TruyenHHH.com

Taekook Cua Lai Nyc

Sáng hôm sau cậu vẫn đi học như mọi ngày, trông cậu hôm nay nhợt nhạt hơn mọi khi thì phải, vẻ ngoài tươi tắn khi đến lớp đều bay mất thay vào đó là gương mặt mệt mỏi.

Tối qua cậu vừa đi cafe về xong thì cậu đau đầu đến không chịu nổi, người thì nóng hết cả lên nhưng cậu chỉ nghĩ đó là cảm vặt nên vẫn nhởn nhơ không uống thuốc.

Cậu là người rời khỏi nhà cuối cùng nên chẳng ai biết cậu đang bệnh cả, tuy nhiên cậu vẫn phải đi học, đầu năm cậu cũng chẳng muốn nghỉ.

- Hey anh Jeon

- Người tình dưới ánh trăng của em ơi

- Nay học muộn thế anh? Còn 5 phút nữa vào lớp luôn rồi

- Hôm qua anh bị thầy Phạt gì thế anh

- Kể anh em cùng nghe đi anh

Jeon Jungkook chỉ nhìn bọn nó rồi lắc đầu nhẹ, hiện tại cậu rất là đau đầu, vừa đi lại bàn học thôi cậu đã muốn ngã

- Ui sao đấy anh??

- Khiếp!! Người Nóng thế

Hai đứa đàn em đều đỡ lấy Jeon Jungkook, bọn nó hoảng hết cả lên, người cậu nóng hết cả lên rồi.

- Bị sao thế anh??

- Anh sao vậy anh Jeon??

- Nóng thế

- Sốt rồi hay sao đấy bọn mày ơi

Bọn nó sờ lên trán cậu, chưa bao giờ thấy cậu trông bộ dạng này nên bọn nó cũng hoảng lắm.

- Đi viện, nhanh nhanh nhanh

- Tao không sao, bây hoảng như vậy làm gì?

Đỡ Jeon Jungkook ngồi xuống ghế, một đứa thì sờ trán, đứa thì sờ mặt cậu, nhìn mặt cậu trắng bệt bọn nó sợ.

- Hôm qua đi chơi dính mưa ướt nên cảm vặt

- Em chưa thấy ai cảm vặt mà muốn xỉu như anh cả

- Thôi thôi em xin anh, đi viện dùm em!!!

- Bây giờ nướng thịt trên người anh còn được nữa

Cậu thở dài, vẫn nói không sao, cương quyết vẫn học được.

- Bây cứ lo xa, tao khoẻ lắm yên tâm, vào chỗ ngồi rồi học đi.

.

.

Suốt bốn tiết học Jeon Jungkook cứ gục đầu ngủ mãi thôi, đàn em cậu thì lo lắng không thôi nhưng cậu một mực không chịu đi viện, bọn nó đã đi mua thuốc để cậu uống nhưng hiện tại tình hình vẫn chưa đỡ và sốt rất cao.

Bây giờ chỉ còn 5 phút nữa là vào tiết học cuối, cũng là môn toán.

*RENG RENG*

* Cạch *

- Học sinh!

- Chào các em, ngồi xuống hết đi!

Kim Taehyung cũng nhanh chống đi đến bàn giáo viên, cầm theo thước và phấn để chuẩn bị đi vào bài học.

- Trước khi vào bài học thì thầy trả bài cũ một vài bạn

Kim Taehyung lật danh sách lớp, nhìn tổng thể một lượt rồi nhìn xung quanh lớp.

- Hôm nay ngày mấy ý nhỉ?

- Thầy sẽ gọi một bạn..có tháng sinh là số 9

.

.

- Ủa?? Chả phải anh Jeon sinh tháng 9 sao trời

- Trời, ông thầy này hại anh tui nữa

- Rồi giờ làm sao???

- Ê hình như lớp mình chả ai sinh tháng9 luôn, chỉ có mình anh Jeon

- Rồi hiểu, vậy giờ tính sao??

- Ý là giờ lo anh Jeon đi chứ đừng có quan tâm đến vấn đề trả bài được không mấy thằng này!!

Bọn đàn em bắt đầu lúng túng còn Jeon Jungkook thì đang nằm gục đầu xuống bàn không quan tâm đến mọi người hoặc là chuyện gì đang xảy ra ở lớp cả.

.

.

- Theo thầy kiểm tra danh sách thì có một bạn sinh tháng 9 thôi

- Vì hôm nay là ngày 9 nên thầy sẽ kêu bạn sinh tháng 9

Cả lớp nghe mà cứng đờ, đây là trả bài theo cách gì ấy nhỉ?? Có nhiều đứa vui vì không gọi chúng mình, có nhiều đứa thì bỡ ngỡ.

- Jeon Jungkook.

Lại một lần nữa Kim Taehyung lên tiếng, cái tên được gọi nhanh chống được mọi người chú ý.

Hắn đi đến bàn giáo viên ngồi đó chờ đợi người vừa gọi lên trả bài, nhưng ngồi đó khoảng vài phút thì chẳng thấy ai lên cả, thấy vậy mới có một học sinh lên tiếng.

