TruyenHHH.com

Tam Drop Pot Allryo Su Bao Thu Cua Tieu Vuong Tu Kieu Hanh

*Cạch* "Tôi vào được không?"

Giọng nói nhẹ nhàng nhưng mang chút lạnh lùng và cô độc thoát ra từ miệng của chàng trai 15 tuổi mang dáng người nhỏ nhắn, xinh đẹp. Mái tóc xanh rêu bồng bềnh trong gió, trên tay còn mang theo 1 sấp giấy được đinh ghim, ghim lại

(Sa: "Coan Zai" ta là "Đập choai" nhất Aheheheh

Ryoma: Biến đi má, người mau viết tiếp cho con đi

Elya: Người là lắm lời nhất đó mau viết tiếp đi *lạnh lùng face*

Sa: ...'Sao mình lại có những đứa con lạnh lùng như thế nhỉ?')

À tiếp đê. Chàng trai 15 tuổi bước chân vào căn phòng với bộ trang phục học sinh của học viện Phép Thuật Thuật Teitoku

(Sa: Bộ đồ đẹp vãi lìn ra ta tự hào về diều đóa Ahuyhuy (つ✧ω✧)つ thay vào là Ryo-chan và cơ thể m60 của Bé nha)

"Có chuyện gì ở đây à?" Giọng nói mang thanh âm cao đầy kiêu ngạo và lãnh khốc cùng dư âm của sự cô độc vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của mọi người

"À tất nhiên là không có chuyện gì rồi? Mà em vừa hoàn thành xong nhiệm vụ rồi đúng chứ? R~y~o~m~a~~?" Hiệu trưởng cười tươi với Ryoma

"Cô làm ơn bớt cái giọng nói kinh tởm đó đi nghe thật chẳng ra đâu vào đâu cả" Cậu khí chịu với giọng nói mà cô đã phát ra cùng với cách gọi tên của cậu

"Rồi rồi và đây là các học sinh chuyển trường đến đây. Em nhớ chiếu cố họ đấy nhé?"

Khi nghe cô Hiệu trưởng nói xong cậu lạnh lùng quay qua bên họ. Chính tuyển Seigaku ban đầu nhìn thấy cậu đúng thật là ở đây nên rất mừng rỡ. Kikumaru theo thói quen muốn ôm chầm lấy cậu nhưng không thể bởi cậu hiện tại tỏa ra 1 loại khí chất Vương giả và đầy lãnh khốc trên người nên đã dừng lại không dám lại gần và không chỉ có Kikumaru không dám lại gần, thì những người khác cũng thấy vậy nên chần chừ không bước tới

"Chào em Ochibi lâu rồi không gặp!" Kikumaru cười tươi vẫy tay chào cậu thay vì ôm như lúc trước và biểu tình hơi gượng gạo vì không quen và 1 phần vì Kikumaru sợ Ryoma sẽ càng ghét bỏ hắn hơn nên đã không dám lại gần và những người khác cũng đã thấy biểu cảm của Kikumaru nên đã không dám nói gì vì chính bản thân họ đã vứt bỏ đi đứa em út của mình

"Chào Ryoma, đã lâu không gặp!" Tezuka bước đưa tay ra ngỏ ý muốn bắt tay, ánh mắt thập phần ôn nhu

"Chào" Nhưng trái với dự kiến cần tôn trọng thì cậu cũng đưa tay ra cầm lấy tay Tezuka nhưng đáp lại chỉ vỏn vẹn 1 từ chào

"À được rồi được rồi! Ry-chan~ em làm nhiệm vụ xong rồi đúng chứ? À đúng rồi cô quên giới thiệu cô là Sumire Otomazu rất vui được làm quen" Cô hiệu trưởng Sumire vui vẻ phá tình huống đang rất luống cuống này. Đồng thời cũng quay qua giới thiệu với chính tuyển Seigaku

"Dạ vâng rất vui được làm quen ạ! Bọn em..." Biết ý của Sumire, Tezuka quay qua định giới thiệu thì Hiệu trưởng cắt ngang

"Không cần giới thiệu với tôi bởi vì tôi biết tất cả các em" Cô Sumire mắt sắc lãnh đạm cắt ngang lời họ

Cậu không quan tâm họ như thế nào chỉ lẳng lặng đưa hồ sơ như có như không. Đồng thời cậu hay quay qua quay lại như đang tìm kiếm ai đó nhưng không muốn lên tiếng đáp lời

"Ely-chan không có ở đây đâu nên em có tìm cũng vô dụng thôi!" Sumire cười tươi vì nhìn thấu được ý đồ của cậu. Và đang kỳ vọng cậu ngạc nhiên và mong bản thân cô nói cô bé ấy ở đâu

