25,
Jungkook mang bực tức bước ra khỏi quán cafe. Cậu thầm nghĩ lung tung chuyện trong đầu. Mọi cảm xúc cứ đè nặng lên tâm tư của cậu. Jungkook muốn gạt bỏ những cảm xúc ấy đi nhưng chúng vẫn bám víu lấy khiến cậu nặng lòng.
Taehyung nhìn qua gương chiếu hậu đã thấy cậu. Anh cảm nhận được luồng không khí tiêu cực bao vây lấy Jungkook nhỏ của anh. Taehyung bước ra khỏi xe, cảm giác như tổng tài thật thụ, rất nam tính, quyến rũ vô đối.
"Em nhỏ, sao lại xị mặt thế này hửm?"- Tay anh nâng mặt cậu lên mà ngắm nghía.
"Anh bớt đẹp trai đi! Bớt giỏi đi!"
Taehyung bất ngờ, sao cậu bỗng dưng lại nói vậy?
"Em nhỏ của anh làm sao thế này? Nói tôi nghe xem, không cáu bẳn"
Anh hôn chụt chụt xuống môi cậu giúp cậu dễ chịu hơn phần nào.
"Lên xe đi em sẽ nói anh nghe em vừa gặp ai"
Taehyung mở cửa xe, thắt dây an toàn cho cậu xong mới đến lượt mình.
"Sao nào, em đã gặp ai?"
"Anh đoán đi"
"Yujun?"- Cậu lắc đầu
"Kang Hyun Ki?"- Cậu vẫn lắc đầu không phải.
"Hay Cho-hee?"
"Cho-hee là ai?"
Anh chợt nhận ra chưa nói cái tên này cho cậu.
"Là cô gái đòi chung phòng với anh lúc anh đi thi ấy"
"Nhắc lại vẫn thấy ghét! Nhưng không phải"
Taehyung nghĩ mãi vẫn không ra cái tên nào khác lại khiến Jungkook bực bội đến thế.
"Anh thua đi"
"Anh thua, em nhỏ của anh mau nói anh nghe xem nào"
"Anh nhớ Oh Hyun Jae không?"
Taehyung sững người, cái tên anh đã cố gắng quên đi mất một năm trời. Cái tên khiến anh mang hận mất một năm. Oh Hyun Jae...người làm Taehyung đã sẵn khó gần còn khó gần hơn nữa. Anh không trả lời cậu, chờ đến lúc đèn đỏ mời cất lời.
"Nhớ, em gặp cô ta à?"- Anh quay sang nhìn cậu vẫn đang phùng mang trợn má khó chịu.
"Đúng vậy! Cô ta còn là đối tượng xem mắt của em, cô ấy...bảo rằng sẽ cua lại anh"
Taehyung thở dài một hơi, anh lúc này mới nhận ra điều khiến Jungkook của anh lo lắng và bực bội. Ghen, cậu đang ghen tới đỏ hết cả vành tai.
"Jungkookie, lại đây"
Cậu ngoan nhoãn nhướng người qua phía anh, không chút đề phòng nào. Cằm cậu được một lực nhẹ nâng lên, hai phiến môi hồng được phủ một lớp ấm áp ngọt lịm, môi anh chạm đến môi cậu như một lời trấn an.
"Anh biết, em lo lắng, em bực tức"
"....đúng vậy ó..."- Cậu dùng giọng nũng nịu ngọt mê người đáp lại.
"Em có tin anh không?"
"Dạ có..."
Anh hôn lần nữa vào môi cậu thay cho phần thưởng.
"Ngoan lắm, anh yêu em rất nhiều, anh không biết phải thế nào nếu sống thiếu em nữa"- Anh nói bằng giọng thật lòng vô cùng, mỗi lời nói ra đều giống như đã được ấp ủ trong lòng rất lâu.
"Mấy thằng trapboi hay văn vở lắm Kim Taehyung."
"..."- Anh câm nín chẳng biết phải nói gì với cậu nhóc hay thích trêu người này.
