khéo léo vận hành các dụng cụ trong tay và hoàn thành công việc trong hai hoặc ba lần. Cô mở vòi và thử không có dấu hiệu rò rỉ. - "Đã kiểm tra, năm mươi."
Không nhận được hồi âm, cô quay lại, nhìn thấy người phụ nữ đang ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ, trên khuôn mặt xinh đẹp nhìn nghiêng có vẻ buồn bã. Cô không khỏi thắc mắc người đàn ông nào đã cưới nàng mà lại không trân trọng nàng ấy, nếu là cô, cô chắc chắn sẽ không sẵn lòng để người phụ nữ đó tỏ ra buồn bã như vậy dù một chút
Nhưng cô vẫn phải chạy đến nhà bên cạnh nên phải nhẹ nhàng cắt ngang dòng suy nghĩ của người phụ nữ, có lẽ là cảm thấy xấu hổ nên đi lấy tiền cho Tân Chỉ Lôi, đồng thời rót cho cô một ly nước.
Tân Chỉ Lôi không khách khí, cầm cốc nước uống hết rồi bỏ đi.
Chỉ hai ngày sau khi cô đến nhà người phụ nữ này lần thứ hai, lần này người phụ nữ ăn mặc rất ít, trên người chỉ mặc một chiếc váy dây màu trắng. Trên làn da trắng nõn của nàng có nhiều vết bầm tím. Tân Chỉ Lôi không khỏi nhìn lại hai lần.
Sửa ống nước xong, người phụ nữ cầm tiền trên tay nhưng thay vì đưa cho Tân Chỉ Lôi lại hỏi- "Cô sắp bận à?"
- "Chưa"
- "Vậy cô có thể ở lại nói chuyện với tôi được không?" Trong mắt nàng tràn đầy mong đợi, Tân Chỉ Lôi có chút do dự, cô không muốn gặp rắc rối, nhưng lại không nỡ từ chối.
- "Tôi có thể trả tiền, hãy ở lại với tôi một lúc"
- "Quên đi, tôi chỉ hơi mệt một chút, chúng ta đi nghỉ ngơi đi." Tân Chỉ Lôi ngồi một mình trên ghế sofa- "Tôi có thể hút thuốc được không?"
Người phụ nữ rót hai ly nước đặt lên bàn, sau đó đưa gạt tàn cho Tân Chỉ Lôi- "Có thể"
Người phụ nữ đứng trước bệ cửa sổ bên trái ghế sofa, lại với vẻ mặt khó tả. Cô không khỏi cau mày.
Cô nhìn chằm chằm vào lưng người phụ nữ và nhìn từ trên xuống dưới có thể thấy khắp nơi trên vùng da hở, sau gáy, vai, cánh tay, đùi...
Tân Chỉ Lôi châm một điếu thuốc, tầm nhìn của cô mờ đi trong giây lát khi làn khói tràn ngập trong không khí. Việc hít vào và thở ra chất nicotin đã làm cô bớt đi phần nào sự khó chịu trong cơ thể- "Tại sao không ly hôn?"
Lời nói đột ngột của Tân Chỉ Lôi kéo người phụ nữ ra khỏi dòng suy nghĩ- "Không đủ rõ ràng sao?"
Cánh tay thon dài của người phụ nữ đặt trên bậu cửa sổ, chậm rãi nói- "Kể từ lúc con chim bị nhốt trong lồng, nó không có cơ hội được tự do ngoại trừ cái chết."
Tân Chỉ Lôi đi tới phía sau người phụ nữ. Thân hình gầy gò của người phụ nữ được bao bọc bởi bóng dáng của Tân Chỉ Lôi. Sau gáy nàng ấy có một vết bầm tím, trông giống như dấu vết bị ai đó véo nàng ấy từ phía sau, đưa tay lên vết bầm tím, cơ thể người phụ nữ run rẩy không giấu được.
Trong thời tiết nóng bức, cơ thể người phụ nữ lạnh lẽo, đầu ngón tay Tân Chỉ Lôi nhẹ nhàng xoa làn da của nàng, khiến trái tim nàng run lên- "Cô quá yếu ớt, làm người ta muốn bảo vệ cô, cũng muốn ức hiếp cô."
Người phụ nữ lùi lại một bước, tựa tấm lưng gầy gò vào cơ thể rắn chắc của Tân Chỉ Lôii, đưa tay ra phía sau vuốt ve một bên mặt của Tân Chỉ Lôi- "Còn cô thì sao? Cô muốn bảo vệ tôi nhiều hơn hay ức hiếp tôi nhiều hơn?"
