TruyenHHH.com

Tam Drop Song Tinh Cao H Tuyen Tap Nhung Cau Chuyen Dam Kham

01 giờ 25 phút sáng vào một đêm trăng tròn.

Tiếng còi xe cảnh sát vang vọng khắp một tiểu bang nhỏ ở Mỹ khiến một vài người đang say giấc nồng phải tỉnh giấc, họ xách theo cơn bực bội kèm với nỗi tò mò mở cửa sổ ngó ra xem.

Tập trung tại căn biệt thự đã được bỏ hoang gần hai mươi năm, tốp người gồm cảnh sát pháp y và đội cứu hộ lần lượt ra ra vào vào, mỗi lần như vậy, theo cùng bọn họ là những cái xác chết đã không còn nguyên vẹn.

Những người hàng xóm gần đó vì sự tò mò của mình đi hóng chuyện liền sợ bủn rủn cả tay chân, họ tức tốc vào nhà đóng cửa, những người nhìn thấy cảnh tưởng đó qua ô cửa sổ cũng sốt sắng chạy về giường đắp chăn kín mít.

"Lại nữa rồi!" là suy nghĩ duy nhất còn sót lại trong đầu họ trước khi tự cố gắng trấn an bản thân chìm vào giấc ngủ.

Đối lập với tất cả mọi người xung quanh, tại phòng ngủ nằm đối diện với căn biệt thự bỏ hoang, một người đàn ông với vẻ ngoài xinh đẹp, mái tóc vàng óng như ánh mặt trời buổi ban mai, màu mắt xanh thẫm như màu của đại dương trong đêm tối, hắn ta ung dung nhìn những cái xác đã không còn nguyên vẹn được nhấc đem ra ngoài, trong lòng thầm nghĩ.

"Thật ngon miệng."

Bất ngờ đối diện với ánh mắt không mấy thiện cảm của người cảnh sát dưới lầu, người đàn ông tóc vàng cũng không hoảng hốt, hắn gật đầu nhẹ xem như chào hỏi rồi bình thản bước ra ngoài sân.

Dường như người cảnh sát kia chỉ chờ có vậy, anh ta lập tức tiến lại chỗ người đàn ông tóc vàng chỉ trông tích tắc khi hắn ta vừa mới mở cổng nhà. Người đàn ông tóc vàng lên tiếng trước.

"Chào ngài, tôi là Brian Wilson, giáo sư của trường đại học Macorrus, tôi rất sẵn lòng khai báo tất cả những gì mình biết về những điều mà ngài sắp hỏi."

Người cảnh sát thấy hắn chủ động hợp tác như vậy, không có ý định làm khó nữa, anh ta bắt tay với hắn rồi giới thiệu.

"Chào anh, tôi là Marvelous. Có thể cho tôi biết, trong khoảng thời gian từ 22 giờ cho đến 1 giờ sáng anh đã làm gì, có nghe tiếng động hay điều gì bất thường phát ra từ căn nhà đối diện anh không? Đặc biệt, anh có biết các nạn nhân là ai, họ đến đây lúc nào và để làm gì không?"

Đối mặt với các câu hỏi dồn dập từ người cảnh sát, Brian Wilson chỉ cười mà không nói, đến khi thấy mày của người cảnh sát nọ nhăn lại hắn mới mở miệng, nhưng nội dung lại chẳng có tí gì ăn khớp với câu hỏi trên.

"Anh là người mới ư?"

Không đợi người cảnh sát đó kịp phản ứng với câu hỏi của hắn, Brian lên tiếng trả lời.

"Ngày mai có sẽ có một bài kiểm tra nhỏ cho các học sinh của tôi, vì thế từ 21 giờ đến gần 23 giờ tôi đều đang soạn đề, trong khoảng thời gian đó cũng làm một chút việc vặt nhưng không quan trọng. Sau đó tôi liền tắt đèn chuẩn bị ngủ, trước khi đặt lưng xuống giường, tôi tới cửa sổ để đóng rèm lại. Hưm, anh thấy đó, trăng đêm nay rất tỏ, nó chiếu thẳng vào phòng tôi, mà trùng hợp thay tôi lại là người dù chỉ có một tia sáng thôi cũng không thể nào ngủ được. Và đó cũng là lúc tôi thấy xe của bọn họ chạy vào căn nhà đối diện."

