TruyenHHH.com

Tam Drop Song Tinh Cao H Tuyen Tap Nhung Cau Chuyen Dam Kham

Một buổi tối không trăng không sao trên ngọn núi có tên là Hải Vân, hay còn được biết đến với một tên gọi khác, núi Hồ Ly.

Tại một ôn tuyền rộng lớn, hai thân ảnh một trắng một đỏ thân mật quấn quít lấy nhau. Nam nhân phía trên có thân hình cường tráng lực lưỡng, làn da sẫm màu khỏe khoắn, mái tóc dài đỏ rực như những ngọn lửa. Hiện tại, hắn đang không ngừng ôm ấp, vuốt ve thân thể nóng bỏng, trắng nõn nà của y nhân nằm bên dưới.

Y có một khuôn mặt rất diễm lệ, từng đường nét trên đó vô cùng sắc sảo mặn mà khiến bất kỳ người đàn ông nào nhìn vào cũng tình nguyện say đắm, người phụ nữ nào cũng muốn đắm say. Y quá đẹp, đẹp đến nỗi không ai có thể nỡ lòng ghen ghét, đẹp đến nỗi những người khi nhìn vào liền tự xấu hổ, nghĩ rằng họ có tài cáng gì mà có thể thấy được một tuyệt sắc mỹ nhân như vậy!

Thế mà, lại có một tên không hề biết thương hoa tiếc ngọc. Hắn rê đôi bàn tay to lớn đang âu yếm cơ thể ngọc ngà lên phía trên cặp vú mọng nước to tròn của y, nhẫn tâm nắn bóp nó một cách thô bạo, để hằn lại trên làn da trắng mịn đó một dấu tay đỏ hồng.

"Ha... Tướng công, nhẹ...nhẹ một chút. Vú đau..đau quá...ưm..."

Bầu ngực Bạch Thanh Ly bị bóp đến nhức nhối, hai đầu ti sẫm hồng cương cứng đón gió lạnh mà run lên từng đợt. Đôi môi ướt át sưng đỏ nhiễm đầy nước bọt trong suốt bị một đôi môi khác nhào tới cắn mút, tạo ra những âm thanh "chùn chụt" vang vọng khắp cả ôn tuyền hoang vu.

Lưỡi hai người hòa quyện quấn lấy nhau, hai đầu mũi cứ như có như không chạm nhẹ vào đối phương, mái tóc trắng đỏ đan xen tạo nên một hình ảnh đẹp mắt đến lạ thường.

Hồ Luân dời môi mình xuống cần cổ nõn nà của Bạch Thanh Ly mút mát, hàm răng sắc nhọn của hắn cứa lên làn da mịn màng làm cho nó rách nát, tóe máu tươi. Hắn thích thú cười, sau đó vùi đầu vào đưa lưỡi liếm lên vết thương ấy. Kỳ lạ thay, sau khi miệng vết thương tiếp xúc với nước bọt của hắn liền tự động lành lại không một dấu vết.

Bạch Thanh Ly nằm thất thần để Hồ Luân tự ý tạo dấu trên người của mình, mỗi lần bị hắn cắn một cái, y đều giật mình co giật, miệng ưm a một tiếng. Hoa huyệt đỏ rực như một đóa dâm bụt không ngừng theo tiết tấu cắn mút của hắn mà phun nước. Điêu luyện như vậy, nhìn vào là biết đã được huấn luyện nhiều năm.

Sau khi Hồ Luân say mê trồng hoa hồng trên người y xong liền cúi người xuống chào hỏi cây nấm hồng hào nhỏ bé của Bạch Thanh Ly. Xung quanh nơi đó là nền tuyết trắng mịn không có một cọng cỏ nào, trông sạch sẽ vô cùng.

Hắn mút nhẹ lên đầu khấc của y một cái, sau đó há miệng ngậm trọn cả căn dương vật vào trong cổ họng, đầu lưỡi điêu luyện liếm hết một lượt từ gốc đến ngọn, sau đó lướt lên lỗ niệu đạo của y.

Bạch Thanh Ly được khẩu giao sướng đến run rẩy hết người. Hai bàn tay thon dài với những móng tay sắc nhọn của y bấu chặt lấy mái tóc đỏ rực của Hồ Luân, bản thân vì mất kiềm chế liền không ngại phun ra những từ ngữ dâm đãng ô uế.

