TruyenHHH.com

Taekook Luan Hoi 2 Hoan

Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Hồ nước lạnh như băng trong phút chốc đã bao lấy Điền Chính Quốc, cảnh tượng trước mắt cậu thay đổi, hô hấp giữa mũi cũng bị che lại, ngay cả miệng cũng vì bất ngờ mà không kịp đề phòng nên khi rơi xuống còn uống vào một ngụm nước

Và cơ thể cậu nhanh chóng chìm dần, vì quần áo ngâm trong nước hồ khiến nó trở nên nặng nề.

Không kịp suy nghĩ nhiều, Điền Chính Quốc nhanh chóng cởi áo khoác ra, khi chiếc áo khoác nặng nề đang chìm xuống mặt hồ, hai mắt Điền Chính Quốc cũng không khỏi nhìn xuống theo.

Chỉ vừa liếc mắt một cái, đã khiến cho cậu vô cùng kinh ngạc.

Bởi vì ở hồ nước này lại có hai con cá có vảy đen rất lớn.

Nói chính xác thì cả thân nó đều là màu đen, chiều dài của cá có vảy đen so với xương cá ở trên bờ kia thì còn khiến người ta kinh ngạc hơn.

Ngoài ra một con cá vảy đen còn lại đã sớm hóa thành xương.

Còn cơ thể của con cá vảy đen còn sống dường như đã bị chôn vùi trong băng, không thể cử động.

Cho nên, Điền Chính Quốc chỉ có thể nhìn thấy một phần thân cá, phần lớn đuôi cá đều ở dưới đáy hồ bên này, đuôi cá bên kia thì bị đóng băng ở một bên khác

Và bên cạnh phần đuôi của con cá vảy đen vẫn còn sống này là phần đầu xương cá màu trắng.

Cá màu đen còn sống và cá chết màu trắng, đầu nối đuôi, đuôi nối đầu.

Con cá vảy đen còn sống đang không ngừng lắc lư cơ thể, vùng vẫy vặn vẹo.

Điền Chính Quốc có thể nhìn ra được, con cá vảy đen này là đang muốn thoát ra bên trong lớp băng thoát ra, tuy rằng không nhìn thấy vị trí đầu của cá vảy đen này. Nhưng mà, Điền Chính Quốc không hiểu vì sao lại nhớ đến một mảnh màu đen mà cậu đã nhìn thấy bên ngoài tường băng ở tộc người Nỉ, đó không phải là vảy của cá vảy đen sao.

Hồ nước này cũng không tính là sâu, ngoài ra cá vảy đen cũng rất lớn.

Cho nên, chỉ cần Điền Chính Quốc chìm sâu hơn một chút nữa, nói không chừng đã có thể chạm đến cơ thể của cá vảy đen.

Nhưng mà trước mắt, điều quan trọng hơn vẫn phải giải quyết Quý Tư Nghị.

Còn có bóng đen Hà Bành cũng ngã xuống trong hồ cùng.

Điền Chính Quốc ở trong hồ nước tìm kiếm, trong chốc lát đã nhìn thấy bóng đen đang không ngừng vùng vẫy.

Cậu nhận ra bóng đen quỷ dị của Hà Bành tuy rằng có thể đi xuyên qua các vách tường, dưới nền đất, nhưng khi rơi vào trong nước thì giống như một quả cân, dù có vũng vẫy như thế nào cũng không thể nổi lên.

Hà Bành ở bên trong hồ nước sâu giống như bị một sợi dây thừng trói chặt, chỉ có thể đứng im không cử động được.

Nước là khắc tinh sẽ hạn chế hành động của Hà Bành.

Hiểu được điểm này, Điền Chính Quốc không để ý tới Hà Bành nữa, và mặc cho bóng đen quỷ dị trước mặt cậu cùng Quý Tư Nghị dần chìm xuống.

Tất nhiên là Quý Tư Nghị cũng nghĩ như vậy.

