Takeru X Mako Dien Cuong
- Sao chị lại đi ra từ phòng Thiếu Chủ vậy ạ?Kotoha ngây người khi thấy Thiếu Chủ và Mako bước ra khỏi gian phòng của ngài ấy cùng một lúc. Takeru không mảy may quan tâm, anh ung dung tiến về phía cái ngai của mình rồi ngồi xuống. Mặc kệ Mako vẫn đứng đơ người ở đó không biết nên giải thích thế nào với cô em út của nhóm..- ừ..ừm..chị...Takeru...Mako đảo mắt liên tục, không ngừng ra hiệu cầu cứu tên Thiếu Chủ kia nhưng anh thậm chí còn không liếc mắt nhìn cô lấy 1 cái
- chị..chị đến nói chuyện với Takeru về một số việc thôi.. Không có gì đâu...- chị về phòng trước..Bịa ra một lý do qua loa sau đó liền chạy nhanh khỏi đó. Kotoha ngẩn người nhìn theo Mako một lúc, nhưng con bé thế mà vẫn bị cái lý do đó của Mako lừa. Thiết nghĩ sao nhỏ có thể ngây ngô như thế, Mako nói gì tin nấy, thậm chí không thắc mắc tại sao cô đến phòng Thiếu Chủ mà trên người vẫn là bộ pyjama đó?!
Mako chạy về phòng với nhịp tym đập mạnh liên hồi. Cũng may người bắt gặp là Kotoha, chứ nếu là Ryunnosuke hay Chiaki hoặc là người khác thì chẳng thể lừa họ bằng những lý do vớ vẩn ban nãy được
------
- Mako! Cậu luyện tập cùng mình đi!Ryunnosuke đến gần nơi Mako đang tự luyện kiếm một mình. Phía bên kia đã có Chiaki cùng Kotoha đấu kiếm với nhau- được!Mako vui vẻ đồng ý, dù gì tập kiếm với cái tượng gỗ kia cũng chẳng thú vị mấyRyunnosuke và Mako rất nhanh đã vào trận đấu. Cả 2 khá ăn ý với nhau, người tấn công kẻ né đòn, tạo ra những đường kiếm đẹp mắt. Mọi chuyện đang rất suôn sẻ thì Mako vô ý bị vấp vào một hòn đá nhỏ trong lúc chuyển mình né đòn tấn công từ Ryunnosuke. Kết quả là cô mất thăng bằng và cả cơ thể cứ thế ngã xuống nền cỏ..Ryunnosuke có chút hốt hoảng, cả Chiaki và Kotoha cũng dừng lại trận đánh mà chạy đến chỗ cô- cậu có sao không Mako? Mình xin lỗi..!!Ryunnosuke bối rối cuống quýt chắp tay xin lỗi cô- không phải lỗi của cậu!. Do mình bất cẩn.. aaa..!Mako giật mình khi cơn đau ở chân đột ngột truyền đến. Nhíu mày cau có cố nén lại sự đau đớn ấy, bàn tay không ngừng xoa nhẹ bên chân phải dường như đã có dấu hiệu sưng phồng lên- có lẽ bị trật chân rồi..!- hay chị về phòng nghỉ trước đi..Kotoha lo lắng lên tiếng, nhỏ nhìn chị Mako của mình bị đau chút thôi mà nhỏ sốt ruột quá- vậy để mình đưa cậu về phòng!Ryunnosuke bỏ kiếm tre qua một bên, tiến đến tính bế Mako về phòng. Chợt có một bàn tay nhanh hơn cậu ta một bước, bế thốc người con gái trước mắt lên. Mako chưa hiểu chuyện gì thì đã nằm gọn trên tay Takeru, đôi tay cũng theo bản năng mà vòng lấy cổ anh như sợ téTakeru cứ thế bế cô trên tay đi thẳng vào trong mặc cho những ánh mắt ngơ ngác không hiểu chuyện gì ở phía sau
