TruyenHHH.com

[ Tạm Drop ] Lụy Tâm

Chương 5

ChangChang0610


Bình minh chưa ló rạng, Kỷ Dương đã thức dậy từ sớm. Nấu bữa ăn sáng, ủi đồ, chăm lo cho hai đứa nhỏ trước rồi mới ngó đến công việc của mình.

Hắn ta dần ý thức được việc phải tự nuôi con một mình, nhiều người hỏi tại sao hắn có điều kiện thế mà lạo không thuê người giúp việc. Kỷ Dương chỉ cười đáp rằng hắn muốn tự tay làm tất cả cho con mình, từ việc tắm rửa, nấu ăn rồi ru ngủ. Đó như là một quy luật được sắp đặt sẵn, không thể phá vỡ.

" Papa nhớ tham dự đại hội của trường tụi con nhé. "

Kỷ Du Nhiên cáu kính nhắc nhở, nụ cười lúc nào cũng trên môi hệt như đóa hoa hồng nở rộ lúc ban mai. Hắn nhìn nó cười yêu chiều, ngoắc tay hứa hẹn.

" Papa hứa. "

Tiễn hai đứa nhóc đi học rồi hắn mới bắt đầu đến công ty. Vừa tới cổng đã bắt gặp thư kí Văn, anh ta đưa anh một tập tài liệu, hấp tấp nói.

" Thưa Kỷ tổng, 9h00 đối tác sẽ có mặt, phiền ngài xem qua tài liệu, có gì sai sót thì tôi sẽ lập tức sửa ngay. "

Hắn gật đầu đồng ý rồi đi thẳng tới văn phòng. Văn Hiên tính cách trước giờ luôn gọn gàng, làm việc rất chuẩn mực. Kỷ Dương rất tâm đắc với người trợ lý này. Năm xưa hắn thành công một phần ít nhiều gì cũng nhờ Văn Hiên.

" Sở Thừa Châu ? Chẳng phải thiếu gia của Sở thị sao ?"

Xem qua danh sách những cổ đông của tập đoàn JS, Kỷ Dương có chút bất ngờ. Văn Hiên nghĩ ngợi gì đó rồi bình tĩnh đáp lại.

" Sở Thừa Châu đúng là thiếu gia của Sở thị và là vị hôn phu của Tư Khuynh Vân. Anh ta từ chức tổng giám đốc của tập đoàn Sở thị để sang hỗ trợ giúp Tư Khuynh Vân xây dựng nên JS. "

Thì ra là vậy. Trước giờ hắn không tin một nữ nhân yếu ớt lại có thể thành lập một tập đoàn lừng lẫy như thế. Thì ra sau lưng cô ấy là một tổng giám đốc của Sở thị, một nhân vật chẳng hề tầm thường.

JS là một tập đoàn trực thuộc của nước ngoài, nay mở thêm chi nhánh trong nước. Người đứng đầu chỉ là một nữ nhi, thế mà lại có thể tinh tường đến vậy. Chỉ cần nghe đến tên dù có thế lực mạnh đến đâu cũng phải kiên dè, nể nang, không một ai dám đứng lên phản bác.

" Thưa Kỷ tổng, đối tác đến rồi ạ. "

" Mau tiễn họ vào. "

Kỷ Dương vô cùng mong đợi vào buổi đàm phán này, chỉ cần có thể hợp tác với tập đoàn JS, ắt hẳn Kỷ thị sẽ bước lên một tầm cao mới, ngang nhiên hạ gục tất cả các tập đoàn cùng thời điểm khác.

Người đại diện của tập đoàn JS kiều diễm bước vào, thư kí Văn niềm nở giới thiệu. Nhưng khác hẳn với Văn Hiên, nét mặt Kỷ Dương sa sầm lại, biến sắc từ lúc nào không hay, nụ cười trên môi cũng theo đó mà tắt ngúm.

" Kỷ tổng, đây là tổng giám đốc của tập đoàn JS, Tư Khuynh Vân và đây là thư kí thân cận của Tư tổng, Sở Thừa Châu. "

Hắn cười gượng, miễn cưỡng chào đón họ. Vì sao khi thấy Tư Khuynh Vân hắn lại có biểu cảm như thế ? Bởi vì cô rất giống Tư Lam- người vợ cũ của của hắn. Một người đã chết cách đây 5 năm bây giờ lại ở đây ai mà không khỏi hoảng hốt cơ chứ ?

Trong thâm tâm Kỷ Dương luôn tự nhủ với bản thân rằng đó chỉ là hiểu lầm, chỉ là người giống người thôi, đừng tỏ vẻ ngạc nhiên như thế. Mọi người có mặt trong phòng họp ai nấy cũng không khỏi bất ngờ, kẻ thì lời qua tiếng lại, người thì rì rầm bàn tán.

" Cái gì ? Chẳng phải Kỷ thiếu phu nhân đã mất rồi sao ? Không thể nào. "

" Nhưng tổng giám đốc của tập đoàn JS chẳng phải rất giống Kỷ thiếu phu nhân sao ? Lại còn họ Tư nữa chứ. "

" Đừng nói thiếu phu nhân đội mồ sống lại đấy nhé. "

Lời xì xào tạo nên sự hỗn loạn trong căn phòng. Thư kí Văn lập tức ra mặt, hắn ta trừng mắt nhìn những con người nhiều chuyện kia, khiến họ phải biết điều mà ngậm mồm.

" Kỷ tổng sao vậy ? Tôi đáng sợ lắm sao ?"

" À không, trông cô rất giống một người quen của tôi. "

Câu hỏi mỉa mai của Tư Khuynh Vân kia khiến Kỷ Dương hơi chột dạ, nhưng sau đó rất lấy lại bình tĩnh. Cuộc họp diễn ra rất suông sẻ làm hắn rất hài lòng, không ngờ nó có thể lại thuận lợi đến vậy.

Kỷ Dương cùng thư kí Văn tiễn họ ra xe, lúc trèo lên xe Tư Khuynh Vân không cẩn thận bị ngã, nhưng rất may hắn ở đằng sau nhanh tay đỡ kịp. Ánh mắt hắn lơ đãng vô tình nhìn ra sau gáy của cô, nhưng chỉ vì sự vô tình đó làm hắn hoảng hốt tột độ. Kỷ Dương đẩy Tư Khuynh Vân ra, không giữ vững thăng bằng liền ngã khụy xuống, miệng không ngừng lẩm bẩm như người điên.

" Vết bớt.....vết bớt đằng sau gáy.....không....cô....không...thể....không phải Tư Lam, cô không phải Tư Lam! "

Còn....

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com