Taeny Shortfic My Sister
Fiction : My SisterAuthor : Rita Pairing : Taeny Rating : - MĐây là Kim Taeyeon , năm nay 16 tuổi , một số tuổi mà người ta nghĩ nó trong sáng , vui tươi , sẽ cắp sách đến trường và vui đùa cùng bạn bè . Nhưng không , cô đang ở một nơi gọi là trại giáo dưỡng vì tội cưỡng bức chị gái mình . Cô nhớ rõ ngày mình ở tòa , chẳng hiểu bản thân đã nghĩ gì khi nói những lời đó...********
Taeyeon ngồi xuống ghế dành cho bị cáo , nhìn xung quanh nhưng không thấy chị , cũng đúng thôi vì bây giờ chị ghét cô rồi nhưng ngay lúc này không hiểu sao cô thật sự vẫn không thấy mình có lỗi . Taeyeon mặc định những việc làm của bản thân đều vì cô yêu chị , yêu chị và rất yêu chị .Phiên tòa bắt đầu , vị thẩm phán hỏi tôi câu đầu tiên :- Cô Kim Taeyeon , cô là con gái , tại sao lại làm chuyện loạn luân như thế ?- Tại sao ông lại hỏi tôi như thế ? Tôi hỏi ông , cây ba mẹ trồng ra ông đem cho mời người khác ăn hay sao ?- Đó không phải là chuyện trồng cây .- Ba mẹ ông không trồng cây mà có thể nở ra trái như ông à ?- Một lần nữa , tôi muốn bị cáo nghiêm túc trong phiên tòa . - Vị thẩm phán có vẻ hơi tức giận.- Được thôi . - Taeyeon dửng dưng trả lời- Bị cáo , có nhận tội và hối lỗi với những việc mình đã làm không ?- Tôi không sai gì cả , tại sao phải nhận ?- Cô cưỡng bức chị gái mình mà bảo không làm gì sai sao ?- Đúng !- Cô cầm chén cơm ăn hay chén phân ăn vậy ? - Vị quan tòa cảm thấy bức xúc .- Tôi cầm chén phấn , được chưa ? - Tôi trừng mắt nhìn ông ta .- Được ! Tôi tuyên án , cô Kim Taeyeon phạm tội cưỡng bức cấp độ 2 nhưng do chưa đủ tuổi vị thành niên nên tôi quyết định phạt cô 3 năm tại trại giáo dưỡng , tội danh thành lập . Kết thúc phiên tòa.Vị thẩm phán cùng viện kiểm soát bước đi thì Taeyeon cũng được cảnh sát dẫn ra xe .Trên xe Taeyeon ngồi lại suy nghĩ về bản thân mình , cô biết mình sai nhưng lại không thể ngăn bản thân lại . Bỗng nhiên cô nhớ chị quá , chị Miyoung . Đó là chị gái Taeyeon , người đã 10 năm trời sau khi ba mẹ qua đời đã nuôi nấng cô . Hằng ngày , nhìn chị vất vả đi làm nuôi mình từng bữa ăn , lo cho cô mỗi giấc ngủ , tiền chị làm cũng chỉ để đóng tiền học cho cô . Lúc đầu , Taeyeon cũng nghĩ mình thương chị như tình ruột thịt , nhưng không phải , khi chị Miyoung bắt đầu có người yêu thì tính cách cô cũng thay đổi , cô ghen tị với người yêu chị , cô muốn chị là của mình mà thôi .Một hôm , lúc 14 tuổi , vào một buổi tối , Taeyeon đang đứng trước ban công của phòng mình mà nhìn ra đường . Cô bỗng thấy một chiếc xe đang chạy đến và dừng lại trước nhà , Miyoung trên xe bước xuống cùng một chàng trai , hai người trao nhau một nụ hôn ngọt ngào mà không để ý trên cao đang có một người bật khóc , khóc đến tức tưởi vì trái tim như đang bị xát muối vào đấy . Taeyeon ngã quỵ xuống sàn mà nấc nghẹn nhưng vẫn cố dặn lòng là mình ghen tị thôi , cô lau vội nước mắt rồi bước vào phòng .* Cốc Cốc *- Tae à , em mau ra ăn tối này , chị có mua đồ ăn tối cho em. - Miyoung đứng ngoài cửa nói vọng vào .- Vâng , em ra ngay .Taeyeon nói xong thì vào toilet rửa mặt , chỉnh đốn lại quần áo , khi thấy mình ổn nhất có thể thì mới bước xuống nhà bếp .