- cậu làm gì vậy???Đến khi không gian chỉ còn 2 người, Mako mới khẽ cất tiếng. Giọng nói có chút trách móc khó chịu, nhưng tên Thiếu Chủ kia vẫn trưng ra bộ mặt không cảm xúc đó- không thấy?Câu trả lời ngứa đòn ấy khiến Mako suýt phát rồ, cái tên này có cần ngang ngược vậy không?- lỡ bọn họ nghi ngờ thì sao?-...- người của tôi không cần người khác chạm vào..!Takeru trầm ngâm một lúc mới lên tiếng, nghe câu nói đó Mako cũng không hó hé thêm gì. Chỉ ngoan ngoãn để anh đưa về phòng
Cẩn thận đặt cô ngồi xuống chiếc đệm được hắc nhân chuẩn bị trước. Mako đưa tay cởi bỏ chiếc tất trắng, để lộ ra bàn chân đã sưng tấy. Các chú hắc nhân rất nhẹ nhàng xử lý thương tích cho cô một cách tỉ mỉ, tránh để cô cảm thấy đau nhất có thể..Sau khi đã bôi thuốc xong xuôi, bọn họ cũng lần lượt lui ra ngoài. Mako vẫn còn chăm chú vào cái chân tội nghiệp của mình, không để ý đến Takeru vẫn đang đứng khoanh tay nhìn mình phía sau lưngĐến khi cố gắng đứng lên để đi thay đồ, lúc quay mặt lại mới nhận thấy sự hiện diện của người nam nhân này
- Takeru? Cậu vẫn còn ở đây sao?Mako có chút giật mình nhẹ, nãy giờ còn tưởng trong phòng chỉ có một mình, ai ngờ Takeru vẫn đứng đó mà chẳng thèm lên tiếngTakeru không đáp lại câu hỏi của Mako, anh ngồi thụp xuống trước mặt cô. Đôi tay đưa lại gần kéo dây buộc áo của Mako ra một cách tự nhiên. Cái hành động chẳng chút chừng mực khiến cô lỡ la lên, theo phản xạ dùng tay đẩy mạnh Takeru ra khỏi người mình- Takeru...muốn làm gì đó?...Khuôn mặt đã ửng đỏ, Mako đưa tay ôm lấy cơ thể mình, ánh mắt nhìn Takeru đầy sự phòng bị. Nhìn phản ứng thái quá của người trước mặt, Takeru không khỏi nhíu mày. Khó chịu khi nghĩ cô ấy phản ứng giống như chưa từng để mình cởi đồ vậy, chưa gì đã quên mất mấy đêm thức trắng của họ rồi sao?- có lòng tốt giúp chị thay đồ.. Nghĩ cái gì trong đầu?- gì..gì chứ?
Thiết nghĩ tên này có còn bình thường không vậy? Anh có còn nhớ quan hệ giữa 2 người là Chủ Nhân và hộ vệ không? Ai mướn anh ta giúp cái chuyện tế nhị như thế này chứ!?- không cần! Tôi tự làm được!..- sợ cái gì? Tôi kiềm chế rất tốt đấy!..
Mako thật sự bắt đầu mất kiên nhẫn với Thiếu Chủ rồi. Đã mấy ngày cô bị anh xoay như chong chóng, để anh mặc sức lộng hành mà chẳng thể phản kháng lại- tôi nói tôi tự làm được! Takeru ra ngoài luyện tập cùng mọi người đi!Cô khó chịu nâng tone giọng, thậm chí không muốn nhìn lấy người nam nhân kia. Đôi lông mày khẽ nhíu chặt lại, ánh mắt Takeru chăm chú lấy từng biểu cảm chán ghét mà Mako dành cho mình
Chẳng nói chẳng rằng, không biết làm cách nào anh đã thuận lợi ôm được thân thể nhỏ bé đó vào lòng. Chưa kịp phản ứng lại thì Mako đã yên vị trong lòng anh, tựa lưng vào nơi bờ ngực rắn rỏi, hoàn toàn bị đôi tay đang siết chặt lấy mình kiềm hãm- Takeru..
