Taegyu Xk Doan Mong
"Taehyunie~ anh cho tôi đi cùng với"Mới sáng sớm, Beomgyu đã liên tục bám theo nài nỉ Taehyun, mong hắn rủ lòng thương mà đem cậu đến nơi làm việc của hắn.Lần trước gặp chuyện ở siêu thị, Kang Taehyun giận cậu hết sức vì cái tính ngổ ngáo, cho rằng bản thân làm hay nói bất cứ thứ gì đều có chuẩn mực. Lần này hắn chắc chắn đã rút kinh nghiệm, nửa bước cũng không cho cậu ra khỏi nhà."Không"Mỗi lần hắn nhích một bước chân, Beomgyu lại lẽo đẽo theo đến đó, khiến hắn làm gì cũng trở nên vướng víu. Nét mặt cậu lúc này cực kì khó coi, vừa ủy khuất lại mang theo tức giận."Tại sao?"Taehuyn lấy chiếc chìa khóa ở trên bàn, bây giờ cũng không còn sớm, hắn đến lúc phải đến nhà hàng."Ở yên trong nhà, bằng không đừng trách tôi tuyệt tình giống lần trước"Beomgyu lập tức ngậm miệng, đường đường là một vị Hoàng đế vĩ đại, chưa từng sợ sệt bất cứ thứ gì, bản thân cậu không ngờ sẽ có ngày bị khuất phục trước người khác.Biết đã dọa thành công Beomgyu, Taehyun khóe miệng hơi cong lên. Ngay khi hắn định bước ra khỏi nhà, cậu lại nói vọng ra một câu:"Anh nhất định phải về sớm, hôm nay tôi muốn ăn nhiều món, còn muốn ở cùng anh nữa!""Biết rồi"Nhà hàng hôm nay dường như có chút khác thường, chính xác hơn là tiếp đãi vài vị khách đặc biệt. Bếp trưởng Kang cùng những người khác cật lực trong phòng bếp, vầng trán chốc đã thấm đẫm mồ hôi. Yelena ánh mắt luôn dõi theo hắn, cô dường như không để tâm đến chuyện xảy ra lần trước. Nghĩ ngợi gì liền tiến đến chỗ Taehyun "Bếp trưởng, anh đổ mồ hôi nhiều quá, để tôi lau giúp anh"Taehyun vừa hoàn tất cả về mặt trang trí cho món ăn cuối cùng, vừa ngước lên đã phát hiện hành động bất ngờ của Yelena, hắn đã nhanh chóng lùi ra sau"Không cần, để tôi tự lau"Yelena đơ người, thu cánh tay lơ lửng cùng chiếc khăn lại. Mí mắt khẽ rũ xuống. Đây thực sự là lần đầu tiên cô cảm thấy thích thú với một người, nhưng thực tình, người này có lẽ quá tuyệt tình rồi. Chỉ là một ánh mắt kéo dài hơn năm giây cũng chưa từng có. Bầu không khí trũng xuống một cách thậm tệ, những người xung quanh cũng đã chứng kiến hết, nhưng không ai dám lên tiếng đàm tiếu Taehyun, bởi vì họ thực sự hiểu bản tính của hắn.Vả lại, lúc trước hắn cũng đã nói mình có bạn gái rồi, Yelena làm vậy kì thực là không đúng.Quản lí nhà hàng, Kim Taeseo tươi rói đi vào"Làm tốt lắm mọi người, khách hàng của tôi thực sự rất hài lòng. Sau giờ làm việc, chúng ta cũng nên đi đâu đó liên hoan một bữa nhé!"Lời nói của Kim Taeseo gần như đã khuấy động bầu không khí lên hẳn. Taehyun không suy nghĩ gì liền quay sang hỏi:"Quản lý, tôi có thể từ chối không?"Taeseo phẩy tay"Ôi trời, cậu mà không đi là anh buồn thật đấy! Lâu lâu mới có một dịp, mọi người trong nhà hàng không ai được phép vắng mặt đâu""Với lại anh cũng đã hẹn với chi nhánh Yeouido rồi. Cùng làm việc chung một chuỗi nhà hàng thì chúng ta chí ít phải biết mặt nhau chứ haha"Vậy là hết cách, Taehyun đành phải yên lặng đồng ý.*Bảy giờ tối, một thời điểm hoàn toàn thích hợp về thời tiết. Gió nhè nhẹ, nền trời nhàn nhạt không có một gợn mây. Địa điểm là một quán ăn thuộc dạng trung lưu. Rượu được mang ra cùng thức ăn, Taehyun ăn khá ít, lại còn không biết uống rượu, vì vậy chỉ biết ngồi yên nhìn mọi người liên tục nâng chén. Chưa đủ, sau khi ăn uống no nê hắn lại bị Kim Taeseo kéo đến một quán Bar cách đó không xa.