Tân Chỉ Lôi hỏi lại nàng- "Cô có thể hút thuốc không?"
Người phụ nữ quay mặt lại, hơi ngước lên nhìn đôi môi của Tân Chỉ Lôi, đưa tay theo tầm mắt, nhẹ nhàng mỉm cười- "Cứ thử đi rồi sẽ biết"
Tân Chỉ Lôi rít một hơi thuốc đưa vào miệng, sau đó cúi đầu hôn lên môi người phụ nữ, làn khói đọng lại giữa môi họ, cuối cùng biến mất trong khe hở giữa môi và răng.
Tân Chỉ Lôi chưa bao giờ nghĩ rằng thuốc lá đắng lại có vị ngọt như vậy, bàn tay đặt sau gáy nàng vuốt ve lưng nàng, sau đó vòng qua eo nàng, đầu ngón tay vuốt ve cái bụng săn chắc của nàng.
Tân Chỉ Lôi không nếm được quá nhiều vị ngọt. Người phụ nữ đặt ngón trỏ lên môi Tân Chỉ Lôi và nhìn vào mắt cô một cách quyến rũ- "Cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi"
- "Tôi muốn" Tân Chỉ Lôi ghì đầu người phụ nữ và muốn hôn nàng ấy
Người phụ nữ lùi lại một bước và rời khỏi vòng tay của Tân Chỉ Lôi- "Cô nên đi đi, anh ta sẽ quay về sớm thôi"
Tân Chỉ Lôi uống hết nước trên bàn, cầm hộp dụng cụ rời đi, trước khi rời đi, cô đột nhiên muốn biết tên người phụ nữ trước khi cửa đóng lại, cô nắm lấy tay nắm cửa, ép mặt cô vào khe cửa. Dưới cái nhìn bối rối của người phụ nữ, Tân Chỉ Lôi hỏi nàng câu hỏi- "Tôi có thể biết tên cô được không?"
- "Tôi sẽ nói với cô khi cô đến lần sau."
—————-
Tân Chỉ Lôi nhổ tàn thuốc, ném vào thùng rác ven đường rồi đi về phía khu dân cư phía sau.
Đã một tuần kể từ lần cuối cô đến nhà người phụ nữ này. Lần này người phụ nữ mặc một chiếc váy hai dây màu đen, khiến làn da trắng nõn và dịu dàng hơn, những vết bầm tím trên người cũng không hề giảm bớt, gợi tình hơn một chút.
Tân Chỉ Lôi nhanh chóng hoàn thành công việc, rửa sạch vết bẩn trên tay rồi đi đến phòng khách. Trên bàn đặt hai cốc nước và một cái gạt tàn, người phụ nữ vẫn đứng trước cửa sổ.
Tân Chỉ Lôi đi tới phía sau nàng, ôm eo, cúi đầu nói nhỏ vào tai nàng- "Bây giờ chị có thể cho tôi biết tên của chị được không?"
- "Tần Lam, còn cô thì sao?"
- "Tân Chỉ Lôi, tên của chị thật hay."
Tân Chỉ Lôi quay mặt sang một bên, hôn lên mặt, tai và cổ của Tần Lam, cuối cùng vẫn ở trên vết bầm trên xương quai xanh của Tần Lam, đưa lưỡi ra nhẹ nhàng liếm.