Thiếu Chủ thích thú dụi mặt vào mái tóc dài thoang thoảng hương thơm dễ chịu. Mặc cho sự kháng cự của người kia, Takeru đưa tay nâng khuôn mặt xinh đẹp đó lên rồi nghiêng nhẹ đầu muốn tận hưởng vị ngọt từ đôi môi mềm mại đó. Nhưng Mako dứt khoát từ chối, cô quay phắt mặt đi né tránh nụ hôn không mong muốnNhìn bàn tay mình bị hẫng lại giữa khoảng không, khóe miệng anh chợt cong lên một đường cong hoàn hảo có phần tà mị
Trong căn phòng từ lúc nào đã ngập tràn tiếng thở dốc, kèm theo đó là những âm thanh rên la ái muội của nữ nhânMako vẫn ngồi trong vòng tay của nam nhân kia, nhưng y phục đã bị xộc xệch đi không ít. 2 bên vai áo hoàn toàn bị kéo xuống, để lộ chiếc bra trắng tinh cùng cặp đào tròn trịa. Xương quai xanh quyến rũ cùng nơi cần cổ sớm đã có thêm vài dấu răng đỏ ửng. Takeru vẫn đang không ngừng cúi người gặm nhấm làn da mịn màng nơi tấm lưng thẳng tắp ấy. Mako khẽ giật mình khi khuy áo bra đã bị Takeru cởi ra, theo sau đó là bàn tay to lớn vòng lên phía trước bóp mạnh lấy một bên ngực.. Cô đã phải ưỡn người lên với những ngón tay đang không ngừng trêu chọc nụ hoa nhạy cảm ấy.. Trong khi đó, chiếc quần Hakama cũng đã bị anh vén lên cao trên đầu gối, bên tay còn lại cũng không ngừng vuốt ve đôi chân dài cực phẩm..
Chỉ lúc sau, Takeru mạnh tay cởi phăng chiếc bra vướng víu đó qua một bên. Nhìn cái miệng nhỏ không ngừng phát ra những thứ âm thanh như dụ ngọt mình, Takeru chẳng kiềm nổi mà cúi xuống đớp lấy nó. Chiếc lưỡi tinh nghịch thích thú khuấy đảo nơi khoang miệng với vị ngọt dễ chịu, trong khi bàn tay hư hỏng kia vẫn còn xoa nắn bên ngực đã in hằn dấu tay ửng đỏ...
Mako như bị Takeru làm cho đầu óc quay cuồng chẳng còn tỉnh táo nổi, cả cơ thể mềm nhũn cố gượng để nương theo những cái mơn trớn của anh. Gương mặt xinh đẹp không ngừng xuất hiện những hàng nước mắt lăn dài bên gò má phớt hồng. Đôi mắt mơ màng chợt mở to đầy rối bời khi nhận ra phía dưới đã bị anh xâm nhập. Những ngón tay thon dài như đang trêu đùa vùng nhạy cảm, rồi 1-2 ngón tay không chần chừ được Takeru đút thẳng vào trong..Mako thoát khỏi nụ hôn ướt át nãy giờ của Takeru, cô siết chặt tay lấy chiếc áo võ phục xanh đen đó, vùi mặt vào ngực anh không ngừng rên la trước cơn đau đột ngột ập đến
- ..ư..aa..Takeru...x..xin cậu...rút ra...hức...Takeru chỉ nhếch môi cười nhẹ, thỏa mãn trước cảnh tượng đẹp đẽ này- Mako... Nghe Ryunnosuke nói, lúc trước chị đã ngủ trong vòng tay của cậu ta phải không?- aa...hức..- cái nhiệm vụ lần đó... 2 người đã qua đêm với nhau? Hửm..?- k..không...aa.. Lúc đó...chỉ là...ư..- chỉ là?Mako không còn đủ sức để nói được một câu hoàn chỉnh khi phía bên dưới Takeru càng lúc càng tăng tốc. Cô như phát điên lên, Takeru hài lòng rút những ngón tay đã dính đầy thứ nước của cô ra. Cả người cô run rẩy, co giật liên tục, cơ thể không còn chút sức lực gục hẳn vào thân ảnh to lớn phía sau..- nói xem..chị là của ai?-....- còn bướng?Takeru bế thốc cả thân thể nhỏ bé kia lên, đặt cô ngồi lên đùi mình, anh khom người đưa miệng cắn mút bên bộ ngực tròn trịa đó. Mako giật thót khi Takeru dùng răng cắn mạnh lên nụ hoa của mình, vừa nhột vừa đau, cô chỉ đành cắn răng cất giọng- của Takeru... Tôi là của cậu..Thiếu Chủ mỉm cười hài lòng trước thái độ ngoan ngoãn này. Anh cẩn thận bồng cô lên tiến vào nhà tắm, cả quá trình đều cố gắng không động chạm đến bên chân đau của cô nàng. Hai người cùng tắm rửa, rồi Mako cũng phải để yên cho Takeru thay đồ giúp mình, bởi cô đã bị anh làm cho kiệt sức với 2 tiếng đồng hồ hì hục ở trong nhà tắm rồi..