Tiếng nhạc xập xình bên trong đúng là bức hắn đến khó chịu. Không những vậy, có lẽ vì gương mặt điển trai như siêu sao của Taehyun đã thu hút sự chú ý của mấy cô nàng chân dài, khoảng cách là không có để hắn hít lấy một hơi sâu. Chật vật, khổ sở hơn một tiếng đồng hồ, Taehyun cuối cùng cũng được giải thoát. Hắn không chần chừ liền phóng nhanh chiếc motor về nhà. Cẩn thận dắt xe đi cất tránh tiếng động lớn, hắn đi tới vừa mở cửa nhà liền nhìn thấy Choi Beomgyu nằm ngủ gật ở trên sofa.Chết tiệt! Là ban sáng hắn chấp nhận với cậu rằng sẽ về sớm, nói muốn ăn nhiều món ngon, hắn lại bỏ ngoài tai hết những lời đó. Có phải bây giờ cậu đã rất đói rồi không?Beomgyu tuy ngủ nhưng rất nhạy bén, vừa nghe tiếng đóng cửa đã lập tức bật dậy"A Kang Taehyun!"Taehyun thở dài"Tôi xin lỗi vì về muộn, cậu đã ăn gì chưa?"Beomgyu ban đầu đúng là có phần giận dỗi, nhưng chỉ cần Taehyun quan tâm cậu như vậy, chuyện đó vốn không còn quan trọng. Cậu nghe hắn hỏi liền lắc đầu nguây nguẩy"Chưa, tôi đói muốn chết rồi...""Đợi một lát, để tôi đi thay đồ rồi nấu cho cậu"Taehyun lướt qua Beomgyu, ngay lúc đó cậu đã vô tình cảm nhận được thứ gì đó, dường như khủng khiếp đến mức tan nát cõi lòng."Khoan đã Taehyun!"Hắn quay người lại nhìn cậu."Chuyện gì?"
Tiếng nhạc xập xình bên trong đúng là bức hắn đến khó chịu. Không những vậy, có lẽ vì gương mặt điển trai như siêu sao của Taehyun đã thu hút sự chú ý của mấy cô nàng chân dài, khoảng cách là không có để hắn hít lấy một hơi sâu. Chật vật, khổ sở hơn một tiếng đồng hồ, Taehyun cuối cùng cũng được giải thoát. Hắn không chần chừ liền phóng nhanh chiếc motor về nhà. Cẩn thận dắt xe đi cất tránh tiếng động lớn, hắn đi tới vừa mở cửa nhà liền nhìn thấy Choi Beomgyu nằm ngủ gật ở trên sofa.Chết tiệt! Là ban sáng hắn chấp nhận với cậu rằng sẽ về sớm, nói muốn ăn nhiều món ngon, hắn lại bỏ ngoài tai hết những lời đó. Có phải bây giờ cậu đã rất đói rồi không?Beomgyu tuy ngủ nhưng rất nhạy bén, vừa nghe tiếng đóng cửa đã lập tức bật dậy"A Kang Taehyun!"Taehyun thở dài"Tôi xin lỗi vì về muộn, cậu đã ăn gì chưa?"Beomgyu ban đầu đúng là có phần giận dỗi, nhưng chỉ cần Taehyun quan tâm cậu như vậy, chuyện đó vốn không còn quan trọng. Cậu nghe hắn hỏi liền lắc đầu nguây nguẩy"Chưa, tôi đói muốn chết rồi...""Đợi một lát, để tôi đi thay đồ rồi nấu cho cậu"Taehyun lướt qua Beomgyu, ngay lúc đó cậu đã vô tình cảm nhận được thứ gì đó, dường như khủng khiếp đến mức tan nát cõi lòng."Khoan đã Taehyun!"Hắn quay người lại nhìn cậu."Chuyện gì?"
Beomgyu chạy lại dí sát mũi vào áo hắn, hít lấy hít để từng nơi một. Mí mắt cậu liền rũ xuống, liên tục cắn cắn môi dưới.
"Mùi hương này chắc chắn là của phụ nữ, không lẽ..."Taehyun lúc này mới nhận ra, đúng là có hương nước hoa nữ vương lại trên áo. Là do ban nãy ở trong quán bar, hắn đã không giữ khoảng cách với những người phụ nữ khác. Thoáng nhìn thấy vẻ thất vọng trên gương mặt của Beomgyu, hắn hơi vội vàng lên tiếng:"Không phải, Beomgyu..."Beomgyu xoay người đi hướng khác, chỉ nhỏ giọng để lại một câu nói."Anh không cần nói đâu"Hóa ra là hắn đã có người khác ở bên ngoài. Hắn vì ở cùng người phụ nữ đó mà bỏ quên Beomgyu. Cũng phải, lời nói của cậu đâu được xem trọng bằng người trong lòng hắn. Rốt cuộc thì đây cũng không còn là Kang Taehyun của cậu nữa, làm sao cậu có thể quản được?Kẻ tương tư vẫn mãi là kẻ tương tư. Muốn tìm kiếm chút hy vọng le lói, nhỏ nhoi liền bị dập tắt.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com