"Sướng~ sướng quá, ưm....a...em, em được tướng công mút mệnh căn sướng đến chảy nước dâm rồi... A... Tướng công, chàng liếm hoa huyệt cho em đi, em ngứa quá... Á... Lỗ tiểu, ưm...em muốn bắn...chàng đừng liếm lên lỗ tiểu của em nữa...á... Em bắn mất... Aaaaa..."

Hồ Luân mặc kệ những lời cầu xin của Bạch Thanh Ly, hắn cố ý liếm mút mạnh hơn lên niệu đạo, răng nanh của hắn còn như có như không sượt qua khiến Bạch Thanh Ly giật bắn người. Cú nảy người của y khiến dương vật trong miệng hắn đi vào sâu hơn, chạm sâu vào trong vòm họng của hắn.

Cuối cùng, Bạch Thanh Ly không chịu nổi được nữa, liền mang ý trả thù ấn đầu Hồ Luân thật mạnh xuống rồi bắn ra. Tinh dịch đặc sệt của Bạch Thanh Ly chui tọt qua cổ họng xuống thẳng tới bụng hắn. Hồ Luân nhả dương vật của y ra, trước khi đầu nấm tách ra khỏi miệng, hắn còn hôn nhẹ lên nó một cái, phát ra một tiếng "chụt" ướt át, nghe dâm mỹ vô cùng. Sau đó, hắn nhìn y cười thích thú, liếm môi, biểu hiện như vừa thưởng thức được một món ăn ngon lành.

Bạch Thanh Ly biết hành động vừa rồi của mình chẳng khác nào là ban thưởng cho hắn, y nhìn vẻ mặt hưng phấn đến dâm tục của Hồ Luân, rồi lại thấy một mảng dịch nhầy ướt đẫm trên khuôn ngực nâu sẫm của hắn.

Y biết nó không phải là nước của ôn tuyền, nó là thứ nước từ chính hoa huyệt dâm đãng của y bắn ra. Cơ thể của Bạch Thanh Ly nhạy cảm đến mức chỉ khẩu giao thôi mà cũng có thể vừa bắn tinh, vừa lên đỉnh bằng lỗ nhỏ mà chưa ai chạm vào. Y xấu hổ chôn khuôn mặt đang ửng hồng không biết là vì ngại hay vì đang phát tình vào mái tóc trắng như tuyết đầu mùa của mình.

Hồ Luân nắm chiếc cằm xinh đẹp e ngại kia của y, xoay sang đối diện mình. Ánh mắt hai người nhìn thẳng vào nhau, đôi mắt màu xanh ngọc bích của Bạch Thanh Ly vì khóc mà càng thêm long lanh, quyến rũ, khiến Hồ Luân mê mẩn không thôi. Có lẽ, thứ hắn thích nhất trên cơ thể của y, ngoài bông hoa hai cánh bên dưới kia ra thì chính là cặp mắt tuyệt sắc này. Chính nó đã làm cho Hồ Luân hắn u mê Bạch Thanh Ly suốt ba ngàn năm mà không thể nào dứt nổi.

Bạch Thanh Ly bị tướng công của mình nhìn chằm chằm như vậy liền không khỏi có chút ngại ngùng, nhưng xen lẫn đâu đó y vẫn cảm thấy rất sung sướng. Y biết mình rất đẹp, chính nhờ chiếc nhan sắc mỹ lệ này của mình mà Bạch Thanh Ly có thể khiến tướng công y mê mẩn đến chết mê chết mệt. Đồng thời còn khiến cho bao nhiêu gã hồ ly tinh khác có tình ý với tướng công của y đều ngậm ngùi biến đi mất vì không thể nào có thể sánh lại.

Bạch Thanh Ly y không hề thanh cao và đơn thuần như vẻ bề ngoài mà mình thể hiện ra. Y độc ác, xảo quyệt, nham hiểm, ích kỷ,... y có đủ mọi loại tính cách xấu xa của loài hồ ly mà con người thường hay dùng để mắng chửi người khác. Nhưng Bạch Thanh Ly lại thích như vậy, y cảm thấy chỉ có sống như thế thì bản thân mình mới có thể vui vẻ mà trải qua những năm tháng tu luyện khắc khổ, nhàm chán này.