Tần Lam tựa nửa người vào vai Tân Chỉ Lôi, vòng tay qua cổ Tân Chỉ Lôi. Cái lưỡi trơn trượt khiến nàng cảm thấy hơi ngứa ngáy, hơi thở trở nên rối loạn. Tân Chỉ Lôi siết chặt lưỡi và ấn vào vết bầm như một đứa bé hư. Tần Lam rên rỉ đau đớn. Tân Chỉ Lôi ôm nàng chặt hơn. Nhìn xuống, Tân Chỉ Lôi không thể phân biệt được bên nào gợi tình và quyến rũ hơn, bộ ngực đầy đặn được bọc trong vải, khe ngực sâu và phần phình ra đẩy lớp vải lên. Bàn tay quấn quanh eo Tần Lam ngập ngừng vuốt ve dọc theo mép dưới ngực nàng, đầu ngón tay chạm vào vết sưng xuyên qua lớp lụa mỏng, đầu ngón tay vòng quanh nó.- "Ưm......" Tần Lam nửa nheo mắt, hơi ưỡn ngực kiêu ngạo, đặt vào trong tay Tân Chỉ Lôi, đây chắc chắn là động viên lớn nhất đối với Tân Chỉ Lôi Tân Chỉ Lôi đưa lưỡi liếm lên cổ Tần Lam, để lại một vệt nước, cho đến khi đầu lưỡi chạm vào môi nàng, đưa vào trong miệng Tần Lam, lập tức quấn lấy nhau, không thể tách rời. Bàn tay của Tân Chỉ Lôi đi xuống, luồn vào dưới váy của Tần Lam, lại ôm lấy ngực của Tần Lam. Chiếc váy treo đã ngắn, gấu váy do cử động của Tân Chỉ Lôi vén lên và dính vào cẳng tay của cô. Vùng da dưới ngực Tần Lam chỉ được che phủ bởi một lớp ren đen. Không có lớp áo che chắn, bộ ngực mịn màng nằm gọn trong lòng bàn tay cô, kích thước không thể nắm bắt được bằng một tay. Bộ ngực mềm mại tràn ra từ giữa những ngón tay của Tân Chỉ Lôi, đầu ngón tay của cô và nhào nặn chúng.- "Ưm......a~..." Tần Lam nhiệt tình ôm lấy Tân Chỉ Lôi, nàng có thể cảm giác được dưới cẳng tay cơ bắp run lên, tràn đầy sức lực, nội tiết tố trong cơ thể tăng cao, bụng dưới có cảm giác nóng rát, nàng không nhịn được mà co cứng hai chân. Tân Chỉ Lôi không hài lòng với mong muốn của nàng, cô cong đầu gối, đẩy vào giữa chân Tần Lam- "Hôm nay anh ta có về không?"- "Cô làm tôi thất vọng" Tần Lam cho biết nàng thấy ghê tởm nhưng vẫn nheo mắt thích thú khi được Tân Chỉ Lôi phục vụ.- "Vậy tôi nên hỏi thế nào đây?" Tân Chỉ Lôi nhẹ nhàng hôn lên lưng Tần Lam, liếm vết bầm tím- "Anh ta chỉ về vào mỗi chủ nhật" Sau khi nhận được câu trả lời, Tân Chỉ Lôi có chút hưng phấn, tay mạnh hơn một chút, để lại một vết đỏ trên bộ ngực trắng nõn và mềm mại.- "Ha~... nhẹ thôi" Thân thể mảnh khảnh của Tần Lam khẽ run lên, nàng đặt tay lên mép cửa sổ, xoa xoa đùi Tân Chỉ Lôi giữa hai chân.
Tân Chỉ Lôi ấn Tần Lam vào cửa sổ kính, cô đưa tay xuống và chạm vào khu vườn bí ẩn qua quần lót của nàng. Cô chà xát mạnh phần thịt mềm ở đó và bóp chặt bông hoa ẩn giấu.- "Ưm~..." Tần Lam ghì chặt hai chân, khoái cảm đột nhiên khiến nàng run rẩy cả khuôn mặt, những hạt mưa rơi vào cửa sổ giống như những hạt mưa đập vào người nàng Hô hấp của Tân Chỉ Lôi càng lúc càng nặng nề, cô không nhịn được nữa, trong mắt tràn đầy dục vọng, muốn ăn Tần Lam, liếm từ đầu đến chân, để cho hơi thở của cô bao trùm. Tân Chỉ Lôi trêu chọc Tần Lam qua quần lót, tiếng rên rỉ của Tần Lam càng trở nên quyến rũ hơn theo chuyển động của Tân Chỉ Lôi. Khu vườn bí ẩn ướt đẫm mật ong mà nàng