TruyenHHH.com

Tam Ngung Fanfic Neu Anh La Ac Quy Em Co Con Yeu Anh Nua Khong

Xử Nữ thở hồng hộc,tay bám vào thành bàn.Ngay chính bản thân cô cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra...tất cả mới chỉ là bắt đầu ư?Tại sao Song Tử,Nhân Mã,Bảo Bình lại mất tích..Bạch Dương im lặng khá lâu,ánh mắt anh bỗng chốc trở nên rất khó xác định,khóe môi anh bất chợt cong lên..anh đang cười..

Song Ngư cũng không hiểu gì? Bắt nhỏ tới đây rồi sau đó bắt nhỏ chờ và qúa đáng hơn là bắt nhỏ thiết lập giao ước với hắn.."Có ai đó giải thích dùm tôi chuyện gì đang xảy ra không?"-Nhỏ bất giác lên tiếng..

"3 người trong kí túc xá..đột nhiên biến mất..."-Xử Nữ lên tiếng

"Tại sao lại ?"-Thiên Yết im lặng 1 lúc,không chịu được nữa cũng phải lên tiếng

"Tôi có nhìn thấy..1 chút..lúc họ biến mất"-Bạch Dương nhẹ nhàng lên tiếng,ngay lập tức mọi ánh mắt đổ dồn vào phía anh"Lúc đó,tôi để quên đồ vẽ nên có quay lại kí túc xá..Đang lúc lùng sục tìm đồ,bất chợt nghe thấy tiếng hét của Song Tử phát ra từ phía nhà vệ sinh nam..Tôi vội vàng chạy tới,nhưng khi tới lại không thấy bóng dáng cậu đấy đâu cả,tất cả chỉ thoáng qua trong chốc lát..tuy nhiên trên sàn vẫn còn để lại chất nhờn màu đen này.."- Nói xong,anh đưa ra trước mặt mọi người 1 ống nghiệm nhỏ bên trong có đựng 1thứ nhớp nháp màu đen.

Thiên Yết im lặng quan sát vật thể mà Bạch Dương tìm thấy.Cái thứ dung dịch này?Thật sự nhìn có chút quen quen..

"Đây..liệu có phải là ấu sa trùng hay không?"-Xử Nữ vận dụng vốn kiến thức của mình ,nói

"Ấu sa trùng?"

"Là thứ dung dịch được tiết ra từ máu của qủy,ấu sa trùng chỉ xuất hiện khi..người sử dụng nó đã chết..và vì đó là máu của qủy nên nếu tiên nhân chúng ta bị dính máu,pháp lực sẽ giảm đi 1 nửa,rất khó phòng thủ và tấn công.."-Xử Nữ nói..

"Vậy có nghĩa là...cả 3 bọn họ đều đang nguy hiểm tới tính mạng???"

"Rất có thể là như vậy"

Thiên Yết bỗng dưng đứng dậy và tiến về phía khu tập trung tại sảnh đường..Bọn còn lại cũng đi theo anh về đại sảnh,mong muốn họp lại với bạn bè của mình để nghĩ ra cách ứng phó...Vậy còn cô Yun,liệu cô đã đi đâu?Cô đang nghĩ gì và làm gì? Cô nói "hắn"..???"Hắn" là ai? Cô biết gì về chuyện này tất cả chẳng ai có thể biết được ngoài cô...

Tại sảnh đường:

Tất cả học sinh đang tập hợp tại đây,không khí trong sảnh rất xôn xao và căng thẳng..Hình như chuyện 3 học sinh lớp Hoàng Đạo mất tích đã khiến cho mọi người lo lắng,sốt ruột.Học Viện Ánh sáng là cơ sở có quy mô an ninh cao nhất và hầu như là để đào tạo nhân tài..Bây giờ đến ngay cả Học Viện Ánh Sáng còn lỏng lẻo về an ninh như vậy,vậy thì trong dải ngân hà này liệu còn nơi nào an toàn...

"Toàn thể học sinh của Học Viện các em không nên tỏ ra thái độ hoang mang như vậy,chúng ta là đại diện của ánh sáng,chúng ta phải cứng cỏi để bảo vệ những người khác"-Từ màn hình phía trên của đại sảnh,bất chợt vang lên 1 giọng nói..Hiệu phó???

Thiên Bình đang đứng ở phía đối diện nhìn thấy nhóm 4 người kia lập tức tiến lại gần..Anh nhìn qua Thiên Yết,khóe môi anh khẽ cong lên.Thiên Yết cảm nhận thấy chút gì đó cũng quay ra nhìn Thiên Bình,rồi lạnh lùng nói:"Ông bạn tốt,sao lại ở đây?Không phải mọi người lên ở trong kí túc sao?"