Tuy rằng anh ta cũng ngạc nhiên với hai con cá vảy đen thật lớn, một sống, một chết, hơn nữa còn bị lớp băng đóng chặt lại ở đáy hồ, nhưng hóa ra những rung động trước đó khiến mặt đất vỡ vụn là do con cá vảy đen này cố gắng chui ra....

Không cần phải tiếp tục ngạc nhiên, Quý Tư Nghị liếc mắt nhìn vị trí lối ra ở đáy hồ, anh ta lập tức vươn tay ném ra một cái đạo cụ cấp D đến phía Điền Chính Quốc.

Sự tấn công bên trong của đạo cụ không lớn, tuy nhiên, nó vẫn có thể ảnh hưởng đến Điền Chính Quốc ở dưới đáy hồ này, nơi cơ thể và cử động của cậu bị hạn chế.

Ngay sau đó, Quý Tư Nghị không hề nhìn đến phía Điền Chính Quốc, mà đã vội vàng bơi lên trên.

Đợi ở đáy hồ mãi cũng không được, dưỡng khí của anh ta đã sắp cạn kiệt.

Nhưng không đợi Quý Tư Nghị bơi được xa, phút chốc, bên hông của anh ta đã bị một roi xương đầy gai quấn quanh lên, sau đó roi xương này đã kéo anh ta xuống dưới.

Điền Chính Quốc quấn quanh trên người Quý Tư Nghị, nhưng cơ thể cậu bởi vì trước đó đã giải quyết đạo cụ cấp D kia mà bị đẩy đi, buộc phải rơi xuống sâu hơn.

Trong chốc lát, cậu đã dừng ở trên xương cá màu trắng thật lớn, thấy mình sẽ rơi vào trong xương cá, Điền Chính Quốc vươn tay đỡ lấy.

Đột nhiên, vòng tay trên cổ tay cậu phút chốc đã nóng lên, bảng điều khiển bật ra.

Nhìn thấy tin tức trên mặt, Điền Chính Quốc đầu tiên là giật mình, sau đó chính là chợt vui sướng.

Vì xương cá to lớn của động vật biển này, vậy mà lại có thể trở thành vật liệu để rèn luyện cho Long Hồn cốt kiếm, cũng đúng lúc là cái cuối cùng bị thiếu, kim loại.

Vì vậy, Điền Chính Quốc không có chút do dự, trước tiên thu hồi xương roi đang quấn ở bên hông Quý Tư Nghị.

Sau đó, cậu biến nó trở về đạo cụ Long Hồn cốt kiếm, rồi lập tức cắm vào bên trong xương cá to lớn này.

Không bao lâu, chỉ nghe một tiếng ầm, bọt nước hướng lên trên mặt hồ nổ tung, giống như màn mưa bình thường đột nhiên xuất hiện rồi ào xuống, khiến ánh mắt của người trên bờ đều bị thu hút sang bên này.

Ngay sau đó, một tiếng rồng gầm vang lên, một vòng xoáy nước nhỏ dần dần xuất hiện ở trung tâm hồ, rung động trên bờ cũng dừng lại.

Tốc độ rạn nứt của lớp băng dưới chân cũng chậm hơn.

Lại chăm chú nhìn vào, phía trên mặt hồ xuất hiện một bóng người, hóa ra là Quý Tư Nghị, anh ta đã bơi tới gần bờ.

Không bao lâu, Quý Tư Nghị đã thở hổn hển bò lên trên bờ, chờ cho anh ta hoàn toàn đứng dậy, khi quay đầu nhìn về phía mặt hồ, trong mắt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc và sợ hãi.

Bởi vì, anh ta cũng đã nhìn thấy biến đổi của đạo cụ trong tay Điền Chính Quốc.

Quý Tư Nghị không thể không nhớ lại hình ảnh mà anh ta đã nhìn thấy trong đạo cụ cấp S "Vận mệnh con thoi" cả người lạnh run, không biết cả người là do ướt lạnh, hay là do nhiệt độ rét lạnh dưới sông băng, hoặc vẫn là thứ gì đó khác.....

