Taekook Luan Hoi 2 Hoan
Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3(Vingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)Còn một khoảng thời gian ngắn nữa là mặt trời sẽ xuống núi, có bốn bóng người đang đi về hướng biệt thự làng du lịch.Bốn người đó chính là Điền Chính Quốc, Kim Thái Hanh, Phác Chí Mẫn và Tài Ti.Những vết máu trên mặt Tài Ti đã được lau sạch, song dẫu vậy, lúc sờ lên vẫn để lại xúc cảm dinh dính và mùi tanh đặc biệt chỉ máu mới có, khiến lòng người ta khó chịu vô cùng.Tài Ti không nhịn được bèn liếc trộm JK mội cái. Sau khi Lư Tượng chết, hình như JK đã hiểu được điều gì đó, cậu nhặt hai thỏi vàng trong bụng Lư Tượng lên và chỉ nói muốn quay lại biệt thự làng du lịch.Bọn cậu muốn đi, còn Tài Ti thì do dự một hồi, anh ta nhặt hai thỏi vàng của mình lên rồi cũng đi theo.Nếu vòng qua vòng lại mà vẫn không ra khỏi rừng được thì chi bằng anh ta cứ đi theo mấy người JK, Tiểu Mẫn. Anh ta không dám ở một mình.Tại sao lại có kẻ biến thái cuồng giết người vào Xa Hạ Thế Giới chứ, quá là đáng sợ.Tài Ti vẫn chưa quên, trước đó Đường Khô có nói lão Ưng và Cá Mập cũng không phải loại người tốt đẹp gì, ở thế giới hiện thực hai người đó là tội phạm bỏ trốn đang bị truy bắt. Hiện giờ Cá Mập đã chết, song lão Ưng vẫn còn sống. Cứ thế, Tài Ti đi theo mấy người Điền Chính Quốc trở lại biệt thự làng du lịch. Trên đường đi có cành cây với dây mây ào tới tấn công, song đã bị bọn họ ngăn lại.Đợi sau khi tới tầng một của biệt thự làng du lịch thì cũng được ổn định, Tài Ti bèn thở phào một hơi nhẹ nhõm.Thế nhưng khi nhìn quanh bốn phía, Tài Ti lại không nhịn được mà hỏi nhỏ:"Tại... tại sao chúng ta phải quay lại đây?"Bọn họ đã chạy khỏi biệt thự làng du lịch rồi, còn mang theo cả vàng nữa. Dù hiện tại không thể ra khỏi khu rừng song bọn họ cũng có thể lựa chọn không quay về đây mà.Không cần thiết phải trở lại khi biết rõ nơi này vô cùng nguy hiểm.Huống chi ai biết được đêm nay, ở tòa biệt thự làng du lịch này liệu có xảy ra chuyện gì không. Nếu như cái đống cành cây và dây mây kia lại cuốn vào nhau tạo thành một bức tường thành và bao vây lại thì bọn họ càng khó ra ngoài hơn.Tài Ti không hiểu dự định của JK.Điền Chính Quốc tạm thời không trả lời anh ta, cậu trở lại thì đương nhiên là có ý định riêng. Điền Chính Quốc chỉ quay đầu, nhìn Tài Ti bằng ánh mắt không rõ ý tử ra sao. Ánh mắt ấy khiến lòng Tài Ti phát sợ, anh ta xoa xoa cánh tay. "Sao... sao thế..""Không có gì." Điền Chính Quốc nói.Tiếp đó cậu lại bảo: "Chúng ta ra sân sau xem sao."Sân sau thì có cái gì mà xem?Tài Ti thấy khó hiểu, ở sân sau ngoài mộ ra thì chỉ có hai người Cá Mập và Du Xương Quốc. Cá Mập đã chết, còn Du Xương Quốc chắc