TruyenHHH.com

Tan Lam X Tan Chi Loi Tong Hop Sieu Thoai

Hoa Hồng và rượu Sâm Panh
Luật Sư và Giáo Viên ......

Đây là một kế hoạch...... hay là số phận?

===

       Tần Lam làm luật sư đã nhiều năm, quen nhìn những người xung quanh tham lam lợi nhuận nhỏ, làm luật sư, nàng không biết mình đang làm gì, có lẽ bằng mọi cách nàng đang giúp đỡ người khác thắng kiện, Giấc mơ ban đầu của nàng đã bị lãng quên từ lâu.


       Gần đây còn có một vụ kiện khác, Tần Lam xử lý xong, sau khi nhìn thoáng qua, khóe miệng hiện lên một tia giễu cợt

- "Thật sự, muốn giải quyết vụ án nào thì giao cho tôi" _Tần Lam nghĩ thầm rồi đưa tập hồ sơ cho trợ lý.


     Tuy trong lòng cảm thấy giễu cợt nhưng bề ngoài vẫn mỉm cười, đây chính là nguyên nhân khiến những năm qua nàng để lại ấn tượng tốt cho người khác, cho dù không hài lòng, nàng cũng sẽ nhẹ nhàng trả lời câu hỏi


- "Chúng ta đóng vụ kiện này lại đi"

       Tần Lam không muốn lãng phí thời gian vào việc này liền rời khỏi công ty.


        Sau khi về nhà, Tần Lam cởi quần áo đi làm, mặc vào bộ đồ ngủ, bộ đồ ngủ được tô điểm bằng ren, bộ ngực lấp ló trong bộ đồ ngủ, khiến người ta sau khi nhìn thấy đều có dư vị vô tận.


        Tần Lam tựa người trên ghế sofa, chán nản nhất thời lấy điện thoại ra, xem lại hồ sơ ngày hôm nay

        Bị đơn là giáo viên, nguyên đơn là phụ huynh của một học sinh, nguyên nhân là... bởi vì phụ huynh không hài lòng với thái độ của giáo viên nên đưa cô ra toà. Tần Lam nhìn thấy cảnh này bất giác bật cười.


- "Sao dạo này nhiều vụ kiện kỳ lạ thế nhỉ? Haha" _Tần Lam cảm thấy vụ án này càng ngày càng thú vị.


          Ngày hôm sau, khách hàng được thông báo đến cơ quan để hiểu rõ sự việc, sau khi nghe phụ huynh nói, Tần Lam có lẽ đã biết tâm nguyện của đối phương.


- "Luật sư Tần, tôi nói với cô điều này, cô phải quyết định thay tôi. Không có giáo viên nào trong số này có đạo đức cả."

          Phụ huynh nói xong, trợn mắt lên, nghe rất giống đối với Tần Lan, người cô đang buôn chuyện ở cổng thôn, nhịn cười quay trở lại.


- "Mọi người tin tưởng tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức." _Tần Lam cầm lấy tập hồ sơ cẩn thận xem xét, sau đó để trợ lý tiễn khách.

Liên hệ với luật sư của bên kia để chuẩn bị cho buổi hòa giải ngày mai. Nàng xem lại hồ sơ lần nữa


- "Tân Chỉ Lôi..."

Tần Lam nhìn bị cáo chuyên mục, đọc tên đối phương, nghe tên liền có cảm giác như một tiểu thư phiền phức, lại là một vụ kiện khó chịu nữa... Tần Lam dụi dụi mắt.


Tan làm, Tần Lam đột nhiên cảm thấy mắt mình tối sầm, ngồi sụp xuống mép ghế, có lẽ là do trời mưa sương, điều này khiến Tần Lam cảm thấy khó chịu trong một thời gian dài. Khó chịu tìm kiếm thuốc trong tủ, trong cơn hoảng loạn, nàng liên tục nuốt thuốc vào

Lúc trợ lý bước vào, nhìn thấy bộ dạng của Tần Lam, cô nhanh chóng đỡ Tần Lam dậy, sau đó Tần Lam theo trợ lý lên xe.


Trên xe, Tần Lam nhận ra mình đã xộc xệch, vội vàng chỉnh lại quần áo.


Sau khi trở về nhà, nàng ngủ quên hoàn toàn quên mất ngày hôm sau là ngày diễn ra phiên toà..


Ngày hôm sau, nàng phát hiện mình dậy muộn vội vàng đến công ty, trên đường nàng ấy đang lật qua thông tin, làm quen với vụ kiện, đến nơi Tần Lam vội vàng chạy mở cửa, thấy tóc nàng có chút lộn xộn, Tân Chỉ Lôi nhìn nàng, xấu hổ đến mức cúi đầu cười.