Và cũng bởi tính cách ấy, Bạch Thanh Ly mới thành công khiến cho Hồ Luân có ấn tượng sâu sắc với mình rồi dần dần hắn cũng bắt đầu hãm sâu vào cái bẫy tình mà y giăng ra, và sau đó là tình nguyện không muốn thoát.

Chuyện quá khứ Bạch Thanh Ly không muốn nhắc đến, bây giờ trong đầu y chỉ toàn là những cảm giác sung sướng đến dục tiên dục tử mà Hồ Luân đang mang lại. Hắn một tay cầm lấy cây dương vật to dài của bản thân, hông dưới vì ngâm nước nên đám lông mu rậm rạp của hắn ướt đẫm, dính tệp vào da thịt, hiện rõ phần thân cáng đang hưng phấn mà nổi đầy những đường gân.

Quy đầu to tròn như quả trứng gà rỉ ra từng giọt tinh dịch trắng đục, liên tục rơi vào hột le e ấp nấp sau hai cánh thịt hồng hào. Hồ Luân lật Bạch Thanh Ly nằm sấp lại, tay nắm hai quả đào mọng nước của y vạch sang hai bên, để lộ ra hậu huyệt bị chơi lâu ngày đến đỏ thẫm, căng mịn không còn một nếp gấp nào, chỉ còn lại một cái lỗ tròn sâu đang mấp máy.

Khác với hoa huyệt đói khát, thèm thuồng được dương vật xuyên xỏ phía trước của Bạch Thanh Ly, hậu huyệt lại đang vui sướng, no say cắn mút bốn ngón tay thô ráp của hắn. Hồ Luân cẩn thẩn móc ngoáy vào bên trong nội bích mềm mại, móng tay sắc nhọn đã được hắn thương tình thu lại, đầu ngón tay cong cong gãi lên vách thịt, chạm đến một điểm gồ lên bên trong, Hồ Luân dùng hết sức ấn mạnh những ngón tay của mình đè lên nó.

Bạch Thanh Ly bất ngờ bị đâm vào điểm nứng liền nhất thời trợn mắt, người run lẩy bẩy, không kìm được la thất thanh một tiếng. Hậu huyệt co thắt mút chặt lấy ngón tay của Hồ Luân, từ hai đầu vú lẫn dương vật cương cứng của y liền phun ra ba cột nước trắng đục.

Hồ Luân rút tay mình ra khỏi hậu huyệt của Bạch Thanh Ly, lật người y lại rồi cúi người đưa miệng lên đầu ti đỏ sẫm mút lấy dòng sữa tanh ngọt, một tay hắn vân vê xoa bóp bầu vú còn lại, một tay thì đưa xuống hạt tròn nấp sau hai cánh thịt mềm bên dưới vuốt ve.

Cao trào còn chưa qua khỏi, Bạch Thanh Ly liền phải tiếp nhận thêm một nguồn kích thích mới. Y vặn vẹo người tránh khỏi bàn tay đang làm loạn phía dưới của Hồ Luân. Bất chợt, y nhận được một cái ngắt thật mạnh vào hột le xem như cảnh cáo. Cú ngắt ấy làm cho y mém tí nữa là ngất đi, sau đó liền tự biết mình mà ngoan ngoãn nằm im cho Hồ Luân tiếp tục đùa giỡn.

Hồ Luân thấy Bạch Thanh Ly biết nghe lời như vậy liền thỏa mãn, không chơi đùa y nữa mà bắt đầu vào việc chính. Hắn cầm căn dương vật cương cứng đến nỗi có thể cầm để đi đập đá của mình, cọ xát vào hai cánh bướm xinh xinh của y. Nước sốt đậm đặt của Bạch Thanh Ly từ từ chảy ra, tưới đẫm cả nơi đang dính chặt của hai người.

Sau khi thấy dương vật của bản thân được bôi trơn đầy đủ, Hồ Luân liền không chần chừ nhướng người, thúc hong, cắm cả mệnh căn to bự thật mạnh vào sâu bên trong hoa huyệt.

Bạch Thanh Ly dù đã chuẩn bị, nhưng vẫn bất ngờ đến sướng trợn cả mắt. Cả người y ưỡn lên, tiếp nhận mệnh căn đi vào, hai bầu vú đẫy đà nảy lên rồi tách sang hai bên. Miệng không khép lại được, phát ra những tiếng rên dâm đãng, mê người.