Đúng lúc này, phía trên mặt hồ đột nhiên nổi lên sóng lớn, gợn sóng từ giữa hồ nhanh chóng lan tràn vào bờ biển, cũng chính là Ian đến phía của Quý Tư Nghị.

Không chờ cho Quý Tư Nghị lùi về sau hai bước, một cái cột nước mang theo sắc bén của kim loại đâm lên, thoáng chốc đã nhắm ngay Quý Tư Nghị mà tấn công.

Nhưng ai ngờ vũ khi sắc bén kia, cũng chính là những cái gai nhọn màu trắng giống như có mắt, theo chuyển động mà tiếp tục tấn công anh ta.

Giây tiếp theo, hai cột nước pha lẫn những cái gai nhọn tròn to như bàn tay, nhắm về phía Quý Tư Nghị lao đến.

Quý Tư Nghị lại một lần nữa dùng đạo cụ ngăn cản.

Nhưng anh ta không biết những thứ này cũng chỉ là khai vị, điều kích thích hơn nữa còn ở phía sau.

Vào lúc Quý Tư Nghị lần thứ ba ngăn cản được tấn công của những chiếc gai nhọn, một bức tường cao được nâng lên trên mặt nước, cao khoảng bốn năm mét, chắn tầm nhìn của Quý Tư Nghị.

Ngay lập tức, bức tường nước trong phút chốc lại đổ xuống, tạo thành vô số bọt nước bắn lên, mà mỗi bọt nước đều là một chuỗi đầu nhọn nhắm về phía Quý Tư Nghị bay tới.

Những gai nhọn này giống như xương cá thu nhỏ, đầu rất sắc bén, hơn nữa còn liên tục không ngừng tấn công

Quý Tư Nghị đối phó đến mệt, ánh mắt anh ta liếc nhìn xung quanh để tìm một lối thoát. Không thể trông mong vào hai người Dương Công Hạc và Dạ Lang.

Anh ta dự định ngay lúc này sẽ trốn dưới sông băng.

Vì đám người giáo sư Smith và giáo sư Chương cùng nhân viên tại trạm nghiên cứu đã được tìm thấy đến đây, những hành khách này chắc chắn sẽ không dành nhiều thời gian ở sông băng, sau khi giết chết Vi Quán đã tìm được manh mối từ trong lồng ngực của gã, và kết luận rằng lối ra ở dưới đáy hồ, bọn họ chắc chắn sẽ phải xuống phía dưới tìm kiếm.

Chỉ cần hành khách nơi này cùng Điền Chính Quốc rời khỏi sông băng, thì anh ta cũng có thể rời khỏi theo, và vẫn sống sót ở trong Xa Hạ Thế Giới này.

Sau đó, cho dù có phạm pháp ở thế giới thật, thì anh ta cũng sẽ giết chết Điền Chính Quốc.

Nghĩ đến đây, Quý Tư Nghị lại đỡ lấy đòn tấn công, xoay người muốn bỏ trốn.

Ở khoảnh khắc anh ta đã có thể xoay người, thì một cốt kiếm vô cùng sắc bén đã lập tức xuyên qua lồng ngực của anh ta, mà anh ta cũng cảm nhận được khi trái tim bị xuyên qua, nhịp đập bắt đầu dần yếu đi....

Cổ của Quý Tư Nghị giống như bị rỉ sét, khi ngẩng lên phát ra tiếng cụp cụp, nhìn về phía trước mặt, hai mắt anh ta dường như không dám tin, người giết anh ta chính là Điền Chính Quốc.

Anh tay không biết cuối cùng thì Điền Chính Quốc đã ra khỏi đáy hồ từ khi nào, mà lại có thể lặng yên, không tiếng động giết chết anh ta từ sau lưng.

