Ta Dua Vao Ban Com Hop O Vung Dat Hoang Tro Thanh Nguoi Thang Nhan Sinh
Edit: Min
Doãn Thu Trì không đáp lại, chỉ lo thu dọn mặt bàn, gom rác đi."Lần sau ai tự mang hộp cơm theo thì được giảm 10% nha." Anh nói với mọi người.Ai nấy đều cười vui vẻ đồng thanh: "Ok——"Sắp đến giờ làm rồi, mọi người lục đục quay lại lâm trường, Kỷ Minh Minh và tên tóc đỏ cũng đi.Doãn Thu Trì lái xe bán đồ ăn quay về......Cảm thấy hơi mệt, Doãn Thu Trì quyết định ngủ trưa một lát.....Ngủ khoảng hai tiếng thì anh tỉnh, đầu óc tỉnh táo, sảng khoái hẳn.Giá mà tỉnh dậy trời chưa sắp tối thì tốt hơn nhiều...Ban ngày sao không chịu dài ra chút nhỉ!.....Doãn Thu Trì lấy sổ ghi chép ra, suy nghĩ lại tình hình bán hàng trưa nay.Xe bán đồ ăn cần dùng quặng tinh làm năng lượng. Từ lúc anh đến đây vẫn chưa thay, nhưng viên đá trong suốt giờ đã xám xịt đi nhiều, năng lượng bên trong chắc trụ không lâu nữa.Khoản này hiện tại là chi phí cao nhất.Hôm nay đã bán được 40 hộp mì xào, quặng đen cũng gần như chất đầy một hộp.Doãn Thu Trì đếm được 50 viên quặng, đem lên cân rồi ghi lại trọng lượng, sau đó cân nguyên hộp để so sánh, gần như bằng nhau, không vấn đề gì.40 hộp vẫn thấy hơi ít, dù đội khai thác gỗ chỉ khoảng 200 người, anh cũng không ngờ doanh thu ngày đầu đã cao đến vậy.Còn có mấy người muốn mua đem về cho người nhà nữa, nhưng cơm trưa mà đến chiều mới mang về thì đã nguội ngắt rồi.Nhiều món ăn ngon nhất là khi còn nóng, để nguội là mất vị ngay.Theo dự đoán ban đầu của anh, công nhân gánh nặng mưu sinh sẽ không mua cơm hộp đắt đỏ như vậy.Dù sao thì... chắc họ cũng chỉ mua thỉnh thoảng thôi.Doãn Thu Trì muốn xây dựng một nhóm khách quen ổn định ở nơi này, vì vậy mới chọn cách lời ít nhưng bán nhiều.Ngày mai có thể thử bán cơm hộp cả buổi trưa lẫn buổi chiều ở lâm trường, như vậy sẽ nhanh có khách quen hơn.Đợi khi có lượng khách ổn định rồi, buổi tối có thể đến cổng vào của khu ngoài số 3 để bán đồ nướng các kiểu. Đợt săn xuân lần này quy mô lớn hơn, nhất định phải gom được một mớ khách ruột trước khi mùa săn bắt đầu.Tới lúc đó sẽ bận hơn nhiều, khi ấy chắc chắn phải tuyển thêm người.Còn tên tóc đỏ tự ứng tuyển hôm nay...Doãn Thu Trì lại bất giác đưa tay chạm vào sợi dây chuyền trên cổ.Dây chuyền đang nóng lên, nhưng không thấy con gấu mèo đâu.Anh cảm thấy, gấu mèo đó chắc chắn không phải kiểu gặp mà không chào.Vậy thì phải chăng là vì lý do gì đó nó buộc phải trốn đi? Hay là... sợi dây chuyền này đã bị người khác lấy mất?Khả năng bị người ta lấy mất là rất lớn, mà nếu vậy thì người đó chắc chắn là một trong số những người đã mua mì xào trưa nay.Tên tóc đỏ kia là đáng nghi nhất.Theo lời kể, cậu ta tên là Kỳ An, là ngày đầu tiên tới rừng chặt cây.Mới ngày đầu