Tam Drop Rusame Vet Nho Countryhumans
"Đây là đâu..?"_Gã bước vô định trong 1 không gian tâm tối. (Vẫn là cái khung cảnh quen thuộc trong mấy bộ xuyên ko:) nhưng ko phải đâu nhe:])Gã khập khểnh đi trong vô thức, chẳng biết tiến đến vì cái gì nữa...//Bịch!!//Tay gã chống mạnh xuống chiếc giường quen thuộc, lấy đà bật dậy trong tức khắc."Cái mẹ gì vậy...?"_Gã lấy 1 tay ôm đầu rồi thầm chửi.Rồi 1 tiếng //RẦM// chọc thẳng vào màng nhĩ của người đang ngồi trên giường kia."Chào buổi sáng, anh haii!!""Hả..? À... ừ..."_Gã đơ tại chỗ, hồn lúc còn lúc mất.Zealand chạy vù vào trong 1 cách tự tiện, phía sau còn có Can thở dài bất lực."Anh hai anh hai, mau dậy đi chơi thôi!"_Cô em gái hoạt bát của Ame vui vẻ ôm cánh tay của gã."Đi chơi...? Ở đâu?"_Gã hỏi với vẻ thắc mắc.Mới sáng sớm đã đạp cửa xông vào, đây là muốn làm phản đúng ko?Giận lắm nhưng làm được gì bây giờ? Gã cũng là dạng cưng chiều em gái đấy.Gã mệt mỏi đặt chân xuống giường, xoa đầu Zealand."Được rồi, ra ngoài đợi anh, anh sẽ ra sau."_Gã dịu dàng nói với cô bé."Vậy anh hai nhanh nhanh nhé, mọi người đang chờ anh ở dưới đó!""Ừm"_Gã cười rồi đáp lại.Sau khi Can và Zealand ra ngoài, gã thở phào 1 cái rồi đi vệ sinh cá nhân.(10 phút sau~)Ame đi từng bước xuống bật thang, mặt chắc còn chưa tỉnh ngủ đây mà. Nhìn lờ đờ như thằng nghiện.Thấy dáng vẻ ấy của gã, Can phì cười."Sao thế? Ngủ chưa đã à con heo?"_Can lên tiếng trêu ghẹo Ame."Anh thọc cho mày chết bây giờ tin ko?"_Gã khó chịu lườm Can.Thấy bất an, Can cũng im lặng mà cười cười."Chào buổi sáng, Ame!"_Fran ngó đầu từ phòng bếp ra và nói, mặt còn dính toàn bột là bột."..."_Gã Ame cũng chẳng biết phải nói gì nữa, đơn giản vì gã đã quá quen với hình ảnh này.Aus, U.K và Zealand đang ngồi ở bàn ăn đợi gã.Bước đến cửa, gã cười rồi chào họ."Chào buổi sáng, cả nhà!"U.K vẫn tập trung vào tờ báo trên tay, Aus ngồi thẫn thờ, buồn ngủ vì ít khi cậu ta dậy sớm, Zealand năng bộng giơ tay lên, môi thì nở 1 nụ cười tỏa nắng"Chào buổi sáng!"_Cả 3 con người kia đồng thanh nói cùng lúc rồi chợt giật mình.Fran đang nấu ăn cũng quay phắt lại nhìn 3 cha con nọ.Can đứng nhìn đến đơ người."Chuyện gì vậy?"_Đồng thanh x2"Đừng nhái theo ta/con nữa a!"_đồng thanh x3......Phụt hahaha!Tất cả mọi người phụt cười, chả biết sao nữa.Ame, gã phì cười vì tình huống trước mắt, đáng yêu đến khó tả.Trong 1 khoảnh khắc, gã thấy sự ấm áp ngày nào thuở còn bé, cũng như thế này.Ngày ấy chả khi nào suy tư về tương lai, vô lo, vô nghĩ, vô tư đến thuần khiết.Ấy vậy mà đã qua hơn 12 năm, chẳng còn cái suy nghĩ ngây thơ thuở ấy.Nhưng chắc rằng, gã cũng rất yêu những khoảnh khắc này, ấm áp đến vô cùng...!(Ấm với chả áp, tôi lột da đi nhúng lẩu, chê:)"À mà... hôm nay là 4/7. Con trai, Quốc khánh vui vẻ!"_U.K lên tiếng, mắt ko rời khỏi gã. Ánh mắt dịu dàng đến lạ. Gã chợt bị câu nói của bố mình làm ngơ ngác, lần đầu tiên gã nghe được câu này từ bố... Trước kia chỉ nghe giọng ông ấy qua điện thoại, chỉ là 1 câu chúc ngang như cua, nghe chẳng có tí cảm xúc. Ấy vậy mà bây giờ gã mới biết tâm trạng của bố qua đôi mắt ông ấy nhìn gã. Ame cười nhẹ, nhìn mọi người đang nở nụ cười vui mừng với gã. Họ ko ai nói lời chúc như bố nữa, nhưng ánh mắt họ nói lên cả rồi. Vẫn là khung cảnh như ở đồi gió, thoải mái đến vô cùng.
