TruyenHHH.com

Taekook Satellite

Cầm tờ phiếu báo điểm trên tay, Kim Taehyung run lên từng hồi, hai cánh môi mỏng mấp máy, không tin vào mắt mình, đưa tay liên tục dụi mắt.

"Các em nhận được phiếu điểm của mình hết rồi đúng không?"

"Dạ~"

Các bạn học tụm lại bàn tán về bảng điểm, người thì cảm tạ vì những môn học không tốt may mắn vừa đủ điểm qua môn, người thì lại có chút thất vọng vì điểm số không được như ý mình mong muốn, mặt mày có chút ủ rũ.

Park Jimin từ bàn trên quay xuống kéo ghế xích lại gần bàn hắn, chóng cằm, ánh mắt chán nản nhìn vào tờ phiếu điểm đang nằm trên bàn, gắt gỏng nói: "Sao cứ phải quan trọng mấy con điểm này làm chi ấy nhỉ?"

"Làm gì có nhà tuyển dụng nào sau này phỏng vấn mày hỏi lúc học cấp ba em thi được bao nhiêu điểm đâu!"

"Sao mà cáu thế điểm không tốt à?"

"Ừ!! Aishh điểm với chả số, bực mình quá!"

Hèn chi, hôm nay nó lại ngồi nói mấy cái lý lẽ về điểm số trông chả khác gì một ông cụ non.

"Đâu cho tao xem nào?" Minchae đi đến chống một tay vào lưng ghế nó ngồi, cúi người nhìn qua một lượt tấm phiếu điểm trên tay nó.

"Điểm cũng được mà, đâu đến nỗi nào đâu.."

"Thế bộ mày không nhìn thấy môn vật lý của tao nó chỉ được có mỗi 65 điểm à!?"

"À..ừm thấy rồi.." Cậu toát mồ hôi, chầm chậm nuốt nước bọt, khẽ trả lời nó.

Giỏi môn hoá học bao nhiêu thì môn vật lý lại khiến cho học trò cưng giáo viên hóa học- Park Jimin chật vật khổ sở bấy nhiêu.

"Không sao, môn hoá gánh." Cậu vỗ vai an ủi nó.

"Đúng vậy vẫn là môn hoá tuyệt nhất!!!"

Mặc kệ hai đứa bạn ở trước mặt trò chuyện rôm rả, Kim Taehyung như thể đang lạc vào thế giới riêng của mình, chẳng biết hồn của hắn lúc này đã trôi ngược về phương trời nào rồi.

Hắn ngồi tủm tỉm cười, rồi nhìn chằm chằm vào phiếu báo điểm, trong lòng lúc này chắc thiếu điều đã đánh trống, thổi kèn, mở hội linh đình mất rồi.

Minchae và jimin trò chuyện với nhau cũng được một lúc rồi mà mãi chẳng thấy Kim Taehyung mở miệng ra nói năng câu nào, xoay sang nhìn thì bắt gặp hắn đang cười ngả ngớn không khác gì tên ngốc, trong lòng khó hiểu chỉ thầm muốn từ chối nhận người quen ngay lúc này.

"Có vẻ điểm của nó tốt lắm mày nhỉ, mày xem nó cười kìa.."

"Nhìn nó khờ quá.."

"Khờ thật.."

Không hẹn mà cả hai cùng lúc nhìn hắn với ánh mắt phán xét, lắc đầu ngao ngán rồi thở dài.

Reng

Vừa có tiếng chuông báo giờ giải lao, Kim Taehyung như được gắn lò xo, lập tức bật dậy chạy ra khỏi lớp.

"Ai dí nó mà nó chạy dữ vậy."

Nhìn thôi cũng đủ biết là hắn đi đâu rồi, hắn đi đến lớp của em người yêu, đi gặp người hắn nhớ nhung suốt cả buổi sáng đến giờ.

Ở trong lớp Jungkook đang được các bạn học bao vây, vì bảng điểm của em phải được gọi là "bảng điểm trong mơ" của nhiều học sinh, cũng chính vì những con điểm cao chót vót ấy mà giáo viên chủ nhiệm đã yêu cầu em chia sẻ bí quyết học tập cũng như giúp đỡ các bạn trong lớp.

"Jungkook bài này, tớ giải mãi không ra, không hiểu gì hết ấy!"

"Jungkook tớ muốn hỏi bài tiếng anh!"

