Tam Ngung Mot Chuong Mot Chut Thuong Yeu
' Những giai thoại đẹp từ ngàn đời nay, gió cuốn bụi cát bayTựa như ánh trăng soi bóng mình trong nước, đóa hoa si tình phản chiếu trong gươngCó ai đó đang ngân nga tiếng hát, nỗi lòng vương vấn gửi về phương trời xaNơi phố cũ vắng lặng, nước mắt em cứ nghẹn nào tuôn rơiGieo một quẻ bói, em chợt bật khóc vì sự chia lìa lứa đôiVậy rồi không ngừng suy đoán, suy đoán, đắn đo rồi lại xin thêm một quẻ nữaLà họa vô đơn chí hay phúc bất trùng lai đây?Tình em trao anh say đắm, vọng trông nơi cuối trờiKết quả vẫn là tạo hóa trêu ngươiDuyên bẽ bàng, phận cũng đành thôi. '
(1) Nhân sinh hữu hạn, lại dùng để yêu người đến vô hạn. Có đáng?
.Dũng 01: Đáng, đáng để hối hận, đáng để đau lòng!Mạnh 02: Không, em đâu còn là nam sinh mười bảy tuổi, nghĩ tình yêu là một mảng trời xanh yên bình của năm đó? Thế nên em chẳng định yêu thêm ai nữa, cũng chẳng định vì ai mà tự xé nát tương tư trong lòng.
Bởi yêu hoa là để hoa nở, giữ hoa sẽ khiến hoa tàn.Đại 03: Em không rõ. Chỉ biết rằng yêu thương của một kẻ không xứng đáng, dẫu có trao đi nhiều như thế nào, kết cục vẫn là vạn lần không xứng đáng! Dũng 04: Ngay từ đầu, em đã chẳng đáng để anh thương. Hậu 05: Sẽ đáng, hoặc sẽ không. Tỉ như thương người chẳng thương mình là không!Trường 06: Đáng. Nhưng chắc sẽ là đời sau. Vì kiếp này anh đã bỏ lỡ đoạn tình của em rồi. Duy 07: Một đời yêu một người? Đáng! Nhưng một đời chạy theo một người, không cần nghĩ, chính xác là ngu ngốc.Huy 08: Chỉ cần em chịu nói cho tôi hay, rằng em đã từng đớn đau thế nào khi phải rời sân bằng cáng, khổ sở thế nào khi bao nhiêu cố gắng đều bị chấn thương đạp đổ, chật vật thế nào khi một mình chữa trị giữa nơi đất khách quê người; thì dù có đơn phương em một đời tôi cũng nguyện. Em biết mà, nền tảng của yêu thương là tin tưởng, chẳng phải mối băn khoăn liệu rồi có đáng hay không.Toàn 09: Yêu người có trái tim không nằm trong lồng ngực, nói xem, đáng không?Phượng 10: Tình yêu em giành cho anh, không lời nào có thể nói hết. Đau thương anh gây ra cho em, chẳng có gì ngoài việc làm em buông tay. Vậy nên nếu phải chọn, không đáng của em là anh, còn đáng của anh là em.Mạnh 11: Nửa đời trước tôi thương người không đáng thương, nửa đời sau tôi thương người dù có không đáng cũng vẫn sẽ thương. Chỉ là khi tôi nhận ra, những chuyện đó đã chẳng còn quan trọng với em. Nếu có thể làm lại, tôi sẽ chẳng đợi đến lúc em đã mệt mỏi mới ngoảnh đầu.Chinh 13: Bản thân em đã là không đáng. Cho tất cả những gì ngọt ngào và an yên.Đức 14: Em không rõ. Chỉ biết rằng đoạn đường mà em và người đã từng đi, mỗi ngã tư đều lưu lại một nỗi phân vân. Vì giữa muôn trùng lối, mấy ai muốn đi mãi một khúc đường mòn. Thanh 17: Rốt cuộc em cũng biết, ngày đó vì gì mà anh đẩy em ra xa. Có điều, khi ngọn lửa yêu thương được thắp lại, cũng là lúc em gom đủ tuyệt vọng. Yêu đến đau thấu tận tâm can, chắc là đáng! Hải 19: Sai người. Đáng hay không thì vẫn là sai người.Dụng 20: Yêu trước là em, quỵ lụy là anh. Buông trước là em, dằn vặt là anh. Đáng để hận là em, đáng để hối là anh! Trọng 21: Em đã quên rằng, người em yêu nhất là anh. Em đã quên rằng, khi anh buông tay là lúc em buộc phải níu lại. Em đã quên rằng, tình yêu anh dành cho em, rồi cũng đến ngày suy cạn. Người như em, còn tư cách để nói sao?