cũng cách cái chết không còn xa nữa.Chẳng lẽ trên người bọn họ có manh mối gì đó?Thế nhưng chẳng phải hai người họ đã...Tài Ti còn chưa nghĩ xong, lúc đi tới cánh cổng thông ra sân sau, anh ta liếc mắt nhìn, bước chân bỗng khựng lại, sắc mặt không khỏi toát lên vẻ kinh ngạc.Anh ta nói: "Chuyện... chuyện gì thế này?!"Chỉ thấy Du Xương Quốc đã thoát khỏi phần mộ chôn vùi nửa thân người của anh ta từ lúc nào chẳng hay, thế nhưng không phải anh ta được cứu ra ngoài mà là cách chết của anh ta cũng giống như Trần Cát. Sau khi chịu đựng dày vò, anh ta bị bẻ gãy tứ chi, bị cuộn thành hình tròn và treo lên thân cây phía không xa ở sân sau. Gương mặt bị cặm gắn của anh ta thiếu chỗ nọ thiếu chỗ kia, mà gương mặt đầy máu bẩn của anh ta đang đối diện với chỗ mà bọn họ đang đứng. Thi thể của Cá Mập vẫn ngã trên mặt đất, không có sự thay đổi nào cả.Điền Chính Quốc híp mắt, xem ra cậu có thể loại trừ Du Xương Quốc rồi.Có điều, ban đầu cậu cũng chẳng tính Du Xương Quốc vào...Điền Chính Quốc bước vào sân sau, cậu quan sát thi thể của Cá Mập, phát hiện nửa người dưới của anh ta bị chôn hoàn toàn dưới lớp bùn đất. Điền Chính Quốc nói:"A Hanh, kéo thi thể của Cá Mập ra giúp em với."Khi Cá Mập còn sống, muốn cứu anh ta ra thì có hơi khó, song hiện giờ anh ta đã chết, chỉ cần hai người Điền Chính Quốc và Kim Thái Hanh hợp lực là có thể kéo thi thể Cá Mập ra khỏi bùn đất một cách nhanh chóng.Tiếp đó, nhân lúc thời gian sử dụng đạo cụ "chuyển đổi động vật" của Phác Chí Mẫn vẫn còn chưa hết, cậu bảo Phác Chí Mẫn lấy "trường đao của thỏ" rạch bụng Cá Mập ra.Một lát sau, hai thỏi vàng dính máu rơi ra khỏi bụng của Cá Mập.Tài Ti không nhịn được trừng lớn hai mắt, anh ta nói:"Chuyện này... tại sao trong bụng Cá Mập lại có hai thỏi vàng thế kia?!" Anh ta không biết yêu cầu sử dụng đạo cụ của Tiểu Mẫn nên cũng chẳng hiểu tại sao trong bụng của Lư Tượng với Cá Mập lại có hai thỏi vàng.Điền Chính Quốc nhặt vàng lên, cậu không khỏi nhếch khóe miệng nở một nụ cười, sau đó thì đưa vàng cho Phác Chí Mẫn, bảo cậu ấy cất đi.Kim Thái Hanh nhướn mày, nói:"Thi thể của Cá Mập cứ để thế này thì rõ ràng quá, chôn thi thể lại đi, biết đâu lại câu được con cá lớn."Điền Chính Quốc lập tức hiểu được ý của Kim Thái Hanh, cậu gật đầu, nói: "Thế thì chôn phía sau bia mộ, còn thi thể của Du Xương Quốc thì kệ."Phác Chí Mẫn đứng bên cạnh đảo đảo đôi mắt màu xanh biếc, anh Quốc bảo cậu ấy cất vàng đi, làm vậy chắc chắn là có ý đồ gì đó. Cậu ấy cũng đoán được một ít, có điều hiện giờ không phải lúc để nói rõ.Cất vàng đâu vào đấy xong, Phác Chí Mẫn bèn tới chôn Cá Mập giúp Điền Chính Quốc và Kim Thái Hanh, từ đầu tới chân, tất cả đều vùi lấp dưới bùn đất, cuối cùng còn đạp đạp, đắp cho chắc.Tài Ti thì đứng một bên và ngớ người, anh ta không hiểu làm như vậy là có lí do gì, thế nhưng trong bụng của Cá Mập lại có hai thỏi vàng, kẻ ngốc cũng hiểu ra rằng có vấn đề. Tài Ti nghĩ mãi nghĩ mãi nhưng vẫn không hiểu, song anh ta cũng không nhiều lời, chỉ tới chôn Cá Mập cùng mọi người và quay lại tầng một của biệt thự làng du lịch.