- "Xin lỗi, xin lỗi, vừa rồi trên đường xảy ra tắc đường."

Tần Lam tìm một chỗ ngồi ngồi xuống, phụ huynh nhìn thấy Tần Lam, liền khóc như nhìn thấy vị cứu tinh

- "Luật sư Tần, cuối cùng thì cô cũng đến rồi, cô không biết họ uy hiếp con gái tôi như thế nào đâu."


Tần Lam nghe vậy, đang định bắt đầu giao tiếp với luật sư của đối phương, Tần Lam chưa kịp nói chuyện, một giọng nói có chút từ tính nhưng lại có vẻ quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành truyền vào tai cô.


- "Cha mẹ ơi, tôi chỉ dạy bình thường tôi không có đánh. Có phải là các người đe doạ con mình sao?" _Người phụ nữ phấn khởi đứng dậy.


- "Cô, cô, cô đang vu khống tôi, không có chuyện như vậy." _Nữ nhân thanh âm có chút cao lên.


- "Tôi không có muốn nói như vậy, nếu các người nguyện ý như vậy, vậy tôi cũng không nhịn được."

Phụ huynh tức giận ôm lòng ngực

- "Cô phải giúp tôi, Tần luật sư."

Nhìn tình huống này, Tần Lam đưa cho hai bên một cốc nước

- "Cô là Tân Chỉ Lôi à? Cái tát của cô chỉ là mô tả của cô thôi. Có lẽ cái tát này rất nặng, sức chịu đựng của trẻ con không giống người lớn."


Tân Chỉ Lôi khinh thường nhìn Tần Lam, luật sư đối phương cũng lên tiếng.


- "Xin chào, luật sư Tần. Đây là thông tin tôi thu thập được, xin mời xem qua."

Tần Lam lật qua thông tin, không thấy dấu vết nào trên người cô gái, nàng quay sang hỏi phụ huynh

- "Nếu đứa trẻ có không có vết thương, nó không thể tạo thành một mối đe dọa."


Phụ huynh tức giận nói

- "Vậy thì nhất định là con bé đang bị bắt nạt bằng lời nói!!"

Tân Chỉ Lôi ôm trán, lắc đầu, cười lạnh

- "Cô vô lý như vậy thì không ai giúp được đâu."


Đẩy máy ghi âm ra

- "Đây là lời con cô đã nói trực tiếp. Trong đoạn ghi âm, Tân Chỉ Lôi hỏi ngắn gọn liệu có mối đe dọa tổn hại về thể xác hay thậm chí tổn hại về tinh thần hay không. Con cô nói rằng Không, cô giáo Tân Chỉ Lôi rất tốt bụng còn cho con bé kẹo ăn"

Phụ huynh không nói nên lời, Tần Lam nhìn đối diện Tân Chỉ Lôi, trong lòng đột nhiên nảy sinh một ý nghĩ khác, hai bên cứ thế làm hòa, sự việc cũng kết thúc.
Lúc từ công ty xuống lầu, phụ huynh bắt taxi, Tần Lam dùng giọng nói dễ nghe nói với đối phương

- "Đi chậm thôi, đi đường bình an nhé."

Phụ huynh chỉ đáp chiếu lệ rồi đi


Đột nhiên nàng nhìn thấy Tân Chỉ Lôi cách đó không xa, vừa rồi nàng chưa nhìn kỹ Chỉ Lôi, cô ấy đang mặc một chiếc áo khoác, chiều cao 168cm chỉ cao hơn nàng nửa cái đầu, đột nhiên cảm thấy muốn dựa dẫm vào cô ấy. Tân Chỉ Lôi ngước lên, một đôi mắt ngấn nước như cún con


Khi định thần lại thì chiếc xe mà Tần Lam gọi cũng đã tới, nàng lên xe rời đi.
Nàng nghĩ rằng họ có thể sẽ không bao giờ giao tiếp với nhau nữa nên nàng đã bỏ lại người này và tiếp tục cống hiến hết mình cho công việc.

(Còn tiếp)...

===============================
+ Tác giả: 一磕椰子
+ Dịch: Rosy's🫶

~ Truyện đăng trên Siêu Thoại "TÂN CAM TẦN NGUYỆN" - 21/02/2024 - 16:20 - weibo

**TÁC PHẨM ĐƯỢC PHÉP DỊCH ĐỘC QUYỀN TẠI DUY NHẤT WATTPAD @hnRosys. Vui lòng không reup khi chưa được sự cho phép. Xin cảm ơn! Yêu thương...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com