- Thầy ơi bạn Jungkook không lên trả bài được

Vì tình trạng bây giờ của Jungkook mọi người trong lớp đều biết cả, cậu thì rất hoà đồng trong lớp nên mọi người cũng mến lắm. Vì cậu không cho nói với giáo viên nên đàn em của cậu cũng đành bất lực mà tự đi mua thuốc bên ngoài về cho cậu uống mà không xuống phòng y tế của trường. Tình hình hiện tại vẫn còn sốt cao, thấy thế lớp trưởng của lớp mới lên tiếng.

- Thầy gọi bạn khác được không ạ, tổ trưởng cũng được ạ.

Kim Taehyung nhướng nhẹ mày, hai ngón tay xoay cây viết bỗng nhiên dừng lại rồi nói

- Thầy muốn bạn Jungkook trả bài, hay bạn ấy không thuộc bài?

- Vâng, không phải ạ.

- Em gọi bạn ấy lên đây, từ nãy tới giờ thầy vẫn chưa thấy bạn đó nhỉ?

- Jungkook..bạn ấy đang sốt cao, không lên được ạ

Lớp trưởng nói xong liền thở phào một hơi nhẹ, nhìn xuống cậu đang nằm úp mặt xuống bàn kia.

- Jungkook bị sốt?

Kim Taehyung hoảng hốt lập tức đứng dậy, hắn đi xuống tổ bốn bàn cuối, nơi mà cậu đang ngồi, đưa tay sờ vào trán.

- Sao từ đầu các em không bảo với thầy hả?!

Kim Taehyung đỡ lấy Jeon Jungkook đứng dậy, nói lớn với cả lớp. Người cậu hiện tại nóng hết cả lên.

Mọi sự lo lắng của hắn đều biểu hiện rõ trên gương mặt, hắn đỡ lấy một tay Jungkook choàng qua cổ mình, tay của hắn thì choàng sang eo cậu.

- Tiết học hôm nay chúng ta nghỉ, các bạn còn lại về sớm đi. Về việc Jungkook tôi sẽ lo cho em ấy

- Này làm cái gì vậy?

Jeon Jungkook nhíu mày, định gỡ cái tay đang ôm lấy eo mình ra nhưng chẳng còn một chút sức lực nào.

- Sao sốt lại không bảo tôi?

Kim Taehyung nhỏ giọng nhẹ nhàng, ánh mắt thể hiện sự lo lắng.

- Tôi đâu cần sự lo lắng đó từ anh, đừng có bố thí cho tôi

Jeon Jungkook nói nhỏ bên tai hắn, cả lớp đang chuẩn bị dẹp tập sách về nên cũng chẳng ai để ý hay nghe thấy cả.

- Đừng bướng nữa, tôi đưa em đi viện

- Không!

Biết là cậu sẽ không chịu, nhưng hiện tại tình trạng sức khoẻ của cậu là trên hết, bây giờ cậu không đồng ý thì hắn vẫn làm theo ý mình thôi.

- Em ơi, một lần thôi em nghe tôi đi?

Kim Taehyung hạ giọng hết sức có thể, năn nỉ một Jeon Jungkook đang cứng đầu.

-...

- Nếu không đi viện thì đến nhà tôi

- Tôi chả muốn về nhà anh làm cái gì

Đã trôi qua năm phút, cả lớp bây giờ đã về hết chỉ còn lại mỗi cậu và hắn. Khi nãy đàn em cậu có đợi nhưng Kim Taehyung không cho, vì không muốn bọn nó bị phạt nên cậu cũng kêu bọn nó về, không cần lo lắng gì nhiều cho cậu.

Jungkook chả chịu cái tay đang ôm eo kia mà đẩy hắn ra, Kim Taehyung cũng đành bất lực, dìu cậu lại ngồi xuống bàn học còn hắn thì đứng đối diện cậu.

- Em đang sốt cao lắm, có phải hôm qua dính mưa không?

- Ừ

- Thế đi viện với tôi nhé? Tôi lo lắm đấy

- Không cần

- Đừng bướng nữa

- Tôi bảo không cần, ba cái chuyện này tôi bị hoài ấy mà

Jeon Jungkook cúi mặt, không đối diện với hắn, giọng cậu khàn đi nhiều rồi.

- Một là đi viện còn hai là đến nhà tôi

- Sao không về nhà tôi?

-...

Kim Taehyung im lặng một hồi lâu, chẳng qua hắn muốn chăm sóc cậu nhiều hơn thôi mà.

- Để tôi tự về, không cần nhờ anh đâu

Jeon Jungkook chán ghét, mặc kệ tấm thân đang mệt mỏi mà lấy cặp định về.

- Này, để tôi đưa em về...nhà tôi.

-...

- Tôi đã hứa với anh của em là để ý đến em rồi mà

Jeon Jungkook bất lực, nhìn chằm chằm hắn. Thấy thế Kim Taehyung mới tiến lại gần cậu hơn, đưa tay sờ trán.

- Em sốt rất cao, nên nghe tôi lần này đi..

Ánh mắt hắn nhìn cậu chứa biết bao nhiêu sự lo lắng, Jeon Jungkook vội lãng tránh, môi nhỏ mấp mấy.

- Ừ.

.

.

________

Buổi tối vui vẻ nha mấy bàa💗

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com