TruyenHHH.com

[T1] Chuyện nhà Tê Một

Succubus (Onker/Gumaker) (1)

MonPiii

Fic gốc: 【Onker/Gumaker】床笫之間 - Tác giả: u_ullb
Link: https://archiveofourown.org/works/56260021/chapters/142927975#workskin

Mối quan hệ ba năm bốn tháng không dài nhưng cũng không ngắn đối với Moon Hyeonjoon, tựa như cuộc chia tay mới xảy ra hôm qua, hôm nay cậu đã phải rời khỏi nơi ở từng chứa đầy kỷ niệm.

Căn phòng mới chuyển đến nằm ở tầng giữa của tòa nhà, Moon Hyeonjoon không có nhiều hành lý nên không gian là quá đủ. Tại sao cậu lại thích căn phòng này ngay từ đầu? Có một cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn trong phòng khách thông ra ban công. Mặc dù có một tòa nhà đối diện nhưng vẫn có tầm nhìn tốt. Chỉ cần nhìn đường và bầu trời trong xanh là đủ thoáng đãng rồi.

Cuộc chia tay diễn ra trong êm đẹp và cả hai ra đi nhanh chóng, nhưng dù thế nào đi chăng nữa, việc uống rượu cùng bạn bè để giải sầu vẫn là điều bắt buộc, cứ gọi nó là tiệc chia tay, cột mốc để một người trở về với cuộc sống độc thân của mình. Gần đó có một quán bar được đánh giá tốt, Moon Hyeonjoon thu dọn phòng, gửi địa chỉ cho Choi Wooje hẹn gặp nhau ở đó.

Moon Hyeonjoon đứng ở cửa quán bar, trên bảng hiệu có bốn chữ cái tiếng Anh: Evil , một cái tên thú vị. Cậu thổi ra làn khói có vị bạc hà rồi dập tắt điếu thuốc trên tay.

"Em còn tưởng rằng anh muốn kết hôn." Choi Wooje nhai một miếng đậu phộng, đưa tay kéo cằm với vẻ mặt chán nản.

"Mọi thứ đều không thể đoán trước được."
Moon Hyeonjoon rất cởi mở, có vài mối quan hệ đều kết thúc bằng chia tay trong hoà bình, mỗi mối quan hệ đều rất buồn tẻ. Bản thân cậu cũng đã quen, không tìm ra được lý do cho những lần thất bại đó. Giống như phụ nữ quá khó hiểu.

Theo chính Moon Hyeonjoon nói, có lẽ cậu thích phụ nữ. Nó phải là... phải không? Mấy lần sau Hyeonjoon lại có chút tự tin.

Người phục vụ quầy bar bước đến gần họ, lấy ra danh sách đồ uống tối nay và hỏi họ muốn uống gì. Moon Hyeonjoon tập trung vào bàn tay mảnh khảnh và xanh xao của người phục vụ rượu, gần như không còn chút máu dưới ánh sáng mờ ảo. Nhìn lên cánh tay, bảng tên trên ngực ghi Faker - Lee Sanghyeok.

Choi Wooje gọi một cốc Coke và nhận được ngay ánh mắt kỳ thị của Moon Hyeonjoon.

Cậu cầm danh sách rượu lên, quét nhanh nhưng không biết mình muốn uống gì. Khi Lee Sanghyeok lấy lại danh sách rượu từ tay Moon Hyeonjoon, ngón tay anh nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay của cậu. Một mùi hoa hồng hòa với xạ hương xộc vào mũi. Cặp kính tròn gọng treo trên khuôn mặt tái nhợt, môi nở nụ cười nhạt, bình tĩnh nói: "Muốn uống gì có thể gọi cho tôi."

Trong đôi mắt đen láy khẽ nheo lại ẩn chứa một điều gì đó không rõ ràng, hơi thở của Moon Hyeonjoon ngừng lại trong giây lát, nhìn vào đôi mắt đó, vô thức gọi một ly Angel Face.