đã muốn đổi việc rồi?Công việc này có tệ đến mức vậy sao?Kỷ Minh Minh còn làm thấy vui vẻ lắm mà...Phải nghĩ cách giữ cậu ta lại một mình mới được.Ban đầu Doãn Thu Trì cũng nghĩ mình đã buông bỏ rồi, vậy mà vừa có chút manh mối liên quan tới gấu mèo là lại bắt đầu bận lòng.Lúc trước còn tự an ủi chắc nó đã quay về với thiên nhiên rồi, nhưng tình hình bây giờ lại rất có khả năng là bị người ta bắt đi, thậm chí có thể đã gặp chuyện không hay...Anh thở dài, hy vọng chỉ là những viên đá giống nhau mới có thể cảm ứng được với nhau thôi, chứ anh thật sự không muốn nghi ngờ ai cả.Bên ngoài có tiếng gõ cửa."Có ai ở nhà không? Giao hàng nè!"Doãn Thu Trì vội vàng ra mở cửa.Một bao to đầy khoai đất, đậu que khô, rau củ muối được chuyển vào, Doãn Thu Trì đặt hết vào căn phòng mà anh thuê.Nhiệt độ trong phòng thấp hơn, bảo quản được lâu hơn.Anh hỏi người giao hàng: "Có bán trứng hay sữa không?"Người giao hàng nghĩ một lát: "Mùa đông rồi, gà vịt ít đẻ trứng, bò cũng không cho sữa nữa. Mà trứng với sữa giờ cũng đắt lắm.""Cỡ 200 quặng đen một quả đó."Doãn Thu Trì: "......"Thôi bỏ đi, anh không mua nổi đâu.Nhân viên giao hàng cười cười: "Dị thú khó nuôi lắm, dị năng giả cũng chẳng thể nuôi quá nhiều một lúc.""Đến mùa săn xuân, chợ đen sẽ có bán nhiều đấy." Người giao hàng ghé tai nói nhỏ, giọng như đang tiết lộ bí mật.Doãn Thu Trì: "..."Cái gì, còn có cả săn trộm à!Anh thì rất muốn có trứng với sữa, nhưng mà dùng đồ săn trộm thì... thôi, miễn.Ước gì có dị năng ngự thú ở đây thì tốt biết mấy.Tiếc là loại dị năng này hiếm lắm, mà họ cũng ít khi tới khu ngoài số 3. Mùa săn xuân thì may ra mới có thể gặp......Doãn Thu Trì bắt đầu chuẩn bị bữa trưa ngày mai. Trưa mai định làm một món hầm và một món xào.Buổi tối thì có thể làm cơm chiên trùng thông.Mà cơm chiên thì phải dùng cơm để qua đêm, nên cơm phải nấu từ hôm nay!Vừa mới cho gạo vào nồi xong, cậu lại nghe thấy tiếng gọi to từ bên ngoài."Doãn Thu Trì! Mau ra xem này! Chị tìm được thứ hay lắm!"Là giọng của Kỷ Minh Minh.Doãn Thu Trì lại mở cửa ra, Kỷ Minh Minh đã bắt đầu gọi từ xa, nhưng chạy rất nhanh, anh vừa bước xuống xe thì cô đã lao vào sân rồi."Tadaaa!" Kỷ Minh Minh hào hứng lấy ra một con chim non.Chim non lông xám, trông yếu ớt, nhỏ xíu, nằm gọn trong hai tay Kỷ Minh Minh.Cô chỉ cho Doãn Thu Trì nhìn thoáng qua, anh còn chưa kịp nhìn kỹ thì con chim đã bị cô nhét lại vào lòng."Chị muốn nuôi nó!" Giọng nói đầy niềm vui.Doãn Thu Trì: "...""Con chim nhỏ vậy, chị lấy ở đâu ra?"Kỷ Minh Minh nghĩ nghĩ rồi trả lời: "Thì nhặt dưới đất thôi mà, loài này đẻ quanh năm ấy."Doãn Thu Trì: "...Lỡ đâu nó vốn đẻ trên mặt đất thì sao?"Anh bảo Kỷ Minh Minh đợi một chút, rồi quay vào xe lấy quyển sách công thức nấu ăn.Mở sách ra tìm mục chim này.