"Bọn họ" ở đây chỉ người nào, có lẽ ai cũng biết. Brian Wilson dừng một chút rồi nói tiếp.

"Lúc đầu tôi cũng rất bất ngờ, tôi không nghĩ căn nhà bỏ hoang đó lại có người lui tới, sau đó tôi đoán chắc là chủ nhân mới của ngôi nhà. Nhưng lát sau, tôi thấy từ trong xe bước ra năm sáu người không rõ mặt nhưng trông dáng vóc thì còn rất trẻ, tôi liền biết bọn họ có thể là mấy người bạn cùng nhau thử thách lòng gan dạ, đi thám hiểm ngôi nhà bỏ hoang này."

Marvelous vừa cẩn thận quan sát, vừa ghi chép lời khai của hắn, thấy hắn không nói gì nữa liền nói tiếp.

"Tại sao anh biết bọn họ thực hiện hành vi nguy hiểm này mà không ngăn họ lại. Không nói đến việc trên đời này thật sự có những vật thể không xác định hay không, việc bọn họ đi vào nơi như thế này cũng đã rất nguy hiểm rồi. Lỡ như đây là căn cứ của bọn tội phạm bị truy nã, hay tổ chức ngầm của một nhóm người tà đạo nào đó thì sao? Vốn anh có thể ngăn họ lại, tại sao anh không làm?".

Marvelous càng nói càng bức xúc, anh ta không để tâm đến khuôn mặt đang dần lạnh đi của Brian, tiếp tục chất vấn hắn. Một người cảnh sát khác cuối cùng cũng không chịu nỗi nữa liền đi đến ngăn anh ta lại. Khi Marvelous bình tĩnh lại thì anh ta liền đón nhận một ánh mắt sâu không thấy đáy, nó như muốn cuốn anh ta vào rồi bóp chết anh ta trong đó. Marvelous chợt rùng mình, nơi sống lưng anh ta lạnh toát.

Brian lạnh nhạt nhìn hai người cảnh sát trước mặt, hắn nói.

"Ngài thật vô lý. Tại sao tôi phải làm điều đó chứ. Tôi và họ vốn là những người xa lạ, chắc gì khi tôi cảnh báo họ đã tin lời tôi? Cho dù có tin đi chăng nữa thì chắc gì họ thật sự sẽ quay về. Vốn dĩ mục đích ban đầu của họ khi đi tới đây đã là một điều nguy hiểm rồi, cảnh báo? Ha, thừa thãi."

Marvelous và người cảnh sát già ngăn anh ta lại khi nghe hắn nói liền tự động câm nín. Brian thản nhiên quay người bước vào nhà, nhưng một lúc sau hắn quay lại với một thẻ nhớ trong tay.

"Đây là đoạn camera quay lại hoạt động của tôi từ lúc đi làm về cho đến lúc tôi bước ra gặp các anh. Có vấn đề gì thì liên hệ trực tiếp với tôi. Bây giờ tôi rất buồn ngủ, tôi cần một tinh thần tỉnh táo cho buổi sáng ngày mai cùng với những học sinh của tôi. Chào các anh."

Marvelous cầm chiếc thẻ nhớ màu đen lẫn tờ giấy note ghi số điện thoại di động của hắn, anh ta vò chặt chúng trong tay. Linh tính mách bảo anh ta rằng người đàn ông tóc vàng mắt xanh này chắc chắn có vấn đề, hắn ta vô cùng ranh mãnh, vô cùng khó chơi. Nhưng đối với một người mới vào nghề như anh ta thì những kẻ như vậy lại là nỗi hứng thú và niềm kích thích vô cùng to lớn. Cái cảm giác khiến những kẻ luôn tự cho là mình thông minh phải gục ngã sau song sắt trong ngục tù chính là điều anh ta hằn mong ước.

Brian Wilson! Anh ta sẽ nhớ kĩ cái tên này.