- Chào chị .- Tae , em xuống rồi à ? Chị có mua bánh cá mà em thích này . - Miyoung đem tô bánh cá ra trước mặt Taeyeon khi thấy cô ấy ngồi xuống .- Cảm ơn chị . - Sao hôm nay em buồn thế , ai làm gì em sao ?- Dạ không , thi học kì nên em mệt thôi .- Em thi có được không ? Nếu lần này em vẫn đứng trên hạng 5 , chị sẽ tặng em món quà lớn .- Quà gì vậy ? - Taeyeon vẫn thờ ơ đáp.- Em muốn quà gì ? - Miyoung chống hai tay lên bàn ăn nhìn Taeyeon cười mỉm. - Em muốn chị đừng yêu ai có được không ? - Taeyeon ngước lên nhìn Miyoung với vẻ mặt không chút gì đùa giỡn .- Em...biết rồi sao ? - Em nhìn thấy chị và anh ấy hôn nhau .- Em đừng vậy mà , chị yêu anh ấy nhưng cũng yêu em không kém , chị không bỏ rơi em đâu , Taeyeon .- Nhưng em không thích . Chị có thể tặng em điều đó không ? - Em đừng đùa mà .- Em không đùa . Miyoung , trả lời em đi .- Chị không thể . - Miyoung khó xử nói .- Vậy thì em cũng không còn gì để nói nữa . Em no rồi , chào chị . - Taeyeon nói xong đứng dậy đi nhanh lên phòng .Miyoung liền chạy theo nắm lấy Taeyeon.- Em bị gì vậy ? Tại sao lại như thế ,
? em có bao giờ đòi những điều kì lạ như vậy đâu.- Vì em muốn chị là của em thôi . - Taeyeon không quay lại mà cứ đứng yên.- Em đừng con nít vậy , sau này em lớn lên cũng sẽ phải có người yêu rồi lấy chồng như chị thôi , em hiểu không ?- Em không biết nhưng em có thể vì chị mà không cần lấy chồng .- Em trẻ con quá rồi , Taeyeon .- Em không trẻ con , chỉ là... em không biết tại sao mình muốn vậy nhưng em biết những điều em nói không phải là nói suông .- Chị không nói với em nữa , sau này em lớn sẽ tự hiểu thôi. - Miyoung tức giận buông Taeyeon ra .- Em cũng sẽ chứng mình cho chị thấy , em đã lớn rồi. Taeyeon đi thẳng lên lầu mà không quay đầu lại . Miyoung cũng đang bực bội mà quay lại bếp .********Ngày hôm sau , Taeyeon bước xuống nhà nhưng thấy Miyoung đang ngồi ở nhà bếp liền không nhìn mà đi thẳng ra ngoài . Miyoung nhìn thấy điều đấy nên liền lên tiếng .- Em đi đâu vậy , ăn sáng rồi đi học .- Em không ăn , em tự đi học được rồi . Từ nay em không cần chị đưa em đi học nữa.- Em nói gì vậy ? Em chọc chị nổi điên rồi đó , Taeyeon. - Miyoung tức giận đập bàn .*Bíp Bíp*- Anh ta đến đón chị đi làm à ? Em có chết cũng không lên xe đâu , chào chị .- Tại sao em lại vậy ?- Chẳng sao cả . Hôm nay em đi bộ đi học còn nói nữa sẽ trễ mất , em còn phải thi nữa . Chào chị , đi làm cùng anh ta vui vẻ .Nói xong Taeyeon đi thẳng ra ngoài thì thấy anh ta đang đứng . Vừa thấy Taeyeon , anh ta liền cúi chào và mở cửa nhưng chỉ nhận được cái nhìn hờ hững rồi bước đi , khiến anh ta ngỡ ngàng. - Nickhun , anh cùng em lên xe chạy theo con bé đi . - Tiffany chạy ra , khóa cửa rồi gấp gáp nói.- Được được .Nickhun liền nghe lời leo lên xe cùng Tiffany rồi chạy theo Taeyeon.- Nickhun , anh chạy từ từ sau lưng con bé thôi đừng gần quá .Tiffany nói khi thấy bóng Taeyeon từ xa xa .- Anh biết rồi .Cứ thế xe của Nickhun cứ chầm chậm theo con bé , cho đến khi Taeyeon bước vào trường mới chạy đi..End Chap.