"Jungkook à cậu cho tớ mượn vở ghi chép của cậu để tham khảo với.."

Taehyung đứng ở cửa sau, hướng ánh mắt ôn nhu nhìn về phía đứa nhỏ đang lọt thỏm giữa đám đông nhốn nháo lớp 11-1.

"Jeon Jungkookie ơi!!"

Vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc, em nhỏ đang giảng bài cho bạn học liền ngước lên, ngoái đầu nhìn ra sau, người thương của Jeon nhỏ đang tựa lưng vào cửa lớp, vẫy tay tươi cười đầy trìu mến, ánh mắt say mê hướng về phía em.

"Xin lỗi mấy cậu, có gì tớ sẽ giải đáp sau nhé!"

"Người yêu đến rồi, mau đi đi, người ta đợi kìa.."

Em nhỏ bị bạn bè trong lớp trêu thì ngại ngùng, ôm mặt đỏ bừng, chạy một mạch về phía hắn.

"Em nhỏ!"

"Dạ ơi~"

Chuyện hai bạn học Jeon - Kim yêu nhau thì gần như cả khối mười một trường Daejung ai cũng biết, cũng phải thôi vì hôm đại hội thể thao có một Kim Taehyung nổi tiếng ngang ngược, ngổ ngáo, bướng bỉnh khắp trường lại trực tiếp tháo chiếc huy chương vàng trên cổ đeo sang cho học bá Jeon Jungkook lớp 11-1, còn chẳng ngại ngùng mà nũng nịu với người yêu ngay giữa thanh thiên bạch nhật cơ mà.

Nhìn hai người khoác tay nhau rời đi, mấy bạn học lớp 11-1 chạy ùa ra cửa lớp ló đầu nhìn theo, cười tủm tỉm, lớn tiếng buông lời trêu ghẹo: "Jungkook à mình cũng muốn có bồ !!"

"Jungkook của chúng ta lớn rồi!!!"

"Sắp đi lấy chồng được rồi!!!"

"Nhớ mời tớ đi đám cưới nhaa !!!"

Jungkook bị bạn học cùng lớp chọc ghẹo chuyện này cũng không phải lần đầu, nhưng lần nào em nhỏ mặt mũi đỏ bừng, xấu hổ kéo hắn chạy cho thật nhanh.

Tựa người vào bức tường trắng của tầng thượng trường Daejung, Taehyung hít một hơi thật sâu lấy tờ phiếu báo điểm được mình gấp gọn để trong túi quần ra, lúng túng nhìn em nhỏ đang hướng mắt nhìn về phía sân trường nơi có hàng học sinh đi qua đi lại bé xíu trông chẳng khác gì những con búp bê.

"Em xã của tớ ơi.."

"Dạ ơi tớ nghe đây ạ."

"Tớ nhận được phiếu điểm rồi ạ.." Hắn mím môi, cầm tấm phiếu điểm được gấp đôi bằng hai tay đưa về phía em, Jungkook mỉm cười dịu dàng, rồi cũng ngoan ngoãn nhận lấy mẫu giấy bằng hai tay từ hắn.

Phía trên tờ giấy ấy, bảng điểm cả năm học của Kim Taehyung được liệt kê rõ ràng từng môn học, nhìn vào những con số ấy Jungkook thấy rõ được sự cố gắng của hắn, Taehyungie của em chắc chắn đã rất chăm chỉ và không ngừng nỗ lực để tiến bộ từng ngày, nhưng điều làm Jungkook chú ý nhất là dòng chữ "KIM TAEHYUNG 11-6 xếp hạng 1/30" được in hoa, đậm, rất rõ ràng ở cuối bảng điểm, kèm với lời nhắn của giáo viên chủ nhiệm "học tốt, chăm chỉ, ngoan ngoãn"

"Anh xã của tớ giỏi quá!!"

Em nhỏ ôm lấy má hắn, cưng nựng, nhón gót, mũi chạm mũi với hắn, Taehyung vòng tay ôm lấy eo em, mỉm cười hạnh phúc.

"Tớ làm được rồi em nhỏ, năm sau chúng ta có thể học cùng với nhau rồi!!"

"Đúng vậy!! Taehyungie của tớ giỏi quáa!!"

"Vì em, vì em nên tớ đã cố gắng, vì muốn được học cùng lớp với em nên tớ đã cố!!"

"Cảm ơn anh xã vì đã cố gắng!!"

