27.
- Takuya?! E..Cậu làm sao thế này?! Làm sao mà thương tích khắp người vậy?!Sau hôm đó, trưởng làng đã đi gọi báo cho Garp biết và kết quả là như này đâyToàn thân Takuya đều được băng bó cẩn thận, xoa mỡ bôi thuốc kĩ càng, vài vết thương nhỏ trên mặt thì được dán băng cá nhânGarp khi nhìn thấy thể trạng kinh khủng của người thương thì không khỏi đau lòng, biến mất hơn 2 năm trời rồi khi xuất hiện thì bộ dạng đã như thế này- Garp, bình tĩnh, tôi không sao, ít nhất là bây giờ đã không sao rồiEm trấn an Garp, đồng thời bảo gã nhỏ giọng lại cho Ace ngủ- Ai đã khiến cậu thành ra thế này? Nói cho tôi biết, tôi sẽ gông đầu hắn tống vào ngục liền!Gã đã nghe các y tá liệt kê lại bệnh án nên không khỏi phẫn nộ trong lòng, em nhìn gã nhưng không nói gì, Takuya biết nếu nói ra thì chắc chắn giữa Garp và Râu Trắng sẽ xảy ra một trận đại chiến, hơn nữa Râu Trắng và các con của gã đàn ông đó sẽ biết em đang trốn ở đâyNhư thế tất cả những người ở đây sẽ vì em mà bị liên lụy- Garp, chuyện đã qua rồi, tôi cũng đã trốn được khỏi gã, ngài không cần phải lo lắng nữa Nhẹ giọng đáp lại, đôi con ngươi xám tro xinh đẹp nhìn thẳng vào gã mà trấn anĐối diện với đôi mắt khẩn cầu đó, Garp đau lòng không thôi, nhưng gã biết em sẽ không chịu nói ra kẻ đã hại em thành thế này- ... Được, nhưng lúc này cậu phải nghỉ ngơi thật tốt và nhanh chóng hồi phục cho tôi, về sự an toàn của cả hai người, tôi sẽ đảm nhiệmGã sẽ không để bất cứ ai tổn hại đến em nữa, như thế này đã là một điều tồi tệ với gã và em rồi- Cảm ơn ngài nhiều...Takuya bắt đầu cuộc sống mới ở ngôi làng nhỏ Foosha này, Garp đưa em và Ace lên sống với... sơn tặcEm không biết Garp đang nghĩ gì nhưng nhìn người ở đây có vẻ tốt, yên tâm giao Ace cho bọn họ giữ, em sẽ làm thêm kiếm tiền để trang trải cuộc sống vậyGarp có gửi khá nhiều tiền, nhưng em chỉ lấy một ít rồi trả lại cho gã, Takuya không muốn bản thân mắc nợ gã quá nhiềuVề công việc làm thêm, em được Makino nhận làm nhân viên ở đó, vì dung mạo của em có phần nổi bật nên quán của Makino lúc nào cũng đông kháchMà đa phần là các hải tặcĐiều đó khiến Garp bao lần muốn treo bảng cấm hải tặc trước quán rượu của MakinoNhưng như thế thì khách sẽ không đến quán và quán sẽ đóng cửa vì không có khách cộng thêm việc Takuya sẽ giận dữ vì đã phá công việc của em nên đành cắn răng không làmTuy nhiên, Garp chơi cách khác, gã tuyên bố Takuya là nhân tình của gã trước mặt những kẻ có ý định ve vãn emKhiến em đen mặt trừng mắt, Makino thì kinh ngạc cùng...thích thúĐám người định tán tỉnh em thì một phen thất kinh mà không dám động tay vào người em nữa...- Này Garp, ông lại đi đâu đấy?Tại trụ sở hải quân, chất giọng trầm trầm của gã đàn ông có con chim hải âu trên mũ vang vọng trong căn phòng làm việc- Tôi đi gặp người thương, bai nhé Sengoku!Garp cầm bịch bánh gạo chạy tót ra ngoài, để lại gã đàn ông tên Sengoku đang gào thét ở trong- Tên Garp chết tiệt kia!! Đứng lại!!Rồi cũng đuổi theo đến tàu của Garp, khiến gã khó hiểu hỏi- Ông đuổi theo tôi làm gì vậy Sengoku?- Ông còn chưa xử lý đống việc của ông mà dám đi hú hí với nhân tình hả?!- Thì ông làm giúp tôi đi!- Không! Việc của ai, thằng đó làm! Còn không tôi sẽ theo ông để xác nhận ông trốn đi chơi hay thật sự là đi với nhân tình- Không!Hai ông giằng co qua lại, Garp không muốn để Sengoku đi vì gã sợ thân phận của em sẽ bị bại lộNhưng mà có ngăn cũng không được, Sengoku đã lên được tàu rồi, Garp lại không muốn gã nghi ngờ nên đã cho ra khơi...- Hôm nay quán vẫn đông khách ha MakinoTakuya phụ giúp bưng bê đồ uống cho khách không khỏi cảm thán- Fufu, do nhan sắc của Takuchan quá nổi bật đó thôiMái tóc dài mang màu vàng nhạt tựa nắng chiều chiếu rọi, đôi con ngươi xám tro xinh đẹp tựa hồ nước sâu không thấy đáy cùng khuôn mặt thanh tú tuyệt sắc ấy đã khiến cho Takuya trở nên nổi bậtEm khẽ cười khổ, vì nhan sắc này mà em bao lần dính vào những chuyện không hay khiến em khổ sở- Bé Ace bây giờ sao rồi? Bé con có còn quấy cậu nữa không?Makino chuyển sang chuyện của bé Ace, mấy nay cô bận quá nên không lên thăm bé- Ace à? Thằng bé ngoan lắm, đi thành thục luôn rồi, có điều hay quậy chị Dadan lắmTakuya cười cười đáp, tay cầm chai rượu đặt lên bàn cho khách- Vậy sao? Chắc chị ấy cũng vui lắm, vì có bé Ace bầu bạn màCả hai người vừa làm vừa cười nói vui vẻ chuyện của bé Ace, cho đến khi khách khứa đi hết, chuẩn bị dọn bàn thì từ ngoài cửa, Garp bước vào - A, ngài Garp tới chơ–- Vậy ra đây là nhân tình của ông à?Em khựng người khi thấy gã đàn ông lạ mặt bước đi sau Garp- Thì tôi đâu có nói dối ông đâu, người thương của tôi đó, ngắm đủ rồi thì về dùm tôi nhờ
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com