TruyenHHH.com

Tam Su Cua Minh

Đầu tiên mình sẽ giải thích tên của mình là nó chẳng có ý nghĩa gì cả, mình chỉ đặt như thế để giấu đi tên thật của mình thôi.
Mục đích viết của mình là để tâm sự, viết ra những gì mà bản thân nghĩ. Những việc mà bản thân chơi vơi. Viết cho những bạn ở độ tuổi với mình biết rằng không chỉ có bản thân mới đang chênh vênh trên xã hội này. Nếu các bạn có quan tâm mình, có đọc được, có tâm sự thì hãy nhắn tin với mình nha. Hoặc  chấm nhẹ trong tin nhắn để mình biết có người quan tâm mình nhé. Thôi vào luôn nha!!!
———————————————————————————
Hôm nay cũng là một ngày nắng ở đây, cũng là hôm nay mình mới phát hiện ra một chuyện là bản thân thật ra vẫn còn non nớt trong rất nhiều chuyện. Thật ra mình luôn nói với mẹ mình rằng :" Con không phải là một người tham vọng", thật ra mình giả tạo đấy mình là một người đầy tham vọng, nhưng là một người chưa từng nỗ lực làm chuyện gì, gặp khó liền nản, nên đến bây h 19 tuổi r sắp 20 rồi mà vẫn như đứa trẻ ấy, không giỏi lại lười vốn ngoại ngữ càng tệ hơn. Nhưng mình luôn vẽ ra cho bản thân một tương lai đầy màu hồng. Hiện tại mình đang học về Hoá học, muốn biết thêm tiếng Trung giao tiếp được bằng Tiếng Anh, muốn học makeup để đi Trung Quốc, đất nước nơi mà có người mình thích. Đến giờ mình cũng không rõ là mình còn thích người đó không nữa. Thật ra có lẽ các bạn cảm thấy mình tẻ nhạt buồn cười nhưng sự thật là vậy đấy. Mình là một cô gái hết sức bình thường, nhan sắc bình thường, mọi thứ đều bình thường. Bình thường đến mức không thể bình thường hơn nhưng luôn mơ làm một người vĩ đại và chả bao giờ chịu cố gắng. Có lẽ, từ lúc nhỏ ba mẹ mình dù có hơi khó khăn trong cuộc sống nhưng vẫn cho mình được đầy đủ như mọi đứa trẻ khác, có lẽ vậy nên mình không có động lực cố gắng. Sau đó gia đình có khá giả hơn mọi việc vẫn như vậy đối với mình mình vẫn không chút cố gắng nào. Nên giờ đây trong mình là một nỗi ân hận vì sao lúc đó lại không hiểu chuyện như vậy. Mình có một người bạn thậm chí sinh sau mình rất xa tính ra nếu trễ xíu nữa có thể mình lớn hơn bạn ấy một tuổi nhưng từ nhỏ bạn ấy đã biết được ý nghĩa của kiên trì, của cố gắng, của nỗ lực rồi. Còn mình vẫn là mình của lúc trước nhưng khác mỗi già hơn thôi.
Mình ấy mà giờ mình không biết mình đang làm gì nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com