Phần 7
Beomgyu được thưởng 2 ngày nghỉ sau chiến công nghe có vẻ lẫy lừng về chiếc túi nhà họ Kang. Tuy nhiên thì cậu không thích nó lắm, cậu nhận ra ngoài lên sở làm và về nhà ngủ thì cậu không biết làm gì cả.Nhìn xấp tiền thưởng được Yeongyu dí vào người với khuôn mặt hớn hở, cậu thu lu bó gối suy ngẫm một lúc, lâu lắm rồi cậu không đi thật chậm ở đường phố Seoul rồi. Cậu ngửa đầu lên nhìn trần nhà, mường tưởng ra con đường thơ mộng với chàng nghệ sĩ mộng mơ Beomgyu, chill oi là chill. Nghĩ rồi cậu xách mông lên đường luôn.Tuy nhiên sau khi đi bộ được 2 đoạn thì cậu quyết định đi xe vì khói bụi và ô nhiễm tiếng ồn -.-Beomgyu dừng lại ở một shop khá lớn, có đủ các kiểu áo quần. Thế nhưng sạp đầu tiên cậu sà vào là sạp đồ thú.. Hí hửng nhấc ra một bộ đồ gấu nâu ấm ơi là ấm, Beomgyu tí tởn vào phòng thay đồ mặc thử. Thế nhưng vừa thay xong còn chưa kịp ngắm ngó thì cái thân người to như cột đình của ai đó thù lù đứng trước cửa phòng thay đồ. Còn ai ngoài Kang thiếu gia bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền?Hắn nhăn nhó: "Thấy anh thay cái gì, mắc công đợi rồi cuối cùng anh lại mặc cái này.""Đồ gấu thì sao chứ, đồ thiếu gia biến thái nhà anh chẳng biết hiểu gì cả."Hắn lẳng lặng kéo cậu đi, lướt qua quầy lễ tân và quẹt thẻ như một cơn gió rồi lôi cậu lên xe, không nói không rằng đạp ga mà đi."Này, anh bắt cóc tôi đấy à. Tôi không sợ đâuuuu""...""Này tôi là cảnh sát đấy nhé. Anh mang tôi đi đâu hả.""Đi ra mắt."Cậu ngỡ ngàng ngơ ngác bật ngửa nhìn con người vẫn chăm chú lái xe. "Sao có thể chứ? Anh không hề báo cho tôi một tiếng, tôi còn chưa chuẩn bị gì..""Ồ, chuyện này hệ trọng tới mức anh phải chuẩn bị ư.""@#^^*(&^$@$@" Beomgyu xả tràng ngôn ngữ biểu hiện mình sắp phát khùng."À còn nữa, anh là người yêu của tôi rồi, chúng ta nên gọi nhau ngọt ngào một chút. Anh thích Ho nỳ hay Bấy bì?"Phụt!Óe!!
Cái ớn chạy từ da đầu tới tận đầu ngón chân, Beomgyu câm nín, cậu nhận ra rằng im lặng là quyết định tốt nhất khi ở cùng Kang trí thức.Tuy nhiên im lặng thì ngại ngùng quá, não cậu nhảy số lúc này mà nhìn ra ngoài cửa kính xe trầm ngâm suy tư sẽ tạo hình tượng mĩ nam an tĩnh, tiện show góc nghiêng luôn. Giờ cậu mới để ý con đường này không phải con đường đến khu Cheongdamdong mà cậu từng đi với Kai. Sau một chặng đường dài, cậu thấy sự đông đúc nơi phường phố vơi dần, ánh điện lấp lánh hay tiếng ồn mua mua bán bán đường phố Seoul cũng dịu đi."Kang đại thiếu gia.. chúng ta đi đâu thế?""Gọi tôi là Ho nỳ.""Khong bao giờ!!""Vậy thì có thể gọi tên tôi, cậu gọi thế thì chúng ta giống người yêu chỗ nào chứ.""...""Taehyun.."Nội tâm Taehyun belike this:
Cái ớn chạy từ da đầu tới tận đầu ngón chân, Beomgyu câm nín, cậu nhận ra rằng im lặng là quyết định tốt nhất khi ở cùng Kang trí thức.Tuy nhiên im lặng thì ngại ngùng quá, não cậu nhảy số lúc này mà nhìn ra ngoài cửa kính xe trầm ngâm suy tư sẽ tạo hình tượng mĩ nam an tĩnh, tiện show góc nghiêng luôn. Giờ cậu mới để ý con đường này không phải con đường đến khu Cheongdamdong mà cậu từng đi với Kai. Sau một chặng đường dài, cậu thấy sự đông đúc nơi phường phố vơi dần, ánh điện lấp lánh hay tiếng ồn mua mua bán bán đường phố Seoul cũng dịu đi."Kang đại thiếu gia.. chúng ta đi đâu thế?""Gọi tôi là Ho nỳ.""Khong bao giờ!!""Vậy thì có thể gọi tên tôi, cậu gọi thế thì chúng ta giống người yêu chỗ nào chứ.""...""Taehyun.."Nội tâm Taehyun belike this:
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com