Taeyeon ngồi xuống ghế dành cho bị cáo , nhìn xung quanh nhưng không thấy chị , cũng đúng thôi vì bây giờ chị ghét cô rồi nhưng ngay lúc này không hiểu sao cô thật sự vẫn không thấy mình có lỗi . Taeyeon mặc định những việc làm của bản thân đều vì cô yêu chị , yêu chị và rất yêu chị .Phiên tòa bắt đầu , vị thẩm phán hỏi tôi câu đầu tiên :- Cô Kim Taeyeon , cô là con gái , tại sao lại làm chuyện loạn luân như thế ?- Tại sao ông lại hỏi tôi như thế ? Tôi hỏi ông , cây ba mẹ trồng ra ông đem cho mời người khác ăn hay sao ?- Đó không phải là chuyện trồng cây .- Ba mẹ ông không trồng cây mà có thể nở ra trái như ông à ?- Một lần nữa , tôi muốn bị cáo nghiêm túc trong phiên tòa . - Vị thẩm phán có vẻ hơi tức giận.- Được thôi . - Taeyeon dửng dưng trả lời- Bị cáo , có nhận tội và hối lỗi với những việc mình đã làm không ?- Tôi không sai gì cả , tại sao phải nhận ?- Cô cưỡng bức chị gái mình mà bảo không làm gì sai sao ?- Đúng !- Cô cầm chén cơm ăn hay chén phân ăn vậy ? - Vị quan tòa cảm thấy bức xúc .- Tôi cầm chén phấn , được chưa ? - Tôi trừng mắt nhìn ông ta .- Được ! Tôi tuyên án , cô Kim Taeyeon phạm tội cưỡng bức cấp độ 2 nhưng do chưa đủ tuổi vị thành niên nên tôi quyết định phạt cô 3 năm tại trại giáo dưỡng , tội danh thành lập . Kết thúc phiên tòa.Vị thẩm phán cùng viện kiểm soát bước đi thì Taeyeon cũng được cảnh sát dẫn ra xe .Trên xe Taeyeon ngồi lại suy nghĩ về bản thân mình , cô biết mình sai nhưng lại không thể ngăn bản thân lại . Bỗng nhiên cô nhớ chị quá , chị Miyoung . Đó là chị gái Taeyeon , người đã 10 năm trời sau khi ba mẹ qua đời đã nuôi nấng cô . Hằng ngày , nhìn chị vất vả đi làm nuôi mình từng bữa ăn , lo cho cô mỗi giấc ngủ , tiền chị làm cũng chỉ để đóng tiền học cho cô . Lúc đầu , Taeyeon cũng nghĩ mình thương chị như tình ruột thịt , nhưng không phải , khi chị Miyoung bắt đầu có người yêu thì tính cách cô cũng thay đổi , cô ghen tị với người yêu chị , cô muốn chị là của mình mà thôi .Một hôm , lúc 14 tuổi , vào một buổi tối , Taeyeon đang đứng trước ban công của phòng mình mà nhìn ra đường . Cô bỗng thấy một chiếc xe đang chạy đến và dừng lại trước nhà , Miyoung trên xe bước xuống cùng một chàng trai , hai người trao nhau một nụ hôn ngọt ngào mà không để ý trên cao đang có một người bật khóc , khóc đến tức tưởi vì trái tim như đang bị xát muối vào đấy . Taeyeon ngã quỵ xuống sàn mà nấc nghẹn nhưng vẫn cố dặn lòng là mình ghen tị thôi , cô lau vội nước mắt rồi bước vào phòng .* Cốc Cốc *- Tae à , em mau ra ăn tối này , chị có mua đồ ăn tối cho em. - Miyoung đứng ngoài cửa nói vọng vào .- Vâng , em ra ngay .Taeyeon nói xong thì vào toilet rửa mặt , chỉnh đốn lại quần áo , khi thấy mình ổn nhất có thể thì mới bước xuống nhà bếp .- Chào chị .- Tae , em xuống rồi à ? Chị có mua bánh cá mà em thích này . - Miyoung đem tô bánh cá ra trước mặt Taeyeon khi thấy cô ấy ngồi xuống .