Tam Drop Countryhumans Khi Cac Countryhumans Dong Kich
Đơn số 3 của bạn Dyy_ume_chs
Đây là đơn do tôi tự tay làm,cốt truyện dựa trên một câu chuyện cổ tích Pháp mà tôi khá thích,nhưng do quyển Truyện cổ tích Pháp đấy tôi trả lại thư viện rồi nên cũng không nhớ rõ tình tiết cho lắm.
*Hậu trường*
-Oa,truyện cổ tích nước tôi nè.-France
-Đúng vậy.Truyện này hay mà.-Yui
-Hm...Sao hoàng tử xuất hiện lâu vậy?-Uk
-Cốt truyện nó như vậy mà.Mong hai người thông cảm.-Yui
-Ủa?Vậy ai đóng vai nhà vua?-Uk
-Hi,khi nào hai người diễn thì sẽ biết.-Yui
-Sân khấu xong rồi mày ới.-Yuri
-Oke.Đèn điện thế nào?-Yui
-Tất cả đã sẵn sàng rồi.Chả thiếu cái gì nữa.-Yuri
Camera!Action!
Màn kịch 3:Túi muối và tình thương
Yui:E hèm.Tại một vương quốc nọ,một hôm,đức vua cho gọi hai công chúa vào yết kiến.
(Thật ra số lượng là ba cơ nhưng diễn viên có hạn)
-Cho gọi hai công chúa vào đây.-Đức vua ra lệnh.
-Vâng thưa bệ hạ.
Một lúc sau...
*Két...két*
-Thưa phụ vương,hai bọn con đã tới rồi đâ-France chưa nói hết câu thì bỗng dừng lại.
-France,em sao vậy?-Chị gái của France(tạm gọi là Francoise nhe) nghiêng đầu.
-A...dạ không có gì.-France lúng túng.
(Tôi:Ngạc nhiên chưa nè)
-Nghe đây.Hôm nay ta cho gọi hai con là để hỏi một câu.-F.E(khỏi miêu tả)
Hai cô công chúa im lặng nghe tiếp.
-Hãy miêu tả tình thương của các con dành cho ta.-F.E
France và Francoise ngạc nhiên một lúc nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại.
-Thưa phụ vương,-Francoise nói-Con yêu phụ vương như yêu những món đồ trang sức trên người của con.
-Tốt lắm.Còn France?
-Dạ thưa phụ vương...Con yêu phụ vương như yêu...một túi muối...ạ...-France ấp úng
-Cái gì?-F.E tức giận đứng dậy-Vậy là từ trước đến nay con chỉ coi ta như một túi muối sao?
-Dạ...dạ...phụ vương xin hãy bình tĩnh...nghe con giải thích...-France
-Câm miệng!Từ giờ trở đi,ngươi không còn là Đệ nhị công chúa đế quốc nữa.Lính đâu,mau đem người này đi cho ta!-F.E ra lệnh một cách dứt khoát.
(Tôi: Diễn như thật)
-Mấy...mấy người kia...sao lại...-Một cô hầu gái thốt lên khi thấy France đang bị áp giải.
-Bệ hạ ra lệnh đuổi người này ra khỏi vương quốc.-Một người lính nói.
-Vậy thì ta sẽ đi cùng ngài ấy.-Cô hầu gái dõng dạc từng chữ.Sau đó,cô quay lại vào trong,lấy ra một tấm khăn màu hồng nhẹ.
-Được.Càng tốt.
Một lúc sau...
*Bộp*
-Công chúa,ngài không sao chứ?-Cô hầu gái lo lắng.
-Ta...không sao...-France thều thào trả lời.
-Công chúa,thần nghĩ chúng ta cần rời khỏi vương quốc này.-Cô hầu gái nghiêm túc.
-Ngươi nói đúng.-France
*Hậu trường*
-Thay background nhanh nào.-Yui
-Mày sống chậm thôi chứ.Cái lựng tao sắp gãi rồi này.-Yuri
-Nhanh lên,không còn thời gian đâu.
-Rồi rồi.
-À,mình phải vào xem diễ-
*Ám khí*
-Hự.-Yui đứng hình.
Bên trong là chị France mặt đang hầm hầm sát khí chĩa thẳng về con tác giả.
