Taehyun I Miss You I M Sorry
Seoul, 1:30 am ...
Đã hơn một giờ sáng rồi, không biết bây giờ tiệc đã tàn chưa nhỉ? Liệu anh có say mèm đến nỗi không biết trời trăng gì rồi lại phải để Kai tội nghiệp dìu về tận nhà nữa không? Thôi không nghĩ nhiều nữa, bây giờ đã trễ lắm rồi em cũng nên đi ngủ thôi. Đúng vào lúc em vừa đặt lưng xuống giường thì tiếng chuông điện thoại lại reo lên. Cầm máy trên tay, em bất ngờ lắm khi thấy người gọi đến là anh.
- " Hơn một giờ sáng rồi đấy, có chuyện gì không anh?"
- "Anh yêu em ..."
Tay em run đến không cầm chắc điện thoại được. Tim em cứ thế cũng đập loạn hết cả lên. Tại sao ngay lúc này anh lại nói ra những lời đó chứ!
- "Này, anh đang say đúng không? Dù chỉ qua điện thoại mà em vẫn nhận ra được đấy. Anh đừng đùa nữa, không vui đâu!"
- "Anh thật sự rất yêu, rất yêu, rất yêu em..."
Em có đang mơ không? Chưa ngủ mà em đã mơ rồi sao? Những lời anh vừa nói... là sao chứ? Cả trăm câu hỏi cứ thế mà hiện lên.
- "Chúng ta quay lại được không?"
Anh lại vừa nói gì nữa vậy? Sao anh cứ tạo cho em bất ngờ này sang bất ngờ khác chỉ trong một đêm vậy hả?
- "Anh say lắm rồi đấy, đừng nói nhảm nữa! Nếu không có gì nữa thì em cúp máy đây."
Em vội ngắt máy mà không để anh kịp nói thêm câu nào nữa. Nếu như còn tiếp tục chắc đêm nay em sẽ thức trắng mất. Nhớ lại những lời anh nói dù biết đó chỉ là những lời nói khi say rồi khi tỉnh dậy có lẽ anh cũng sẽ quên mất thôi nhưng lại làm em cứ nghĩ đến mãi. Em ước gì giá như những lời anh nói đều là thật thì tốt biết mấy...
_ _ _ _
"i want you to drunk text me
saying you still need me"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com