"Anh ấy khá đẹp trai, nếu không quá quan trong vấn đề giới tính thì anh nên cân nhắc anh ấy." Choi Wooje nói đùa.

"Anh đã nói với mày là anh thích con gái mà!" Moon Hyeonjoon véo tai Choi Wooje thì thầm, nhưng ánh mắt lại không ngừng lướt qua bóng dáng của Lee Sanghyeok.

Khi Choi Wooje đang rên rỉ, Lee Sanghyeok đặt ly của cậu xuống trước mặt Moon Hyeonjoon là một ly chất lỏng màu vàng nhạt trong suốt, tỏa ra mùi thơm thoang thoảng của rượu mạnh. Moon Hyeonjoon nói lời cảm ơn, Lee Sanghyeok gật đầu đáp lại, quay người đi làm việc của mình.

Choi Wooje che đôi tai bị véo đang nóng bừng của mình, nghiêng người trước ly rượu, quay qua nhìn Moon Hyeonjoon: "Quả nhiên là Angel Face. Anh bị anh ấy mê hoặc."

"Im đi, uống Coke của mày đi." Moon Hyeonjoon đẩy Wooje ra.
Moon Hyeonjoon thực sự thích phụ nữ, ít nhất là cho đến khi cậu gặp Lee Sanghyeok.



Sau khi chia tay Choi Wooje, Moon Hyeonjoon trở về nơi ở thì đã muộn, đồng hồ điện tử trên điện thoại di động hiển thị 11 giờ 11, cậu nhìn đống bừa bộn trong phòng, quyết định thu dọn trước khi nghỉ ngơi. Rốt cuộc thì rượu vẫn còn tác dụng trong máu, hưng phấn quá mức đến nỗi bây giờ có nằm xuống cũng không thể ngủ được.

Thời gian dọn dẹp phòng cảm giác như trôi qua rất nhanh. Khi cậu xác nhận lại rằng đã hơn hai giờ sáng, Hyeonjoon bước ra ban công và định hút một điếu thuốc trước khi đi tắm. Ánh lửa và đèn trong căn phòng đối diện đồng thời bật sáng, Moon Hyeonjoon có tầm nhìn tốt qua làn khói khuếch tán, nhìn rõ ràng có hai bóng người đang hôn nhau.

Moon Hyeonjoon quay người tắt đèn trong phòng, định dùng một điếu thuốc để thưởng thức "phong cảnh" nóng bỏng này, đồng thời xác nhận xem mình có thể đáp lại đàn ông hay không.

Cậu nhìn một trong hai người đàn ông đẩy người đàn ông kia xuống ghế sofa, cởi quần, giơ chân lên và dùng dương vật cương cứng dưới háng anh ta đụ thật mạnh. Người đàn ông bị đụ đó vui vẻ ngẩng mặt lên, tóc ướt và nước mắt vương vãi trên mặt, điếu thuốc đang cháy giữa các ngón tay của Moon Hyeonjoon rơi xuống sàn nhà, ngơ ngác nhìn gương mặt mình vừa nhìn thấy trong quán bar cách đây không lâu. Sự khiêm tốn và khổ hạnh đã biến mất khỏi khuôn mặt anh.

Khuôn mặt trắng nõn và làn da lộ ra ngoài đều đỏ bừng đầy cám dỗ. Lee Sanghyeok ngồi trên người người đàn ông kia, bên dưới mút dương vật hung dữ trong khi lè lưỡi và hôn người đàn ông. Người đàn ông ấn mạnh vào mông Lee Sanghyeok, Moon Hyeonjoon nhìn thấy Lee Sanghyeok ngẩng đầu lên, hai mắt mở to, chỉ sau vài giây, anh ta ngã vào người người đàn ông đó như mất hết sức lực. Người đàn ông bế anh lên và đi vào phòng ngủ.

Khi tỉnh táo trở lại, Moon Hyeonjoon đã đứng trong phòng tắm, mở vòi hoa sen, ngâm toàn thân bằng nước lạnh, cố gắng hạ nhiệt trong cơ thể.
Nhưng cậu chợt buồn bã nhận ra rằng mình chưa bao giờ vất vả đến thế.