-Con tác giả khốn nạn.Có biết đưa anh trai ta vào vở kịch là nguy hiểm lắm không hả?-France gầm gừ.
Uk + F.E +America:*Sợ hãi_ing*
-Kiếp này bỏ thật rồi tôi ơi.-Yui gào thét trong lòng.
-Mày tới số rồi con kia.-France lôi ra một ổ bánh mì,sau đó rút thanh gươm ra,vẻ mặt như muốn ăn tươi nuốt sống.
-Hoá...ra...cô thường mang...cái ổ bánh mì đó...là vậy...hả trời...-Uk
-Em gái ta đã phát triển thật đáng sợ.-F.E
-Còn gì là một người phụ nữ đảm đang đâu.-America
*Skip đi*
Yui:Oke,quay lại hậu-à nhầm,quay lại vở kịch thôi nào.Yuri,xong chưa?
-Tất cả...đã sẵn sàng...-Yuri thân hình ẻo lả,mặt ốm lại như con ma.
-Mày lại ăn cái gì vớ vẩn à?-Yui
-Tại cái vở kịch chết tiệt này đấy.Cho ta một thời thanh xuân đi.
*Thôi,không nói nhiều,quay lại sân khấu*
Sau khi trục xuất France khỏi hoàng cung,đức vua ngày nào cũng u sầu.Ngài không ngờ đứa con gái mình hết mực yêu thương lại chỉ coi mình như một túi muối.
Còn France,số phận của nàng thì sao?
Tấm khăn mà cô hầu gái mang theo thực chất là một tấm khăn tiên,có khả năng thần kì.Cô đã đề nghị phủ tấm khăn này lên đầu và được công chúa đồng ý.
*Vụt*
*Bùm*
Thoắt cái,France đã hoá thành một bà lão.
-Như vậy sẽ dễ cải trang hơn thưa công chúa.-Cô hầu gái.
-Hm...cũng được.-France
Nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài.Muốn biến lại,chỉ cần phủ thêm lần nữa.
Hai người,một người là công chúa quyền quý đã bị trục xuất,một người là kẻ đầy tớ luôn hết lòng trung thành,đang rời vương quốc đến một vùng đất sầm uất nọ.
*Chuyển cảnh*
Một hôm,hoàng tử của Đế quốc Anh đang cưỡi ngựa đi dạo cùng đoàn tùy tùng.Chàng là Uk,con trai cả của quốc vương B.E(British Empire) và là người thừa kế ngôi vương trong tương lai.
Uk là một người đào hoa,nhan sắc trời ban(và biết sử dụng) và tài lãnh đạo và chỉ huy quân đội đạt đến đỉnh cao.Chàng đã gặp rất nhiều người con gái,và chàng chẳng có bất cứ ấn tượng gì cả.Chỉ toàn là lũ ham muốn địa vị và của cải.
Trong lúc đi dạo quanh khu rừng,Uk bắt gặp một bà lão và một cô hầu gái.Họ đang ngồi nghỉ ở một ven sông.
-Cho dừng lại!-Uk ra lệnh.
Sau đó,chàng xuống yên ngựa,đi tới chỗ hai người.
-Hai ngươi là ai?-Chất giọng lãnh đạm,nam tính cất lên.
-Chúng tôi là người di cư.Xin cho hỏi vị đây là ai?-France trong hình dạng bà lão cất lời.
Uk do dự một lúc rồi cũng trả lời.
-Ta là hoàng tử của đế quốc nơi này.Tên ta là Uk.Còn ngươi?
-Chúng thần xin kính chào ngài.-Cô hầu gái đứng bên cạnh nói-Chúng tôi chỉ là những thường dân đi di cư thôi ạ.
-Vậy sao?-Uk ngồi xuống một tảng đá đối diện với France,đôi mắt xanh dương đậm nhìn bà lão(chính xác là cô gái) với cảm giác lạ lẫm.
Sau đó,hai người nói chuyện với nhau.France dựng chuyện là mình đi di cư vì muốn có chỗ ở tại một xứ sở nào đó và đang trên đường đến đó.Hai người nói chuyện rất hợp nhau,vì vậy hoàng tử quyết định...