"Cảm ơn em vì đã là động lực để tớ cố gắng ạ, tớ yêu em !!"

"Anh xã hôn ạ."

Hắn cười tươi, nhìn em ánh mắt tràn ngập sự trìu mến, nhẹ nhàng cúi người đặt lên đôi môi chúm chím thoang thoảng vị dâu tây một cái hôn ngọt ngào.

Sau tất cả những gì bản thân đã cố gắng, thứ Kim Taehyung muốn nhận được nhất chính là sự công nhận và Jeon Jungkook đã thực sự thỏa mãn được cái mong muốn ấy của hắn, không chỉ một mà là rất nhiều lần.

Người ta nói đứa trẻ hạnh phúc dùng tuổi thơ để ôm ấp cả cuộc đời, đứa trẻ bất hạnh lại dùng cuộc đời để chữa lành tuổi thơ.

Cả Kim Taehyung và Jeon Jungkook chính là đang chữa lành cho tuổi thơ của nhau và vẽ tiếp một tương lai hạnh phúc đang chờ đón cả hai ở phía trước.

...

Nắm tay nhau quay lại lớp học, Taehyung đứng ở cửa vẫy tay đợi cho Jeon Jungkook ngoan ngoãn bước vào lớp rồi mới chịu quay về lớp của mình.

Vừa bước được vài ba bước thì..

"Taehyungie àaaa!!"

Hắn dừng bước quay đầu nhìn, Jang Jaejoon từ xa chạy đến đứng trước mặt hắn, vẫy tay mỉm cười, trưng ra gương mặt ngây thơ.

"Tớ tìm cậu khắp nơi luôn ấy.."

"Tôi đã nói vấn đề này với cậu nhiều lần rồi mà, gọi tôi là bạn học Kim!" Hắn nhíu mày không vui, giọng nói trầm khàn thoáng chút vẻ khó chịu.

Cậu ta nghe thấy lời nói lạnh lùng của hắn, trong lòng có chút cay cú, hậm hực lên tiếng chất vấn: "Vậy sao Jeon Jungkook lại được gọi cậu là Taehyungie..?"

"Vì em ấy là người yêu của tôi!"

"..."

"Và chỉ có một mình em ấy mới được gọi tôi như thế!"

"..." Cậu nhíu mày, gương mặt uất ức cúi gầm.

"Lần sau xưng hô đúng mực giúp tôi, bé nhỏ nhà tôi không thích."

Nói rồi hắn liền trực tiếp quay lưng bỏ đi, không để cho Jang Jaejoon có cơ hội kịp nói thêm gì nữa.

cậu ta tức tối, cuộn chặt tay thành nắm đấm, nghiến răng nói: "Jeon Jungkook!!! Suốt ngày Jeon Jungkook!!! Kim Taehyung tớ có gì không bằng Jeon Jungkook hả?!"

"Bực mình!" Jaejoon giậm chân bực tức quay về lớp, đi ngang qua lớp 11-1 còn không quên liếc vào trong nhìn Jeon Jungkook đang vui vẻ với bạn bè với ánh mắt hình viên đạn, buông lời đay nghiến: "Jeon Jungkook đáng ghét!!"

...

"Chúc mừng bạn học Kim Taehyung đã xuất sắc giành hạng nhất, hạng nhất trong học tập và hạng nhất trong lòng em, umm moaaa chụt chụt!!"

Kim Taehyung đã nằm nghe lời nhắn Jungkook ghi âm trong chú thỏ bông đó gần cả chục lần rồi, cứ nghe xong lại hí hửng cười như được mùa, xuýt xoa mân mê chú thỏ bông trông không khác gì tên ngốc cả.

Đúng là đâu ai muốn làm người bình thường khi yêu đâu nhỉ!!

.
.
.

🍊: Ú oà trái cam Chloe đã quay lại rồi đây, hì hì mấy hôm nay tớ có chút chuyện nên không thể đăng chap mới cho mấy cậu được, mấy cậu thông cảm nhaa, chúc mấy cậu có một buổi tối ấm áp và dễ thương như jungkookie nhee, bái baiii 💓

🍊: Coi bộ tình yêu của hai bạn nhỏ nhà mình sắp tới sẽ có nhiều thử thách đây, hong biết Jang Jaejoon sẽ làm gì nữa, chờ chap sau để xem nheee !!!

-chloe-

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com