Tam Drop Noel Nay Anh Da Co Em
Đã từ bao giờ...
Tôi lại để ý em đến thế ?....
Vẫn là một ngày mới như bình thường . Tôi sẽ lại đến nơi mà tôi cảm thấy hạnh phúc nhất , có lẽ vì tôi được gặp em ở đó , được ở bên em và trêu chọc em . Thú vui của tôi chỉ như thế thôi , Zenitsu... Zenitsu Agatsuma...Mà tôi chưa nói nơi tôi được gặp em thường xuyên nhất nhỉ ? À...đó là trường trung học Kimetsu . Đó cũng là nơi lần đầu tôi gặp em , cũng là lúc cuộc sống tôi trở nên thú vị...
.
.
.
Tại trường trung học Kimetsu...Tôi lại bước đi một mình trước sự ngắm nhìn của lũ con gái ở 2 bên dãy hành lang . Tôi thừa biết tôi quá đẹp trai và hào nhoáng nên việc tôi bị gái vây quanh là quá bình thường . Nhưng sao thay vì là những cô gái có thân hình quyến rũ hay những cô gái dễ thương cùng bím tóc xinh xinh,... tôi lại đi phải lòng cậu nhóc đầu vàng khè như ánh ban mai . Tôi không hiểu sao tôi lại bị cuống hút lạ thường bởi mái tóc ấy , bởi nụ cười rực rỡ như hoa hướng dương đứng dưới ánh mặt trời tỏa sáng . Em thật lộng lẫy...có thể là lộng lẫy với tôiDù tôi biết em là một tên nhóc om sòm , đã thế lại còn rất dại gái , nước mắt em hỡi chút là có thể tuông rơi . Nhưng tôi cũng rất thích khi thấy em khóc . Biết tại sao không ? Vì mỗi khi em khóc , giọt nước long lanh động trên đôi má hồng hào , đôi mắt ngấn một tầng nước làm tôi chỉ muốn ôm em hôn không ngừng thôi !Khi đang bị bao quanh bởi lũ con gái đó . Tôi đã lại nhìn thấy em , người con trai lúc nào cũng chẳng bao giờ chịu chú ý đến tôi một miếng , có lẽ đây là một phần tôi thích em . Thật thú vị nhỉ~Nhưng đến hôm nay , em mới chịu ngó ngàng đến tôi một tí . Zenitsu à , em có biết khi em liếc nhẹ tôi là tim tôi đập nhanh đến mức muốn bay ra ngoài hay không ? Lúc ấy tôi chỉ muốn thoát khỏi cái đám đông này rồi chạy đến bên em rồi ôm em thật chặt , để có thể nhìn thấy khuôn mặt em lúc ngại ngùng nữa , trong sẽ rất đáng yêu nha~
...
(Góc nhìn Zenitsu )
Tôi lại phải thấy cảnh này...cảnh ông được các nữ sinh khác bao vây. Tôi vẫn nhớ ngày nào tôi vẫn ghen tị với ông khi ông lại được yêu thích đến thế . Nhưng giờ tôi vẫn ghen tị... nhưng tôi không ghen với ông , tôi ghen với lũ con gái đang vây quanh ông , bởi tôi không có đủ can đảm để có thể đến gần ông và ở bên ông ...Tôi chẳng biết từ khi nào...
Tôi đã lỡ phải lòng cái tên đầu bạc loè loẹt như ông , Uzui Tengen...
.
Tôi giá như tôi không nhút nhát như thế . Nếu không tôi đã nhào đến bên ông , để cùng ông nói chuyện thật vui vẻ...
Ông có biết không Uzui , ông là một tên đáng ghét luôn chỉ biết trêu chọc tôi , tôi tức lắm chứ ! Nhưng trái tim tôi lúc nào cũng bị lệch nhịp mỗi khi đứng cạnh ông , nói chi là được nói chuyện cùng ông !
.
Tôi mong đến một ngày , cái cơ thể ngu ngốc này đủ mạnh mẽ , đủ tự tin để nói lời yêu ông...
.
.
.
.
( đến Uzui tiếp )
Khi đám đông đã tan cũng là lúc hình bóng em biến mất , và đó cũng là lúc một tiết học lại bắt đầuHôm nay tôi rất vui , vì tôi sẽ được dạy lớp em học . Đồng nghĩa với việc tôi sẽ được gặp em rồi ! Như thế quả thật rất tuyệt không phải sao ?Tôi đi tới lớp của em . Khi vừa mới bước qua cửa , đôi mắt tôi đã không thể rời khỏi em phút giây nào . Zenitsu em phát ra sức hút lạ thường , khiến Uzui Tengen tôi đây phải u mê như thế , quả thật bái phục !
