TruyenHHH.com

Taekook Xuyen Thanh Nam Phu Be Cong Nam Chinh

Tư Di háo hức bước vào nhà. Muốn khoe với Tại Hưởng bức ảnh gia đình và nấu một bữa cơm ngập tràn tình yêu cho anh. Nghĩ đến đây, cô lại cười thầm, rồi mở cửa phòng ngủ ra...

Cạch!

Tư Di vừa nhìn thấy hai bóng hình kia liền bật khóc. Tại sao? Tại sao lại như vậy? Tại sao từ khi Chính Quốc xuất hiện trở lại, Tại Hưởng liền lạnh nhạt, bỏ rơi cô? Chẳng nhẽ bảo vệ hạnh phúc của mình thì bị gọi là tiểu tam, còn kẻ phá hoại thì lại được gọi là người tốt?
Ngay lập tức chạy đi, Tư Di lỡ đánh rơi bức ảnh gia đình trên hành lang...
———————-
Sáng hôm sau...
"Ê, Tại Hưởng! Dậy đi"
Chính Quốc ngồi bên cạnh tát bẹp bẹp vào má anh

Bỗng nghĩ ra cách hay, cậu liền cúi xuống, nói thầm vào tai Tại Hưởng
"Tại Hưởng, là mẹ đây! Dậy mau, cô gái này là ai? Tại sao lại mang bầu với con?"

Quả đúng như dự kiến, Tại Hưởng ngồi bật dậy, trợn to hai mắt, mồm miệng lắp bắp:
"MẸ? Mẹ! Con không biết gì cả! Cô gái...."

"HÁ HÁ HÁ ẶC ẶC ẶC!!!"

Mẹ đâu chả thấy, chỉ thấy Chính Quốc ôm bụng cười bên cạnh
"Cậu....hừ! Trẻ con!"

"Này! Ra mở cổng đi, tôi về đây"

"Ừ, chờ chút"
Tại Hưởng nói xong, mắt lại lim dim đi vào phòng vệ sinh
Chính Quốc ngồi không chán quá, ngó nghiêng xung quanh. Bỗng thấy một bức ảnh nhỏ rơi trên hành lang, cậu tò mò tới nhặt

Nhìn thấy nó, Chính Quốc bỗng lặng người...

Trong bức ảnh, Tư Di cùng Tại Hưởng khoác trên mình bộ áo váy hoàng tử công chúa, trông đẹp đôi biết bao, kèm theo đó là ánh mắt ôn nhu mà Tại Hưởng trao cho.....chiếc đồng hồ

Chính Quốc cười mỉm, đặt bức ảnh trên bàn, tự nhủ về thân phận tiểu tam của mình. Thật sự đến giờ phút này, cậu vẫn không hiểu nhiệm vụ mình phải làm khi xuyên vào đây là gì, chẳng lẽ...là phá đám tình cảm của họ, trở thành con giáp thứ 13 chính hiệu?

"Chính Quốc, tôi xong rồi. Cậu có muốn ở lại ăn sáng không?"

"Thôi, cậu vừa hôm qua mới bảo tôi là ăn hết đồ ăn nhà cậu còn gì, để...khi khác!"

"Vậy...hôm nay là Chủ Nhật, đi chơi đâu đó nhé?"

"Tôi có việc bận, thôi, tôi về đây"
Tại Hưởng tiễn Chính Quốc đến cổng rồi chào tạm biệt
———————-
[A lô, Tại Hưởng à]

[Tư Di, có chuyện gì thế?]

[Hôm nay nhất định anh phải đưa em đi chơi đấy nhé!]

[Em về rồi sao? Không đi du lịch cùng ba mẹ à?]

[Vâng, không có anh em chán lắm. Vậy anh đưa em đi nha]

[Ừm, lát anh qua đón]

"Ha! Tại Hưởng là vẫn quan tâm đến mình!"
——————
Sau một hồi dạo chơi, mua sắm, xem phim khắp thành phố, Tư Di cùng Tại Hưởng đi vào nhà hàng I - land để ăn trưa...

"Tư Di, kia là Chính Quốc phải không?"

