Tan Duong Bl
một chút mải mai em sẽ nhớ, nhớ về anh như giọt nắng thấm ướt làn mi. anh chưa khóc, lệ chưa tràn qua khóe mắt mà màu vàng trà rũ rượi héo hon. vì ngày ta rẽ về hai ngã, kẻ đuổi theo mặt trời người lần theo vết mặt trăng, hai lối chia đôi rồi ta tìm không thấy, những ngày đôi tay đan nhau dưới bầu trời. dẫu là biết ở góc trời nào đó, người vẫn tồn tại.màu xanh lơmàu vàng trànắng chảy dài trên tóc, trên mávà nỗi buồn đọng lại trong mắtđôi mắt ngoắc ngoải chờ bình minhdẫu mặt trời vẫn chói lọi trên đỉnh đầuvà ta cứ thế vụt mất nhaunhư thể ngôi sao băng vụt qua trước khi đứa trẻ kịp chấp tay cầu nguyện.
tiếng chuông nhà nhờ.
end.
15/6/19
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com