_________Takeru vẫn ghim Ryunnosuke ở tập 4 nha=))
- chị..chị đến nói chuyện với Takeru về một số việc thôi.. Không có gì đâu...- chị về phòng trước..Bịa ra một lý do qua loa sau đó liền chạy nhanh khỏi đó. Kotoha ngẩn người nhìn theo Mako một lúc, nhưng con bé thế mà vẫn bị cái lý do đó của Mako lừa. Thiết nghĩ sao nhỏ có thể ngây ngô như thế, Mako nói gì tin nấy, thậm chí không thắc mắc tại sao cô đến phòng Thiếu Chủ mà trên người vẫn là bộ pyjama đó?!
Mako chạy về phòng với nhịp tym đập mạnh liên hồi. Cũng may người bắt gặp là Kotoha, chứ nếu là Ryunnosuke hay Chiaki hoặc là người khác thì chẳng thể lừa họ bằng những lý do vớ vẩn ban nãy được
------
- Mako! Cậu luyện tập cùng mình đi!Ryunnosuke đến gần nơi Mako đang tự luyện kiếm một mình. Phía bên kia đã có Chiaki cùng Kotoha đấu kiếm với nhau- được!Mako vui vẻ đồng ý, dù gì tập kiếm với cái tượng gỗ kia cũng chẳng thú vị mấyRyunnosuke và Mako rất nhanh đã vào trận đấu. Cả 2 khá ăn ý với nhau, người tấn công kẻ né đòn, tạo ra những đường kiếm đẹp mắt. Mọi chuyện đang rất suôn sẻ thì Mako vô ý bị vấp vào một hòn đá nhỏ trong lúc chuyển mình né đòn tấn công từ Ryunnosuke. Kết quả là cô mất thăng bằng và cả cơ thể cứ thế ngã xuống nền cỏ..Ryunnosuke có chút hốt hoảng, cả Chiaki và Kotoha cũng dừng lại trận đánh mà chạy đến chỗ cô- cậu có sao không Mako? Mình xin lỗi..!!Ryunnosuke bối rối cuống quýt chắp tay xin lỗi cô- không phải lỗi của cậu!. Do mình bất cẩn.. aaa..!Mako giật mình khi cơn đau ở chân đột ngột truyền đến. Nhíu mày cau có cố nén lại sự đau đớn ấy, bàn tay không ngừng xoa nhẹ bên chân phải dường như đã có dấu hiệu sưng phồng lên- có lẽ bị trật chân rồi..!- hay chị về phòng nghỉ trước đi..Kotoha lo lắng lên tiếng, nhỏ nhìn chị Mako của mình bị đau chút thôi mà nhỏ sốt ruột quá- vậy để mình đưa cậu về phòng!Ryunnosuke bỏ kiếm tre qua một bên, tiến đến tính bế Mako về phòng. Chợt có một bàn tay nhanh hơn cậu ta một bước, bế thốc người con gái trước mắt lên. Mako chưa hiểu chuyện gì thì đã nằm gọn trên tay Takeru, đôi tay cũng theo bản năng mà vòng lấy cổ anh như sợ téTakeru cứ thế bế cô trên tay đi thẳng vào trong mặc cho những ánh mắt ngơ ngác không hiểu chuyện gì ở phía sau
- cậu làm gì vậy???Đến khi không gian chỉ còn 2 người, Mako mới khẽ cất tiếng. Giọng nói có chút trách móc khó chịu, nhưng tên Thiếu Chủ kia vẫn trưng ra bộ mặt không cảm xúc đó- không thấy?Câu trả lời ngứa đòn ấy khiến Mako suýt phát rồ, cái tên này có cần ngang ngược vậy không?- lỡ bọn họ nghi ngờ thì sao?-...- người của tôi không cần người khác chạm vào..!Takeru trầm ngâm một lúc mới lên tiếng, nghe câu nói đó Mako cũng không hó hé thêm gì. Chỉ ngoan ngoãn để anh đưa về phòng
Cẩn thận đặt cô ngồi xuống chiếc đệm được hắc nhân chuẩn bị trước. Mako đưa tay cởi bỏ chiếc tất trắng, để lộ ra bàn chân đã sưng tấy. Các chú hắc nhân rất nhẹ nhàng xử lý thương tích cho cô một cách tỉ mỉ, tránh để cô cảm thấy đau nhất có thể..Sau khi đã bôi thuốc xong xuôi, bọn họ cũng lần lượt lui ra ngoài. Mako vẫn còn chăm chú vào cái chân tội nghiệp của mình, không để ý đến Takeru vẫn đang đứng khoanh tay nhìn mình phía sau lưngĐến khi cố gắng đứng lên để đi thay đồ, lúc quay mặt lại mới nhận thấy sự hiện diện của người nam nhân này
