Taegyu Toi Va To
"gì mà mặt quạu đeo vậy cưng?""mẹ, mày đoán thử xem"sunghoon xoa cầm rồi suy đoán, khi không mới sáng sớm vào là taehyun cái mặt hắn cọc quá trời cọc."hummm, theo tao... mày cọc anh trai mày à?""thằng đó lúc nào mà tao không cọc?""hay là beomgyu?""bingo""dm, sao mà cọc con người ta, thằng đó đáng yêu chetme""mẹ mày đéo biết đâu, mới sáng sớm nó xông thẳng vào cửa phòng dựng cái đầu tao dậy. rồi nó còn tát tao nữa, mất dạy vl ra""nhiều khi hiểu lầm á cha ơi cha, nết ngủ mày xấu như cl, coi chừng lúc ngủ mày động chạm con người chứ đâu""mà nếu tao có lỡ thì mắc cl gì nó lại đánh tao? tao chưa đánh nó dù chỉ một cái mà nó được nước lấn tới leo lên đầu tao ngồi rồi""xí, ai mà thèm? từ ngày mày nhuộm cái đầu đỏ, mày cọc như chó dữ ai mà leo. nếu mà leo được há, tao leo từ lâu chứ đéo đợi beomgyu đâu"hiện tại ở canteen, 1 bàn chỉ có hai người. thiếu sự xuất hiện của cái tên jaeyun đó. vậy cậu đó đi đâu rồi ta?"ừ mà, jaeyun nó đâu?""nay xin đi cùng thằng lớp bên tên gì mà??... riki ấy, bạn thân lâu năm, thằng đó bên nhật. nay về đây học nên nó đi chung""ủa liên quan?""mày đang nghĩ thằng jaeyun nó phản sao? không có đâu. người ta là người nhật, về đây có biết gì đâu, cần jaeyun là người bạn duy nhất của tên đó đi cùng để kiểu chỉ nhiều thứ hơn""ờ, kệ đi, nhật với chả bản, ri với chả ki""nèêe ghen hỏ??" sunghoon chọt má taehyun làm hắn rợn cả người. trong một nhóm có ba người, mà ba tên này đi ship nhau bùng binh đến đáng sợ. ví dụ nếu là taehyun hắn sẽ ship hai thằng bạn mình lại, sunghoon sẽ ship hắn và jaeyun-)... còn jaeyun thì khỏi nói, cậu đi ship cậu với beomgyu."có cái l!!, mày phải biết nết tao hay sân si rồi mà? ai rảnh mà ghen?? ghen là cái gì tao không biết""mày không thấy nó đang mê beomgyu sao sunghoon???""ờ nhỉ?, mà nết mày kì ớn""nói một cái nữa cái nĩa vào mồm liền"sunghoon cắn môi im lặng, taehyun không thèm quan tâm đến người đối diện. vậy ta mới biết được beomgyu và taehyun lại cãi nhau... chuyện là sáng hôm nay, beomgyu sợ taehyun trễ học. ờ thì mở mồm là không để tâm chứ thực chất không hề như vậy, đã quan tâm mà lại chối. nên cậu mới vào phòng gọi taehyun. hắn có hứa cậu được tự do vào phòng của hắn mà, nên cậu được vào thôi, đứng đó kêu hắn mà hắn trơ trơ, hắn chùm chăn kín mít không lú ra một cọng tóc đỏ nào. beomgyu vẫn kiên nhẫn gọi taehyun, gọi mãi thì chạy tới vén chăn hắn ra.nếu chỉ có thế thôi thì làm sao phải giận nhau?...