Nhìn theo chỉ tay của Tại Hưởng, Tư Di thấy cậu đang ngồi ăn với Tiểu Hi

Cô bỗng nghĩ ra một vở kịch hay, liền kéo Tại Hưởng đến ngồi với bọn họ

"A~ Thật là trùng hợp"

Chính Quốc nhìn lên thấy Tư Di đang khoác tay Tại Hưởng

"Ừm, chào hai người"

"Không biết...chúng ta có thể ngồi cùng nhau không?"

"Được, mời ngồi"

Tiểu Hi nghe xong huých vai Chính Quốc như muốn nói rằng:
"Cô ta là đang muốn thể hiện đấy, tại sao lại cho bọn họ ngồi cơ chứ?"

Tại Hưởng cả buổi chỉ nhìn lấy Chính Quốc, hoàn toàn đem hình ảnh Tư Di vứt ra chuồng gà
Bỗng nhiên...

"Chính Quốc! Mẹ mình có việc gọi về gấp, mình về trước đây!"

Tiểu Hi nói xong xách túi đi ra cửa, vừa đi vừa đưa ánh mắt dè chừng tới Tư Di...

"Tư Di, anh đi vệ sinh một lát"
Chờ cho Tại Hưởng đi hẳn, Tư Di bắt đầu lên giọng khinh bỉ:
"Gặp cậu ở đây quả thật tình cờ, tôi không nghĩ là người ta sẽ cho kẻ hèn hạ như cậu vào"

"Tôi cũng nghĩ bệnh viện tâm thần làm ăn thật chán, để cô xổng chuồng lúc nào không hay"

Tư Di nghiến chặt răng, nói:
"Chính Quốc! Tao khuyên mày nên từ bỏ Tại Hưởng đi! Đi theo anh ấy 7 năm thì có ích gì? Anh ấy chỉ yêu mình tao thôi!"

"Cô không nghĩ là mình ảo tưởng à?"

"Ha! Ảo tưởng? Chính Quốc, nếu mày cho rằng tao ảo tưởng, lý giải thử xem lý do tại sao mày yêu Tại Hưởng 7 năm, anh ấy không đáp lại tình cảm của mày. Trong khi đó chỉ cần một tháng, Tại Hưởng đã yêu tao đến si tình?"

Tư Di đang nói bỗng nghe thấy tiếng bước chân của Tại Hưởng, liền lấy cốc nước trên bàn tự đổ vào mình. Vì đây là chỗ khuất nên người ngoài không hề phát hiện

"Chính Quốc! Xin cậu hãy hiểu cho tôi! Tôi yêu Tại Hưởng, chỉ muốn bảo vệ tình cảm của mình, hãy...hãy buông tha anh ấy và tìm hạnh phúc cho cậu đi"

Đến Chính Quốc cũng phải giật mình. Cô ta diễn quá đạt, tội gì không cho một tràng pháo tay?
Tại Hưởng thấy thế liền chạy đến đỡ Tư Di lên, sốt sắng hỏi:
"Tư Di! Có chuyện gì vậy? Kể cho anh nghe!"

"Tại Hưởng...em xin lỗi...em chỉ là không muốn mất anh thêm một lần nào nữa..."

Tại Hưởng đưa con mắt sắc lạnh đến Chính Quốc. Quả nhiên tiểu tam vẫn là tiểu tam! Nghe lời này của cô, Tại Hưởng mới nhận ra mình lại mắc bẫy của Chính Quốc lần nữa! Quá tức giận, anh tiến đến tặng cậu một cái tát mạnh, sau đó quát lớn:
"Quả nhiên cậu vẫn mưu mô xảo quyệt như ngày nào! Vậy mà tôi lại tin tưởng cậu đã thay đổi cơ đấy! Đến hôm nay mới lộ ra bộ mặt thật, sau lưng tôi lại dám đe doạ Tư Di, thật là dơ bẩn!"
Anh cùng cô bỏ đi

Chính Quốc im lặng rút điện thoại ra...
"Ồ! Lỡ ghi âm mất rồi!"








Quả thực phi phàm! Chap này hơn 1000 từ

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com