- Takeru? Cậu vẫn còn ở đây sao?Mako có chút giật mình nhẹ, nãy giờ còn tưởng trong phòng chỉ có một mình, ai ngờ Takeru vẫn đứng đó mà chẳng thèm lên tiếngTakeru không đáp lại câu hỏi của Mako, anh ngồi thụp xuống trước mặt cô. Đôi tay đưa lại gần kéo dây buộc áo của Mako ra một cách tự nhiên. Cái hành động chẳng chút chừng mực khiến cô lỡ la lên, theo phản xạ dùng tay đẩy mạnh Takeru ra khỏi người mình- Takeru...muốn làm gì đó?...Khuôn mặt đã ửng đỏ, Mako đưa tay ôm lấy cơ thể mình, ánh mắt nhìn Takeru đầy sự phòng bị. Nhìn phản ứng thái quá của người trước mặt, Takeru không khỏi nhíu mày. Khó chịu khi nghĩ cô ấy phản ứng giống như chưa từng để mình cởi đồ vậy, chưa gì đã quên mất mấy đêm thức trắng của họ rồi sao?- có lòng tốt giúp chị thay đồ.. Nghĩ cái gì trong đầu?- gì..gì chứ?
Thiết nghĩ tên này có còn bình thường không vậy? Anh có còn nhớ quan hệ giữa 2 người là Chủ Nhân và hộ vệ không? Ai mướn anh ta giúp cái chuyện tế nhị như thế này chứ!?- không cần! Tôi tự làm được!..- sợ cái gì? Tôi kiềm chế rất tốt đấy!..
Mako thật sự bắt đầu mất kiên nhẫn với Thiếu Chủ rồi. Đã mấy ngày cô bị anh xoay như chong chóng, để anh mặc sức lộng hành mà chẳng thể phản kháng lại- tôi nói tôi tự làm được! Takeru ra ngoài luyện tập cùng mọi người đi!Cô khó chịu nâng tone giọng, thậm chí không muốn nhìn lấy người nam nhân kia. Đôi lông mày khẽ nhíu chặt lại, ánh mắt Takeru chăm chú lấy từng biểu cảm chán ghét mà Mako dành cho mình
Chẳng nói chẳng rằng, không biết làm cách nào anh đã thuận lợi ôm được thân thể nhỏ bé đó vào lòng. Chưa kịp phản ứng lại thì Mako đã yên vị trong lòng anh, tựa lưng vào nơi bờ ngực rắn rỏi, hoàn toàn bị đôi tay đang siết chặt lấy mình kiềm hãm- Takeru..
Thiếu Chủ thích thú dụi mặt vào mái tóc dài thoang thoảng hương thơm dễ chịu. Mặc cho sự kháng cự của người kia, Takeru đưa tay nâng khuôn mặt xinh đẹp đó lên rồi nghiêng nhẹ đầu muốn tận hưởng vị ngọt từ đôi môi mềm mại đó. Nhưng Mako dứt khoát từ chối, cô quay phắt mặt đi né tránh nụ hôn không mong muốnNhìn bàn tay mình bị hẫng lại giữa khoảng không, khóe miệng anh chợt cong lên một đường cong hoàn hảo có phần tà mị
Trong căn phòng từ lúc nào đã ngập tràn tiếng thở dốc, kèm theo đó là những âm thanh rên la ái muội của nữ nhânMako vẫn ngồi trong vòng tay của nam nhân kia, nhưng y phục đã bị xộc xệch đi không ít. 2 bên vai áo hoàn toàn bị kéo xuống, để lộ chiếc bra trắng tinh cùng cặp đào tròn trịa. Xương quai xanh quyến rũ cùng nơi cần cổ sớm đã có thêm vài dấu răng đỏ ửng. Takeru vẫn đang không ngừng cúi người gặm nhấm làn da mịn màng nơi tấm lưng thẳng tắp ấy. Mako khẽ giật mình khi khuy áo bra đã bị Takeru cởi ra, theo sau đó là bàn tay to lớn vòng lên phía trước bóp mạnh lấy một bên ngực.. Cô đã phải ưỡn người lên với những ngón tay đang không ngừng trêu chọc nụ hoa nhạy cảm ấy.. Trong khi đó, chiếc quần Hakama cũng đã bị anh vén lên cao trên đầu gối, bên tay còn lại cũng không ngừng vuốt ve đôi chân dài cực phẩm..