+×+
"cậu ta bóp vào mông mình.."(...)cả đám choáng váng khi nghe beomgyu kể lại mọi việc, yeonjun là người sốc nhất. quả thật huening kai nói có sai đâu. taehyun hắn ta dê thật... beomgyu cũng nghĩ y chan. mà thật ra hắn đang ngáy ngủ cơ mà có biết chuyện gì xảy ra."trời trời... cứu em tôi đi...""beomgyu à, hay là... cậu có thể xin làm ở nhà khác được không vậy?" "em bảo rồi taehyun hắn dê lắm, né xa hắn ra đi hyung ơi là hyung""thôi không sao... kệ đi, chắc do cậu ấy lỡ thôi. em không để tâm đâu""mình mà nghỉ làm ở đó thì làm ở đâu? với lại nhà soobin thầy ấy phức tạp, nên mình muốn ở lại giúp thầy ấy làm vài việc""từ khi nào mà mày mê trai quá vậy hả em ới!!!!""em mê soobin chứ em có mê trai gì đâu... mỗi thầy ấy thôi"(...)beomgyu bị đĩ tình yêu tha hóa rồi trời ơi. có thể cậu vì soobin mà cố nhường nhịn taehyun thì có ấy. mà không biết soobin có thích cậu hay không... tại nghe nhiều người nói là... gu soobin không phải con người.mà bây giờ trong đầu của cậu chỉ toàn hành động hồi sáng của cái tên đầu đỏ này thôi. lúc đó cậu hoảng dữ dội không định hình lại mà tát vào má của hắn, taehyun tỉnh ngang. lúc đó hắn quát vào mặt cậu, cậu cũng cãi lại. cậu còn sợ mới sáng sớm là cái tên này ăn thịt cậu luôn quá."yaaaaaa" "hửm??""bé ơi bé đi đâu dọooo""jaeyun hả?... à mình đi tới phòng kế toán lấy bài kiểm tra đợi trước. còn cậu?""à, mình đi chơi""ủa??? là cậu cúp học sao? không phải đang trong tiết chứ" "hì hì, cứ cho là vậy đi há, mà cho bé này" cậu đưa ly trà sữa vào tay beomgyu rồi chạy đi mất. ủa là cho thật ấy hả?? ly trà sữa còn có thêm tờ note màu trắng. beomgyu mỉm cười nhìn jaeyun, rồi đi về lớp với đống giấy bài tập, mắt hướng về ly trà sữa, qua tới giờ là 3 ly...
+×+
"tao về rồi đây!!" jaeyun vào lớp ngồi bẹp xuống, taehyun ngồi kế nhìn chằm chằm cậu làm cậu hoảng hổn."gì? bộ tao làm gì sai à?...""không, đưa chưa?""à rồi. mà này, tự dưng đưa cho beomgyu chi vậy? bộ thích bé ấy hả""không, tao đang chuộc lỗi thôi, sáng này tao có lỡ... à thôi chả có gì đâu, mà tao cũng đang giúp mày tặng quà cho crush mày rồi chứ đâu?!""ờ, nay tốt ghê á. mà mày làm gì con người ta mà đi chuộc lỗi?""hỏi làm gì, viết bài đi kìa""mày có viết đéo đâu taehyun? mày đang ghi chữ l gì vậy? B-- e"hắn bỗng giựt mình che lại..., hắn lắc đầu ngầy ngậy, mồm thì bảo không có gì. là do trong lúc đó hắn đang suy nghĩ cái gì thì ghi cái đó thôi mà."không có gì không có gì không có gì!!!""ủa thì ai làm gì?? mắc cm gì mà che? nói nghe coi mày thích ai rồi đúng chứ?!""đã nói không có mà, nói nữa tao bắt mày về Úc bây giờ ấy!!"