Taegyu Doctor Choi
kang taehyun từ trước đến nay được mọi người biết đến là một vị giám đốc tài giỏi và tham công tiếc việc. hắn luôn làm việc chăm chỉ để phát triển tập đoàn mà ba hắn đã dành cả cuộc đời để gây dựng nó trở thành một tập đoàn có thể nói là rất có tầm ảnh hưởng ở hàn quốc.taehyun làm việc đến mức cơ thể đổ bệnh nhưng vẫn nhất quyết không chịu nghỉ ngơi mà vẫn đến tập đoàn làm việc."taehyun à, cậu bị làm sao vậy?!" soobin hoảng hốt chạy đến bên bàn làm việc của hắn vì khi vừa mở cửa vào phòng đã thấy hắn nằm gục trên bàn trông vô cùng mệt mỏi.người hắn ta nóng hổi, soobin có thể cảm nhận qua lớp vải khi chạm vào người hắn, rồi anh lại gấp gáp cõng hắn trên lưng và đưa đến bệnh viện.choi soobin là thư ký của hắn, soobin luôn tháo vát và nhanh nhẹn trong công việc nên rất được lòng taehyun. soobin lớn hơn hắn hai tuổi, họ như những người anh em ruột thịt vì hai người đã gắn bó với nhau rất lâu rồi.sau khi được đưa đến bệnh viện, taehyun được một vị bác sĩ trẻ chuẩn đoán bệnh cho mình có tên là choi beomgyu."bác sĩ, cho tôi hỏi cậu ấy bị gì vậy?" soobin cẩn thận quan sát taehyun đang nằm trên giường bệnh"cậu ấy bị sốt và tôi thấy có vẻ cậu ấy đã làm việc quá sức, nếu anh là người nhà bệnh nhân thì nên khuyên cậu ấy nghỉ ngơi nhiều hơn một chút""đây là đơn thuốc tôi đã kê cho cậu ấy, anh nói với cậu ấy là nhớ ăn uống đầy đủ trước khi uống nha!" taehyun nãy giờ đã tỉnh nhưng đầu hắn vẫn cứ râm ran mệt mỏi. trông thấy taehyun đã tỉnh thì beomgyu đã gật đầu chào hắn một cái, nhưng cái mặt hắn cứ đực ra đấy, chả biết là hắn nghĩ cái gì nữa.mãi đến lúc bác sĩ choi đã rời đi thì soobin đã đi đến chỗ hắn để cùng nhau ra về."giám đốc, giám đốc!" soobin lay người hắnlúc này taehyun mới chợt hoàn hồn về, từ lúc bác sĩ choi chào hắn đến giờ thì hắn cứ nhìn bác sĩ miết, đến lúc người ta rời đi mà hắn vẫn cứ nhìn theo bóng lưng nhỏ nhắn ấy mãi."cậu ổn chứ? mau về thôi, còn phải uống thuốc đây này!" soobin không nghĩ ngợi nhiều mà kéo hắn ra xe cái mộtđến khi đã yên vị trong xe thì đầu óc giám đốc kang vẫn còn đang trên mây. hắn cứ nghĩ đến nụ cười nhẹ nhàng của bác sĩ khi gật đầu chào mình, thật ngọt ngào."thư ký choi này, khi nãy tôi thấy anh có trao đổi danh thiếp với vị bác sĩ khi nãy thì phải?""đúng thế, cậu đúng là tinh ý quá. mà có chuyện gì sao?" taehyun không trả lời, vị bác sĩ khi là ai mà lại làm đầu óc hắn như trên mây vậy nè?soobin chở taehyun về nhà, có vài lần soobin sẽ ở lại để thuận tiện cho công việc vì có lẽ anh cũng lười về nhà, chắc là hôm nay anh sẽ ở lại với hắn một hôm."anh không về à?" taehyun hỏi"ừ, ở lại canh chừng, kẻo cậu lại ngất xỉu như lúc trưa thì khổ" soobin đi thẳng vào nhà, tự nhiên như nhà của mình.hôm nay thư ký choi đây sẽ trổ tài nấu nướng để đãi giám đốc kang một hôm. taehyun khi đã tắm rửa thoải mái rồi thì ngồi yên vị trên sofa xem thời sự, mặc cho soobin muốn làm gì thì làm."xuống ăn cơm thôi giám đốc~" soobin bày trí đồ ăn trên dĩa vô cùng bắt mắt, làm cho chiếc bụng đói của taehyun cũng phải cồn cào không ít."cậu ăn đi rồi uống thuốc" choi soobin luôn ân cần như vậy, anh xem taehyun như một đứa em trai nhỏ của mình. sau khi ăn xong, taehyun cũng phụ soobin dọn dẹp bát dĩa. "này, uống thuốc đi đã, đi đâu thế?" "không uống, đắng lắm!"taehyun đó giờ rất ít khi tự nguyện uống thuốc, vì nó có bị đắng làm hắn cảm thấy khó chịu."là bác sĩ choi đã tận tình kê đơn thuốc này cho cậu đấy, còn dặn tôi là phải kêu cậu uống thuốc đầy đủ nữa" nghe đến ba chữ "bác sĩ choi" là đồng tử của hắn lại giãn ra, vội vội vàng vàng chạy đến chỗ thuốc soobin đã chia ra sẵn mà nhắm mắt, nghiến răng uống hết."chà?" thư ký choi còn phải bất ngờ nữa là"khi nãy cậu vừa bảo là không uống mà phải không, sao thay đổi nhanh vậy?" soobin bất ngờtaehyun không nói không rằng mà đi thẳng lên phòng ngủ."xem ra là để ý bác sĩ choi rồi~" anh thư ký của giám đốc kang chỉ biết bụm miệng mà cười tủm tỉmtrên phòngkang taehyun mở laptop lên và gõ gõ vài dòng, ngay lập tức thứ hắn cần đã hiện ra trước mắt.