-Bà nghĩ sao nếu ta cho bà sống ở trong cung điện của ta?-Uk
-Vậy cũng được,nếu hoàng tử muốn.
-Trong cung của ta thường vắng vẻ và buồn chán.Nếu ngươi ở đó,ta hi vọng ngươi sẽ giúp ta vơi đi nỗi chán chường.
-Vâng thưa ngài,tôi xin toàn ý ngài.
Một lúc sau...
Lúc này,họ đang ở trong một cung điện xa hoa,tráng lệ với nhiều chiếc cột quét vôi trắng,được trang trí bẳng nhiều dây leo hoa hồng.France ngạc nhiên nhìn quanh.
-Phòng chuẩn bị?-Uk
-Thưa ngài,đã đầy đủ ạ.-Một kẻ đầy tớ nói.
-Được.-Uk quay sang France- Phiền ngươi hãy đi theo người này.Ta còn có chút chuyện.
-Vâng thưa ngài.
Nói rồi France và người hầu gái cùng đi theo người đầy tớ kia.
Trong khi đó,trái với suy nghĩ của Uk,B.E lại đồng ý cho hai người ở tạm lại đây.
Những ngày sau đó,ngày nào Uk cũng đến thăm bà lão và người hầu gái để trò chuyện.Lâu dần cũng thành thói quen của hoàng tử.
-Xin lỗi ngươi,-Vào một ngày mưa nọ,hoàng tử nói-Nhưng có lẽ ngươi cũng nên khởi hành.
-Nếu ngài muốn thì tôi có thể ở đây thêm vài ngày-France-Tôi cũng có thể may vá và nấu ăn thưa ngài.
Uk nghe vậy thì ngạc nhiên.Tuổi già mà vẫn có thể làm việc sao?Hiếm đấy.
Để kiểm chứng lời nói,Uk đưa một mình France tới một căn phòng may đồ cho hoàng gia.
-Hãy may cho ta một bộ vest màu xám.-Uk
-Vâng thưa ngài.
Khi cánh cửa khép lại,France trở về lại hình dáng là một cô gái,bởi không ai có thể nhìn thấy cô ở lúc này được,với lại,để nguyên bộ dạng kia cũng khó.
France chọn lựa một loại vải chắc,bền nhưng không quá nặng.Sau đó,cô từng bước may vá,cắt chỉ,từng bước một.
-Phù,xong rồi.-France lau mồ hôi lấm tấm trên trán,mãn nguyện với thành quả.
*Cộc...cộc...*
Cô trở lại thành hình dáng của một bà lão.Cánh cửa mở ra,hoàng tử bước vào.Chàng rất ngạc nhiên khi nhìn thấy một bộ vest màu xám chỉnh chu,từng đường khâu,mũi chỉ càng tạo nên nét đẹp đẽ của nó.
-Ngươi...đã làm hết ư?
-Vâng thưa ngài.
Không tin được,Uk đưa France tới một phòng bếp,cách ly với cung điện.
-Hãy làm món bánh scone.-Uk
-Vâng.
(Scone:bánh nướng.Nếu ai xem Hetalia sẽ thấy món bánh này vô cùng"hấp dẫn")
Và cũng như may vá,món bánh scone ngon đến tuyệt hảo làm cho Uk thích thú với bà lão này.
-Được,ta cho ngươi ở lại đây thêm vài tháng nữa.
Vào một hôm nọ,đế quốc tổ chức một lễ hội lớn.Uk do vậy nên cũng không thể đến thăm France được.
-Công chúa,ngài nghĩ sao về lễ hội này?-Cô hầu gái.
-Hm...Ta nghĩ ta nên mặc lại một bộ váy cho đỡ nhớ vậy.-France cười nhẹ.Cô hoá trở lại thành một người con gái xinh xắn.
-Thần nghĩ bộ này sẽ hợp với người.-Cô hầu gái giơ ra một bộ váy màu xanh đậm lộng lẫy.
-Oa,được đấy.
Sau khi mặc xong,France liền biến thành một nàng công chúa xinh đẹp,mái tóc dài được thả xuống hai bên vai càng làm nổi bật vẻ đẹp của cô.
Trong khi đó...