tiết ra, bao gồm cả chiếc quần lót quấn quanh nó, thậm chí cả ngón tay của Tân Chỉ Lôi cũng không tha Trên đầu ngón tay của cô ngày càng có nhiều chất lỏng trơn trượt, Tân Chỉ Lôi bôi vào mặt trong đùi của Tần Lam, sau đó dùng đầu ngón tay nhấc mép quần lót của nàng lên, xuyên vào. Tần Lam hung hăng nắm lấy cổ tay Tân Chỉ Lôi, dục vọng trong mắt nàng tiêu tan- "KHÔNG" Tân Chỉ Lôi nhìn nàng vài giây, sau đó cố ý thu tay lại, trong lúc nhất thời mất hứng, ôm Tần Lam, cùng nàng nhìn ngoài cửa sổ mưa phùn không ngớt và con đường tấp nập dưới lầu. Tần Lam ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ, trong khi Tân Chỉ Lôi nhìn khuôn mặt của Tần Lam, lông mày u sầu hơi nhíu lại, không biết cô đang nghĩ gì. Không ai nói gì nữa, Tân Chỉ Lôi mãi cho đến khi trời tối mới rời đi. Sau ngày hôm đó, hai người dường như đã ngầm hiểu nhau. Tần Lam thường xuyên nhờ Tân Chỉ Lôi tới đây vì nhiều lý do khác nhau, từ sửa đường ống nước, gas đến tắc cống, thậm chí còn thay bóng đèn. Mỗi lần Tần Lam đều đặt hai ly nước và một cái gạt tàn lên bàn như thường lệ, rồi đứng bên cửa sổ sau khi Tân Chỉ Lôi hoàn thành nhiệm vụ, cô ôm Tần Lam từ phía sau. Họ đứng bên cửa sổ và hôn nhau say đắm. Tân Chỉ Lôi chạm vào bộ ngực mềm mại của nàng ấy hoặc là bụng dưới săn chắc nhưng không thể chạm vào điểm mấu chốt Họ dường như chỉ là hai con người tội nghiệp bị cuộc sống lấn át và bám lấy nhau. Nhưng Tân Chỉ Lôi biết mình bị người phụ nữ này hấp dẫn, không còn đơn giản như thèm muốn thân thể của nàng nữa. Mỗi lần nhìn thấy vết thương cũ của Tần Lam chưa lành lại, lại xuất hiện vết thương mới, cô luôn cảm thấy đau lòng, cô thấy ghen tị và ghét người đàn ông cô chưa từng gặp. Tân Chỉ Lôi muốn quan hệ tình dục với Tần Lam, cô cảm thấy không ai sẽ không có ý tưởng đó sau khi nhìn thấy Tần Lam như vậy. Cô đã cố gắng nhiều lần nhưng Tần Lam luôn từ chối nên cô không bao giờ vượt quá giới hạn nữa.—— Tần Lam đã gần một tuần không gặp Tân Chỉ Lôi, cô gửi tin nhắn cho Tần Lam nhưng không nhận được hồi âm, điều này khiến cô có chút khó chịu và hoảng sợ, trong đầu cô nảy ra những ý nghĩ không tốt. Tần Lam có bị người đàn ông đó làm bị thương không? Gãy tay hay gãy chân? Hay nó là một cái gì đó nghiêm trọng hơn? Không kịp suy nghĩ, Tân Chỉ Lôi cầm hộp dụng cụ trong tay chạy đến nhà Tần Lam. Cô dự định tùy theo tình huống mà hành động.
Nếu như nam nhân ở nhà, Tần Lam không có xảy ra việc gì, vậy cô sẽ nói cô tới thay ống nước.
Nhưng nếu Tần Lam xảy ra chuyện gì, cô cũng không ngại dạy cho người đàn ông này một bài học. Cơ bắp mà cô rèn luyện nhiều năm như vậy cũng không phải là vô ích, trong hộp còn có rất nhiều vũ khí. Trong đầu cô có rất nhiều suy nghĩ lung tung, nhưng cô hy vọng Tần Lam sẽ không sao. Tân Chỉ Lôi liền leo lên tầng bốn, đứng trước cửa hít một hơi rồi gõ cửa. Một lúc sau, cánh cửa hé mở, giọng nói khàn khàn của Tần Lam từ bên trong truyền ra- "Em đến đây để làm gì?" Tân Chỉ Lôi nắm lấy khung cửa nhìn qua khe cửa, Tần Lam đang ẩn nấp, chỉ lộ ra một cánh tay nhỏ- "Tôi đã gửi tin nhắn cho chị nhưng không trả lời, vì tôi sợ chị sẽ xảy ra chuyện gì."