đó chính là sơ yếu lý lịch của bác sĩ choi beomgyu.taehyun xem qua một lượt, quả thực bác sĩ rất đẹp trai và gia thế rất khá giả."ồooo, xem giám đốc kang của chúng ta đang xem gì nào?" bất thình lình, choi soobin từ đâu xuất hiện làm hắn giật mình mà vội đóng laptop lại."sao anh không gõ cửa?" taehyun vờ tỏ vẻ bình tĩnh vốn có của mình "nhờ vậy mà tôi mới biết cậu đi soi thông tin của người ta. sao, nói đi, để ý bác sĩ rồi phải không?""aissss, không phải, chỉ là tôi tò mò thôi" taehyun vội chối"tò mò gì mà ngắm hình người ta lâu thế, giám đốc kang?"đúng thật là chết mất thôi, giữa đêm rồi mà hắn lại đuổi tên thư ký này về thì có kì không nhỉ?"ngủ đi, tôi buồn ngủ rồi!"hắn bảo buồn ngủ là thật vì khi uống thuốc xong thì sẽ rất buồn ngủ. không biết có phải là bác sĩ choi mát tay hay không mà vào giữa đêm soobin giật mình tỉnh dậy thì thấy hắn ngủ rất ngon và đã hạ sốt dần.sáng hôm sau"cậu ngủ ngon chứ?" taehyun dụi dụi mắt sau đó gật đầu."được rồi, vậy thì mau chuẩn bị đi, hôm nay có cuộc họp với cổ đông lớn đấy!"hắn và anh rời nhà và đến công ty rất đúng giờ. hôm nay là họp cổ đông quan trọng nên hắn phải thật chỉnh chu và lịch sự.tập đoàn TG là một tập đoàn lớn về bất động sản, chính vì thế taehyun sẽ đi thâu tóm các bệnh viện, nhà hàng, siêu thị lớn nhỏ,... để có thể đem lợi ích về cho tập đoàn của mình.tan họp"kang taehyun, cậu nghĩ cái quái gì mà lại đi mua lại cái bệnh viện đấy vậy? phải nói là nó không có lợi cho chúng ta đâu!"mặc kệ choi soobin cứ đi phía sau và lải nhải về chuyện hắn đã mua lại bệnh viện nơi mà bác sĩ choi làm việc là sai, nhưng một khi hắn đã thích rồi thì nhất định thứ đó phải là của hắn.trở về phòng làm việc bằng tâm trạng hơi mệt mỏi vì sáng giờ hắn chưa ăn gì, cần phải ăn sáng rồi uống thuốc nữa."thư ký choi, mua hộ tôi phần cơm" hắn nói với soobin, sau đấy anh cũng nhanh chóng đi mua cho hắn, xém chút là lại quên mất chuyện hắn cần phải uống thuốc để khỏi bệnh.trong lúc chờ soobin thì taehyun đã suy nghĩ xem có cách nào để có thể gặp được bác sĩ choi của mình không. soobin trở về phòng làm việc của hắn khi trên tay là một phần cơm theo đúng yêu cầu của hắn."thư ký choi, tôi thấy trong người không được khoẻ lắm, không biết anh có thể gọi vị bác sĩ hôm trước đến khám cho tôi được không?" người hắn uể oải nằm trên ghế sofa lớn, cả người còn hầm hầm, mặt mày thì lại nhăn nhó, khó chịu.thư ký choi thấy thế thì liền gấp rút gọi ngay cho bác sĩ choi đến để khám cho hắn."alo?" "chào bác sĩ, tôi là thư ký choi soobin, không biết anh có thể đến tập đoàn TG để khám cho giám đốc tôi có được không ạ?" giọng soobin gấp gáp"anh cứ bình tĩnh, giám đốc của anh bị làm sao?" beomgyu bình tĩnh mà hỏi anh"mặt cậu ấy nhợt nhạt, liên tục thở gấp, và tôi thấy có vẻ cậu ấy hơi nóng thưa bác sĩ" anh lo lắng mà nói"được rồi, giờ thì anh lấy một cái khăn lạnh để trên trán cậu ấy giúp tôi, tôi sẽ đến ngay đây!" mong mọi người sẽ ủng hộ "doctor choi" của mình nhaaa ʕ'• ᴥ•̥'ʔ💗
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com