【Chim Tùng Hàn: khả năng sinh sản cực mạnh, có thể sinh sản quanh năm. Tỷ lệ sống sót của chim non cực thấp, là loại gia cầm phổ biến dùng để làm thực phẩm...】Loài chim này sống trên các cây thông cao chót vót, trưởng thành nhỏ hơn chim cút một chút, thích ăn hạt thông, cũng ăn cả côn trùng, tổ thì làm rất cao trên cây.Kỷ Minh Minh bảo: "Chị đâu có hái quả thông, sao mà trèo lên cây lấy tổ chim được.""Nhìn nè, cánh con này còn bị thương nữa." Cô nói, vẻ mặt đầy vô tội, "Chị mà không nhặt về thì chắc nó chết cóng luôn rồi.""Chị cũng muốn thả nó về tổ, mà tổ của nó cao quá, chị lại không trèo lên nổi..."Kỷ Minh Minh lại suy nghĩ thêm một lúc: "Hình như tự mình nuôi nó cũng hơi khó, hay đợi mấy người đi hái quả thông về, chị nhờ họ mang chim con về tổ?"Doãn Thu Trì lại nghe được một thông tin khác: "Hái quả thông? Họ có bán hạt thông không? Khi nào họ về?""Chắc trong hai ngày nay đó?" Kỷ Minh Minh hỏi lại, "Em muốn mua hạt thông à? Cuối tuần chị ra bán đồ, có thể giúp em mua ít.""Bạn chị cũng đi hái hạt thông đó!""Cô ấy có một con linh thú là chim lớn, chị có thể nhờ cô ấy đưa chim nhỏ về tổ?" Cả tâm trí của Kỷ Minh Minh đều đặt trên con chim non, đang cân nhắc xem cách này có khả thi không.Doãn Thu Trì cũng suy nghĩ một chút: "Nhưng mà chim con đã được chị nuôi mấy ngày rồi, chim mẹ còn nhận không?"Kỷ Minh Minh: "...Chắc là không rồi......"Doãn Thu Trì động viên: "Cố lên nhé! Đã nhặt về thì phải nuôi cho đàng hoàng!"Kỷ Minh Minh: "......"Cô nhất định sẽ nuôi chim con thật tốt!"Em nhìn đi! Chị còn đi tìm rất nhiều trùng thông cho nó ăn đó!"Kỷ Minh Minh mở balô ra, đáy túi lót đầy trùng trắng tròn mập, khiến người ta nổi hết da gà khi nhìn vào.Doãn Thu Trì: "......"Chừng này trùng, đủ nuôi cả nhà chim rét cho đến chết đấy!"Chưa kịp ăn hết chắc đã hóa nhộng thành bướm rồi!" Doãn Thu Trì hết chỗ nói.Kỷ Minh Minh vô tội nhìn anh: "Thế em có ăn trùng không?"Doãn Thu Trì: "......""...Cho em một ít đi." Doãn Thu Trì nói. Số trùng thông trong tay anh đúng là không còn nhiều, "Tính giá thế nào?""Em đưa bao nhiêu cũng được, sau này em cần gì cứ nói chị đi tìm!"Doãn Thu Trì gật đầu. Đợi đến lúc bận rồi, đúng là anh cũng không còn thời gian để tự đi kiếm nguyên liệu nữa.Kỷ Minh Minh cười hì hì, đổ một nửa số trùng thông vào hộp của Doãn Thu Trì: "Chị săn được gì, em có quyền ưu tiên mua nha!"Doãn Thu Trì đồng ý, cũng nhờ Kỷ Minh Minh chú ý xem có loài thực vật nào có mùi thơm đặc biệt không."