Để dòng nước lạnh tạt vào mặt, cậu rút dương vật cương cứng ra một cách khéo léo, trong đầu chỉ hiện lên khuôn mặt đáng thương của Lee Sanghyeok ướt át chìm đắm trong khoái cảm tình dục.

Moon Hyeonjoon thậm chí còn tưởng tượng ra tiếng rên rỉ dài phát ra từ đôi môi mỏng thông qua cuộc trò chuyện ngắn ngủi trong quán bar, tưởng tượng bóng dáng của mình phản chiếu trong con ngươi mờ mịt và tối tăm...

"Chết tiệt!"
Cậu gầm gừ, chất lỏng màu trắng nhớp nháp trong tay chảy xuống cống, Hyeonjoon bất lực che mặt lại, tuy không muốn thừa nhận nhưng Choi Wooje nói đúng. Cậu đã bị Lee Sanghyeok mê hoặc!



Từ đó, Moon Hyeonjoon đã trở thành khách quen của quán EVIL Bar. Cậu luôn đến đó ngồi một hai tiếng mỗi ngày sau khi tan sở. Nếu bạn hỏi Hyeonjoon tại sao thì chắc chắn không phải vì muốn uống rượu mà có phần nhỏ do Lee Sanghyeok.

Sống ở đây một thời gian, cậu quan sát thấy Lee Sanghyeok ngày nào cũng chọn một người trong số khách để đưa về nhà qua đêm. Họ sẽ có một đêm nóng bỏng chăng?

Moon Hyeonjoon làm sao biết được? Tất nhiên là vì mỗi đêm sau khi đèn đối diện bật sáng, cậu đều tắt đèn, kéo rèm, ngồi sau khung cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn nhìn qua kẽ hở rèm nhìn cuộc tình mãnh liệt đang diễn ra trong căn phòng đối diện, rồi tưởng tượng rằng cậu chính là người đang nắm lấy Lee Sanghyeok trong tay mà điên cuồng đưa đẩy.

Lee Sanghyeok không tuân theo bất kỳ quy tắc nào khi đưa người về nhà, nhưng dựa trên quan sát của cậu trong khoảng thời gian này, anh sẽ không bao giờ đưa những người giống nhau về nhà.

Điều khiến Moon Hyeonjoon bối rối là cậu chưa bao giờ nhận được bất kỳ tín hiệu nào từ Lee Sanghyeok!

Tại sao cậu chưa bao giờ được mời? Moon Hyeonjoon thầm nghĩ, trong ngực dâng lên một cảm giác ghen tị. Cậu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Lee Sanghyeok, dù cách đó ba ghế nhưng vẫn có thể ngửi thấy mùi thơm nồng nàn của hoa hồng.

Lee Sanghyeok đang lau ly rượu chú ý tới ánh mắt của Moon Hyeonjoon, ngẩng đầu mỉm cười với cậu, dù chỉ trong một giây cũng đủ để Moon Hyeonjoon chìm đắm trong ảo tưởng của chính mình.

Tóm lại, trong cuộc đời có ba ảo tưởng lớn: điện thoại của tôi rung, tôi có thể chống trả và anh ấy thích tôi.

Moon Hyeonjoon cảm thấy mình thực hiện điểm cuối cùng rất tốt, vừa mới mất đi tình yêu, nhưng cậu lại nghĩ đến thân thể của người khác. Cậu khó chịu thở dài, ôm trán, lại liếc nhìn Lee Sanghyeok, nhếch mép, để lại tiền đồ uống rồi đứng dậy rời đi.

Angel Face là gì? Đó hoàn toàn không phải là một thiên thần, đó là một succubus. Moon Hyeonjoon tức giận nghĩ, không để ý tới ánh mắt đầy ẩn ý của Lee Sanghyeok phía sau.



Lại xảy ra lúc 11:11. Gần đây Moon Hyeonjoon thường nhìn thấy con số này khi vô tình liếc nhìn đồng hồ trên điện thoại di động, nói rằng con số này có nghĩa là một thiên thần sẽ xuất hiện trong cuộc đời bạn.