Uk đi qua căn phòng,chợt sững người lại khi thấy có một bóng hồng.Dù chỉ nhìn qua khe cửa,sắc đẹp và sự quyến rũ của cô.Nhưng mọi thứ chỉ thoáng qua như cơn gió,vì Uk còn có việc khác.
Nhưng ấn tượng đó...
Nó khó mà phai được...
Thật kì lạ,chỉ một ngày sau lễ hội,hoàng tử đột nhiên ngã bệnh.Lương y từ khắp đế quốc đã cố gắng chữa trị cho chàng nhưng đều vô hiệu.Trong cơn sốt mên man,chàng liên tục nhắc tới món bánh scone do France làm.Đức vua nghe đầy tớ nói vậy cũng có chút ngạc nhiên,liền ra lệnh cho bà lão làm món bánh kia.
-Quái lạ.Bình thường nó rất kén ăn mà.
Khi nghe được lệnh này,France cũng chỉ biết gật đầu rồi đi theo người đầy tớ đến phòng bếp riêng.
Trong lúc nhào bột,France vô tình để chiếc nhẫn lẫn vào bột mà không hề hay biết.Chỉ đến khi cho bánh vào lò rồi,cô mới sực nhớ ra nhưng đã muộn.
Đầy tớ mang món bánh đến phòng của Uk.Hoàng tử nhận lấy món bánh và ăn ngấu nghiến.Bỗng chàng cảm thấy có gì đó bên trong một chiếc,liền lôi ra một chiếc nhẫn trong sự ngạc nhiên của mọi người trong phòng.Chàng hôn lên nó và nâng niu nó như một thứ vô cùng quý hiếm.
Hai ngày sau,chàng khỏi bệnh.Uk ngay lập tức đến phòng của bà lão và người hầu gái.
-Ngươi...hãy cho ta biết danh tính thật sự của ngươi...
France dường như đã biết,liền bảo người hầu gái đưa cho tấm khăn kia.
Trước sự ngỡ ngàng của Uk,France trở lại thành một nàng công chúa xinh đẹp tuyệt trần.
-Nàng...là ai?
-Thiếp tên là France,đệ nhị công chúa đế quốc Pháp.
Sau đó,France kể lại hết mọi chuyện,từ việc bị phụ vương đuổi khỏi hoàng cung đến việc hoá thành bà lão để không ai biết.Nghe xong,Uk đứng dậy,dắt France đến phòng của B.E kể lại sự tình.
-Phụ vương,con muốn cưới công chúa France.-Uk không chần chừ liền đưa ra đề nghị.
B.E sau một hồi suy tính một lúc thì gật đầu đồng ý.
1 tuần sau,một lễ cưới long trọng của hoàng gia được tổ chức trong cung điện đẹp đẽ,tráng lệ.Những người tham dự buổi lễ đều là những nhân vật quyền quý đến từ thập phương. France yêu cầu các đầu bếp đừng cho muối vào những món nhạt,chỉ trừ một món mà cô biết F.E rất thích.Cô liền nói luôn là những món ăn chỉ dành riêng cho F.E mới không cho muối,còn đối với những vị khách khác thì vẫn cho như thường.Ngay sau lễ thành hôn của hoàng tử và công chúa của hai đế quốc,một bữa ăn được diễn ra ngay tại cung điện.
France cùng Uk tiến tới bàn ăn của F.E.
-Thưa đức vua F.E,cho ta hỏi tại sao ngươi chỉ ăn mỗi món đấy vậy?
-À,bởi vì những món kia ta thấy nhạt lắm,chỉ riêng có món này là còn được.
-Vậy phụ vương đã thấy muối quan trọng như thế nào chưa ạ?
Nghe đến đây,F.E liền nhận ra cô dâu trong lễ cưới này chính là cô con gái thứ mà mình đã cho trục xuất.Ông cũng đã hiểu ra vì sao France lại nói đến túi muối,hoá ra vẫn không như ông thường nghĩ.
Huhu,xin lỗi bạn đặt đơn nha,tại tôi không đọc kĩ yêu cầu của bạn là Uk(nữ),cứ tưởng Uk là nam nên mới có sự nhầm lẫn này.Do mình không có quá nhiều thời gian ấy nên chỉ đọc qua đơn thôi chứ không nhìn kĩ.
I'M SO SORRY!!!
End.