"Ứm... Tướng công thật mãnh, thúc Tiểu ly...sướng muốn tiểu..a... Đại dương vật đụng tới..tử cung rồi~ Tướng công vào nữa đi, sâu thêm tí nữa... Đúng rồi, nữa đi.... Á, trướng quá..như bị thủng vậy, ưm..nhưng sướng quá.... A"

"Thủng luôn không tốt sao? Rên dâm như vậy, hẳn là phu nhân sảng khoái lắm?"

Nói rồi, hắn bắt lấy hai bầu vú Bạch Thanh Ly làm điểm tựa, lấy đà giã hông thật nhanh. Nơi kết hợp của hai người vì vậy mà phun phì phèo nước, nổi cả bọt trắng đục.

"Áaaaa...không được, không tốt. Em còn muốn...ưm...sinh thêm vài tiểu hồ ly, cho tướng công nữa mà...a...không được thủng, không được, hu hu..."

Hồ Luân nghe mà nóng cả máu. Làn da vốn ngâm đen cũng nổi lên một tầng đỏ hồng. Mồ hôi nhễ nhại hai bên thái dương, đọng thành giọt rơi xuống chính xác ngay đầu ti đang cương cứng của Bạch Thanh Ly. Hắn cúi đầu xuống mút lấy, vị mồ hôi mằn mặn, cộng thêm mùi sữa tanh ngọt càng khiến cho Hồ Luân trâm mê không dứt mà dày vò cặp nhũ đáng thương.

Bạch Thanh Ly thấy lời cầu xin của mình dường như không có tác dụng. Càng lúc y càng thấy Hồ Luân thúc càng mạnh càng sâu thêm, thật sự như muốn đâm thủng nơi tử cung mỏng manh, nhỏ yếu đấy của y. Cơn đau nhói hòa trộn với niềm khoái lạc khiến Bạch Thanh Ly thỏa mãn đến tột cùng. Các ngón chân y cuộn tròn lại, bàn tay ôm lấy tấm lưng rộng rãi săn chắc của Hồ Luân mà cào xé.

Cơn đau rát càng khiến cho thú tính trong người Hồ Luân trở nên điên cuồng. Mắt hắn đỏ sẫm nhiễm đầy tơ máu, hắn buông Bạch Thanh Ly ra rồi lật người y nằm sắp lại, kéo hông y lên cao tạo thành tư thế giao phối của các loài động vật bốn chân.

Bạch Thanh Ly biết hắn định làm gì liền lắc đầu khóc lóc sợ hãi, nhưng có trời mới biết trong lòng y đang mừng đến phát điên. Y đã rất nhiều lần bày tỏ rằng y rất muốn hắn dùng nguyên hình của mình để cùng y làm tình. Nhưng Hồ Luân nhất quyết không chịu. Hắn biết Bạch Thanh Ly không thích trở lại nguyên hình, nếu hắn có ở dạng thú mà làm thì Bạch Thanh Ly cũng vẫn giữ nguyên hình người.

Hồ Luân đã từng chiều theo mong muốn của y, kết quả là mệnh căn của hắn ở dạng thú quá lớn, làm rách cả hoa huyệt nhỏ bé đáng thương chưa trải đủ sự đời của Bạch Thanh Ly. Nhưng đáng giận hơn là Bạch Thanh Ly lại cắn răng chịu đựng mà giấu hắn. Đến khi hắn cao trào bắn xong rồi rút ra, hắn thấy ngoài tinh dịch của bản thân, hoa huyệt bị đục thành một cái lỗ to không khép lại được của Bạch Thanh Ly trào ra cả máu tươi.

Từ lần đó, hắn không bao giờ giao phối khác loài với Bạch Thanh Ly nữa. Mà lý do Bạch Thanh Ly muốn hắn dùng nguyên hình cũng rất đơn giản, bởi vì lúc đó y sẽ dễ thụ thai hơn. Cấp bậc tu luyện càng cao, khả năng sinh nở của y sẽ càng giảm, nếu bạn tình là một loài có pháp lực yếu hơn y, thì khả năng thụ thai của y sẽ là con số không. Bởi vì giống nòi của chúng quá yếu, sẽ bị yêu lực của y ăn mòn.