À đúng rồi, em muốn làm một cái bảng hiệu, ở đây có chỗ nào làm không?""Bảng hiệu á?" Kỷ Minh Minh nghĩ một lát rồi nói, "Lấy bừa một tấm ván nào rồi viết vài chữ lên là xong mà."Nói xong, liền lục trong đống củi ra hai tấm ván gỗ: "Bảng hiệu của em đây, khỏi cảm ơn."Doãn Thu Trì: "......""Mọi người ở đây đều dùng bảng như vậy mà, quán cơm kia cũng thế..." Kỷ Minh Minh nghĩ ngợi rồi nói thêm, "Chỉ cần nhìn vô biết bán gì là được rồi, với lại cũng đâu có nhiều người biết chữ.""Thường thì bọn chị nhờ dì Lý viết chữ, mà em biết viết thì tự làm luôn cho nhanh."Doãn Thu Trì nhận lấy tấm ván, chất lượng khá ổn, nặng tay nữa.Doãn Thu Trì: "......Cảm ơn."Kỷ Minh Minh không nhịn được bật cười: "Sao lúc nào em cũng nghiêm túc như thế chứ.""Hahaha, chị về phòng chăm chim đây.""Hôm nay hiếm khi được về sớm, chị phải tranh thủ nghỉ ngơi một chút." Kỷ Minh Minh phất tay chào, rồi quay về phòng.Doãn Thu Trì xách hai tấm ván quay lại xe.Một tấm anh viết chữ 【 Xe Cơm】.Tấm còn lại thì ghi:【 Cơm hộp: 50 viên quặng đen/phần.
Mang theo hộp riêng: 45 viên quặng đen/phần.
Tặng kèm trà mâm xôi (cần tự mang ly).】Buổi tối vẫn phải thử món mới cho ngày mai.Một món là thịt hầm đậu que phơi khô, món kia là rau dưa xào.Thực phẩm ở đây hầu như đều có độ xơ rất cao, Doãn Thu Trì cắt đậu khô thành vài đoạn ngắn, cho vào nồi áp suất nấu cùng thịt.Món này không quá khó làm, cũng là món ăn phổ biến ở nơi này.Nhưng nếu ăn kèm với rau dưa chua mặn, hương vị sẽ phong phú hơn nhiều.Món hầm cần nhiều thời gian, tranh thủ lúc này xào rau dưa là vừa đẹp.Túi rau dưa vừa mở ra, mùi lên men nồng nặc xộc vào mũi, cần ngâm qua nước trước mới dùng được.Hai món đều hơi mất thời gian, nhưng khi được ăn thịt mềm nhừ ngấm vị cùng đậu khô dai dai, cảm giác thật sự rất tuyệt.Đậu khô nấu lâu cũng không bị bở ra, mà vẫn giữ được độ dai vừa đủ.Ăn cùng rau dưa giòn giòn chua mặn, đúng là hương vị cơm nhà quen thuộc.Chỉ có điều mùi lên men của rau dưa vẫn hơi nặng. Tối nay ngâm trong nước, mai ăn chắc sẽ vừa miệng hơn.Cơm thì làm cơm chiên trùng thông: một nửa trùng được cắt nhỏ chiên cùng cơm, giúp hạt cơm bọc thêm lớp đạm thơm ngậy.Nửa còn lại thì chiên giòn, rồi chiên cùng khoai đất và nấm cắt hạt lựu.Cơm chiên trùng thông thơm nức mùi đạm, hạt cơm tơi và vàng óng bắt mắt.Mới lần thứ hai ra bán, đã có nhiều người nhận ra xe cơm của anh, còn từ xa vẫy tay chào.Doãn Thu Trì cũng vẫy lại, chẳng rõ họ có nhìn thấy không.Tối nay phải nấu một nồi thật lớn, đúng là việc tốn sức.Con người, khi vừa giải quyết được cái ăn, sẽ bắt đầu có lý tưởng.Doãn Thu Trì âm thầm tiếp thêm động lực cho mình.— Hôm nay cũng phải làm ra những phần cơm thật ngon! Không thể phụ lòng mong đợi của mọi người!"Yo~ hôm qua tôi nói sao bán hàng chậm thế! Hóa ra là có kẻ mới tới bán cơm hộp à!"Một giọng nam the thé vang lên, phá tan âm thanh "cộc cộc" nhịp nhàng của dao đang gõ lên thớt.Doãn Thu Trì giật giật mí mắt phải.