Nói thật, Moon Hyeonjoon cho rằng điều này nửa thật nửa giả, đúng là có một đối tác mới xuất hiện, nhưng đối tác đó... ngoại trừ khuôn mặt ra, căn bản không thể so sánh với Angel, ngoại trừ lời chào. , Họ không còn liên lạc gì nữa.

Với khuôn mặt thiên thần và trái tim ác quỷ, Moon Hyeonjoon nằm trên chiếc giường mềm mại, đây là ý nghĩ cuối cùng trong đầu cậu trước khi cơn buồn ngủ ập đến.

Moon Hyeonjoon đã có một giấc mơ rất thật, chân thực đến mức ngay cả khi tỉnh dậy sau giấc mơ, cảm giác hơi ấm của cơ thể Lee Sanghyeok vẫn còn trong lòng bàn tay cậu.

Trong giấc mơ, Lee Sanghyeok vùi đầu vào giữa hai chân Hyeonjoon liếm dương vật của cậu như một cây kẹo mút, đưa chiếc lưỡi mềm mại ướt át lên xuống trục, mắt Lee Sanghyeok được bao phủ bởi một lớp hơi ẩm màu hồng và toàn thân anh đỏ bừng.

Trước sự sung sướng tột độ, Moon Hyeonjoon chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi kéo tóc Lee Sanghyeok ra hiệu cho anh di chuyển chậm lại. Lee Sanghyeok nhếch khóe miệng, răng nanh sắc nhọn như ma cà rồng nhẹ nhàng sượt qua quy đầu nhạy cảm.

Moon Hyeonjoon hít một hơi, suýt chút nữa đã giao vũ khí vào miệng đối phương. Cậu xoay người đè Lee Sanghyeok xuống dưới, cúi người hôn lên đôi môi hồng hào của anh, Lee Sanghyeok hôn đáp lại cậu một cách say đắm, cảm giác khoái cảm run rẩy chạy dọc sống lưng, Moon Hyeonjoon đưa tay xuống, chất nhầy trong suốt thấm đẫm giữa hai chân anh.
Mùi hoa hồng tràn ngập trong không khí, ngay cả nước ép chảy ra từ lỗ nhỏ của Lee Sanghyeok cũng có mùi mật ong ngọt ngào.

Moon Hyeonjoon mở mắt ra, chỉ có thể nhìn thấy trần nhà, chăn bông.

Cậu thậm chí còn không thể ăn nó trong giấc mơ, bực bội cởi chiếc quần lót ướt ra và vô tình nhìn sang căn phòng không có ánh sáng của Lee Sanghyeok.
Bây giờ là 2:22.

Thế là đủ rồi.
Moon Hyeonjoon thay quần lót mới rồi đi ngủ, một đêm không mộng mị.



"Minhyeong, anh lại thất bại." Lee Sanghyeok nói với người đang nói chuyện điện thoại, ánh mắt dán chặt vào căn phòng tối bên kia đường, "Sự quyến rũ của anh đối với cậu ta không có tác dụng."

"Anh đã thử bao nhiêu lần rồi?" Lee Minhyeong hỏi sau vài giây im lặng.

"Ngày nào cũng vậy. Anh thậm chí còn bước vào giấc mơ của cậu ấy!" Lee Sanghyeok nghiến răng nghiến lợi. Đặc biệt là khi Moon Hyeonjoon là người duy nhất không bị kiểm soát.

Vâng, Moon Hyeonjoon đã đoán đúng, Lee Sanghyeok quả thực là một succubus.

Làm việc trong quán bar cũng là để thuận tiện cho việc lấy tinh dịch của nam giới, nhưng mất cái tên bị dụ dỗ và quan hệ tình dục dễ dàng thì tinh dịch của họ lại kém chất lượng.

Một người đàn ông càng khó bị quyến rũ thì tinh thần càng cao thượng. Trong sự nghiệp succubus lâu dài của mình, Lee Sanghyeok lần đầu tiên gặp được một người thờ ơ như Moon Hyeonjoon.