____________________"Woaa!!!"_Zealand và Can há hốc mồm khi vừa bước vào cổng công viên giải trí. Nó lớn đến mức ko thể mường tượng. Còn Ame? Gã là tổng thống nhân quốc của Hoa Kỳ, mọi người sẽ nhận ra, đúng ko? Ừ, đúng. Nhưng bây giờ gã ko lấy cái vẻ trang nghiêm ra ngoài, đương nhiên rồi, nếu ko gã sẽ nằm trên trang đầu hotsearch vào hôm sau luôn đó a! "Bây giờ thì làm gì đây?"_Ame ngước nhìn cái khu vui chơi rộng như 1 tiểu bang của hắn thì cũng hơi khựng khựng.Buồn cười nhất là gã đeo cả mặt nạ ra ngoài vì sợ bị thư kí xách về xử lí đống hotsearch nào đó. Đang suy tư về tương lai thì gã bị Zealand kéo đi, vừa nắm lấy tay áo gã, cô phấp khích nói. "Cả nhà! Chúng ta chơi tàu lượn đi!"_Vừa nghe cô nói xong, mọi người trừ Can ra thì mặt mầy đều xanh méc. "Thôi thôi thôi, anh ko chơi đâu a!!"_Ame gào thét trong bụng lẫn ngoài miệng, cố thoát khỏi cô em gái này. "Được đó, chúng ta đi!"_Can hào hứng nói, mắt như sáng lên. "Mấy đứa c-chơi đi nhé, bọn ta ko chơi!"_Fran và U.K hoảng lên, vẫy vẫy tay liên tục. "Aaa anh ko đi, anh ko chơi đâu aaa!!"_Australia hét lên khi bị Zealand nắm áo. (Tình hình là chơi tàu lượn chóng mặt thật:)) Bước xuống khỏi chiếc tàu 'tử thần', trừ Zealand và Can ra, cả nhà như bị rút cạn máu, mặt như mấy má hít cần. Trông buồn cuời ứ chịu được. Bỗng 1 tiếng đổ chuông vang lên, là điện thoại của Ame. Gã lấy từ túi chiếc điện thoại rồi đi ra xa để nghe máy. "NGÀI AME! CÓ CHUYỆN KO HAY RỒI !!!"_Đầu dây bên kia hét lên như thể đang chửi gã vậy. "Bình tĩnh đi, có chuyện gì?"_Ame từ tốn và trầm giọng hỏi. "T-THẰNG NHÓC RUSSIA CHẠY TRỐN RỒI, NGÀI MAU VỀ ĐI Ạ !!!""CÁI GÌ !!??"
____________________30 view + 10 vote = chap mới. Học theo Kan *nhưng thay vì chống flop như Kan thì toi làm để kéo dài thời gian:)))*
____________________
____________________"Woaa!!!"_Zealand và Can há hốc mồm khi vừa bước vào cổng công viên giải trí. Nó lớn đến mức ko thể mường tượng. Còn Ame? Gã là tổng thống nhân quốc của Hoa Kỳ, mọi người sẽ nhận ra, đúng ko? Ừ, đúng. Nhưng bây giờ gã ko lấy cái vẻ trang nghiêm ra ngoài, đương nhiên rồi, nếu ko gã sẽ nằm trên trang đầu hotsearch vào hôm sau luôn đó a! "Bây giờ thì làm gì đây?"_Ame ngước nhìn cái khu vui chơi rộng như 1 tiểu bang của hắn thì cũng hơi khựng khựng.Buồn cười nhất là gã đeo cả mặt nạ ra ngoài vì sợ bị thư kí xách về xử lí đống hotsearch nào đó. Đang suy tư về tương lai thì gã bị Zealand kéo đi, vừa nắm lấy tay áo gã, cô phấp khích nói. "Cả nhà! Chúng ta chơi tàu lượn đi!"_Vừa nghe cô nói xong, mọi người trừ Can ra thì mặt mầy đều xanh méc. "Thôi thôi thôi, anh ko chơi đâu a!!"_Ame gào thét trong bụng lẫn ngoài miệng, cố thoát khỏi cô em gái này. "Được đó, chúng ta đi!"_Can hào hứng nói, mắt như sáng lên. "Mấy đứa c-chơi đi nhé, bọn ta ko chơi!"_Fran và U.K hoảng lên, vẫy vẫy tay liên tục. "Aaa anh ko đi, anh ko chơi đâu aaa!!"_Australia hét lên khi bị Zealand nắm áo. (Tình hình là chơi tàu lượn chóng mặt thật:)) Bước xuống khỏi chiếc tàu 'tử thần', trừ Zealand và Can ra, cả nhà như bị rút cạn máu, mặt như mấy má hít cần. Trông buồn cuời ứ chịu được. Bỗng 1 tiếng đổ chuông vang lên, là điện thoại của Ame. Gã lấy từ túi chiếc điện thoại rồi đi ra xa để nghe máy. "NGÀI AME! CÓ CHUYỆN KO HAY RỒI !!!"_Đầu dây bên kia hét lên như thể đang chửi gã vậy. "Bình tĩnh đi, có chuyện gì?"_Ame từ tốn và trầm giọng hỏi. "T-THẰNG NHÓC RUSSIA CHẠY TRỐN RỒI, NGÀI MAU VỀ ĐI Ạ !!!""CÁI GÌ !!??"
____________________30 view + 10 vote = chap mới. Học theo Kan *nhưng thay vì chống flop như Kan thì toi làm để kéo dài thời gian:)))*
____________________
[CÒN TIẾP]
.
.
.
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com