- Cảm ơn chị . - Sao hôm nay em buồn thế , ai làm gì em sao ?- Dạ không , thi học kì nên em mệt thôi .- Em thi có được không ? Nếu lần này em vẫn đứng trên hạng 5 , chị sẽ tặng em món quà lớn .- Quà gì vậy ? - Taeyeon vẫn thờ ơ đáp.- Em muốn quà gì ? - Miyoung chống hai tay lên bàn ăn nhìn Taeyeon cười mỉm. - Em muốn chị đừng yêu ai có được không ? - Taeyeon ngước lên nhìn Miyoung với vẻ mặt không chút gì đùa giỡn .- Em...biết rồi sao ? - Em nhìn thấy chị và anh ấy hôn nhau .- Em đừng vậy mà , chị yêu anh ấy nhưng cũng yêu em không kém , chị không bỏ rơi em đâu , Taeyeon .- Nhưng em không thích . Chị có thể tặng em điều đó không ? - Em đừng đùa mà .- Em không đùa . Miyoung , trả lời em đi .- Chị không thể . - Miyoung khó xử nói .- Vậy thì em cũng không còn gì để nói nữa . Em no rồi , chào chị . - Taeyeon nói xong đứng dậy đi nhanh lên phòng .Miyoung liền chạy theo nắm lấy Taeyeon.- Em bị gì vậy ? Tại sao lại như thế ,
? em có bao giờ đòi những điều kì lạ như vậy đâu.- Vì em muốn chị là của em thôi . - Taeyeon không quay lại mà cứ đứng yên.- Em đừng con nít vậy , sau này em lớn lên cũng sẽ phải có người yêu rồi lấy chồng như chị thôi , em hiểu không ?- Em không biết nhưng em có thể vì chị mà không cần lấy chồng .- Em trẻ con quá rồi , Taeyeon .- Em không trẻ con , chỉ là... em không biết tại sao mình muốn vậy nhưng em biết những điều em nói không phải là nói suông .- Chị không nói với em nữa , sau này em lớn sẽ tự hiểu thôi. - Miyoung tức giận buông Taeyeon ra .- Em cũng sẽ chứng mình cho chị thấy , em đã lớn rồi. Taeyeon đi thẳng lên lầu mà không quay đầu lại . Miyoung cũng đang bực bội mà quay lại bếp .********Ngày hôm sau , Taeyeon bước xuống nhà nhưng thấy Miyoung đang ngồi ở nhà bếp liền không nhìn mà đi thẳng ra ngoài . Miyoung nhìn thấy điều đấy nên liền lên tiếng .- Em đi đâu vậy , ăn sáng rồi đi học .- Em không ăn , em tự đi học được rồi . Từ nay em không cần chị đưa em đi học nữa.- Em nói gì vậy ? Em chọc chị nổi điên rồi đó , Taeyeon. - Miyoung tức giận đập bàn .*Bíp Bíp*- Anh ta đến đón chị đi làm à ? Em có chết cũng không lên xe đâu , chào chị .- Tại sao em lại vậy ?- Chẳng sao cả . Hôm nay em đi bộ đi học còn nói nữa sẽ trễ mất , em còn phải thi nữa . Chào chị , đi làm cùng anh ta vui vẻ .Nói xong Taeyeon đi thẳng ra ngoài thì thấy anh ta đang đứng . Vừa thấy Taeyeon , anh ta liền cúi chào và mở cửa nhưng chỉ nhận được cái nhìn hờ hững rồi bước đi , khiến anh ta ngỡ ngàng. - Nickhun , anh cùng em lên xe chạy theo con bé đi . - Tiffany chạy ra , khóa cửa rồi gấp gáp nói.- Được được .Nickhun liền nghe lời leo lên xe cùng Tiffany rồi chạy theo Taeyeon.- Nickhun , anh chạy từ từ sau lưng con bé thôi đừng gần quá .Tiffany nói khi thấy bóng Taeyeon từ xa xa .- Anh biết rồi .Cứ thế xe của Nickhun cứ chầm chậm theo con bé , cho đến khi Taeyeon bước vào trường mới chạy đi..End Chap.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com