Ở nơi này, Tài Ti vẫn thấy hơi bất an."Chúng ta ở lại đây bao lâu, không rời đi sao?"Điền Chính Quốc: "Đi đâu?"Tài Ti đang định nói tới khu rừng, hoặc là căn nhà gỗ trong rừng, dù sao thì nơi đó cũng an toàn hơn là biệt thự làng du lịch.Song nghĩ lại, cũng đâu phải anh ta chưa từng tới căn nhà gỗ đó, chẳng phải anh ta vẫn quay về chốn này một cách kì lạ đó sao, đã thế còn suýt chút nữa chết ở tầng hai.Huống hồ hiện giờ trong rừng cũng không an toàn. Dưới tình hình không tìm được lối ra thì có vẻ ở trong biệt thự hay ở bên ngoài cũng chẳng khác nhau là bao...Nghĩ tới đây, Tài Ti bèn ngậm miệng không lên tiếng nữa.Kim Thái Hanh liếc anh ta một cái, anh nói:"Cứ đợi đi, những người khác cũng sẽ quay lại thôi."Tài Ti thấy mấy người Điền Chính Quốc ngồi trên túi ngủ nghỉ ngơi, anh ta cũng đi qua và ngồi xuống, chờ đợi trong im lặng. Quả nhiên, không lâu sau, Kế toán và Ngư Quy đã quay về, Tài Ti trông thấy trên người hai người họ dính đầy cỏ vá lá cây vụn vặt, nom rất chật vật nên đã hỏi thăm mấy câu.Ngư Quy nói: "Đừng nhắc tới nữa, cả ngày hôm nay cứ vòng tới vòng lui trong rừng, giữa đường tôi và Kế toán còn lạc mất nhau, may mà sau đó gặp lại được."Điền Chính Quốc âm thầm liếc kế toán một cái.Tài Ti còn muốn hỏi thêm gì đó nhưng chưa kịp nói thành tiếng thì nghe thấy tiếng động bên ngoài. Một lát sau, Đường Khô và Tạ Phán xuất hiện.Thấy tầng một căn biệt thự có người, Tạ Phán hớn hở, sau đó vẻ mặt cậu ta bỗng sụp đổ, nói:"Xem ra chúng ta đều không tìm được lối ra, rốt cuộc khu rừng này là sao đây, tại sao tìm thấy vàng rồi mà vẫn không thể ra ngoài?"Nói đoạn, Tạ Phán ném vàng đang cầm trong tay xuống đất.Đường Khô gật đầu với Kim Thái Hanh rồi đi qua hỏi:"Mấy người lòng vòng trong rừng bao lâu thế?"Anh ta và Tạ Phán gần như đã thử hết mọi phương hướng, song vẫn không tài nào ra được. Rõ ràng hướng rời đi là khác nhau, trong đầu hay trước mắt đều là đi thẳng nhưng không lâu sau vẫn quay về khu vực gần với biệt thự làng du lịch. Khu rừng nguy hiểm, thỉnh thoảng lại có cành cây với dây mây âm thầm tấn công, định bụng treo cổ bọn họ lên.Trong lúc bất lực, Đường Khô chỉ đành dẫn theo Tạ Phán trở lại biệt thự xem xem có manh mối nào khác hay không...Kim Thái Hanh đáp:"Cũng ngang ngang mấy anh, chúng tôi cũng mới về đây không lâu."Anh không nhắc tới chuyện giết Lư Tượng rồi quay về phát hiện vàng trong bụng Cá Mập dù chỉ một chữ.Tài Ti nghe vậy cũng không nói chuyện này ra.Không lâu sau, những người khác cũng lần lượt trở lại.Mộc Tinh, Điềm Điềm, lão Ưng.Song không thấy Lư Tượng đâu cả.Kế toán bèn chau mày hỏi.