TruyenHHH.com

Tan Duong Bl

màu xám

sắc tro tàn giữa cõi hoàng hoa

màu xám trong đôi mắt xanh biếc màu ngọc bích của em và trong đôi mắt màu vàng trà nhạt nhoà mông muội nơi tôi.

in the endless darkness, where can i find a little light?

khó trả lời, vì nó vẫn luôn là vô vọng.

chìm nghỉm như cánh chim vùi mình vào biển dữ.

rơi như ngàn vạn mảnh tuyết biển* lao về vùng tối đen giữa trùng khơi xa thẳm.

không còn ánh sáng.

một nơi nào đó mà nỗi sợ được phóng lên hàng trăm hàng vạn lần, cắn xé linh hồn như quỷ dữ, bào mòn tâm can như thuốc phiện.

rít lên giữa không gian nhờ nhợ ánh đèn chụp làn khói đặc quánh, màu xám lượn lờ bên đôi mắt của hai ta.

tôi sợ hãi đánh mất chính mình.

tôi sợ hãi đánh mất em.

rồi tôi nhìn lại bản thân mình, tự hỏi về những điều mình đang có.

tôi có còn là tôi nữa hay không?

không thể trả lời.

không một đáp án được tìm thấy giữa vũ trụ song song.

nối liền nhau nhưng chưa bao giờ tìm được.

em ơi...

em ngước đôi mắt em nhìn tôi, trong đôi mắt xanh là màu đục xám tro tàn.

khi tôi không còn là tôi nữa...

em ngắt lời, phả vào khoảng không làn khói.

chính em đã không còn là em nữa rồi.

em chợp mắt, hàng mi dịu dàng che đi màu mắt xanh.

tôi không hiểu.

em là ai?

*tuyết biển là một trận mưa của hàng vạn mảnh vụn hữu cơ rơi từ tầng trên xuống đáy biển.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com