Loài yêu nào cũng vậy, khi ở dạng người, pháp lực của chúng cũng sẽ giảm đi một nữa. Vì thế, nếu để Hồ Luân ở dạng nguyên hình mạnh nhất, còn Bạch Thanh Ly lại ở dạng người yếu nhất, khả năng y mang thai sẽ cao lên rất nhiều. Ít nhất là hơn ba ngàn năm nay, hai người họ đã có với nhau được hai tiểu hồ ly.

Biết được Hồ Luân sắp biến về nguyên hình, Bạch Thanh Ly giả vờ hoảng hốt, nhưng cái mông đang nhô cao với hai lỗ thịt đang mấp máy đã bán đứng y. Hồ Luân quá hiểu phu nhân giả nhân giả nghĩa nhà mình, hắn làm như không thấy vẻ mặt "sợ hãi" kia của y, răng nanh hắn mọc dài ra, làn da sẫm màu trơn lán của hắn dần phủ lên một lớp lông dày đỏ rực. Mệnh căn vốn thô lớn vẫn đang cắm sâu bên trong lỗ huyệt từ từ phình to ra một kích thước đáng sợ.

Hai mép thịt bóng bẩy nước sốt trắng đục bị căng ra hết cỡ, bao lấy thân dương vật lớn gân guốc sẫm màu, hột le cũng bị đè ép mà lồi ra khỏi chỗ nấp, ma sát với đám lông đỏ rực. Thảm nhất có lẽ là nơi tử cung bé nhỏ, vốn đã dùng hết sức bình sinh cam chịu trận quấy loạn của một thứ to lớn bất thường, giờ thứ ấy lại càng được nước làm tới bắt nạt tiểu tử cung, khiến cho tử cung không kìm được khóc nức nở, "nước mắt" trào ra xối ướt cả quy đầu.

Bạch Thanh Ly cảm nhận bụng mình như sắp bị rách toạt ra, móng tay sắc nhọn cào cấu lấy mặt đất toàn đá cuội bên cạnh ôn tuyền. Mồ hồi ướt đẫm cả người y, làm bóng loáng làn da trắng tuyết đang ửng lên một tầng hồng hào. Hai hàm răng y cắn chặt lại, từ kẻ răng rơi xuống một dòng nước bọt trong suốt, cặp mắt xanh ngọc bích tuyệt đẹp nổi lên tơ máu đỏ tươi.

Trạng thái hiện tại của Bạch Thanh Ly thể hiện y đang rất đau, như bị lăng trì vậy. Nhưng không hiểu sao trong đôi mắt của y ánh lên một tia thỏa mãn, vui sướng tột cùng. Hàm răng cắn chặt nhưng miệng y vẫn nhếch lên cười sảng khoái. Nếu có ai đó thấy được vẻ mặt này của Bạch Thanh Ly, chắc chắn sẽ bị dọa cho sợ mất hồn. Bởi vì nó không khắc gì trạng thái của một con thú dữ đang bị dằn vặt bởi con đói thì đột nhiên bắt gặp một con mồi thơm ngon cả.

Bạch Thanh Ly cảm nhận một trận ấm nóng trên lưng của mình. Y quay đầu lại liền đối diện với một cặp mắt màu hổ phách đang đắm đuối nhìn y. Hồ Luân đang không ngừng liếm lắp lên tấm lưng trắng nõn của Bạch Thanh Ly như an ủi. Mệnh căn bên dưới giữ nguyên bất động để y làm quen với kích thước, mặc dù nó đang nóng hòm họp, giật nảy thèm muốn được giải tỏa.

Bạch Thanh Ly ngọt ngào trong lòng cố gắng thả lỏng bản thân, đến khi thấy ổn liền úp mặt vào cánh tay, hông tự động lắc qua lắc lại khiêu khích. Y vén tóc mình sang một bên, nghiêng đầu quay sang nhìn Hồ Luân, nỉ non nói.

"Tướng công~ em ngứa muốn chết, chàng động đi mà, không lẽ...chàng không..."

Chưa kịp nói dứt câu, Bạch Thanh Ly bị đâm đến muốn lệch cả nội tạng. Hồ Luân chòm tới muốn hôn Bạch Thanh Ly, nhưng khổ nổi nguyên hình hắn to hơn Bạch Thanh Ly rất nhiều, chỉ nội việc hắn mở miệng ra một chút thôi cũng đủ nuốt trọn cả đầu Bạch Thanh Ly vào trong.