Doãn Thu Trì không đáp lại, chỉ lo thu dọn mặt bàn, gom rác đi."Lần sau ai tự mang hộp cơm theo thì được giảm 10% nha." Anh nói với mọi người.Ai nấy đều cười vui vẻ đồng thanh: "Ok——"Sắp đến giờ làm rồi, mọi người lục đục quay lại lâm trường, Kỷ Minh Minh và tên tóc đỏ cũng đi.Doãn Thu Trì lái xe bán đồ ăn quay về......Cảm thấy hơi mệt, Doãn Thu Trì quyết định ngủ trưa một lát.....Ngủ khoảng hai tiếng thì anh tỉnh, đầu óc tỉnh táo, sảng khoái hẳn.Giá mà tỉnh dậy trời chưa sắp tối thì tốt hơn nhiều...Ban ngày sao không chịu dài ra chút nhỉ!.....Doãn Thu Trì lấy sổ ghi chép ra, suy nghĩ lại tình hình bán hàng trưa nay.Xe bán đồ ăn cần dùng quặng tinh làm năng lượng. Từ lúc anh đến đây vẫn chưa thay, nhưng viên đá trong suốt giờ đã xám xịt đi nhiều, năng lượng bên trong chắc trụ không lâu nữa.Khoản này hiện tại là chi phí cao nhất.Hôm nay đã bán được 40 hộp mì xào, quặng đen cũng gần như chất đầy một hộp.Doãn Thu Trì đếm được 50 viên quặng, đem lên cân rồi ghi lại trọng lượng, sau đó cân nguyên hộp để so sánh, gần như bằng nhau, không vấn đề gì.40 hộp vẫn thấy hơi ít, dù đội khai thác gỗ chỉ khoảng 200 người, anh cũng không ngờ doanh thu ngày đầu đã cao đến vậy.Còn có mấy người muốn mua đem về cho người nhà nữa, nhưng cơm trưa mà đến chiều mới mang về thì đã nguội ngắt rồi.Nhiều món ăn ngon nhất là khi còn nóng, để nguội là mất vị ngay.Theo dự đoán ban đầu của anh, công nhân gánh nặng mưu sinh sẽ không mua cơm hộp đắt đỏ như vậy.Dù sao thì... chắc họ cũng chỉ mua thỉnh thoảng thôi.Doãn Thu Trì muốn xây dựng một nhóm khách quen ổn định ở nơi này, vì vậy mới chọn cách lời ít nhưng bán nhiều.Ngày mai có thể thử bán cơm hộp cả buổi trưa lẫn buổi chiều ở lâm trường, như vậy sẽ nhanh có khách quen hơn.Đợi khi có lượng khách ổn định rồi, buổi tối có thể đến cổng vào của khu ngoài số 3 để bán đồ nướng các kiểu. Đợt săn xuân lần này quy mô lớn hơn, nhất định phải gom được một mớ khách ruột trước khi mùa săn bắt đầu.Tới lúc đó sẽ bận hơn nhiều, khi ấy chắc chắn phải tuyển thêm người.Còn tên tóc đỏ tự ứng tuyển hôm nay...Doãn Thu Trì lại bất giác đưa tay chạm vào sợi dây chuyền trên cổ.Dây chuyền đang nóng lên, nhưng không thấy con gấu mèo đâu.Anh cảm thấy, gấu mèo đó chắc chắn không phải kiểu gặp mà không chào.Vậy thì phải chăng là vì lý do gì đó nó buộc phải trốn đi? Hay là... sợi dây chuyền này đã bị người khác lấy mất?Khả năng bị người ta lấy mất là rất lớn, mà nếu vậy thì người đó chắc chắn là một trong số những người đã mua mì xào trưa nay.Tên tóc đỏ kia là đáng nghi nhất.Theo lời kể, cậu ta tên là Kỳ An, là ngày đầu tiên tới rừng chặt cây.Mới ngày đầu đã muốn đổi việc rồi?Công việc này có tệ đến mức vậy sao?Kỷ Minh Minh còn