- "Tôi không sao, về nhanh đi"- "Mở cửa cho tôi xem" Tân Chỉ Lôi không dùng sức mạnh của mình mở cửa, Tần Lam cũng không ngăn cản được cô mở cửa.- "Tôi thực sự ổn"- "Tại sao chị lại trốn khi không sao chứ?" Ngoài cửa không còn tiếng động nào nữa, Tân Chỉ Lôi yên lặng chờ đợi, tuy nhiên, từ trong cửa truyền đến tiếng nức nở yếu ớt, Tần Lam không kịp mở cửa, chưa phản ứng cô túm lấy tay nắm cửa của nàng, cả người được đưa ra ngoài Tân Chỉ Lôi ôm nàng, vừa nhìn thấy Tần Lam, cô cuối cùng cũng hiểu tại sao Tần Lam lại phớt lờ cô. Trên cổ Tần Lam có một vết véo màu tím đầy dấu hôn, chọc vào mắt Tân Chỉ Lôi, cô bế nàng về phòng, ném nàng lên ghế sofa, đưa tay vén váy hai dây của Tần Lam lên Tần Lam lấy cẳng tay che mặt, nhẹ nhàng nức nở, tay còn lại kéo váy cố gắng che thân.- "Đừng... đừng nhìn" Tân Chỉ Lôi ngồi phịch xuống ghế sofa, nước mắt trào ra, không ngừng hỏi Tần Lam tại sao, nhưng cô không quan tâm, Tần Lam không trả lời, cuối cùng cô xấu hổ chạy ra ngoài. Tân Chỉ Lôi không hiểu tại sao người đàn ông đó có thể làm được còn cô thì không. Sau khi Tân Chỉ Lôi rời đi, Tần Lam quấn quần áo cuộn tròn trên ghế sofa khóc. Nàng cảm thấy có lỗi với Tân Chỉ Lôi và có những khó khăn riêng. Nàng nghĩ Tân Chỉ Lôi có thể hiểu được mình. Trước đây Tần Lam cho rằng nàng lấy chồng vì tình yêu, nhưng sau khi kết hôn, người đàn ông này dường như đã hoàn toàn thay đổi, không còn ân cần dịu dàng nữa, trở nên cáu kỉnh, và hay đánh nhau bằng nắm đấm, đá nếu nàng không đi theo ý anh ta phục vụ tình dục càng khiến Tần Lam bị tra tấn nhiều hơn. Sau đó, người đàn ông cảm thấy mệt mỏi và bắt đầu tìm kiếm niềm vui mới, nhưng anh ta không muốn để Tần Lam đi và dùng ba mẹ nàng làm mối đe dọa. Anh ta không sợ Tần Lam bỏ chạy và quay lại tra tấn Tần Lam vào mỗi Chủ nhật đã trở thành trò tiêu khiển của anh ta. Một con chim bay tự do rơi vào móng vuốt của quỷ dữ và bị giam cầm trong chiếc lồng vô tận. Nàng khao khát được giải cứu nhưng nàng cũng biết rằng không ai có thể cứu được mình. Cho đến khi nàng gặp Tân Chỉ Lôi, Tân Chỉ Lôi rất xinh đẹp. Cô có khuôn mặt trưởng thành và hung hãn, nhưng cô trở nên nhút nhát vì ít nói. Khi cười, cô rất toả nắng, giống như một con cún dễ thương. Trái tim ngủ yên đã lâu, gần như ngừng đập lúc này mới sống lại, nàng muốn kéo Tân Chỉ Lôi xuống cùng mình mà rơi xuống vũng bùn. Vì vậy nàng cố ý dụ dỗ Tân Chỉ Lôi, cố ý để lộ toàn bộ vết sẹo của mình cho Tân Chỉ Lôi thấy, háo hức được cơ thể cường tráng của cô ôm lấy, háo hức được chạm vào, hôn, thậm chí muốn bị cô chiếm hữu. Nhưng nàng quá bẩn thỉu, nàng cảm thấy mình không xứng đáng, không thể làm hoen ố Tân Chỉ Lôi nên trái với ý muốn của cô, nàng từ chối hết lần này đến lần khác những yêu cầu tiếp theo của Tân Chỉ Lôi. Nhưng vừa rồi nhìn thấy Tân Chỉ Lôi xấu hổ khóc qua khe hở, tự hỏi tại sao, nàng lại không giải thích