"Tôi biết và đừng gọi thêm từ chan vào tên của tôi nghe chẳng khác gì con gái cả!" Nhưng trái với mong đợi của cô. Cậu lạnh lùng hô ra 2 từ khiến nụ cười trên gương mặt cô đông cứng vì không ngờ được cậu lại lạnh lùng như băng

*Cộc cộc cộc* Tiếng gõ cửa vang lên phá tan không gian đầy sự gượng gạo

"Vào đi!" Sumire lãnh đạm trả lời tiếng gõ cửa

Bước vào là 1 cô bé 13 tuổi. Mặc trên mình bộ y phục mang dấu hiệu của trường

(Sa: Đồ cô mặc đây nha Mina-san (人 •͈ᴗ•͈) )

"Ecchan" Cậu cười mỉm gọi tên cô

"Hai nii anh xong việc rồi? " Cô nhìn cậu hỏi và đáp lại cô là cái gật đầu và nụ cười mỉm đó, trong mắt 2 người đều mang 1 tia lãnh đạm khiến người khác phải cảm thấy kì lạ bởi 2 người này

"E hèm, Ely-chan! " Sumire cười với cô

Elya bước tới gần bàn hiệu trưởng, đưa tay lên hô "Hiện" bỗng từ tay cô lóe sáng và xuất hiện 1 vài món đồ cùng vào xấp giấy có thông tin gì đó nhưng bọn họ lại đọc không được dù có đọc được thì họ cũng không thể hiểu được nó viết gì

Cầm trên tay xấp giấy và mấy món đồ cô Sumire cười quơ tay phất 1 cái những món đồ biến mất không có bất kì dấu vết gì "Tốt lắm! Quả nhiên là 2 Hội trưởng hội học sinh của học viện" Sumire híp mắt cười tươi ngập ngừng 1 chút nhưng không có dấu hiệu gì định nói tiếp. Không gian bỗng chốc im lặng đến kinh người. 1 lúc sau cô ngừng cười mắt ại mở ra lên tiếng "2 em biết tiếp theo là làm gì rồi đấy! " Bọn họ vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, thứ họ thấy được là Ryoma và Elya lãnh đạm gặp đầu

Đột nhiên mọi thứ sáng và khi mở mắt ra không biết tự lúc nào họ lại ở hành lang Shita no Rima nơi họ bắt đầu được người dẫn đường đi ngang qua nơi này để tới Văn phòng hiệu trưởng

"Đã tỉnh! " Giọng nói đầy ngạo kiều là lạnh nhạt khiến họ thức tỉnh và gật đầu. Nghe như cậu đang hỏi họ nhưng thật chất là ra lệnh họ tỉnh khỏi bùa chú ma thuật của hiệu trưởng

Thấy họ gật đầu cả 2 người nhanh chóng bảo họ đi theo 2 người đến nơi học tập sắp tới

"À mà khoan đã Ochibi rốt cuộc là ta sẽ học ở đâu" Kikumaru đang phân vân hỏi cậu

2 người không trả lời im lặng khiến những người kia thấy hơi bất an không sợ là đã làm đó làm cậu giận thêm nên đành im lặng. Đi đến cánh cửa, cậu đẩy của bước vào kèm theo cậu nói "Đi theo rồi các người sẽ biết"

Họ hiện tại hơi phân vân, cô chuẩn bị bước vào lên tiếng "Không đi thì xin mời rời khỏi học viện này đi. Nơi này không cần kẻ kém cỏi"

Nghe cô nói vậy bọn họ không vui nhanh chóng bước vào cánh cửa. Ánh sáng lóe lên trước mắt họ là 1 ngôi trường khác hẳn nơi họ vừa đứng lúc nãy lộng lẫy hơn rất nhiều lần

Thẫn thờ 1 lúc giọng nói của cô và cậu cùng lúc vang lên

"Chào mừng đến với học viện của hội học sinh của học viện Teitoku và đây Chỉ mới là khởi đầu " Câu nói của 2 người như đánh vào tâm lý của họ khiến họ phải hoang mang vì câu nói đó SỰ KHỞI ĐẦU .....

Hết chương 6.....
=============༺ıllıllı༻============

U wa Mina-sannnn Sa phạm sai lầm rồi wa oa oa Sa buồn lắm luôn á chương trước Sa đã hứa với bạn minalever là sẽ đăng ảnh Kai-chan xé ao của Nan-chan và bị Shin-chan cho ăn banh vàoawjt zậy mà Sa lại vô tình lỡ xóa mất ảnh mà Sa đã hứa sẽ đăng lên huhu Sa xin lỗi Sa sai rồi oa oa mong bạn minalever không giận mình bồi bạn lại 3 tấm khác hức Sa xin lỗi


Đây là 3 tấm mình bồi lại bạn minalever mong bạn không giận mình vì thói hậu đậu Tạm biết Mn 😞😞

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com