(...)tan trường, beomgyu cùng đám bạn về. lần này cả ba đi cùng cậu, sẵn tiện biết nhừ crush cậu ra làm sao. to lớn và sang trọng cỡ nào. trên đường còn cười cười nói nói, yeonjun cứ việc hả họng cười như khùng. huening bị mất dây thần kinh mắc cỡ, có yang won cùng với beomgyu là biết nhục mà tự động tách lẽ hai đứa sau để đi trước. công nhận cùng tuổi sẽ hiểu nhau hơn nhỉ? cơ mà hyuka và yeonjun cách nhau 2 tuổi kia kìa, vậy mà hai anh em này hiểu nhau đến từng tế bào. đứng trước căn nhà to lớn đó, nó cũng chả mấy sang trọng đâu. chắc do đám này suy nghĩ hơi lố thì phải. đứng đó mà há hốc mồm. muốn vào lắm, nhưng đây không phải là nhà của beomgyu... đành ngậm ngùi chào tạm biệt rồi đi về, bỗng dưng xe của soobin chạy tới rồi dừng lại ngay chỗ họ. anh bước ra xe mỉm cười với cả đám... hóa ra đây là anh ta và nhà của anh ta đây sao?!"chào mấy đứa, đưa beomgyu về sao?""dạ vâng, thầy mới về ạ" -jungwon"ừm, thầy định tìm beomgyu rồi đưa em ấy về cùng cho đỡ cực. cơ mà nghe taehyun bảo beomgyu về rồi ấy" anh nhìn beomgyu rồi cười, cậu ngại ngùng gục mặt xuống.có lẽ đám bạn của beomgyu nhận ra sự lén lén lút lút của hai con người này, nên kiếm cớ mà đi về, đường nấy chạy. "thôi... ờ thì... tụi em về, beomgyu hyung em về nha" hyuka áy náy túm cổ hai ông anh còn lại chạy về, để lại soobin và beomgyu ngơ ngác ở đó. anh không quên nhìn chằm chằm vào bóng lưng huening kai, rồi hai đứa bị dắt theo sau."anh ơi?""hả?? sao""anh nhìn gì thế?""không có gì, chỉ là bạn em dễ thương thật ấy" em không dễ thương sao...?"học sinh của anh đó chứ đâu""em cũng thế mà, em là học sinh ngoan nhất đối với anh rồi đó" anh xoa đầu cậu. beomgyu vừa vui vừa buồn lòng kiểu gì ấy... huhu, cậu chỉ đơn thuần là học sinh ngoan thôi à?... vui vì được xoa đầu ấy. nhắc xoa đầu mới nhà. cái tên đầu đỏ đó đêm qua cũng xoa đầu cậu, quả thật là hai cảm giác khác nhau cơ mà. cảm giác nào cũng thấy hạnh phúc và mềm lòng, nhưng nó khác nhau hoàn toàn... cứu beomgyu đi mà!!!"thôi vào nhà, anh có mua tí bánh kem dâu, em có muốn ăn không?""thôi, anh ăn đi, đồ ăn của anh mà??""anh đùa mà, anh mua về để ba anh em mình cùng ăn ấy chứ""là sao??..."(...)"eo ơiii thầy!!! sao thầy xoa đầu bé của em!!!" jaeyun từ xa cùng taehyun và sunghoon đi đén khi nhìn thấy cảnh xoa đầu của soobin với beomgyu. một con thỏ bự và một con gấu nhỏ trong đáng yêu há. có điều jaeyun la làng lên chạy đến tách cả hai ra. có jaeyun thì chắc chắn có taehyun và sunghoon, chỉ cần cậu quay đầu ra sau nhìn là thấy cái đầu đỏ đỏ tiến tới.vừa nhìn cậu thì hắn lại quay đi chỗ khác đến nói chuyện với soobin rồi. "gì??? cái nhóc kia, có chuyện gì sao?""đây là bé của em!!! thầy không được xoa đầu mà...""à ừ, rồi thầy không dám, mà mấy đứa còn la cà ở đây nữa?? về đi chứ, mẹ đợi mẹ đánh đấy""thì tụi em về này, tiễn taehyun đi cái đã" sunghoon nói cứ như là vĩnh biệt hắn vậy. hắn liếc hoon rồi thúc cùi chỏ vào bụng của hoon."nói nhảm, xong rồi thì về đi!!""mày đuổi cái qq? tao phải nói lời cuối với bé gấu của tao chứ""ờ ờ, ok ok nói đi"(...)"beomie à""h--ả?""gặp bé trong thời gian ngắn, cơ mà mình rất thích bé... bé ơi, bé đừng thích thầy soobin bé nha---" chưa kịp nói thêm, sunghoon túm đầu jaeyun phóng đi. vậy mà jaeyun còn hét lên nói thêm câu cuối làm beomgyu đỏ hết cả mặt, đỏ như cái đầu của taehyun. "bé ơi... BÉ ƠI ĐỪNG CÓ YÊU SOOBIN HAY TAEHYUN NHA!!!! MÌNH KHÓC ĐÓ!!!"bộ em thích soobin lộ liễu lắm sao?... mà còn liên quan gì tới taehyun nữa chứ. giờ đây trước mặt beomgyu là hai trai đẹp, một good boy tri thức và một bad boy vô thức:). cả hai đều giống nhau ở sự đẹp trai và sự đẹp trai."thôi vào nhà, anh mày có mua bánh kem dâu về cho ba anh em mình ăn""ừ""vâng!!!""mày có thấy beomgyu lễ phép không?? nói chuyện với anh trai mày thế sao?!"