Tác giả:Yui
Phụ đạo:Yuri
Cảm ơn vì đã đọc.
Đây là đơn do tôi tự tay làm,cốt truyện dựa trên một câu chuyện cổ tích Pháp mà tôi khá thích,nhưng do quyển Truyện cổ tích Pháp đấy tôi trả lại thư viện rồi nên cũng không nhớ rõ tình tiết cho lắm.
*Hậu trường*
-Oa,truyện cổ tích nước tôi nè.-France
-Đúng vậy.Truyện này hay mà.-Yui
-Hm...Sao hoàng tử xuất hiện lâu vậy?-Uk
-Cốt truyện nó như vậy mà.Mong hai người thông cảm.-Yui
-Ủa?Vậy ai đóng vai nhà vua?-Uk
-Hi,khi nào hai người diễn thì sẽ biết.-Yui
-Sân khấu xong rồi mày ới.-Yuri
-Oke.Đèn điện thế nào?-Yui
-Tất cả đã sẵn sàng rồi.Chả thiếu cái gì nữa.-Yuri
Camera!Action!
Màn kịch 3:Túi muối và tình thương
Yui:E hèm.Tại một vương quốc nọ,một hôm,đức vua cho gọi hai công chúa vào yết kiến.
(Thật ra số lượng là ba cơ nhưng diễn viên có hạn)
-Cho gọi hai công chúa vào đây.-Đức vua ra lệnh.
-Vâng thưa bệ hạ.
Một lúc sau...
*Két...két*
-Thưa phụ vương,hai bọn con đã tới rồi đâ-France chưa nói hết câu thì bỗng dừng lại.
-France,em sao vậy?-Chị gái của France(tạm gọi là Francoise nhe) nghiêng đầu.
-A...dạ không có gì.-France lúng túng.
(Tôi:Ngạc nhiên chưa nè)
-Nghe đây.Hôm nay ta cho gọi hai con là để hỏi một câu.-F.E(khỏi miêu tả)
Hai cô công chúa im lặng nghe tiếp.
-Hãy miêu tả tình thương của các con dành cho ta.-F.E
France và Francoise ngạc nhiên một lúc nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại.
-Thưa phụ vương,-Francoise nói-Con yêu phụ vương như yêu những món đồ trang sức trên người của con.
-Tốt lắm.Còn France?
-Dạ thưa phụ vương...Con yêu phụ vương như yêu...một túi muối...ạ...-France ấp úng
-Cái gì?-F.E tức giận đứng dậy-Vậy là từ trước đến nay con chỉ coi ta như một túi muối sao?
-Dạ...dạ...phụ vương xin hãy bình tĩnh...nghe con giải thích...-France
-Câm miệng!Từ giờ trở đi,ngươi không còn là Đệ nhị công chúa đế quốc nữa.Lính đâu,mau đem người này đi cho ta!-F.E ra lệnh một cách dứt khoát.
(Tôi: Diễn như thật)
-Mấy...mấy người kia...sao lại...-Một cô hầu gái thốt lên khi thấy France đang bị áp giải.
-Bệ hạ ra lệnh đuổi người này ra khỏi vương quốc.-Một người lính nói.
-Vậy thì ta sẽ đi cùng ngài ấy.-Cô hầu gái dõng dạc từng chữ.Sau đó,cô quay lại vào trong,lấy ra một tấm khăn màu hồng nhẹ.
-Được.Càng tốt.
Một lúc sau...
*Bộp*
-Công chúa,ngài không sao chứ?-Cô hầu gái lo lắng.
-Ta...không sao...-France thều thào trả lời.
-Công chúa,thần nghĩ chúng ta cần rời khỏi vương quốc này.-Cô hầu gái nghiêm túc.
-Ngươi nói đúng.-France
*Hậu trường*
-Thay background nhanh nào.-Yui
-Mày sống chậm thôi chứ.Cái lựng tao sắp gãi rồi này.-Yuri
-Nhanh lên,không còn thời gian đâu.
-Rồi rồi.
-À,mình phải vào xem diễ-
*Ám khí*
-Hự.-Yui đứng hình.
Bên trong là chị France mặt đang hầm hầm sát khí chĩa thẳng về con tác giả.