.
.
.
.
(Đến Zenitsu )
"Hôm nay lại được ông dạy nhỉ?"-tôi ngước nhìn người đàn ông to xác kia . Môn mĩ thuật giờ đã trở thành môn học yêu thích nhất của tôi. Đơn giản vì tôi có thể gặp Uzui . Tôi rất thích những lúc tôi vẽ sai , ổng sẽ lại đến bên cầm tay để giúp tôi vẽ lại cho đúng , lúc đó thích cực kì ! Nhưng chính cái sự vô tình đó mà tôi có khi lại trở nên ích kỷ , ở chỗ có một số lần tôi cố ý vẽ sai để được anh cầm tay . Công nhận tôi cũng ghê nha
.
Tôi thật sự không thích môn mĩ thuật bằng âm nhạc , vì sở trường của tôi là chơi piano chứ không phải vẽ , tôi không quá giỏi vẽ . Kĩ năng mĩ thuật của tôi chỉ thuộc dạng đủ xài mà thôi . Nhưng tôi lại cho cái môn mĩ thuật này đứng đầu danh sách "môn học yêu thích nhất" vì chính môn này mà tôi có cơ hội gần gũi với tên đầu bạc kia nhất , cũng là người tôi thương ....
.
.
.
( tới tác giả TvT)
Cả một tiết học đó . Hầu như cả hai người cứ luôn liếc nhìn về phía nhau . Chỉ liếc khi đối phương không để ý...
.
.
Họ cứ như thế , giấu mãi cảm xúc trong lòng...giấu cái tình cảm yêu thương dành cho đối phương . Chỉ vì sợ sẽ đánh mất mối quan hệ như hiện giờ ....
.
.
.
.
.
"Uzui/Zenitsu , đến bao giờ tôi mới có thể nói lời yêu ông/em"
.
.
.
.
___________________________
Nhận xét nào các nàng ơi TvT . Không biết có ai đọc ko :((
Tôi lại để ý em đến thế ?....
Vẫn là một ngày mới như bình thường . Tôi sẽ lại đến nơi mà tôi cảm thấy hạnh phúc nhất , có lẽ vì tôi được gặp em ở đó , được ở bên em và trêu chọc em . Thú vui của tôi chỉ như thế thôi , Zenitsu... Zenitsu Agatsuma...Mà tôi chưa nói nơi tôi được gặp em thường xuyên nhất nhỉ ? À...đó là trường trung học Kimetsu . Đó cũng là nơi lần đầu tôi gặp em , cũng là lúc cuộc sống tôi trở nên thú vị...
.
.
.
Tại trường trung học Kimetsu...Tôi lại bước đi một mình trước sự ngắm nhìn của lũ con gái ở 2 bên dãy hành lang . Tôi thừa biết tôi quá đẹp trai và hào nhoáng nên việc tôi bị gái vây quanh là quá bình thường . Nhưng sao thay vì là những cô gái có thân hình quyến rũ hay những cô gái dễ thương cùng bím tóc xinh xinh,... tôi lại đi phải lòng cậu nhóc đầu vàng khè như ánh ban mai . Tôi không hiểu sao tôi lại bị cuống hút lạ thường bởi mái tóc ấy , bởi nụ cười rực rỡ như hoa hướng dương đứng dưới ánh mặt trời tỏa sáng . Em thật lộng lẫy...có thể là lộng lẫy với tôiDù tôi biết em là một tên nhóc om sòm , đã thế lại còn rất dại gái , nước mắt em hỡi chút là có thể tuông rơi . Nhưng tôi cũng rất thích khi thấy em khóc . Biết tại sao không ? Vì mỗi khi em khóc , giọt nước long lanh động trên đôi má hồng hào , đôi mắt ngấn một tầng nước làm tôi chỉ muốn ôm em hôn không ngừng thôi !Khi đang bị bao quanh bởi lũ con gái đó . Tôi đã lại nhìn thấy em , người con trai lúc nào cũng chẳng bao giờ chịu chú ý đến tôi một miếng , có lẽ đây là một phần tôi thích em . Thật thú vị nhỉ~Nhưng đến hôm nay , em mới chịu ngó ngàng đến tôi một tí . Zenitsu à , em có biết khi em liếc nhẹ tôi là tim tôi đập nhanh đến mức muốn bay ra ngoài hay không ? Lúc ấy tôi chỉ muốn thoát khỏi cái đám đông này rồi chạy đến bên em rồi ôm em thật chặt , để có thể nhìn thấy khuôn mặt em lúc ngại ngùng nữa , trong sẽ rất đáng yêu nha~
...