(...)"thì nó là em trai của anh mà, với lại không nghe jaeyun nói sao? lỡ nó thích anh rồi đó"beomgyu trợn mắt nhìn hắn, vậy mà hắn bỏ đi chả thèm nhìn mặt cậu. cậu tức điên lên đây mà. tên này đang còn cay cậu lắm hay thế nào ấy. "thằng nhóc này!"(...)"beomgyu a""v-vâng?""đừng nói là, jaeyun nói đúng nha?"anh nhìn chằm chằm cậu, dí sát vào mặt cậu làm cậu vội tránh đi mà phủ nhận hết công sức."không có không có đâu!!! làm sao em thích anh được chứ?!!!""ừm, đúng rồi, sao mà hai mình thích nhau được. quên mất, em còn nhỏ mà anh đã nói thế rồi, xin lỗi nha, mình vào nhà đi em" có lẽ người ngây thơ lúc này là soobin, sự ngây thơ của anh làm cậu khá buồn lòng, chuyện đó không thể xảy ra sao? anh vẫn coi cậu là một đứa nhóc. dù biết anh không có ác ý, nhưng mà beomgyu như suy sụp.giận taehyun!!! rất rất giận taehyun!!!nhưng liệu beom gấu có biết, ly trà sữa ngon lành đó là của taehyun mua cho cậu đâu... giờ đây đừng nói gì nhiều thêm beomgyu hận hắn lắm rồi.
+×+
"cậu ta bóp vào mông mình.."(...)cả đám choáng váng khi nghe beomgyu kể lại mọi việc, yeonjun là người sốc nhất. quả thật huening kai nói có sai đâu. taehyun hắn ta dê thật... beomgyu cũng nghĩ y chan. mà thật ra hắn đang ngáy ngủ cơ mà có biết chuyện gì xảy ra."trời trời... cứu em tôi đi...""beomgyu à, hay là... cậu có thể xin làm ở nhà khác được không vậy?" "em bảo rồi taehyun hắn dê lắm, né xa hắn ra đi hyung ơi là hyung""thôi không sao... kệ đi, chắc do cậu ấy lỡ thôi. em không để tâm đâu""mình mà nghỉ làm ở đó thì làm ở đâu? với lại nhà soobin thầy ấy phức tạp, nên mình muốn ở lại giúp thầy ấy làm vài việc""từ khi nào mà mày mê trai quá vậy hả em ới!!!!""em mê soobin chứ em có mê trai gì đâu... mỗi thầy ấy thôi"(...)beomgyu bị đĩ tình yêu tha hóa rồi trời ơi. có thể cậu vì soobin mà cố nhường nhịn taehyun thì có ấy. mà không biết soobin có thích cậu hay không... tại nghe nhiều người nói là... gu soobin không phải con người.mà bây giờ trong đầu của cậu chỉ toàn hành động hồi sáng của cái tên đầu đỏ này thôi. lúc đó cậu hoảng dữ dội không định hình lại mà tát vào má của hắn, taehyun tỉnh ngang. lúc đó hắn quát vào mặt cậu, cậu cũng cãi lại. cậu còn sợ mới sáng sớm là cái tên này ăn thịt cậu luôn quá."yaaaaaa" "hửm??""bé ơi bé đi đâu dọooo""jaeyun hả?... à mình đi tới phòng kế toán lấy bài kiểm tra đợi trước. còn cậu?""à, mình đi chơi""ủa??? là cậu cúp học sao? không phải đang trong tiết chứ" "hì hì, cứ cho là vậy đi há, mà cho bé này" cậu đưa ly trà sữa vào tay beomgyu rồi chạy đi mất. ủa là cho thật ấy hả?? ly trà sữa còn có thêm tờ note màu trắng. beomgyu mỉm cười nhìn jaeyun, rồi đi về lớp với đống giấy bài tập, mắt hướng về ly trà sữa, qua tới giờ là 3 ly...
