TruyenHHH.com

Taekook Drop Hoa Trong To

"Anh qua ghế kia ngồi!!!"

Jungkook trừng mắt nhìn người vừa hạ mông ngồi ngay cạnh mình trên chiếc ghế bé bé, cậu ngồi còn được chứ thêm anh vào là thiếu cả nửa cái mông. Ấy vậy mà ai kia lắc đầu, vô tư bảo.

"Anh thích đồ ăn của em hơn".

Liếc mắt nhìn xung quanh, cũng may là cậu bỏ tiền bao trọn khách sạn rồi nên giờ cũng chẳng có ai cả. Jungkook gằn giọng vừa đủ để anh biết ý.

"Anh về ghế của mình ngay".

"Không".

Hai đứa cứng đầu.

Nhìn miếng thịt đã được cắt gọn gàng, từng miếng nhỏ bày ngay ngắn, bấy giờ Taehyung mới đứng lên khỏi ghế, liếc nhìn Jungkook bằng đôi mắt không vui.

"Trả chỗ cho em. Hứ".

Jungkook chớp chớp mắt, nhất thời á khẩu. Cậu cắn cắn môi, len lén nhìn người đối diện bây giờ mới cầm nĩa và dao lên cắt phần đồ ăn, cậu lại nhìn về đĩa của mình.

Cái tình huống gì thế này?

"Ai mượn anh cắt thịt cho em? Em cũng có tay, cũng tự biết cắt mà".

Chất giọng trong trẻo thường ngày hôm nay bỗng bé tí tẹo như tiếng muỗi kêu. Taehyung nhìn em cắm nĩa vào miếng thịt, bỏ vào miệng, phùng má lên nhai, mặt rõ giận dỗi. Đứa nhỏ này đúng thật là.

"Em ghét anh cắt thịt cho à?"

"Không phải. Là vì em lớn rồi, em không muốn mọi người coi em như một đứa trẻ ngây dại. Em muốn là một người đàn ông thực sự trong mắt người khác".

Taehyung dừng tay, mắt nhìn em vẫn đang cúi mặt ăn rất ngoan ngoãn. Đúng là từ ngày lễ trưởng thành trở đi, Jungkook thi thoảng lại tâm sự với anh Namjoon về vấn đề fan gọi tên em. Em nói, rằng em không thực sự vui khi em trong mắt fan vẫn là một đứa trẻ nhỏ xíu xiu, mọi người gọi em bằng cái tên dễ thương như nào cũng được, nhưng em muốn mọi người coi em là một người đàn ông đã trưởng thành. Bữa nào đấy, ở ngay tại fansign, em đã định nói với fan về điều ấy. Nhưng kết quả là em lại chẳng nói. Khi về nhà, em có bảo rằng khi em thấy ánh mắt yêu thương mà mọi người giành cho em, em không thể làm gì nữa. Em buồn một chút cũng không sao, chỉ cần mọi người vui vẻ là em chấp nhận hết.

"Anh không coi em như một đứa trẻ".

Anh tiếp tục công việc ăn uống của mình, cắt ngang suy nghĩ. Đôi mắt to tròn trong veo của Jungkook hướng lên nhìn anh.

"Chứ anh coi em là cái gì?"

"Thì tất nhiên là..."

Cổ họng anh nghẹn ứ lại hai tiếng "người yêu". Taehyung ngỡ ngàng về câu nói mình đang chuẩn bị thốt ra. Từ bao giờ rồi, anh coi Jungkook là người yêu từ bao giờ rồi?

Thấy Taehyung đột nhiên ngồi đơ như pho tượng, Jungkook đưa tay lên hươ hươ trước mặt anh.

"Anh làm sao đấy?"

"À không có gì".

Taehyung cụp mắt, cắn môi thật mạnh để bản thân tỉnh táo. Trong tiềm thức, anh nhận ra bản thân thực sự thay đổi. Theo chiều hướng tích cực hay tiêu cực thì anh cũng không rõ.

...

Sương xuống giăng phủ cho đường lối ở Chicago cái lạnh nhè nhẹ. Thành phố đã lên đèn từ lâu, những ánh đèn vàng đỏ ấm áp hòa vào nhau như một lễ hội pháo hoa chẳng bao giờ tắt. Những cửa hàng đồ lưu niệm cứ níu lấy ánh mắt của Jungkook.

"Nơi này cứ khiến anh nghĩ về Hongdae".

"Hongdae?"