(Góc nhìn Zenitsu )
Tôi lại phải thấy cảnh này...cảnh ông được các nữ sinh khác bao vây. Tôi vẫn nhớ ngày nào tôi vẫn ghen tị với ông khi ông lại được yêu thích đến thế . Nhưng giờ tôi vẫn ghen tị... nhưng tôi không ghen với ông , tôi ghen với lũ con gái đang vây quanh ông , bởi tôi không có đủ can đảm để có thể đến gần ông và ở bên ông ...Tôi chẳng biết từ khi nào...
Tôi đã lỡ phải lòng cái tên đầu bạc loè loẹt như ông , Uzui Tengen...
.
Tôi giá như tôi không nhút nhát như thế . Nếu không tôi đã nhào đến bên ông , để cùng ông nói chuyện thật vui vẻ...
Ông có biết không Uzui , ông là một tên đáng ghét luôn chỉ biết trêu chọc tôi , tôi tức lắm chứ ! Nhưng trái tim tôi lúc nào cũng bị lệch nhịp mỗi khi đứng cạnh ông , nói chi là được nói chuyện cùng ông !
.
Tôi mong đến một ngày , cái cơ thể ngu ngốc này đủ mạnh mẽ , đủ tự tin để nói lời yêu ông...
.
.
.
.
( đến Uzui tiếp )
Khi đám đông đã tan cũng là lúc hình bóng em biến mất , và đó cũng là lúc một tiết học lại bắt đầuHôm nay tôi rất vui , vì tôi sẽ được dạy lớp em học . Đồng nghĩa với việc tôi sẽ được gặp em rồi ! Như thế quả thật rất tuyệt không phải sao ?Tôi đi tới lớp của em . Khi vừa mới bước qua cửa , đôi mắt tôi đã không thể rời khỏi em phút giây nào . Zenitsu em phát ra sức hút lạ thường , khiến Uzui Tengen tôi đây phải u mê như thế , quả thật bái phục !
.
.
.
.
(Đến Zenitsu )
"Hôm nay lại được ông dạy nhỉ?"-tôi ngước nhìn người đàn ông to xác kia . Môn mĩ thuật giờ đã trở thành môn học yêu thích nhất của tôi. Đơn giản vì tôi có thể gặp Uzui . Tôi rất thích những lúc tôi vẽ sai , ổng sẽ lại đến bên cầm tay để giúp tôi vẽ lại cho đúng , lúc đó thích cực kì ! Nhưng chính cái sự vô tình đó mà tôi có khi lại trở nên ích kỷ , ở chỗ có một số lần tôi cố ý vẽ sai để được anh cầm tay . Công nhận tôi cũng ghê nha
.
Tôi thật sự không thích môn mĩ thuật bằng âm nhạc , vì sở trường của tôi là chơi piano chứ không phải vẽ , tôi không quá giỏi vẽ . Kĩ năng mĩ thuật của tôi chỉ thuộc dạng đủ xài mà thôi . Nhưng tôi lại cho cái môn mĩ thuật này đứng đầu danh sách "môn học yêu thích nhất" vì chính môn này mà tôi có cơ hội gần gũi với tên đầu bạc kia nhất , cũng là người tôi thương ....
.
.
.
( tới tác giả TvT)
Cả một tiết học đó . Hầu như cả hai người cứ luôn liếc nhìn về phía nhau . Chỉ liếc khi đối phương không để ý...
.
.
Họ cứ như thế , giấu mãi cảm xúc trong lòng...giấu cái tình cảm yêu thương dành cho đối phương . Chỉ vì sợ sẽ đánh mất mối quan hệ như hiện giờ ....
.
.
.
.
.
"Uzui/Zenitsu , đến bao giờ tôi mới có thể nói lời yêu ông/em"
.
.
.
.
___________________________
Nhận xét nào các nàng ơi TvT . Không biết có ai đọc ko :((
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com