Điền Chính Quốc nói: "Lư Tượng chết rồi, chúng tôi đúng lúc trông thấy anh ta định giết Tài Ti, lúc phát hiện ra thì Tài Ti đang đứng trước ranh giới cái chết nên để cứu Tài Ti, Lư Tượng đã bị Tiểu Mẫn đâm một nhát dao dẫn đến tử vong." Tài Ti cũng gật đầu, nói: "Không sai, khi ấy suýt chút nữa tôi đã bị Lư Tượng đánh chết, mấy người nhìn chân tôi đây này, cả lưng nữa..."Vừa nói, Tài Ti vừa đứng dậy bước đi hai bước. Vì bị Lư Tượng giẫm lên mắt cá chân nên có hơi khập khiễng. Tài Ti lại vén áo lên, phần lưng của anh ta cũng có một dấu chân to tướng.Những dấu vết xanh xanh tím tím nhìn có vẻ đáng sợ khác thì khỏi phải bàn, đều là do Lư Tượng đạp cả.Tạ Phán nghe vậy bèn hả hốc miệng, cậu ta sáp đến gần Tài Ti, nhìn hết một lượt: "Anh cũng thảm quá đi mất, cơ mà cũng may gặp được JK với Tiểu Mẫn, chứ không."Chứ không thì chắc chắn Tài Ti đã bị Lư Tượng giết chết rồi.Còn về Lư Tượng, một kẻ biến thái cuồng giết người như anh ta không lo nghĩ cách rời khỏi Xa Hạ Thế Giới cho sớm mà lại muốn giết người thì đúng là chết cũng chẳng tiếc, không một ai nói gì trước cái chết của Lư Tượng cả.Chỉ có Kế toán là hỏi:"Lư Tượng bị Tiểu Mẫn đâm một nhát rồi chết, vậy thi thể của anh ta đâu rồi.."Điền Chính Quốc liếc anh ta một cái, cậu nói:"Đương nhiên là vứt ở trong rừng rồi, giờ cũng chẳng biết ở đâu nữa. Chẳng lẽ chúng tôi còn phải cõng thi thể của Lư Tượng về đây à?" Kế toán nghe vậy thì mỉm cười, không lên tiếng nữa.Có điều, Điền Chính Quốc vẫn tiếp tục:"À đúng rồi, sau khi quay lại thì chúng tôi có ra sân sau của biệt thự tìm kiếm, phát hiện Du Xương Quốc đã được đào ra khỏi chỗ bia mộ, sau đó bị hành hạ tới chết, cách chết giống với Trần Cát..."Điền Chính Quốc tả lại dáng vẻ khi chết của Du Xương Quốc, còn nhắc tới cả Cá Mập.Cậu giả bộ muốn nói lại thôi, bảo: "Thi thể của Cá Mập... có gì đó sai sai, tôi với A Hanh, Tiểu Mẫn và Tài Ti đã xử lí một chút, tốt nhất là mấy người đừng tới sân sau nữa.""Sai gì?" Đường Khô không nhịn được hỏi.Điền Chính Quốc ngẩng đầu nhìn sắc trời, cậu trả lời:"Trời tối rồi, sáng sớm mai hẵng đi xem sao."Tạ Phán đang định hỏi tại sao không nhân lúc rảnh rỗi đi xem thì lại bị Đường Khô đụng cánh tay, cậu ta bèn ngậm miệng ngay tắp lự.Chẳng lẽ anh cậu ta nhận ra được gì đó rồi hả? Anh cậu ta đang phối hợp với mấy người JK?Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3(Vingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com