+×+
"tao về rồi đây!!" jaeyun vào lớp ngồi bẹp xuống, taehyun ngồi kế nhìn chằm chằm cậu làm cậu hoảng hổn."gì? bộ tao làm gì sai à?...""không, đưa chưa?""à rồi. mà này, tự dưng đưa cho beomgyu chi vậy? bộ thích bé ấy hả""không, tao đang chuộc lỗi thôi, sáng này tao có lỡ... à thôi chả có gì đâu, mà tao cũng đang giúp mày tặng quà cho crush mày rồi chứ đâu?!""ờ, nay tốt ghê á. mà mày làm gì con người ta mà đi chuộc lỗi?""hỏi làm gì, viết bài đi kìa""mày có viết đéo đâu taehyun? mày đang ghi chữ l gì vậy? B-- e"hắn bỗng giựt mình che lại..., hắn lắc đầu ngầy ngậy, mồm thì bảo không có gì. là do trong lúc đó hắn đang suy nghĩ cái gì thì ghi cái đó thôi mà."không có gì không có gì không có gì!!!""ủa thì ai làm gì?? mắc cm gì mà che? nói nghe coi mày thích ai rồi đúng chứ?!""đã nói không có mà, nói nữa tao bắt mày về Úc bây giờ ấy!!"(...)tan trường, beomgyu cùng đám bạn về. lần này cả ba đi cùng cậu, sẵn tiện biết nhừ crush cậu ra làm sao. to lớn và sang trọng cỡ nào. trên đường còn cười cười nói nói, yeonjun cứ việc hả họng cười như khùng. huening bị mất dây thần kinh mắc cỡ, có yang won cùng với beomgyu là biết nhục mà tự động tách lẽ hai đứa sau để đi trước. công nhận cùng tuổi sẽ hiểu nhau hơn nhỉ? cơ mà hyuka và yeonjun cách nhau 2 tuổi kia kìa, vậy mà hai anh em này hiểu nhau đến từng tế bào. đứng trước căn nhà to lớn đó, nó cũng chả mấy sang trọng đâu. chắc do đám này suy nghĩ hơi lố thì phải. đứng đó mà há hốc mồm. muốn vào lắm, nhưng đây không phải là nhà của beomgyu... đành ngậm ngùi chào tạm biệt rồi đi về, bỗng dưng xe của soobin chạy tới rồi dừng lại ngay chỗ họ. anh bước ra xe mỉm cười với cả đám... hóa ra đây là anh ta và nhà của anh ta đây sao?!"chào mấy đứa, đưa beomgyu về sao?""dạ vâng, thầy mới về ạ" -jungwon"ừm, thầy định tìm beomgyu rồi đưa em ấy về cùng cho đỡ cực. cơ mà nghe taehyun bảo beomgyu về rồi ấy" anh nhìn beomgyu rồi cười, cậu ngại ngùng gục mặt xuống.có lẽ đám bạn của beomgyu nhận ra sự lén lén lút lút của hai con người này, nên kiếm cớ mà đi về, đường nấy chạy. "thôi... ờ thì... tụi em về, beomgyu hyung em về nha" hyuka áy náy túm cổ hai ông anh còn lại chạy về, để lại soobin và beomgyu ngơ ngác ở đó. anh không quên nhìn chằm chằm vào bóng lưng huening kai, rồi hai đứa bị dắt theo sau."anh ơi?""hả?? sao""anh nhìn gì thế?""không có gì, chỉ là bạn em dễ thương thật ấy" em không dễ thương sao...?"học sinh của anh đó chứ đâu""em cũng thế mà, em là học sinh ngoan nhất đối với anh rồi đó" anh xoa đầu cậu. beomgyu vừa vui vừa buồn lòng kiểu gì ấy... huhu, cậu chỉ đơn thuần là học sinh ngoan thôi à?... vui vì được xoa đầu ấy. nhắc xoa đầu mới nhà. cái tên đầu đỏ đó đêm qua cũng xoa đầu cậu, quả thật là hai cảm giác khác nhau cơ mà. cảm giác nào cũng thấy hạnh phúc và mềm lòng, nhưng nó khác nhau hoàn toàn... cứu beomgyu đi mà!!!"thôi vào nhà, anh có mua tí bánh kem dâu, em có muốn ăn không?""thôi, anh ăn đi, đồ ăn của anh mà??""anh đùa mà, anh mua về để ba anh em mình cùng ăn ấy chứ""là sao??..."