Hồ Luân không cam lòng, hắn đưa lưỡi mình vào khoang miệng của y. Đầu lưỡi ướt át mềm mại, dễ dàng len lỏi trong mọi ngóc ngách, hai chiếc lưỡi lớn nhỏ, tưởng chừng như không thể hòa huyện, lại điêu luyện kết hợp chặt chẽ với nhau đến không ngờ.

Hồ Luân ở phía trên, vì thế đa số nước bọt hắn tiết ra, đều bị Bạch Thanh Ly bị động bên dưới nuốt xuống hết. Nụ hôn kết thúc, cả khóe miệng lẫn cần cổ của y đều ướt đẫm, mái tóc trắng xóa dính tệp vào hai bên má. Hơi thở hổn hển, lồng ngực phập phồng, khóe mắt ửng đỏ, đó là những gì Hồ Luân thấy ở Bạch Thanh Ly.

Nếu hắn lật người Bạch Thanh Ly lại, có khi sẽ chứng kiến được một màn dương vật hồng hào nào đó đã xìu xuống, dưới đất còn có một bãi tinh dịch trắng đục. Bạch Thanh Ly đã sướng đến tự lên đỉnh mà không cần ai chạm vào vật nhỏ của mình.

Dần dần, nơi kết hợp của hai người tách ra, Bạch Thanh Ly hết sức, hạ hông mình xuống. Hồ Luân thấy vậy liền dùng hai chân trước của mình nắm lấy eo y kéo lên lại, sau đó chạy nước rút mà dập thật nhanh thật mạnh.

Bạch Thanh Ly đột ngột bị chịch với tần suất cao như vậy liền khóc nức nở, miệng không ngừng la hét. Y cảm nhận như ruột gan phèo phổi của mình bị đâm cho lẫn lộn vị trí hết rồi. Cú nào của hắn cũng sâu cũng mạnh, y sợ nếu cứ như vậy nữa chắc tử cung của y sẽ nát bét hết, lúc đó đừng nói là mang tiểu hồ ly, không biết y còn có thể đi đứng được bình thường hay không nữa.

Bạch Thanh Ly vòng tay ra phía sau cố gắng đẩy Hồ Luân ra, cầu xin nói.

"Đủ...đủ rồi tướng công..a..thật sự đủ rồi. Xin chàng đừng đâm nữa...a, là...là em không biết nặng nhẹ...sẽ không khiêu khích chàng nữa. Chàng làm ơn...dừng lại đi...hỏng, hỏng mất thôi...a... Tướng công...Á."

Hồ Luân như bị điên vậy, hắn càng nghe những lời cầu xin của Bạch Thanh Ly nói thì càng làm ngược lại. Y nói đừng thì hắn càng làm tiếp, thậm chí còn hăng hơn. Y xin nhẹ thì hắn lại dùng lực thật mạnh mà thúc vào.
Cuối cùng, đến khi đạt tới giới hạn, hắn liền gục lên tấm lưng nõn nà của y, phía dưới từ từ bắn ra những dòng tinh trắng đục. Khe thịt bị dương vật chặn lại không còn một kẻ hở, không thể chảy ra được liền ứ đọng trong bụng Bạch Thanh Ly.

Nước dâm Bạch Thanh Ly bắn ra lúc cao trào cũng không thoát ra được, hòa trộn với tinh dịch đặc sệt khiến bụng Bạch Thanh Ly to như mang bầu năm tháng. Hồ Luân dần biến về dạng người, dương vật hắn cũng thu nhỏ lại, tạo điều kiện cho một đóng hỗn hợp từ bên trong trào ra ngoài. Thậm chí còn nghe được tiếng phụt phụt lẫn âm thanh tí tách khi nước nhỏ xuống mặt đất.

Hồ Luân lật người Bạch Thanh Ly lại, liền thấy hai mắt y nhắm nghiền, nước mắt còn theo đà rớt xuống thái dương. Hắn biết y ngất mất rồi. Thế mà trong đôi mắt màu hổ phách đang nhìn y ấy, lại không hề có một tia xót thương, mà nó còn ánh lên niềm thỏa mãn.

Đột nhiên, trong một lùm cây gần ôn tuyền vang lên sột soạt. Đôi mắt sắc bén của hắn liếc sang, sau đó thản nhiên ôm thân thể bị chơi đến rã rời của Bạch Thanh Ly xuống ôn tuyền rửa ráy một lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com