-Con tác giả khốn nạn.Có biết đưa anh trai ta vào vở kịch là nguy hiểm lắm không hả?-France gầm gừ.
Uk + F.E +America:*Sợ hãi_ing*
-Kiếp này bỏ thật rồi tôi ơi.-Yui gào thét trong lòng.
-Mày tới số rồi con kia.-France lôi ra một ổ bánh mì,sau đó rút thanh gươm ra,vẻ mặt như muốn ăn tươi nuốt sống.
-Hoá...ra...cô thường mang...cái ổ bánh mì đó...là vậy...hả trời...-Uk
-Em gái ta đã phát triển thật đáng sợ.-F.E
-Còn gì là một người phụ nữ đảm đang đâu.-America
*Skip đi*
Yui:Oke,quay lại hậu-à nhầm,quay lại vở kịch thôi nào.Yuri,xong chưa?
-Tất cả...đã sẵn sàng...-Yuri thân hình ẻo lả,mặt ốm lại như con ma.
-Mày lại ăn cái gì vớ vẩn à?-Yui
-Tại cái vở kịch chết tiệt này đấy.Cho ta một thời thanh xuân đi.
*Thôi,không nói nhiều,quay lại sân khấu*
Sau khi trục xuất France khỏi hoàng cung,đức vua ngày nào cũng u sầu.Ngài không ngờ đứa con gái mình hết mực yêu thương lại chỉ coi mình như một túi muối.
Còn France,số phận của nàng thì sao?
Tấm khăn mà cô hầu gái mang theo thực chất là một tấm khăn tiên,có khả năng thần kì.Cô đã đề nghị phủ tấm khăn này lên đầu và được công chúa đồng ý.
*Vụt*
*Bùm*
Thoắt cái,France đã hoá thành một bà lão.
-Như vậy sẽ dễ cải trang hơn thưa công chúa.-Cô hầu gái.
-Hm...cũng được.-France
Nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài.Muốn biến lại,chỉ cần phủ thêm lần nữa.
Hai người,một người là công chúa quyền quý đã bị trục xuất,một người là kẻ đầy tớ luôn hết lòng trung thành,đang rời vương quốc đến một vùng đất sầm uất nọ.
*Chuyển cảnh*
Một hôm,hoàng tử của Đế quốc Anh đang cưỡi ngựa đi dạo cùng đoàn tùy tùng.Chàng là Uk,con trai cả của quốc vương B.E(British Empire) và là người thừa kế ngôi vương trong tương lai.
Uk là một người đào hoa,nhan sắc trời ban(và biết sử dụng) và tài lãnh đạo và chỉ huy quân đội đạt đến đỉnh cao.Chàng đã gặp rất nhiều người con gái,và chàng chẳng có bất cứ ấn tượng gì cả.Chỉ toàn là lũ ham muốn địa vị và của cải.
Trong lúc đi dạo quanh khu rừng,Uk bắt gặp một bà lão và một cô hầu gái.Họ đang ngồi nghỉ ở một ven sông.
-Cho dừng lại!-Uk ra lệnh.
Sau đó,chàng xuống yên ngựa,đi tới chỗ hai người.
-Hai ngươi là ai?-Chất giọng lãnh đạm,nam tính cất lên.
-Chúng tôi là người di cư.Xin cho hỏi vị đây là ai?-France trong hình dạng bà lão cất lời.
Uk do dự một lúc rồi cũng trả lời.
-Ta là hoàng tử của đế quốc nơi này.Tên ta là Uk.Còn ngươi?
-Chúng thần xin kính chào ngài.-Cô hầu gái đứng bên cạnh nói-Chúng tôi chỉ là những thường dân đi di cư thôi ạ.
-Vậy sao?-Uk ngồi xuống một tảng đá đối diện với France,đôi mắt xanh dương đậm nhìn bà lão(chính xác là cô gái) với cảm giác lạ lẫm.
Sau đó,hai người nói chuyện với nhau.France dựng chuyện là mình đi di cư vì muốn có chỗ ở tại một xứ sở nào đó và đang trên đường đến đó.Hai người nói chuyện rất hợp nhau,vì vậy hoàng tử quyết định...
-Bà nghĩ sao nếu ta cho bà sống ở trong cung điện của ta?-Uk
-Vậy cũng được,nếu hoàng tử muốn.