(1): Lời bài hát " Quẻ bói " của Thôi Tử Cách, tớ có thêm, bỏ một vài từ.Chương này tớ ship 113, 0209, 314, 421, 520, 619, 711, 0808 (Huy - Tuấn Anh), 1710.
Thật sự đi học lại một cái là kín thời gian :)))
(1) Nhân sinh hữu hạn, lại dùng để yêu người đến vô hạn. Có đáng?
.Dũng 01: Đáng, đáng để hối hận, đáng để đau lòng!Mạnh 02: Không, em đâu còn là nam sinh mười bảy tuổi, nghĩ tình yêu là một mảng trời xanh yên bình của năm đó? Thế nên em chẳng định yêu thêm ai nữa, cũng chẳng định vì ai mà tự xé nát tương tư trong lòng.
Bởi yêu hoa là để hoa nở, giữ hoa sẽ khiến hoa tàn.Đại 03: Em không rõ. Chỉ biết rằng yêu thương của một kẻ không xứng đáng, dẫu có trao đi nhiều như thế nào, kết cục vẫn là vạn lần không xứng đáng! Dũng 04: Ngay từ đầu, em đã chẳng đáng để anh thương. Hậu 05: Sẽ đáng, hoặc sẽ không. Tỉ như thương người chẳng thương mình là không!Trường 06: Đáng. Nhưng chắc sẽ là đời sau. Vì kiếp này anh đã bỏ lỡ đoạn tình của em rồi. Duy 07: Một đời yêu một người? Đáng! Nhưng một đời chạy theo một người, không cần nghĩ, chính xác là ngu ngốc.Huy 08: Chỉ cần em chịu nói cho tôi hay, rằng em đã từng đớn đau thế nào khi phải rời sân bằng cáng, khổ sở thế nào khi bao nhiêu cố gắng đều bị chấn thương đạp đổ, chật vật thế nào khi một mình chữa trị giữa nơi đất khách quê người; thì dù có đơn phương em một đời tôi cũng nguyện. Em biết mà, nền tảng của yêu thương là tin tưởng, chẳng phải mối băn khoăn liệu rồi có đáng hay không.Toàn 09: Yêu người có trái tim không nằm trong lồng ngực, nói xem, đáng không?Phượng 10: Tình yêu em giành cho anh, không lời nào có thể nói hết. Đau thương anh gây ra cho em, chẳng có gì ngoài việc làm em buông tay. Vậy nên nếu phải chọn, không đáng của em là anh, còn đáng của anh là em.Mạnh 11: Nửa đời trước tôi thương người không đáng thương, nửa đời sau tôi thương người dù có không đáng cũng vẫn sẽ thương. Chỉ là khi tôi nhận ra, những chuyện đó đã chẳng còn quan trọng với em. Nếu có thể làm lại, tôi sẽ chẳng đợi đến lúc em đã mệt mỏi mới ngoảnh đầu.Chinh 13: Bản thân em đã là không đáng. Cho tất cả những gì ngọt ngào và an yên.Đức 14: Em không rõ. Chỉ biết rằng đoạn đường mà em và người đã từng đi, mỗi ngã tư đều lưu lại một nỗi phân vân. Vì giữa muôn trùng lối, mấy ai muốn đi mãi một khúc đường mòn. Thanh 17: Rốt cuộc em cũng biết, ngày đó vì gì mà anh đẩy em ra xa. Có điều, khi ngọn lửa yêu thương được thắp lại, cũng là lúc em gom đủ tuyệt vọng. Yêu đến đau thấu tận tâm can, chắc là đáng! Hải 19: Sai người. Đáng hay không thì vẫn là sai người.Dụng 20: Yêu trước là em, quỵ lụy là anh. Buông trước là em, dằn vặt là anh. Đáng để hận là em, đáng để hối là anh! Trọng 21: Em đã quên rằng, người em yêu nhất là anh. Em đã quên rằng, khi anh buông tay là lúc em buộc phải níu lại. Em đã quên rằng, tình yêu anh dành cho em, rồi cũng đến ngày suy cạn. Người như em, còn tư cách để nói sao?
(1): Lời bài hát " Quẻ bói " của Thôi Tử Cách, tớ có thêm, bỏ một vài từ.Chương này tớ ship 113, 0209, 314, 421, 520, 619, 711, 0808 (Huy - Tuấn Anh), 1710.
Thật sự đi học lại một cái là kín thời gian :)))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com