làm thấy vui vẻ lắm mà...Phải nghĩ cách giữ cậu ta lại một mình mới được.Ban đầu Doãn Thu Trì cũng nghĩ mình đã buông bỏ rồi, vậy mà vừa có chút manh mối liên quan tới gấu mèo là lại bắt đầu bận lòng.Lúc trước còn tự an ủi chắc nó đã quay về với thiên nhiên rồi, nhưng tình hình bây giờ lại rất có khả năng là bị người ta bắt đi, thậm chí có thể đã gặp chuyện không hay...Anh thở dài, hy vọng chỉ là những viên đá giống nhau mới có thể cảm ứng được với nhau thôi, chứ anh thật sự không muốn nghi ngờ ai cả.Bên ngoài có tiếng gõ cửa."Có ai ở nhà không? Giao hàng nè!"Doãn Thu Trì vội vàng ra mở cửa.Một bao to đầy khoai đất, đậu que khô, rau củ muối được chuyển vào, Doãn Thu Trì đặt hết vào căn phòng mà anh thuê.Nhiệt độ trong phòng thấp hơn, bảo quản được lâu hơn.Anh hỏi người giao hàng: "Có bán trứng hay sữa không?"Người giao hàng nghĩ một lát: "Mùa đông rồi, gà vịt ít đẻ trứng, bò cũng không cho sữa nữa. Mà trứng với sữa giờ cũng đắt lắm.""Cỡ 200 quặng đen một quả đó."Doãn Thu Trì: "......"Thôi bỏ đi, anh không mua nổi đâu.Nhân viên giao hàng cười cười: "Dị thú khó nuôi lắm, dị năng giả cũng chẳng thể nuôi quá nhiều một lúc.""Đến mùa săn xuân, chợ đen sẽ có bán nhiều đấy." Người giao hàng ghé tai nói nhỏ, giọng như đang tiết lộ bí mật.Doãn Thu Trì: "..."Cái gì, còn có cả săn trộm à!Anh thì rất muốn có trứng với sữa, nhưng mà dùng đồ săn trộm thì... thôi, miễn.Ước gì có dị năng ngự thú ở đây thì tốt biết mấy.Tiếc là loại dị năng này hiếm lắm, mà họ cũng ít khi tới khu ngoài số 3. Mùa săn xuân thì may ra mới có thể gặp......Doãn Thu Trì bắt đầu chuẩn bị bữa trưa ngày mai. Trưa mai định làm một món hầm và một món xào.Buổi tối thì có thể làm cơm chiên trùng thông.Mà cơm chiên thì phải dùng cơm để qua đêm, nên cơm phải nấu từ hôm nay!Vừa mới cho gạo vào nồi xong, cậu lại nghe thấy tiếng gọi to từ bên ngoài."Doãn Thu Trì! Mau ra xem này! Chị tìm được thứ hay lắm!"Là giọng của Kỷ Minh Minh.Doãn Thu Trì lại mở cửa ra, Kỷ Minh Minh đã bắt đầu gọi từ xa, nhưng chạy rất nhanh, anh vừa bước xuống xe thì cô đã lao vào sân rồi."Tadaaa!" Kỷ Minh Minh hào hứng lấy ra một con chim non.Chim non lông xám, trông yếu ớt, nhỏ xíu, nằm gọn trong hai tay Kỷ Minh Minh.Cô chỉ cho Doãn Thu Trì nhìn thoáng qua, anh còn chưa kịp nhìn kỹ thì con chim đã bị cô nhét lại vào lòng."Chị muốn nuôi nó!" Giọng nói đầy niềm vui.Doãn Thu Trì: "...""Con chim nhỏ vậy, chị lấy ở đâu ra?"Kỷ Minh Minh nghĩ nghĩ rồi trả lời: "Thì nhặt dưới đất thôi mà, loài này đẻ quanh năm ấy."Doãn Thu Trì: "...Lỡ đâu nó vốn đẻ trên mặt đất thì sao?"Anh bảo Kỷ Minh Minh đợi một chút, rồi quay vào xe lấy quyển sách công thức nấu ăn.Mở sách ra tìm mục chim này.