____________

Brian sau khi đối phó với đám người bên dưới xong liền bước về phòng của mình. Khi cánh cửa sau lưng hắn đóng lại, một vật mềm mại trơn nhớt như những cái xúc tua của loài bạch tuột từ trong bóng tối xuất hiện, quấn chặt lấy cổ hắn ta. Dường như Brian đã biết trước được điều đó, vẻ mặt không có gì bất ngờ của hắn hiện lên một nụ cười nhạt, hắn nói.

"Muốn ăn món tráng miệng rồi sao? Helen?"

Vừa dứt lời, từ trong bóng tối, nơi ánh sáng của mặt trăng không thể chiếu đến, một vật thể có hình thù kỳ quái từ từ hiện ra. Hình dáng bao quát trong giống như cơ thể của một người đàn ông trưởng thành, nhưng làn da của gã đỏ như máu, tròng mắt đen xì với đôi đồng tử đỏ tươi dựng đứng như loài mãng xà. Trên đầu gã còn có một cặp sừng cứng cáp, bên dưới thì là một hàm răng sắc nhọn, nếu nhìn kỹ, chắc chắn có thể thấy được máu tươi và một ít thịt vụn còn sót lại trong kẻ răng.

Những chiếc xúc tua thay thế đôi chân của gã quấn chặt lấy Brian, kéo hắn lại gần. Sau đó, gã dùng bàn tay dính đầy máu thịt không biết là của ai bắt lấy cằm của Brian, nhắm chuẩn xác ngay môi của hắn mà hôn lên.

Rõ ràng mùi máu tươi sộc thẳng vào khoang miệng, nhưng kỳ lạ thay Brian hắn không có vẻ nào là buồn nôn, thậm chí hắn ta còn nhắm mắt hưởng thụ, mút mát chiếc lưỡi có hình thù quái dị của đối phương, thuần thục cướp lấy mấy miếng thịt vụn trong kẻ răng của gã nuốt vào trong miệng, tựa như hắn đã từng làm như vậy cả trăm ngàn lần.

Chiếc quần ngủ của hắn không biết bị cởi xuống từ bao giờ. Hiện tại, thân dưới của hắn trần truồng, bị những cái xúc tua quấn chặt lấy bắp đùi tách sang hai bên, để lộ ra căn dương vật nam tính cùng hai cái lỗ hồng hào đang mấp máy chảy nước. Vùng sinh dục của hắn trắng trẻo, mịn màng và trơn lán, so với lông mu rậm rạp phía trên con cặc to lớn sần sùi và có hình thù gớm ghiếc của kẻ đối diện thì phải nói là một trời một vực.

Những chiếc xúc tua mang theo chất dịch nhầy bắt đầu mơn trớn, vuốt ve cơ thể của Brian. Có hai chiếc dám hư hỏng vén áo, chơi đùa với hai đầu ti to lớn nứng tình của hắn, làm hắn đang mải mê đắm chìm trong nụ hôn cũng phải bất ngờ thốt lên vài tiếng rên rỉ.

Cảm giác dính nhớp khắp cơ thể làm Brian vô cùng khó chịu. Hắn đung đưa hông, chà sát hai lỗ thịt lên một chiếc xúc tua đang vuốt ve dương vật của hắn. Brian cùng gã dứt ra khỏi nụ hôn mãnh liệt, mồm miệng cả hai dính đầy nước bọt lẫn tơ máu, Brian vươn tay nắm lấy thân cặc so với cánh tay của hắn còn to hơn, sục sục vài cái. Ngón tay hắn lướt lên lỗ niệu đạo của gã khẩy khẩy, làm gã sướng đến độ cũng phải rùng mình, những chiếc xúc tua cũng quắn quéo xiết chặt lấy thân thể Brian.

Brian dường như chưa đủ thỏa mãn, ánh mắt ranh mãnh của hắn lướt lên nhìn gã. May mắn là gã đang chìm trong khoái cảm nhắm mắt hưởng thụ. Nếu không, gã sẽ phải giật mình vì so với gã, ánh mắt của Brian có khi còn trông giống một con quái vật đang ngắm nhìn con mồi của mình hơn.

Brian đưa ngón tay mình lên mã mắt ở đỉnh cặc, canh ngay lúc gã không chú ý mà ấn mạnh vào. Gần một lóng tay cái của hắn thành công nằm sâu trong cặc của gã.