Quý Tư Nghị nhìn cốt kiếm trước ngực mình, cảnh tượng này, trùng khớp với hình ảnh anh ta đã thấy trong đạo cụ "Con thoi vận mệnh"

Nhưng khi đặt lên nhau, thì hình ảnh giết chết anh ta vẫn khác biệt.

Đúng vậy, khi anh ta muốn thay đổi vận mệnh của mình, đường vận mệnh cũng đã thay đổi một chút, nhưng chỉ hơi thay đổi cách thức giết chết anh ta, vẫn không thay đổi... Kết cục của anh ta vẫn phải chết.

Quý Tư Nghị không cam tâm trừng mắt nhìn cậu, khóe miệng chảy ra máu tươi, cuối cùng thì vẫn chết không nhắm mắt rồi ngã xuống.

Phía sau anh ta chính là hồ nước, nửa người anh ta rơi vào trong hồ nước dần dần chìm xuống, cho đến khi biến mất không thấy nữa.

"Phù..."

Nhìn Quý Tư Nghị đã chết, Điền Chính Quốc không nhịn được mà thở phào một tiếng.

Sau khi đạo cụ "Long Hồn cốt kiếm" đã được thăng tới cấp S, vòng tuần hoàn ngũ hành, tương sinh hoặc tương khắc đều có thể phối hợp sử dụng.

Bóng đen quỷ dị Hà Bành trước đó đã được cậu giải quyết dưới đáy hồ.

Ngay lập tức, Điền Chính Quốc đã dựa vào hồ nước che lấp cậu cùng Long Hồn cốt kiếm, đáp nhẹ xuống phía bên kia...

Quý Tự Nghị... Cuối cùng đã chết.

Điền Chính Quốc không thể không suy nghĩ, nếu sau khi Quý Tư Nghị biết được cậu cũng đi vào đoàn tàu luân hồi, nếu ngay từ lúc đầu liền lập tức giết cậu, vậy thì kết quả chưa chắc đã như thế này.

Quý Tư Nghị là một người thông minh, nhưng cũng đã bị sự thông minh ấy làm hại, anh ta đã ở nhà họ Quý quá lâu, nên tự cho mình là người đứng đầu, luôn cho rằng mọi việc đều nằm trong tầm kiểm soát của mình, nhưng thực ra anh ta chỉ là một tên ngốc ngốc nghếch và kiêu ngạo.

Nghĩ như vậy, Điền Chính Quốc cảm thấy cuối cùng không cần thiết phải suy nghĩ đến chuyện của Quý Tư Nghị nữa.

Cậu xoay người nhìn về phía Kim Thái Hanh.

Mà Kim Thái Hanh lúc này cũng trùng hợp đã giải quyết xong con rối ma thế thân, nhìn thấy Điền Chính Quốc bình an, vẻ mặt anh thoáng chốc đã thả lỏng.

Thỉnh thoảng có một số tộc người Nỉ từ nơi xương cá chạy đến, giống như vĩnh viễn không giết được họ.

Điền Chính Quốc nói: "Manh mối rời khỏi sông băng là ở trên người Vi Quán, mau chóng tìm ra rồi chúng ta cùng rời khỏi nơi này."

Sau một lúc yên tĩnh, lớp băng lại bắt đầu rung lên.

Điền Chính Quốc dự đoán, không bao lâu nơi này sẽ hoàn toàn vỡ ra rồi sụp xuống, nếu không mau chạy đi, thì có thể bọn họ cũng sẽ không rời khỏi đây được.

Vi Quán là người gian xảo, Khuông Tầm cũng không muốn lại nói chuyện vô nghĩa cùng gã, nên anh ta đi lên giải quyết Vi Quán, sau đó từ trong túi áo của Vi Quán lấy được bản đồ cùng đá vảy đen màu trắng.

Bản đồ rất dễ hiểu, không bao lâu Khuông Tầm đã nói vị trí lối ra là ở đáy hồ.

Có nghĩa là bọn họ phải cởi hết quần áo rồi xuống nước.

Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com