【Chim Tùng Hàn: khả năng sinh sản cực mạnh, có thể sinh sản quanh năm. Tỷ lệ sống sót của chim non cực thấp, là loại gia cầm phổ biến dùng để làm thực phẩm...】Loài chim này sống trên các cây thông cao chót vót, trưởng thành nhỏ hơn chim cút một chút, thích ăn hạt thông, cũng ăn cả côn trùng, tổ thì làm rất cao trên cây.Kỷ Minh Minh bảo: "Chị đâu có hái quả thông, sao mà trèo lên cây lấy tổ chim được.""Nhìn nè, cánh con này còn bị thương nữa." Cô nói, vẻ mặt đầy vô tội, "Chị mà không nhặt về thì chắc nó chết cóng luôn rồi.""Chị cũng muốn thả nó về tổ, mà tổ của nó cao quá, chị lại không trèo lên nổi..."Kỷ Minh Minh lại suy nghĩ thêm một lúc: "Hình như tự mình nuôi nó cũng hơi khó, hay đợi mấy người đi hái quả thông về, chị nhờ họ mang chim con về tổ?"Doãn Thu Trì lại nghe được một thông tin khác: "Hái quả thông? Họ có bán hạt thông không? Khi nào họ về?""Chắc trong hai ngày nay đó?" Kỷ Minh Minh hỏi lại, "Em muốn mua hạt thông à? Cuối tuần chị ra bán đồ, có thể giúp em mua ít.""Bạn chị cũng đi hái hạt thông đó!""Cô ấy có một con linh thú là chim lớn, chị có thể nhờ cô ấy đưa chim nhỏ về tổ?" Cả tâm trí của Kỷ Minh Minh đều đặt trên con chim non, đang cân nhắc xem cách này có khả thi không.Doãn Thu Trì cũng suy nghĩ một chút: "Nhưng mà chim con đã được chị nuôi mấy ngày rồi, chim mẹ còn nhận không?"Kỷ Minh Minh: "...Chắc là không rồi......"Doãn Thu Trì động viên: "Cố lên nhé! Đã nhặt về thì phải nuôi cho đàng hoàng!"Kỷ Minh Minh: "......"Cô nhất định sẽ nuôi chim con thật tốt!"Em nhìn đi! Chị còn đi tìm rất nhiều trùng thông cho nó ăn đó!"Kỷ Minh Minh mở balô ra, đáy túi lót đầy trùng trắng tròn mập, khiến người ta nổi hết da gà khi nhìn vào.Doãn Thu Trì: "......"Chừng này trùng, đủ nuôi cả nhà chim rét cho đến chết đấy!"Chưa kịp ăn hết chắc đã hóa nhộng thành bướm rồi!" Doãn Thu Trì hết chỗ nói.Kỷ Minh Minh vô tội nhìn anh: "Thế em có ăn trùng không?"Doãn Thu Trì: "......""...Cho em một ít đi." Doãn Thu Trì nói. Số trùng thông trong tay anh đúng là không còn nhiều, "Tính giá thế nào?""Em đưa bao nhiêu cũng được, sau này em cần gì cứ nói chị đi tìm!"Doãn Thu Trì gật đầu. Đợi đến lúc bận rồi, đúng là anh cũng không còn thời gian để tự đi kiếm nguyên liệu nữa.Kỷ Minh Minh cười hì hì, đổ một nửa số trùng thông vào hộp của Doãn Thu Trì: "Chị săn được gì, em có quyền ưu tiên mua nha!"Doãn Thu Trì đồng ý, cũng nhờ Kỷ Minh Minh chú ý xem có loài thực vật nào có mùi thơm đặc biệt không."