(...)"eo ơiii thầy!!! sao thầy xoa đầu bé của em!!!" jaeyun từ xa cùng taehyun và sunghoon đi đén khi nhìn thấy cảnh xoa đầu của soobin với beomgyu. một con thỏ bự và một con gấu nhỏ trong đáng yêu há. có điều jaeyun la làng lên chạy đến tách cả hai ra. có jaeyun thì chắc chắn có taehyun và sunghoon, chỉ cần cậu quay đầu ra sau nhìn là thấy cái đầu đỏ đỏ tiến tới.vừa nhìn cậu thì hắn lại quay đi chỗ khác đến nói chuyện với soobin rồi. "gì??? cái nhóc kia, có chuyện gì sao?""đây là bé của em!!! thầy không được xoa đầu mà...""à ừ, rồi thầy không dám, mà mấy đứa còn la cà ở đây nữa?? về đi chứ, mẹ đợi mẹ đánh đấy""thì tụi em về này, tiễn taehyun đi cái đã" sunghoon nói cứ như là vĩnh biệt hắn vậy. hắn liếc hoon rồi thúc cùi chỏ vào bụng của hoon."nói nhảm, xong rồi thì về đi!!""mày đuổi cái qq? tao phải nói lời cuối với bé gấu của tao chứ""ờ ờ, ok ok nói đi"(...)"beomie à""h--ả?""gặp bé trong thời gian ngắn, cơ mà mình rất thích bé... bé ơi, bé đừng thích thầy soobin bé nha---" chưa kịp nói thêm, sunghoon túm đầu jaeyun phóng đi. vậy mà jaeyun còn hét lên nói thêm câu cuối làm beomgyu đỏ hết cả mặt, đỏ như cái đầu của taehyun. "bé ơi... BÉ ƠI ĐỪNG CÓ YÊU SOOBIN HAY TAEHYUN NHA!!!! MÌNH KHÓC ĐÓ!!!"bộ em thích soobin lộ liễu lắm sao?... mà còn liên quan gì tới taehyun nữa chứ. giờ đây trước mặt beomgyu là hai trai đẹp, một good boy tri thức và một bad boy vô thức:). cả hai đều giống nhau ở sự đẹp trai và sự đẹp trai."thôi vào nhà, anh mày có mua bánh kem dâu về cho ba anh em mình ăn""ừ""vâng!!!""mày có thấy beomgyu lễ phép không?? nói chuyện với anh trai mày thế sao?!"(...)"thì nó là em trai của anh mà, với lại không nghe jaeyun nói sao? lỡ nó thích anh rồi đó"beomgyu trợn mắt nhìn hắn, vậy mà hắn bỏ đi chả thèm nhìn mặt cậu. cậu tức điên lên đây mà. tên này đang còn cay cậu lắm hay thế nào ấy. "thằng nhóc này!"(...)"beomgyu a""v-vâng?""đừng nói là, jaeyun nói đúng nha?"anh nhìn chằm chằm cậu, dí sát vào mặt cậu làm cậu vội tránh đi mà phủ nhận hết công sức."không có không có đâu!!! làm sao em thích anh được chứ?!!!""ừm, đúng rồi, sao mà hai mình thích nhau được. quên mất, em còn nhỏ mà anh đã nói thế rồi, xin lỗi nha, mình vào nhà đi em" có lẽ người ngây thơ lúc này là soobin, sự ngây thơ của anh làm cậu khá buồn lòng, chuyện đó không thể xảy ra sao? anh vẫn coi cậu là một đứa nhóc. dù biết anh không có ác ý, nhưng mà beomgyu như suy sụp.giận taehyun!!! rất rất giận taehyun!!!nhưng liệu beom gấu có biết, ly trà sữa ngon lành đó là của taehyun mua cho cậu đâu... giờ đây đừng nói gì nhiều thêm beomgyu hận hắn lắm rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com