-Trong cung của ta thường vắng vẻ và buồn chán.Nếu ngươi ở đó,ta hi vọng ngươi sẽ giúp ta vơi đi nỗi chán chường.
-Vâng thưa ngài,tôi xin toàn ý ngài.
Một lúc sau...
Lúc này,họ đang ở trong một cung điện xa hoa,tráng lệ với nhiều chiếc cột quét vôi trắng,được trang trí bẳng nhiều dây leo hoa hồng.France ngạc nhiên nhìn quanh.
-Phòng chuẩn bị?-Uk
-Thưa ngài,đã đầy đủ ạ.-Một kẻ đầy tớ nói.
-Được.-Uk quay sang France- Phiền ngươi hãy đi theo người này.Ta còn có chút chuyện.
-Vâng thưa ngài.
Nói rồi France và người hầu gái cùng đi theo người đầy tớ kia.
Trong khi đó,trái với suy nghĩ của Uk,B.E lại đồng ý cho hai người ở tạm lại đây.
Những ngày sau đó,ngày nào Uk cũng đến thăm bà lão và người hầu gái để trò chuyện.Lâu dần cũng thành thói quen của hoàng tử.
-Xin lỗi ngươi,-Vào một ngày mưa nọ,hoàng tử nói-Nhưng có lẽ ngươi cũng nên khởi hành.
-Nếu ngài muốn thì tôi có thể ở đây thêm vài ngày-France-Tôi cũng có thể may vá và nấu ăn thưa ngài.
Uk nghe vậy thì ngạc nhiên.Tuổi già mà vẫn có thể làm việc sao?Hiếm đấy.
Để kiểm chứng lời nói,Uk đưa một mình France tới một căn phòng may đồ cho hoàng gia.
-Hãy may cho ta một bộ vest màu xám.-Uk
-Vâng thưa ngài.
Khi cánh cửa khép lại,France trở về lại hình dáng là một cô gái,bởi không ai có thể nhìn thấy cô ở lúc này được,với lại,để nguyên bộ dạng kia cũng khó.
France chọn lựa một loại vải chắc,bền nhưng không quá nặng.Sau đó,cô từng bước may vá,cắt chỉ,từng bước một.
-Phù,xong rồi.-France lau mồ hôi lấm tấm trên trán,mãn nguyện với thành quả.
*Cộc...cộc...*
Cô trở lại thành hình dáng của một bà lão.Cánh cửa mở ra,hoàng tử bước vào.Chàng rất ngạc nhiên khi nhìn thấy một bộ vest màu xám chỉnh chu,từng đường khâu,mũi chỉ càng tạo nên nét đẹp đẽ của nó.
-Ngươi...đã làm hết ư?
-Vâng thưa ngài.
Không tin được,Uk đưa France tới một phòng bếp,cách ly với cung điện.
-Hãy làm món bánh scone.-Uk
-Vâng.
(Scone:bánh nướng.Nếu ai xem Hetalia sẽ thấy món bánh này vô cùng"hấp dẫn")
Và cũng như may vá,món bánh scone ngon đến tuyệt hảo làm cho Uk thích thú với bà lão này.
-Được,ta cho ngươi ở lại đây thêm vài tháng nữa.
Vào một hôm nọ,đế quốc tổ chức một lễ hội lớn.Uk do vậy nên cũng không thể đến thăm France được.
-Công chúa,ngài nghĩ sao về lễ hội này?-Cô hầu gái.
-Hm...Ta nghĩ ta nên mặc lại một bộ váy cho đỡ nhớ vậy.-France cười nhẹ.Cô hoá trở lại thành một người con gái xinh xắn.
-Thần nghĩ bộ này sẽ hợp với người.-Cô hầu gái giơ ra một bộ váy màu xanh đậm lộng lẫy.
-Oa,được đấy.
Sau khi mặc xong,France liền biến thành một nàng công chúa xinh đẹp,mái tóc dài được thả xuống hai bên vai càng làm nổi bật vẻ đẹp của cô.
Trong khi đó...
Uk đi qua căn phòng,chợt sững người lại khi thấy có một bóng hồng.Dù chỉ nhìn qua khe cửa,sắc đẹp và sự quyến rũ của cô.Nhưng mọi thứ chỉ thoáng qua như cơn gió,vì Uk còn có việc khác.
