TruyenHHH.com

[Tạm Drop] ĐN HARRY POTTER| RAVENCLAW NGÔNG CUỒNG NGƯỜI THỪA KẾ

chap 18

linhlinhbatbat

Tác giả: No. 08 (Linh Bát)

Chap 18

Tiểu cô nương xinh đẹp ngồi thẳng xuống một tấm thảm lông thú được bày ngay giữa căn phòng khách, vây xung quanh là hàng loạt những con người ngũ quan đoan chính, toàn thân toát ra mùi sách vở, vòng trong vòng ngoài bao bọc lấy cô.

Những người ngồi gần cô bé nhất là những học trưởng có uy tín trong nhà. Bọn họ đều đem cô trở thành hậu bối trong nhà mà nâng niu, sủng ái, hoàn toàn đem phong phạm vương của Ravenclaw gia là cô vứt rồi!

Bảo bảo sinh khí rồi!

Sở dĩ hôm nay bọn họ tụ họp đông đủ như thế đều là vì tiểu Parkinson của bọn họ có chuyện muốn nói.

Chung quanh, không khí tĩnh lặng bao trùm toàn bộ phòng khách, mọi người ngay cả thở mạnh cũng không dám nên gần như là đều nín thở rồi...bọn họ ở đây im lặng chờ vương lên tiếng...

"Xin chào mọi người.

Hôm nay em muốn tập hợp mọi người ở đây là có một dự án muốn mọi người bắt tay cùng nhau thực hiện...

Nhưng, nhưng yên tâm đi nha....

Em chỉ hi vọng nhà chúng ta đưa ra ý tưởng thôi.

Em sẽ chi trả toàn bộ chi phí.
Đối tác còn lại em cũng đã bàn bạc xong hết mọi việc với bên đó rồi.

Em biết danh hiệu vương này có thể thay thế cho toàn bộ tiếng nói của Raven gia, nhưng em cũng hi vọng mọi người đều thống nhất với em trong việc khởi công dự án này...."

Càng nói, cô càng lấp bấp

Càng về sau, giọng của cô cũng nhỏ dần theo, cuối cùng cũng chỉ nghe như tiếng muỗi kêu...

Lúc không ngờ nhất này lại phát ra 1 tiếng cười phì, cuối cùng lan rộng ra khắp căn phòng sinh hoạt rộng rãi này....

A, vương của bọn họ sao lại dễ thương như vậy chứ! Trong lòng bọn họ đều bị khuôn mặt cùng biểu hiện ban nãy của vương manh hóa rồi!

Cười thì cười nhưng bọn họ vẫn biết chừng mực, đàn chị năm 7 ho khụ khụ vài tiếng ra hiệu cho mọi người ngừng cười cũng như che đi sự xấu hổ khi thất thố ban nãy....

"Vương của chúng tôi à... ngài không việc gì mà lại phải để ý về ý kiến của bọn người chúng tôi.

Ý ngài đã đưa ra chính là đại diện cho chúng tôi mà đưa

Nếu đã tâm phục khẩu phục vương trong trận chiến đó thì cũng kể từ lúc đó đã không dám còn tư tâm rồi a...chúng tôi cũng hoàn toàn tin vào quyết định mà vương sẽ đưa ra...

Đại bàng hay chim ưng trong tự nhiên không sống theo bầy đàn, chúng săn mồi trong cô độc, nhưng!

Chúng tôi lại không phải là những con vật hoang dã đó!

Vật biểu tượng cho từng nhà chỉ là động vật ưa thích của từng nhà sáng lập mà thôi.

Chúng không hề tượng trưng cho cái gì, cũng như việc Ravenclaw luôn chọn ra một vị vương xứng đáng của họ vậy.
Nếu mỗi cá nhân trong nhà đều hành động đơn lẻ thì hẳn chúng ta vốn đã ít lại còn ít hơn...

Chính vì vậy, chúng ta chọn một vị vương, đã qua hàng trăm thế hệ, và đến thế hệ này, chúng tôi đã chọn ngài, thưa vương của chúng tôi..."

Từng lời nói chân thành được nói ra, thay mặt cho toàn bộ các học sinh trong nhà, biểu đạt thay tâm tư của bọn họ.

Ban đầu có thể vẫn sẽ có người nghi ngờ năng lực của cô, nhưng từng hành động cố gắng để trở nên một vị đại vương tốt hơn cho và vì bọn họ của cô đã khiến cho những người đó thật tâm mà quy phục dưới chân cô...

Sau khi nghe xong những lờ khích lệ của bọn họ dành cho cô, Betty cảm động, cô nở một nụ cười tự tin, chói sáng hơn bao giờ hết.

"hảo a đại gia, vậy em xin tuyên bố quyết định mới nhất do em đứng đầu dự án...

