TruyenHHH.com

[TaeGyu] Cảnh sát nhỏ

Phần 7

duckabooboo

Beomgyu được thưởng 2 ngày nghỉ sau chiến công nghe có vẻ lẫy lừng về chiếc túi nhà họ Kang.  Tuy nhiên thì cậu không thích nó lắm, cậu nhận ra ngoài lên sở làm và về nhà ngủ thì cậu không biết làm gì cả.

Nhìn xấp tiền thưởng được Yeongyu dí vào người với khuôn mặt hớn hở, cậu thu lu bó gối suy ngẫm một lúc, lâu lắm rồi cậu không đi thật chậm ở đường phố Seoul rồi. Cậu ngửa đầu lên nhìn trần nhà, mường tưởng ra con đường thơ mộng với chàng nghệ sĩ mộng mơ Beomgyu, chill oi là chill. Nghĩ rồi cậu xách mông lên đường luôn.

Tuy nhiên sau khi đi bộ được 2 đoạn thì cậu quyết định đi xe vì khói bụi và ô nhiễm tiếng ồn -.-

Beomgyu dừng lại ở một shop khá lớn, có đủ các kiểu áo quần. Thế nhưng sạp đầu tiên cậu sà vào là sạp đồ thú.. Hí hửng nhấc ra một bộ đồ gấu nâu ấm ơi là ấm, Beomgyu tí tởn vào phòng thay đồ mặc thử. Thế nhưng vừa thay xong còn chưa kịp ngắm ngó thì cái thân người to như cột đình của ai đó thù lù đứng trước cửa phòng thay đồ. 

Còn ai ngoài Kang thiếu gia bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền?

Hắn nhăn nhó: "Thấy anh thay cái gì, mắc công đợi rồi cuối cùng anh lại mặc cái này."

"Đồ gấu thì sao chứ, đồ thiếu gia biến thái nhà anh chẳng biết hiểu gì cả."

Hắn lẳng lặng kéo cậu đi, lướt qua quầy lễ tân và quẹt thẻ như một cơn gió rồi lôi cậu lên xe, không nói không rằng đạp ga mà đi.

"Này, anh bắt cóc tôi đấy à. Tôi không sợ đâuuuu"

"..."

"Này tôi là cảnh sát đấy nhé. Anh mang tôi đi đâu hả."

"Đi ra mắt."

Cậu ngỡ ngàng ngơ ngác bật ngửa nhìn con người vẫn chăm chú lái xe. 

"Sao có thể chứ? Anh không hề báo cho tôi một tiếng, tôi còn chưa chuẩn bị gì.."

"Ồ, chuyện này hệ trọng tới mức anh phải chuẩn bị ư."

"@#^^*(&^$@$@" Beomgyu xả tràng ngôn ngữ biểu hiện mình sắp phát khùng.

"À còn nữa, anh là người yêu của tôi rồi, chúng ta nên gọi nhau ngọt ngào một chút. Anh thích Ho nỳ hay Bấy bì?"

Phụt!

Óe!!

Cái ớn chạy từ da đầu tới tận đầu ngón chân, Beomgyu câm nín, cậu nhận ra rằng im lặng là quyết định tốt nhất khi ở cùng Kang trí thức.

Tuy nhiên im lặng thì ngại ngùng quá, não cậu nhảy số lúc này mà nhìn ra ngoài cửa kính xe trầm ngâm suy tư sẽ tạo hình tượng mĩ nam an tĩnh, tiện show góc nghiêng luôn. Giờ cậu mới để ý con đường này không phải con đường đến khu Cheongdamdong mà cậu từng đi với Kai. Sau một chặng đường dài, cậu thấy sự đông đúc nơi phường phố vơi dần, ánh điện lấp lánh hay tiếng ồn mua mua bán bán đường phố Seoul cũng dịu đi.

"Kang đại thiếu gia.. chúng ta đi đâu thế?"

"Gọi tôi là Ho nỳ."

"Khong bao giờ!!"

"Vậy thì có thể gọi tên tôi, cậu gọi thế thì chúng ta giống người yêu chỗ nào chứ."

"..."

"Taehyun.."

Nội tâm Taehyun belike this:

Thế nhưng mặt hắn vẫn đơ ra, có phải do lâu lắm rồi hắn mới cảm nhận được thế nào là tình yêu.

Beomgyu nhìn thấy một khu vườn rộng như một nông trại phiên bản tini. Cậu tò mò ngó hẳn ra khỏi cửa sổ để nhìn rõ hơn khu vườn đẹp như trong 'Thị trấn mộng mơ'. Chiếc xe dừng lại nhưng Beomgyu vẫn chưa thoát mộng, tầm nhìn của cậu di chuyển đến ngôi nhà hai tầng nhỏ và ấm cúng y như ngôi nhà hiện tại của cậu. 

"Em còn muốn anh bế xuống à."

Đôi mắt to tròn híp dần, khóe môi giật giật nhìn lên con người kia. Thật là hắn luôn cắt đứt dòng mộng mơ của cậu. Cậu hậm hực chui ra khỏi xe, chưa kịp định thần đã thấy mình bị ai đó túm lấy đôi vai lắc liên hồi.

"Ôi đây là cháu dâu ta ư, xinh đẹp, xinh đẹp lắm. Gả luôn."

Xinh đẹp? 

Trước mắt Beomgyu là một người đàn bà phúc hậu nhưng mà có vẻ.. ờm, năng động.

"Vào đây vào đây vào đây, ta sẽ cho cháu nếm hoa quả ngon nhất đất Hàn Quốc này."

"Bà không thèm nhìn cháu trai của mình một cái.."

Và bà của Taehyun không nhìn thật, bà cứ híp mắt ôm lấy vai Beomgyu dẫn vào nhà.

Ngồi xuống chiếc bàn nhỏ với khăn trải bàn màu hồng, lúc này lại xuất hiện một cụ ông, có vẻ cũng là ông của Taehyun mặt mày ngái ngủ, mà thấy cháu dâu là mắt đã sáng trưng luôn được. Hai ông bà hí hửng mang ra hoa quả vừa hái lúc sáng sớm.

"Đây là ông bà ngoại của anh, ông bà đây đây là vợ chưa cưới của cháu, đây cũng là lần đầu ra mắt nhà mình."

Hả? Đã vợ chưa cưới rồi? Beomgyu lại thắc mắc lần đầu ra mắt sao lại ra mắt nhà ngoại nhỉ?

Chào hỏi hàn huyên một hồi, Beomgyu thật sự rất thích bà Taehyun, tính cách và lý tưởng của bà y như mẹ của cậu vậy.

"Thôi chết rồi, ta còn quên dắt các cháu bò về nữa. Cháu cứ thoải mái tung tăng quanh nhà nhé, ông già mình đi mauuuuuu."

Nhìn hai ông bà lăn tăn hối hả chạy ra bãi cỏ, Beomgyu vô thức cười mỉm, cậu nhận ra việc sáng sớm lên sở chiều tối về nhà của mình đã quá xô bồ rồi chăng.

Meow~

Beomgyu hướng mắt về phía âm thanh. Là con mèo Nga của Taehyun!

Sau khi vẫy gọi dụ dỗ mỏi mồm thì chỉ nhận lại cái liếm lông chảnh tó của nó, Beomgyu quyết định chạy theo nó đến cuối hành lang.

Két...

"Bà là ai?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com