Helen, gã quái vật này đương nhiên không ngờ mình sẽ bị Brian chơi một vố như vậy. Gã không kìm được rống một cái thật to, cảm giác vừa đau vừa sướng khiến gã chảy cả nước dãi rơi khắp lên người Brian, đọng lại trong lỗ rốn của hắn.

Brian cười ngất trên nỗi đau của người khác, cả người hắn run giật vì điệu cười của mình, dương vật phía dưới của hắn cũng phun ra một tia tinh dịch trắng đục, tưới ướt đám xúc tua đang hầu hạ nhiệt tình bên dưới.

Gã cắn chặt răng, nắm lấy ngón tay đang trong lỗ niệu đạo của mình rút ra. Gã canh ngay lúc Brian đang cười vui vẻ nhất liền nhắm đầu cặc của mình vào lỗ đít của hắn, đâm một phát lút cán trả thù. Brian không kịp chuẩn bị liền thét lên một tiếng thất thanh. Cảm giác nội tạng trong bụng mình như lệch khỏi chỗ gốc mà dời đi nơi khác khiến hắn vừa có chút hoảng sợ, nhưng cũng vừa có chút thích thú.

Lỗ đít say mê cắn mút dương vật, mỗi lần thân cặc rút ra, thịt ruột đỏ ao bên trong cũng đi theo ra ngoài, sau khi thân cặc đi vào thì liền thụt lại vào trong. Cứ như vậy mà lặp đi lặp lại hơn mấy trăm lần. Lỗ lồn phía trước thấy bạn mình được ăn ngon, còn mình phải chịu cảnh đói khát liền bắt đầu kháng nghị.

Nó mấp máy chảy nước, bên trong dần trở nên ngứa ngáy khiến Brian cảm thấy khó chịu và trống rỗng. Hắn nắm lấy cặp sừng của Helen, kéo đầu gã cúi xuống, bên tai gã bắt đầu gặm nhấm và liếm láp. Bị Brian kích thích, gã nắm lấy vòng eo săn chắc của hắn, dập hông mình càng lúc càng hăng. Hình dáng thân cặc của gã gồ lên, hiện rõ qua chiếc bụng bằng phẳng của hắn.

Brian vừa đau vừa sướng trợn trắng cả mắt, miệng há to nhưng không thể phát ra một tiếng âm thanh nào, chỉ có thể thở hắt. Một tay hắn mò mẫm, bắt lấy một chiếc xúc tua đang chơi đùa đầu ti mẫn cảm đang sưng lên của mình, đưa nó xuống giữa hai cánh bướm non múp rồi dùng sức chà sát lên hột le.

Chiếc xúc tua trơn nhớt mềm mại, không đủ để kích thích le nhỏ nứng tình. Brian vừa chịu cảm giác xuyên xỏ trong từng khúc ruột, vừa ngấm ngầm rên rỉ tạo thêm thú vui mới. Hắn đặt chiếc xúc tua kia ngay miệng trước miệng lồn nhỏ, một tay chạm vào hột le của bản thân xoa xoa, sau đó dùng móng tay của mình ngắt nhéo nó.

Brian tự làm mình sướng đến giật nảy người, con cặc trong lỗ đít hắn đã sâu nay càng sâu thêm, dường như sắp đâm thủng chiếc bụng phảng lì của hắn. Chiếc xúc tua ngay miệng lồn cũng tiến vào được một đoạn, nhưng có lẽ không được chủ nhân cho phép nên chỉ có thể dừng lại ở đó, không dám vào thêm.

Brian đương nhiên không chịu, cảm giác ngứa ngáy sâu trong tận tử cung khiến hắn thèm muốn có một thứ gì đó tàn bạo đâm thẳng vào, càng tàn nhẫn càng tốt.

Brian bắt lấy một bàn tay đang nắm lấy hông mình của Helen, vùi mặt vào trong đó liếm láp, hắn áp má mình vào lòng bàn tay gã, làm ra vẻ mặt nũng nịu, cầu xin.