Ravenclaw gia chúng ta sẽ phối hợp cùng ba nhà còn lại, cùng nhau phối hợp tạo ra Hogwarts nhật báo!

Hufflepuff sẽ lo thu thập thông tin lá cải trong trường hàng tuần,

Ravenclaw chúng ta chịu trách nhiệm xét lọc thông tin và tổng kết cùng tổ hợp lại viết thành nhật báo,

Slytherin gia sẽ là nhà đầu tư tiềm năng cho chúng ta,

và còn Gryffin gia...

em nghĩ hẳn sẽ là nhà tiêu thụ chính chăng..?"

nghiêng nghiêng đầu tự hỏi một lát làm đám người ở dưới đều run hết cả người lên vì nhịn cười...

xấu hổ một lát nhưng cô vẫn rất sĩ diện, tằng hắng vài cái rồi nói tiếp,

"Hufflepuff em đã bàn bạc rồi, họ sẽ chỉ đề cử năm người thu thập thông tin, còn lại chính là khách hàng tiềm năng nhất Hogwarts của chúng ta,

Slytherin thì em đã thành công kêu gọi được một số tiền vừa đủ, vẫn đang tiếp tục cố gắng xoay vòng vốn,

còn về phía các giáo sư thì có lẽ một lát nữa sẽ gửi thông báo chấp thuận tới liền..."

vừa dứt lời thì cánh cửa dẫn đến căn phòng sinh hoạt chung được đẩy ra, hấp dẫn sự chú ý của mọi người có mặt trong căn phòng.

bước vào là một thiếu niên có vóc người cao cùng bờ vai rộng, tay cầm theo hai tờ giấy da, giọng nói mang theo sự vui mừng hớn hở cùng phấn khích không kiềm được,

"vương! tôi mang theo giấy chấp thuận do hội đồng trường ký về rồi a!"

mắt mèo to tròn lấp lánh nước sáng rực cả lên nhưng bỗng vụt tắt khi nghe câu nói còn lại của Roger, đúng vậy, thiếu niên được sai đi nhận giấy chính là Roger Davies, đội trưởng đội Quidditch Ravenclaw,

"giáo sư Flitwick trước khi ký có một điều kiện mong vương sẽ thực hiên na~"

đám đông năm 5, 6 và 7 bắt đầu gào thán,

"Davies! Có chuyện gì thì nói hết câu đi! Đừng có úp úp mở mở mãi như thế!"

Roger nở một nụ cười ranh mãnh, lộ ra đôi răng nanh có vẻ nham hiểm,

"giáo sư nói, hi vọng rằng vương sẽ gia nhập đội Quidditch của nhà, đem lại vinh quang cho nhà chúng ta a~"

giọng nói gợi đòn của anh vừa chấm dứt đã gây ra không ít lời xì xào thảo luận trong đám đông...

Phần lớn theo phe ủng hộ vương của bọn họ tỏa sáng trên sân đấu, dù sao vương trong mắt bọn họ chính là không gì không tinh thông.

Phần thiểu số còn lại phản đối là vì e ngại vương sẽ gặp chấn thương khi đang thi đấu hoặc những lời chế giễu từ các nhà khác.

Vương của bọn họ là một báu vật quý giá

bọn họ muốn đem vương ra trưng bày trước thiên hạ để phô bày toàn bộ những thứ xinh đẹp nhất của một viên đá quý,

nhưng đồng thời họ cũng muốn lắp một cái lồng kính thật xinh đẹp để bảo hộ cho sự thiên chân vô tà của cô.

mà không hề hay biết rằng thiên thần bọn họ móc hết cả tim gan ra để yêu thương, bảo bọc, kiếp trước đã trải qua cuộc sống không ai thương yêu như thế nào...

đôi mày xinh đẹp thanh mảnh nhíu chặt lại như có thể kẹp chết cả một con ruồi, suy nghĩ không lâu thì cuối cùng cũng gật đầu xác thuận...

trong lòng Roger lúc này đang vui như trẩy hội nhưng anh vẫn cố gắng để không lộ ra mình là kẻ đã mật báo cho chủ nhiệm nhà...

Ravenclaw học sinh tôn trọng quyết định của cô nên ngấm ngầm chấp thuận ngoài mặt nhưng trong lòng đã cố tự dặn bản thân nhất định rảnh rỗi thì đọc vài cuốn về luật Quidditch để đem vài thứ bảo hộ gán lên người cô mà không vi phạm luật chơi...

Betty ui sướng nhìn đại gia đình trước mắt, gương mặt vốn là băng lãnh bỗng nhiên được hòa tan, ôn nhu đến cực điểm, tựa như một con nhím vô hại đã giương thấp phòng bị của bản thân...

có được cơ hội lần thứ hai này cũng không tệ lắm...

(to be continued....)
_______________

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com