Nhưng ấn tượng đó...
Nó khó mà phai được...
Thật kì lạ,chỉ một ngày sau lễ hội,hoàng tử đột nhiên ngã bệnh.Lương y từ khắp đế quốc đã cố gắng chữa trị cho chàng nhưng đều vô hiệu.Trong cơn sốt mên man,chàng liên tục nhắc tới món bánh scone do France làm.Đức vua nghe đầy tớ nói vậy cũng có chút ngạc nhiên,liền ra lệnh cho bà lão làm món bánh kia.
-Quái lạ.Bình thường nó rất kén ăn mà.
Khi nghe được lệnh này,France cũng chỉ biết gật đầu rồi đi theo người đầy tớ đến phòng bếp riêng.
Trong lúc nhào bột,France vô tình để chiếc nhẫn lẫn vào bột mà không hề hay biết.Chỉ đến khi cho bánh vào lò rồi,cô mới sực nhớ ra nhưng đã muộn.
Đầy tớ mang món bánh đến phòng của Uk.Hoàng tử nhận lấy món bánh và ăn ngấu nghiến.Bỗng chàng cảm thấy có gì đó bên trong một chiếc,liền lôi ra một chiếc nhẫn trong sự ngạc nhiên của mọi người trong phòng.Chàng hôn lên nó và nâng niu nó như một thứ vô cùng quý hiếm.
Hai ngày sau,chàng khỏi bệnh.Uk ngay lập tức đến phòng của bà lão và người hầu gái.
-Ngươi...hãy cho ta biết danh tính thật sự của ngươi...
France dường như đã biết,liền bảo người hầu gái đưa cho tấm khăn kia.
Trước sự ngỡ ngàng của Uk,France trở lại thành một nàng công chúa xinh đẹp tuyệt trần.
-Nàng...là ai?
-Thiếp tên là France,đệ nhị công chúa đế quốc Pháp.
Sau đó,France kể lại hết mọi chuyện,từ việc bị phụ vương đuổi khỏi hoàng cung đến việc hoá thành bà lão để không ai biết.Nghe xong,Uk đứng dậy,dắt France đến phòng của B.E kể lại sự tình.
-Phụ vương,con muốn cưới công chúa France.-Uk không chần chừ liền đưa ra đề nghị.
B.E sau một hồi suy tính một lúc thì gật đầu đồng ý.
1 tuần sau,một lễ cưới long trọng của hoàng gia được tổ chức trong cung điện đẹp đẽ,tráng lệ.Những người tham dự buổi lễ đều là những nhân vật quyền quý đến từ thập phương. France yêu cầu các đầu bếp đừng cho muối vào những món nhạt,chỉ trừ một món mà cô biết F.E rất thích.Cô liền nói luôn là những món ăn chỉ dành riêng cho F.E mới không cho muối,còn đối với những vị khách khác thì vẫn cho như thường.Ngay sau lễ thành hôn của hoàng tử và công chúa của hai đế quốc,một bữa ăn được diễn ra ngay tại cung điện.
France cùng Uk tiến tới bàn ăn của F.E.
-Thưa đức vua F.E,cho ta hỏi tại sao ngươi chỉ ăn mỗi món đấy vậy?
-À,bởi vì những món kia ta thấy nhạt lắm,chỉ riêng có món này là còn được.
-Vậy phụ vương đã thấy muối quan trọng như thế nào chưa ạ?
Nghe đến đây,F.E liền nhận ra cô dâu trong lễ cưới này chính là cô con gái thứ mà mình đã cho trục xuất.Ông cũng đã hiểu ra vì sao France lại nói đến túi muối,hoá ra vẫn không như ông thường nghĩ.
Huhu,xin lỗi bạn đặt đơn nha,tại tôi không đọc kĩ yêu cầu của bạn là Uk(nữ),cứ tưởng Uk là nam nên mới có sự nhầm lẫn này.Do mình không có quá nhiều thời gian ấy nên chỉ đọc qua đơn thôi chứ không nhìn kĩ.
I'M SO SORRY!!!
End.
Tác giả:Yui
Phụ đạo:Yuri
Cảm ơn vì đã đọc.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com