"Helen, đừng bỏ đói nó mà. Hôm nay ta cho người ăn no rồi, giờ người phải đút lại ta chứ. Nhìn xem, miệng nhỏ của ta thèm đến chảy cả dãi rồi nè, người nỡ lòng nào nhìn nó chết đói sao? Ưm~"

Để chứng minh lời nói của mình, Brian rặn rớt chiếc xúc tua ra, để lại một lỗ lồn đang mấp máy chảy nước dâm. Helen bị cảnh tượng trước mắt làm cho kích thích, thân dưới chôn sâu trong lỗ đít dần trở nên phình to hơn, các mạch máu cũng bắt đầu đập mạnh tưởng chừng như sắp nổ tung.

Helen nâng người Brian lên, dồn dập nhấp từng cú thật nhanh vào người hắn rồi bắn ra một luồng tinh dịch đậm đặc nóng hổi sâu trong bụng hắn. Sau đó, chưa kịp để Brian hoàn hồn, gã liền rút con cặc hình thù quái dị, không có dấu hiệu mềm xuống sau khi phóng tinh kia của mình, một phát đâm thẳng vào sâu trong tử cung của Brian.

Cả hai cùng nhau ngửa đầu về phía sau, thở hắt ra một hơi. Brian là người đầu tiên nắm thế chủ động trước, hắn vịn vai gã, hai chân đạp vào những chiếc xúc tua hai bên, tự động nhấp hông mình.

Cặp mông mịn màng phì nhiêu của hắn theo từng nhịp nảy lên nảy xuống, được bàn tay to lớn, thô ráp của Helen bắt lấy. Gã nắn bóp, ngắt véo để lại những vết đỏ trên làn da trắng trẻo, lỗ đít ăn cặc ban nãy bị đục thành một cái lỗ hình trụ sâu không thấy đáy, bên trong còn chảy ra từng đợt tinh dịch, rơi xuống sàn nhà bằng gỗ phát ra những âm thanh "thụp thụp", nhưng những âm thanh đó đều bị tiếng rên rỉ của Brian lấn át.

"Á... Tuyệt quá.. Cặc bự của ngươi sắp đâm chết ta rồi. Sướng quá, a...mạnh nữa đi. Sâu vào thêm chút nữa..ưm... Thích quá... Helen a~"

"Lồn nhỏ của người chặt quá, siết ta sướng muốn bắn rồi. Ngoan thả lỏng, cho ta đụ thêm tí nữa nào."

Giọng nói âm trầm như đến từ địa ngục, âm thanh khàn khàn nói ra những lời thô tục vang vọng khắp cả căn phòng. Chất giọng kinh khủng, đáng sợ nhưng lại khiến Brian co rút lại khắp người, trong lỗ tiểu trên dương vật không biết cương lại từ bao giờ bắn ra một luồn tinh trắng đục, lồn nhỏ bên dưới bị cặc bự chặn lại cũng không ngăn được nước lũ ập tới, cứ vậy mà triều xuy.

Sau cơn lên đỉnh bất ngờ ập tới, thân thể Brian rã rời ngã xuống, được những chiếc xúc tua tranh nhau đỡ lấy, vuốt ve thân mật. Mệt thì mệt, nhưng hắn vẫn phải tiếp tục phục vụ con cặc vẫn đang hứng phấn trong người. Cứ sau vài ba cú nhấp của Helen, hắn liền thít lồn mình lại khiến gã sướng đến run người, những chiếc xúc tua cũng càng quấn chặt lấy hắn hơn.

Có một chiếc to gan canh ngay lúc Brian không chú ý, mò xuống chiếc lỗ trống rỗng trong mông hắn, thọc vào. Bị đâm vào bất ngờ, cả người Brian căng cứng lại, hai lỗ nhỏ co thắt kẹp chặt hai thứ bên trong. Cặc bự đang được chịch thoải mái thì bị chặn lại, bắt đầu nóng lên kháng cự.

Helen gã vừa thốn vừa tê, đưa tay nắm lấy hột le của Brian kéo mạnh. Điểm mẫn cảm sắp bị kéo lồi ra ngoài khiến hắn đạt được cực khoái, đồng thời cũng khiến hắn tỉnh táo, thả lỏng cho Helen tiếp tục địt vào.