được, bỗng nhiên hối hận vì quyết định ban đầu của mình. Nàng sợ Tân Chỉ Lôi sẽ không đến với mình nữa, nàng chưa bao giờ bất lực như vậy, ngay cả khi bị một người đàn ông dùng nắm đấm - đá vào người, trái tim nàng đã chết từ lâu, chính Tân Chỉ Lôi đã khiến nó đập lại Tần Lam ủ rũ ngủ ở nhà hai ngày không uống nước. Trong khoảng thời gian này, nàng đã gửi vài tin nhắn cho Tân Chỉ Lôi, nhưng Tân Chỉ Lôi không trả lời. Nàng nghĩ nếu chết như vậy thì ít nhất nàng cũng được tự do. Đột nhiên có tiếng gõ cửa, Tần Lam cũng không để ý, nhưng người ngoài cửa lại có chút bất đắc dĩ, sau đó giọng nói của Tân Chỉ Lôi truyền đến.- "Tần Lam, mở cửa" Tần Lam vội vàng đứng dậy mở cửa, Tân Chỉ Lôi vẫn như thường lệ đứng ở ngoài cửa ôm hộp dụng cụ, nhào vào trong ngực Tân Chỉ Lôi, nước mắt lại trào ra.- "Tôi tưởng em tức giận, sẽ không bao giờ tới nữa." Tân Chỉ Lôi bế Tần Lam đi vào nhà, đóng cửa lại.- "Tại sao chị thích điều này?" Tân Chỉ Lôi nhìn khuôn mặt đẫm nước mắt của Tần Lam, sắc mặt cực kỳ kém cỏi, môi khô nứt nẻ, tóc rối bù. Tần Lam nhớ tới mình đã hai ngày chưa tắm, chắc là nóng nực như vậy, nên vội vàng xuống khỏi Tân Chỉ Lôi- "Tôi...tôi đi tắm trước." Tân Chỉ Lôi nhìn Tần Lam chạy vào phòng tắm, đôi mắt tối sầm lại, suy nghĩ hai ngày, cô vẫn không thể buông tay Tần Lam, muốn chiếm hữu nàng, để nàng chỉ thuộc về cô. Đặt hộp dụng cụ xuống, cô dọn dẹp đống bừa bộn trong phòng khách, sau đó rót một cốc nước đặt lên bàn, làm xong mọi việc, Tần Lam mới mặc một chiếc áo khoác ren màu đen đi ra, hấp dẫn hơn bao giờ hết, chiếc váy vừa dài đến đùi, Tân Chỉ Lôi đã nuốt nước miếng.- "Chị đã ăn cơm chưa?"- "Chưa" Tần Lam ngồi xuống ghế sofa, dùng khăn lau tóc cho mình- "Tôi nấu cho chị một tô mì nhé?"- "Được"- "Tôi rót cho chị chút nước, nhìn môi chị khô đến nỗi nứt nẻ rồi" Tân Chỉ Lôi quay người đi vào bếp làm việc Tần Lam nhìn chằm chằm vào ly nước trước mặt, trên mép ly có chút bột trắng. Nàng nhếch môi liếc nhìn hộp dụng cụ của Tân Chỉ Lôi. Nàng mở ra, lục lọi không có gì để lấy. Đôi mắt nàng bị thu hút bởi bóng giấy trong thùng rác bên cạnh. Nàng đứng dậy và mở nó ra. Nội dung tờ giấy đúng như những gì nàng nghĩ, nàng đặt tờ giấy lên bàn như không có chuyện gì xảy ra. Tân Chỉ Lôi bưng mì ra trước mặt Tần Lam, tờ giấy nằm bên cạnh quen thuộc đến mức cô không khỏi nhìn chằm chằm Tần Lam. Tần Lam cầm tờ giấy lên đọc từng chữ- "Hướng dẫn sử dụng, phụ nữ trưởng thành lấy mỗi lần một gói, ủ rồi uống. Không màu, không mùi, uống sau một giờ sẽ có tác dụng, có thể khiến người ta nhanh chóng rơi vào trạng thái ham muốn, không thể dừng lại...."- "khụ......" Tân Chỉ Lôi bồn chồn. Đây là lần đầu tiên cô làm điều xấu. Cô thiếu kinh nghiệm và bị bắt. Nhưng điều cô không ngờ là sau khi đọc hướng dẫn, Tần Lam uống cốc nước trước mặt, không để lại một giọt nào, dựa vào ghế sofa, khoanh tay nhìn chằm chằm Tân Chỉ Lôi- "Còn một giờ nữa có hiệu lực" Tân Chỉ Lôi kinh ngạc đến không nói nên lời, không hiểu Tần Lam vì sao đột nhiên đổi ý, ngơ ngác nhìn Tần Lam Tân Chỉ Lôi ngồi xổm ở trước ghế sofa, hai tay đặt ở hai bên đùi Tần Lam, mũi họ chạm vào nhau, Tần Lam nhẹ giọng nói.