"Cậu nghĩ bọn này có thể thảnh thơi ngồi nhìn?"

"Thành viên lớp Hoàng Đạo đâu hết rồi?Chúng ta phải nghĩ cách cứu họ?"-Xử Nữ lên tiếng,giọng nói của cô có chút vồn vã

"Khuyến cáo tất cả thành viên trong học viện quay trở lại kí túc .Để bảo vệ sự an nguy của mọi người cửa Thiên Đàng sẽ đóng lại sau 1' nữa"-Tiếng nói của hiệu phó lại tiếp tục vang lên.."Còn việc mất tích của 3 học viên lớp Hoàng Đạo,nhà trường và các cơ quan sẽ cố gắng điều tra.."

Hình như ông ta còn định nói thêm gì nữa thì bất chợt có người của cơ quan an ninh đi vào nhẹ nhàng ghé vào tai ông ta nói nhỏ...Bỗng chốc sắc mặt ông ta tím tái cả lại,khẽ quay mặt nhìn xuống sảnh đường,sau đó lại quay lên..

"Thông báo kết thúc!Yêu cầu học viên trở lại kí túc..Nếu phát hiện có người bỏ trốn sẽ bị trừng phạt theo luật trường"

Màn hình vụt tắt rồi tối thui lại..Thiên Yết khẽ nhíu mày..Bạch Dương cảm thấy có chút gì đó không hay lại tiếp tục xảy ra..trong lòng không khỏi lo sợ.Sảnh đường lại xôn xao lên,chưa kịp để mọi người hiểu chuyện gì đang xảy ra thì có 1 tá người áo đem...thân trinh đưa toàn bộ học sinh về kí túc..Thiên Bình,Thiên Yết,Song Ngư,Bạch Dương và Xử Nữ cũng nhận được cái vinh hạnh ấy để trở về kí túc..

Cầu thang lên kí túc hôm nay sao dài thế?Mọi khi chỉ cần tung đôi cánh là có thể tới nơi nhưng...hôm nay không có sức để mà tung cánh...Ánh chiều tà loang lổ màu của máu..Cái thứ ánh sánh đỏ rực ấy phản chiếu cả một khoảng trời...nó gợi lên trong lòng người bao mông lung khó tả...Rất khó chịu...Gió?Không có gió..Nhưng ...lại có mưa....Mưa tuôn nhẹ nhàng,như nước mắt tiên nữ...Sấm..Như tiếng gào thét bi ai..Chớp...như muốn tách ngang con tim,nơi mà 1 thứ gì đó chẳng thể nào tồn tại...

8 thành viên còn lại đều ngồi trong phòng chung của kí túc..Không ai nói gì?hoặc có thể là không có gì để nói..

"Ma Kết...cũng biến mất ....rồi....."-Sư Tử nhẹ nhàng lên tiếng,giọng nói của cô khác hẳn mọi khi...nó có chút gì đó nghẹn nghẹn...

"Cái gì????Mất tích????"-Cả bọn hét lên

"Tôi đã tìm cậu ấy ở tất cả những nơi cậu ấy có thể tới...nhưng...đều không thấy"

"Chúng ta đang từ từ mất đi thành viên...Cô Yun nói..hắn đã hành động?Người cô nói là ai?"-Song Ngư lên tiếng

"Ở nơi Song Tử biến mất,tôi đã tìm thấy cái này"-Bạch Dương đưa ông nghiệm chứa dung dịch nhớp nháp đó ra"Theo như cách nói của Xử Nữ đây có lẽ là ấu sa trùng..Việc này đồng nghĩa theo đó,có thể cả 4 người bọn họ đều đang nguy hiểm tới tính mạng.."

"Chúng ta phải làm gì?Không thể trơ mắt nhìn họ gặp nguy hiểm được"-Cự Giải lên tiếng..

"Ừm..việc chúng ta phải làm bây giờ là làm sao thoát ra được màng an ninh bao quanh kí túc xá mà không bị bắt"-Thiên Bình suy tư nói..

"Khi ấu sa trùng nhiễm vào người tiên nhân,trong vòng 24 h nó sẽ giết chết người đó bằng cách ăn từng thớ thịt trên người họ..Từ lúc bọn họ biến mất cho tới bây giờ...thời gian chúng ta còn là 18 tiếng.."-Xử Nữ nói.Cô quay mặt ra nhìn qua cửa sổ,trời đã tối..mưa cũng đã ngớt...nhưng sao trong lòng cô mưa gió vẫn kêu gào..

"Vậy chúng ta phải nhanh lên...nếu không là không kịp mất"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com