Brian mặc kệ xúc tua bé nhỏ đang phản nghịch ở lỗ dưới, tập trung phục vụ vào con cặc to lớn đang làm mình sướng ở lỗ trên. Cảm giác trống rỗng, rảnh rỗi không việc gì làm ở khoang miệng khiến hắn chịu.

"Helen~ hôn...ưm"

Hai đôi môi tiếp tục hòa quyện lại vào nhau phát ra âm thanh chóp chép không ngừng. Sự lơ đãng của Brian là cơ hội cho những chiếc xúc tua vốn đã có ý thức bắt đầu hành động. Thấy đồng loại của mình một thân chiếm một lỗ, bọn chúng liền mang theo sự ganh tỵ tiến đến.

Lồn nhỏ bên trên là của Helen, cho mười cái gan bọn chúng cũng không dám tùy tiện động tới, trừ phi được sự cho phép của gã hoặc bị Brian dùng làm công cụ thủ dâm. Nhưng lỗ đít mềm mại, dâm đãng này là của bọn chúng, làm gì có chuyện để cho một mình tên này hưởng dụng được? Vì thế, một lần nữa với sự mất cảnh giác của Brian, bọn chúng với khoảng ba bốn chiếc xúc tua trơn mềm ấy tranh nhau chen tọt vào trong lỗ nhỏ của hắn.

"Áaaaaaa... Tên..khốn."

Lời này của Brian là đang nói Helen. Gã đương nhiên cũng biết lời đó dành cho mình liền phát ra tiếng cười rùng rợn, nhưng Brian hiển nhiên nghe ra sự thích thú và thỏa mãn trong tiếng cười ấy của gã. Tuy những chiếc xúc tua đó có ý thức riêng, nhưng bọn chúng dù gì cũng là bộ phận cơ thể của Helen, dĩ nhiên gã biết được suy nghĩ và những điều bọn nó sắp làm, vậy mà gã không thèm nhắc nhở hắn một tiếng.

Thứ gã muốn chính là nhìn thấy Brian bị mình chịch bất ngờ, không kìm chế được khoái cảm mà mất kiểm soát lên đỉnh trước mặt hắn. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, Brian triều xuy đến tận hai lần. Mắt của hắn cũng chảy nước vì cảm giác vừa sướng vừa đau đến tận xương tủy ập tới.

Bốn chiếc xúc tua thành công chui vào trong "nhà" của mình chơi đùa trong đó. Chẳng những không bị trách phạt mà bọn chúng còn nhận được tín hiệu khen thưởng từ Helen, điều đó khiến chúng càng hăng hái hơn. Nhưng bên trong vui vẻ bao nhiêu, bên ngoài đây Brian lại khổ cực bấy nhiêu.

Cảm giác lỗ đít mình bị căng cứng ngắt, bên trong lại có vô số thứ lậy quậy bên trong khiến Brian cảm thấy kì dị vô cùng. Đáng trách hơn là, lỗ lồn của hắn thấy người bạn phía dưới được ăn nhiều như vậy, dường như lại bắt đầu ghen tỵ mà xuất hiện cảm giác trống rỗng, dù trong nó đang ngậm một con cặc to lớn đến nỗi không thể chen vừa thêm bất kì thứ gì nữa.

"Aaa, Helen~ rút ra bớt đi mà, căng muốn rách chết ta rồi..ưm..."

"Không rách được, bọn chúng ngoan lắm, sẽ biết chừng mực."

"Nhưng ta khó chịu, ngươi nỡ để ta khó chịu ư?"

"..."

Có vẻ như nhìn thấy được sự kháng cự thật sự trong mắt Brian, Helen lặng lẽ điều khiển những chiếc xúc tua ấy đi ra ngoài, để lại bên trong là chiếc xúc tua đầu tiên được tiến vào. Ba xúc tua kia vốn đã được ăn ngon giờ lại mất miếng mồi ngay trước miệng, bọn chúng tranh nhau dụi vào cổ Brian nũng nịu.

Brian nâng niu, vỗ vỗ rồi hôn nhẹ bọn chúng xem như an ủi. Sau đó lại bắt đầu mặc kệ, nhấc người ôm cổ Helen nhấp hông tiếp. Thân cặc không vì sự kiện ban nãy mà dừng lại một giây nào. Quy đầu xấu xí liên tục hôn lên cửa tử cung mỏng manh, vô số lần chui tọt được vào bên trong khám phá.