- "Muốn bắt đầu ngay bây giờ không?" Hơi thở ấm áp phả vào môi Tân Chỉ Lôi, khiến trái tim cô ngứa ngáy. Cô dùng hành động trả lời câu hỏi của Tần Lam, trực tiếp áp môi mình vào môi Tần Lam Tân Chỉ Lôi thăm dò vuốt ve môi Tần Lam, nhẹ nhàng mút đáp lại, nhiệt tình đẩy Tần Lam xuống ghế sofa, môi và răng hòa vào nhau. Tay của Tân Chỉ Lôi nóng lòng tiến vào trong vạt váy của Tần Lam, cô không ngờ bên trong lại hoàn toàn trống rỗng, không mặc gì. Cô lấy tay chạm vào ngực Tần Lam, cảm giác mềm mại mê hoặc cô nhào nặn chúng một cách bừa bãi.- "Ah~..." Tần Lam ôm lấy cổ Tân Chỉ Lôi, hơi nâng ngực lên. Lợi dụng sự vuốt ve của Tân Chỉ Lôi, trái cây màu đỏ trên ngực nàng đã chuẩn bị sẵn sàng cho giây phút này khi nàng vừa mới tắm xong. Tân Chỉ Lôi nâng tấm che duy nhất của Tần Lam lên, đặt lên ngực, nụ hôn nóng bỏng xuống khuôn mặt Tần Lam, cho đến khi hôn lên đỉnh cao kiêu hãnh, cô đưa toàn bộ nụ hoa vào miệng, cẩn thận nếm thử, dùng lưỡi trêu chọc. Vuốt lên xuống nụ hoa sưng tấy và căng cứng, mút và cắn thật mạnh- "Ưm... ha~..." Cơ thể thanh tú của Tần Lam khẽ run lên, trên mặt hiện lên một tia đỏ bừng. Cơn ham muốn ập đến còn nhanh hơn thuốc phát huy tác dụng. Bụng dưới của nàng co thắt lại, một dòng nước ấm tràn vào, nàng không khỏi muốn siết chặt hai chân. Tân Chỉ Lôi đi trước nàng một bước, kẹp hai chân cô vào giữa hai chân Tần Lam, đưa tay vuốt ve ngực nàng, lướt qua cái bụng phẳng lì của nàng, đáp xuống khu vườn ẩn giấu. Cô dùng đầu ngón tay mở hai cánh hoa, mật ong sền sệt tuôn ra. Cô dùng ngón tay xoa lên xuống giữa thịt, ngón tay lập tức ướt đẫm chất lỏng.- "Ưm...Tân Chỉ Lôi..." Tần Lam nửa nheo mắt, không ngừng kêu tên Tân Chỉ Lôi, mơ hồ sắp nổ ra. Trong phòng không khí tràn ngập mùi khoái cảm
Tân Chỉ Lôi lần lượt ấn dấu hôn lên ngực Tần Lam, sau đó di chuyển đến nơi mà cô đã mong chờ bấy lâu nay. Cô muốn để lại dấu ấn của mình trên từng bộ phận trên cơ thể Tần Lam, bao gồm ngực, bụng dưới, đùi và cuối cùng là cô hôn vào hoa huyệt đang cháy- "Ưm! Đừng... bẩn... đừng liếm chỗ đó." Tần Lam hoảng sợ đẩy đầu Tân Chỉ Lôi, nhưng Tân Chỉ Lôi lại nắm chặt tay nàng. Tân Chỉ Lôi tự mình liếm, không bỏ sót từng bộ phận, đầu lưỡi lướt qua, chạm vào hoa huyệt nhạy cảm của Tần Lam, trong khi liếm, cô cũng không quên an ủi Tần Lam- "Nó không bẩn. Mọi bộ phận trên cơ thể chị đều sạch sẽ. Chị không bao giờ là người bẩn thỉu." Cô không nhìn thấy những giọt nước mắt nơi khóe mắt Tần Lam, nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là lúc này ngón tay của họ đã đan vào nhau, lúc này họ đã thuộc về nhau. Một khoái cảm dày đặc truyền đến từ bên dưới cơ thể nàng, Tần Lam kẹp chặt hai chân, thở hổn hển lo lắng. Nàng chưa bao giờ nghĩ rằng tình dục lại có thể tuyệt vời đến thế, tê dại và không thể chịu nổi.-"A~..Tân Chỉ Lôi...không...