"Nghịch ngợm"- Lời mắng yêu nhưng lại khiến Jungkook cười tươi roi rói.
"Ngoan, anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em, biết chưa? Không cần suy nghĩ quá nhiều, nhớ những điều hôm trước anh nói với em không?"
"Dạ nhớ."- Cậu thầm liên tưởng lại đêm hôm đó sau khi xem phim. Những lời nói của Taehyung chạm đến nỗi buồn bực của cậu rồi đem nó đi mất, nhẹ nhàng, dịu êm.
•
Bốn giờ ba mươi, bánh xe dừng lăn, trái tim cậu cũng hẫng mất một nhịp.
"Taehyungie..."
"Hửm?"
"Cảm giác như ra mắt ba mẹ chồng vậy..."
Anh cười hiền nhìn cậu bằng đôi mắt ôn nhu, anh dùng ánh mắt của một kẻ si tình để ngắm người mình thương.
"Không sao, bố anh rất dễ. Cẩn thận em sẽ xưng hô nhầm với anh đó nha"- Anh nói xong thì khều nhẹ đầu mũi tròn của cậu.
"Anh không nhắc là em quên mất đó! Xưng gì nhỉ?"
"Cậu-tôi"
"Nghe chữ tôi thấy xót lòng quá đi, huhu"- Jungkook làm trò, tay cậu nắm lại đưa lên gần mắt giả vờ như khóc.
"Lắm trò"- Anh phì cười nhìn cậu. Jeon Jungkook làm gì cũng thấy đáng yêu hết í!
Anh cởi dây an toàn cho cả hai, còn không quên hôn chụt một cái vào má mềm của cậu rồi mới xuống xe.
Theo thói quen, tay anh choàng qua siết lấy vòng eo của cậu. May mà Jungkook còn tỉnh táo để gỡ tay anh ra.
"Anh quên rồi hỏ?"
"Anh quên mất...nó thành thói quen luôn rồi"- Anh thành thật thú nhận sự nghiện eo người yêu này.
•
Ông Kim cố tình dặn họ đến sớm hơn để cùng chuẩn bị. Nói thế thôi chứ ông cũng muốn nói vài chuyện với Kim Taehyung lẫn người "bạn thân" của con trai mình.
Ông đã ngồi sẵn ở dưới nhà. Vừa thấy cửa mở liền hướng ánh mắt ra phía hai con người đang dần dần bước vào. Khí chất! Cả hai đều rất có khí chất!
"Chào bố"
"Chào bác!"
"Cậu là bạn của Kim Taehyung? Tên gì nhỉ?"- Ông nở một nụ cười phúc hậu, gương mặt ông nhìn rất hiền.
"Dạ Jeon Jungkook ạ!"
Ông tự dưng thấy tên cậu rất quen, nghe ở đâu rồi thì phải.
"Ngồi đây đi"
"Dạ vâng"
"Hai đứa quen nhau lâu chưa?"
"Dạ một tuần...à ý cháu là chơi với nhau được vài tháng rồi ạ"
Taehyung vừa có một giây muốn ngất tại chỗ, tim anh suýt thì rơi ra ngoài. Ông Kim tự nhiên lại cười lớn, ánh mắt nhìn về phía Kim Taehyung.
"Taehyung, con có thích con gái không?"
"Bố...sao tự nhiên lại hỏi vậy?..."
Thật ra không có gì qua mắt được ông cả, người từng trải sẽ dễ dàng nhìn ra. Từ khi Taehyung nói có bạn thân, sự tò mò liền nổi lên trong ông. Ông đã nhờ thư ký riêng tìm tòi mọi nơi trên mạng xã hội xem có thông tin gì hay không. Đúng thật, có nhiều sự mập mờ ở đây.
Ông Kim cười khàn.
"Hai đứa quen nhau bao lâu rồi?"
"Dạ mấy tháng rồi bố"
"Ý ta là chuyện yêu đương kia kìa"
_____
25,
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com