Cả hai bắt đầu ôm chặt lấy nhau chạy nước rút, âm thanh bạch bạch lẫn tiếng rên rỉ của Brian và Helen vang lên không ngừng, âm thanh dữ dội đến mức cánh cửa sổ làm bằng thủy tinh trong phòng cũng phải run lên như gặp phải làn gió thổi mạnh.

Helen dường như so với Brian càng mất kiểm soát hơn. Gã tóm chặt lấy cặp mông của hắn dập từng cú thật mạnh vào cặc mình, đầu cặc chạm sâu trong thành tử cung, sau hơn hai ba trăm cái đâm thúc, lỗ sáo liền bắn không ngừng từng đợt tinh dịch đặc quánh.

Brian bị đút căng đến to bụng, cả người không còn một chút sức lực nào, ngã nhào vào lồng ngực to lớn của Helen.

A... Cảm giác quen thuộc đó lại đến nữa rồi.

Trong bụng Brian dần nóng lên bất thường, hắn cắn răng chảy nước mắt chịu đựng, Henlen ôm người hắn vuốt ve trấn an. Trong tử cung của Brian, tinh dịch không biết đã từ bao giờ biến mất, đổi lại là những quả trứng có hình thù kì quái, lạ thường. Quả trứng to cỡ một nắm tay người, trên lớp vỏ có những hoa văn đỏ đen đan xen.

Chúng phát sáng như thể bên trong chứa đựng một cây đèn cầy đã được thắp lửa và khi ánh sáng bên trong ấy vụt tắt, Brian mới khôi phục lại trạng thái bình thường.

"Bọn chúng đâu rồi. Nở chưa?"

Brian không đầu đuôi hỏi một câu, nhưng Helen gã lại hiểu.

"Sắp rồi. Nó ở đây"

Vừa dứt lời, từ trong đám xúc tua mềm mại trồi lên năm sáu quả trứng y hệt với quả trứng trong bụng của Brian, nhưng trên những quả trứng đó đã xuất hiện những vết nứt to lớn, dường như vật thể bên trong đã sắp chào đời.

Hắn nhìn quả trứng có những vết nứt nhiều nhất, thấy nó ngày càng động đậy mãnh liệt hơn, lớp vỏ cứng cáp cũng từ từ rơi ra vài miếng. Từ bên trong, một chiếc xúc tua nhỏ bé bắt đầu trồi ra.

"Đồ xấu xí!"

Sau khi cất lời bình luận về vật thể nhỏ bên trong, Brian tuy miệng chê nhưng bàn tay hắn lại nâng niu, nhấc chiếc xúc tua ấy ra ngoài, đặt nó lên môi mình, hôn nhẹ. Helen thấy như vậy liền bắt nó bỏ vào trong vòm miệng đáng sợ của mình, nuốt một cái.

Brian tặng cho gã một cái liếc mắt, sau đó ngã người vào vòng tay gã, chợp mắt ngủ. Sau khi thấy người trong lòng mình ngủ say, Helen đặt hắn lên chiếc giường trong phòng, đồng thời bên hông của gã cũng từ từ mọc ra một chiếc xúc tua tựa như những cái còn lại.

_________

Tiếng bước chân đi trên sàn nhà bằng gỗ tạo ra âm thanh lộp cộp vô cùng lớn. Marvelous trên tay cầm một khẩu súng, tay còn lại cầm chiếc đèn pin, từng bước tiến tới căn phòng trên lầu một. Âm thanh rung động từ chiếc cửa sổ ban nãy, kèm với tiếng rên la thấp thoáng phát ra từ nhà của Brian Wilson đã khiến anh ta nghi ngờ.

Không biết anh ta đã tiến vào nhà hắn từ khi nào, càng không biết được bằng cách nào anh ta có thể vào trong dù cửa nhà đã khóa. Nhưng có một điều có thể chắc chắn rằng, nếu anh ta dám mở cánh cửa của căn phòng trước mặt này thì cũng đồng nghĩ với việc, anh ta đã tự mình mở cánh cửa địa ngục cho bản thân.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com