Jungkook còn tưởng mình nghe lầm. Nào chỗ này giống Hongdae tí nào đâu, dù rằng dòng người qua lại thực sự rất đông đúc và náo nhiệt. Cơ mà chẳng giống tí nào cả.

"Ừ. Không khí mặc dù rất náo nhiệt, nhưng vẫn luôn tồn tại những khoảng rất đỗi an tĩnh".

Taehyung hay lướt twt, và hai lần thấy Jungkook bị fan bắt gặp được khi đi dạo một mình ở phố Hongdae. Khi xem video, anh thấy cậu như lạc một mình một cõi, bên cạnh là dòng người qua lại ngược xuôi ầm ĩ. Cậu chỉ đứng im, mắt hướng về một phía cố định, bóng dáng ấy thật sự rất cô đơn. Khi cậu về nhà, anh có hỏi. Cậu bảo rằng mình đi dạo để khuây khỏa đầu óc. Anh biết, khoảng thời gian ấy cậu bị áp lực về tinh thần rất nhiều. Vậy mà, cũng chẳng thể ở bên an ủi em, để em một mình ra ngoài cho vơi bớt. Thực, khi ấy anh giận mình vô cùng.

"Nơi đâu cũng như vậy mà".

Jungkook chớp chớp mắt nhìn anh ngây ngô. Anh xoa đầu cậu, cười nhẹ nhàng.

"Nhưng chỗ em đặt chân đến thì sẽ khác những nơi khác".

Sì tốp.

Lạc đề rồi.

Jungkook bày ra gương mặt "vậy thì tùy anh", mắt lại tiếp tục dõi vào những cửa hàng đồ với ánh đèn ấm áp.

"Em muốn vào trong đó mua quà không?"

"Không cần đâu. Cũng muộn rồi, ta nên về".

...

"Này mấy đứa biết gì không? Hôm nọ anh bảo Namjoon là cho anh mượn mấy cuốn sách hay hay viết về chân lý sống mà nó có ấy, vậy mà đầu óc để trên mây thế nào, nó đưa cho anh tổng cộng 6 quyển sách về khoa học vũ trụ và 3 quyển viết về cách chăm sóc cây cảnh đấy".

Hoseok và Jimin ngồi cười rộ hết cả lên, chỉ có Namjoon hướng mắt về phía màn hình vẫn đang chạy cmt rần rần, mặt đỏ lên vì ngượng.

"Sai sót thôi mà hyung".

Namjoon lên tiếng phân trần. Fan đang coi live kia kìa, ngại chết đi được ý.

"Anh ước gì khi đó anh mượn chú 5 triệu won nhưng chú mày lại sai trả cho anh 15 triệu won. Sai như vậy mới rất là không đáng trách".

"ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ".

Hết nói nổi luôn.

Jimin cười lăn từ trên giường xuống dưới đất chưa dứt, Hoseok ôm bụng vật ra giường, miệng không ngậm lại được. Jin cũng hơ hớ cười theo câu nói của mình. Chỉ có Namjoon là thở dài. Anh nhìn vào điện thoại vẫn đang phát live, miệng nói.

"Hyung của mình hay vui tính vậy đấy. Mọi người chắc cũng quen rồi ha".

Được buổi tối, hội anh em quyết định live gia đình, cơ mà Yoongi từ chối tham gia do bản thân thấy mệt mỏi, cần nghỉ ngơi. Jin cũng đã nhắn tin gọi Taehyung và Jungkook về liền rồi. Tạm thời cứ buôn dưa lê dưa chuột dưa gang dưa lưới trước đã.

"Mà hai đứa kia lâu quá nhỉ? Tắm xong đáng ra phải rủ nhau sang được một lúc rồi mới đúng".

Jin đánh mắt ra cửa trông ngóng. Như thông lệ, anh không thể nói thật rằng hai đứa nhỏ rủ nhau đi chơi từ lúc chập tối đến giờ chưa về được vì fan vẫn đang theo dõi qua màn hình kia.

"Để em qua gọi chúng nó cho".

Hoseok vừa đứng lên khỏi giường Namjoon thì cánh cửa mở ra, theo đó là tiếng của Taehyung to đùng đoàng.

"Bọn em đi chơi về rồi đây. Chúng ta bật live đi".

Những người trong phòng đồng loạt chết sững, nhìn chằm chằm hai người vừa bước vào, trên mình vẫn là hai chiếc áo da đen đồng màu để chắn gió lạnh.

'Chết tiệt'.

Jin nhíu mày, thầm mắng trong đầu sao không nói trong tin nhắn vừa nãy với Taehyung là đã bật live được nửa tiếng rồi chứ.

.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com