À đúng rồi, em muốn làm một cái bảng hiệu, ở đây có chỗ nào làm không?""Bảng hiệu á?" Kỷ Minh Minh nghĩ một lát rồi nói, "Lấy bừa một tấm ván nào rồi viết vài chữ lên là xong mà."Nói xong, liền lục trong đống củi ra hai tấm ván gỗ: "Bảng hiệu của em đây, khỏi cảm ơn."Doãn Thu Trì: "......""Mọi người ở đây đều dùng bảng như vậy mà, quán cơm kia cũng thế..." Kỷ Minh Minh nghĩ ngợi rồi nói thêm, "Chỉ cần nhìn vô biết bán gì là được rồi, với lại cũng đâu có nhiều người biết chữ.""Thường thì bọn chị nhờ dì Lý viết chữ, mà em biết viết thì tự làm luôn cho nhanh."Doãn Thu Trì nhận lấy tấm ván, chất lượng khá ổn, nặng tay nữa.Doãn Thu Trì: "......Cảm ơn."Kỷ Minh Minh không nhịn được bật cười: "Sao lúc nào em cũng nghiêm túc như thế chứ.""Hahaha, chị về phòng chăm chim đây.""Hôm nay hiếm khi được về sớm, chị phải tranh thủ nghỉ ngơi một chút." Kỷ Minh Minh phất tay chào, rồi quay về phòng.Doãn Thu Trì xách hai tấm ván quay lại xe.Một tấm anh viết chữ 【 Xe Cơm】.Tấm còn lại thì ghi:【 Cơm hộp: 50 viên quặng đen/phần.
Mang theo hộp riêng: 45 viên quặng đen/phần.
Tặng kèm trà mâm xôi (cần tự mang ly).】Buổi tối vẫn phải thử món mới cho ngày mai.Một món là thịt hầm đậu que phơi khô, món kia là rau dưa xào.Thực phẩm ở đây hầu như đều có độ xơ rất cao, Doãn Thu Trì cắt đậu khô thành vài đoạn ngắn, cho vào nồi áp suất nấu cùng thịt.Món này không quá khó làm, cũng là món ăn phổ biến ở nơi này.Nhưng nếu ăn kèm với rau dưa chua mặn, hương vị sẽ phong phú hơn nhiều.Món hầm cần nhiều thời gian, tranh thủ lúc này xào rau dưa là vừa đẹp.Túi rau dưa vừa mở ra, mùi lên men nồng nặc xộc vào mũi, cần ngâm qua nước trước mới dùng được.Hai món đều hơi mất thời gian, nhưng khi được ăn thịt mềm nhừ ngấm vị cùng đậu khô dai dai, cảm giác thật sự rất tuyệt.Đậu khô nấu lâu cũng không bị bở ra, mà vẫn giữ được độ dai vừa đủ.Ăn cùng rau dưa giòn giòn chua mặn, đúng là hương vị cơm nhà quen thuộc.Chỉ có điều mùi lên men của rau dưa vẫn hơi nặng. Tối nay ngâm trong nước, mai ăn chắc sẽ vừa miệng hơn.Cơm thì làm cơm chiên trùng thông: một nửa trùng được cắt nhỏ chiên cùng cơm, giúp hạt cơm bọc thêm lớp đạm thơm ngậy.Nửa còn lại thì chiên giòn, rồi chiên cùng khoai đất và nấm cắt hạt lựu.Cơm chiên trùng thông thơm nức mùi đạm, hạt cơm tơi và vàng óng bắt mắt.Mới lần thứ hai ra bán, đã có nhiều người nhận ra xe cơm của anh, còn từ xa vẫy tay chào.Doãn Thu Trì cũng vẫy lại, chẳng rõ họ có nhìn thấy không.Tối nay phải nấu một nồi thật lớn, đúng là việc tốn sức.Con người, khi vừa giải quyết được cái ăn, sẽ bắt đầu có lý tưởng.Doãn Thu Trì âm thầm tiếp thêm động lực cho mình.— Hôm nay cũng phải làm ra những phần cơm thật ngon! Không thể phụ lòng mong đợi của mọi người!"Yo~ hôm qua tôi nói sao bán hàng chậm thế! Hóa ra là có kẻ mới tới bán cơm hộp à!"Một giọng nam the thé vang lên, phá tan âm thanh "cộc cộc" nhịp nhàng của dao đang gõ lên thớt.Doãn Thu Trì giật giật mí mắt phải.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com