đưa nó cho tôi nhanh lên" Nghe vậy, Tân Chỉ Lôi nhếch lên khóe môi hôn lên hoa huyệt của Tần Lam, cô đặt một tay lên đó, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng bôi trơn chất lỏng dính vào ngón tay, coi như chất bôi trơn tốt nhất. Tân Chỉ Lôi hôn hoa huyệt của Tần Lam, đồng thời dùng lưỡi liếm nhẹ, hai ngón tay hòa vào nhau, thọc vào trong, đâm thẳng vào chỗ sâu nhất.- "Ư!!!..." Tần Lam cong người, lúc Tân Chỉ Lôi vào, thân thể không ngừng run rẩy, đầu óc mơ hồ. Tân Chỉ Lôi không cho Tần Lam cơ hội thở dốc, cô lập tức phát động mãnh liệt công kích, ngón tay ra vào nhanh chóng, mỗi lần rút ra, cô đều không quên trêu chọc da thịt mềm mại ở bên trong, chăm sóc mọi điểm nhạy cảm.- "Ưm...không...ha~, chậm lại...chậm lại" Dục vọng tràn ngập Tần Lam như nước biển, khoái cảm mãnh liệt khiến nàng hưng phấn nhưng không thể thở được, đó là điểm tựa duy nhất của nàng. Trong lúc Tân Chỉ Lôi đút vào, cô cũng không bỏ qua hoa huyệt sưng tấy của Tần Lam, cô mút thật mạnh, thậm chí còn dùng răng ấn nhẹ vào đó, cô muốn mang lại cho Tần Lam khoái cảm tột cùng, điều này nàng sẽ không bao giờ quên và không bao giờ có thể rời xa cô nữa. - "Ưm... không... ư... đừng chạm vào bất cứ thứ gì... ha~... nếu không sẽ không có tác dụng đâu." Niềm vui chết người đó khiến nàng không thể chịu nổi. Tần Lam vặn vẹo hông để tránh, nhưng ở một khía cạnh nào đó, nàng nắm lấy tay Tân Chỉ Lôi, những đốt ngón tay mảnh khảnh của nàng trở nên trắng bệch vì gắng sức. Tân Chỉ Lôi miễn cưỡng phi nước đại dưới chân Tần Lam, mồ hôi chảy xuống từ khuôn mặt thanh tú của cô. Hai người đã vượt qua rào cản cuối cùng. Lý trí của cô đã bị dục vọng khống chế từ lâu, cô chỉ muốn chiếm hữu Tần Lam, muốn thấy Tần Lam phát điên vì cô và chìm đắm vì cô Động tác của tay càng lúc càng nhanh, mật dịch ở hoa huyệt sủi bọt, tích tụ ở nơi đó, chảy về phía mông, cuối cùng nhỏ xuống ghế sofa.- "Uh-huh...chậm lại...không...ha~...dừng lại...em phải... uh-huh...nó đang đến...ahhhh!" Tần Lam đột nhiên duỗi thẳng eo, nước mắt sinh lý tràn ra, cơ thể trở nên căng thẳng, đôi mắt ngơ ngác nhìn lên trần nhà, thậm chí cả hơi thở cũng ngừng lại. Phần thịt mềm mại trong hoa huyệt siết chặt ngón tay của Tân Chỉ Lôi, một dòng dịch âm đạo phun ra, bắn vào ngón tay của Tân Chỉ Lôi, nhưng lại bị chặn lại bên trong, không thể thoát ra ngoài. Tân Chỉ Lôi rút ngón tay ra, mật dịch chảy ra. Tần Lam ngã xuống ghế sofa và ngất đi vì đã hai ngày không ăn gì, nhưng cơ thể vẫn run rẩy vì dư vị cực khoái, ôm nàng vào lòng, và hôn lên trán nàng.- "Chị là của tôi"(Còn tiếp...)===============================
Cô thợ sửa ống nước may mắn 🤓(Fic này viết trước sn Lam nên vẫn ghi 44t nha🤭)
===============================
+ Tác giả: 云上白客
+ Dịch: Rosy's🫶
~ Truyện đăng trên Siêu Thoại "TÂN CAM TẦN NGUYỆN" - 16/06/2024 23:06 - weibo
**TÁC PHẨM ĐƯỢC PHÉP DỊCH ĐỘC QUYỀN TẠI DUY NHẤT WATTPAD @hnRosys. Vui lòng không reup khi chưa được sự cho phép. Xin cảm ơn! Yêu thương...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com