Chỉ lúc sau, Takeru mạnh tay cởi phăng chiếc bra vướng víu đó qua một bên. Nhìn cái miệng nhỏ không ngừng phát ra những thứ âm thanh như dụ ngọt mình, Takeru chẳng kiềm nổi mà cúi xuống đớp lấy nó. Chiếc lưỡi tinh nghịch thích thú khuấy đảo nơi khoang miệng với vị ngọt dễ chịu, trong khi bàn tay hư hỏng kia vẫn còn xoa nắn bên ngực đã in hằn dấu tay ửng đỏ...
Mako như bị Takeru làm cho đầu óc quay cuồng chẳng còn tỉnh táo nổi, cả cơ thể mềm nhũn cố gượng để nương theo những cái mơn trớn của anh. Gương mặt xinh đẹp không ngừng xuất hiện những hàng nước mắt lăn dài bên gò má phớt hồng. Đôi mắt mơ màng chợt mở to đầy rối bời khi nhận ra phía dưới đã bị anh xâm nhập. Những ngón tay thon dài như đang trêu đùa vùng nhạy cảm, rồi 1-2 ngón tay không chần chừ được Takeru đút thẳng vào trong..Mako thoát khỏi nụ hôn ướt át nãy giờ của Takeru, cô siết chặt tay lấy chiếc áo võ phục xanh đen đó, vùi mặt vào ngực anh không ngừng rên la trước cơn đau đột ngột ập đến
- ..ư..aa..Takeru...x..xin cậu...rút ra...hức...Takeru chỉ nhếch môi cười nhẹ, thỏa mãn trước cảnh tượng đẹp đẽ này- Mako... Nghe Ryunnosuke nói, lúc trước chị đã ngủ trong vòng tay của cậu ta phải không?- aa...hức..- cái nhiệm vụ lần đó... 2 người đã qua đêm với nhau? Hửm..?- k..không...aa.. Lúc đó...chỉ là...ư..- chỉ là?Mako không còn đủ sức để nói được một câu hoàn chỉnh khi phía bên dưới Takeru càng lúc càng tăng tốc. Cô như phát điên lên, Takeru hài lòng rút những ngón tay đã dính đầy thứ nước của cô ra. Cả người cô run rẩy, co giật liên tục, cơ thể không còn chút sức lực gục hẳn vào thân ảnh to lớn phía sau..- nói xem..chị là của ai?-....- còn bướng?Takeru bế thốc cả thân thể nhỏ bé kia lên, đặt cô ngồi lên đùi mình, anh khom người đưa miệng cắn mút bên bộ ngực tròn trịa đó. Mako giật thót khi Takeru dùng răng cắn mạnh lên nụ hoa của mình, vừa nhột vừa đau, cô chỉ đành cắn răng cất giọng- của Takeru... Tôi là của cậu..Thiếu Chủ mỉm cười hài lòng trước thái độ ngoan ngoãn này. Anh cẩn thận bồng cô lên tiến vào nhà tắm, cả quá trình đều cố gắng không động chạm đến bên chân đau của cô nàng. Hai người cùng tắm rửa, rồi Mako cũng phải để yên cho Takeru thay đồ giúp mình, bởi cô đã bị anh làm cho kiệt sức với 2 tiếng đồng hồ hì hục ở trong nhà tắm rồi..
_________Takeru vẫn ghim Ryunnosuke ở tập 4 nha=))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com