Thông thường, người ta sẽ bị quyến rũ ngay khi lần đầu tiên anh tỏa ra mùi hương hoa hồng, và vì điều này, trong lòng Lee Sanghyeok nảy sinh một sự cạnh tranh không thể giải thích được.

"Có lẽ chỉ cách đây vài phút thôi." Lee Sanghyeok nhéo đôi lông mày đang đau nhức của mình, "Anh cần sự giúp đỡ của em."

Bản chất của một người đàn ông như Moon Hyeonjoon sẽ khó quyến rũ đến mức nào ... Lee Sanghyeok liếm đôi môi đỏ mọng của mình, và những chiếc răng nanh sắc nhọn của anh lóe lên trong bóng tối.



Moon Hyeonjoon đứng ở cửa quán bar, đang suy nghĩ có nên vào hay không. Dù sao thì mỗi ngày cậu chỉ đến đây uống rượu, thực tế không có tiếp xúc với Lee Sanghyeok, ngoài việc không tìm được chủ đề để nói chuyện thì cậu vẫn chưa hề biết gì về mối quan hệ thân mật giữa những người đàn ông, cách duy nhất để chấp nhận là bình tĩnh xem xét mọi thứ... dù tối nào cậu cũng xem.

Nhưng cậu nhớ tới khuôn mặt quá chân thực trước mặt trong giấc mơ đêm qua, hình ảnh đôi môi sáng ngời nuốt lấy dương vật của chính mình xuất hiện trước mặt, Moon Hyeonjoon lắc đầu mạnh mẽ, nhưng chân lại không thể kiểm soát được mà bước vào trong.

Lần đầu tiên cậu đến sớm hơn Lee Sanghyeok liền nhanh chọn một chỗ ngồi ở quán bar nơi có thể quan sát cận cảnh anh ấy.

Rất nhanh, cửa sau bị đẩy ra, Moon Hyeonjoon quay người nhìn xem thì là chuyện tốt, nhưng khi nhìn Mojito trong tay, cậu suýt chút nữa phun ra ngoài.
Lee Sanghyeok không đến một mình, có một người đàn ông cao hơn anh nửa cái đầu đang đứng cạnh anh. Từ trước đến nay, Moon Hyeonjoon chỉ thấy Lee Sanghyeok đưa người về nhà chứ chưa từng thấy anh ta đưa người đi làm. Điều đáng ngạc nhiên hơn là tay người đàn ông đó đã vòng qua eo Lee Sanghyeok rất tự nhiên.

Moon Hyeonjoon chớp mắt hai lần, sau khi nhận ra cảnh tượng trước mắt là thật, nội tâm kinh ngạc chuyển thành thất vọng. .
Ngoài thất vọng và có chút bực bội, Moon Hyeonjoon chưa bao giờ thấy Lee Sanghyeok cười nhẹ nhàng và thoải mái như vậy, cười nhiều đến mức mắt mèo nheo lại.

Ngay khi Moon Hyeonjoon đang thắc mắc người này là ai thì người đàn ông đó đã ngồi ngay cạnh cậu, hương hoa cam tràn về phía Hyeonjoon, nồng nặc đến nỗi thậm chí còn che mất cả mùi hoa hồng trên người Lee Sanghyeok.

Đối với Moon Hyeonjoon, nếu mùi hoa hồng của Lee Sanghyeok đầy cám dỗ ngọt ngào thì mùi hoa cam trên người người đàn ông này là một ngọn giáo cực kỳ hung hãn, khiến thái dương cậu đau nhức âm ỉ.

Lee Sanghyeok cau mày ở một góc độ mà Moon Hyeonjoon không thể nhìn thấy. Mùi hương do Lee Minhyeong tỏa ra nồng nặc khiến anh khó thở.

"Quầy bar này chẳng phải rất hấp dẫn sao?" Lee Minhyeong vừa ngồi xuống, liền ôm cằm, quay mặt sang một bên, tuy đang mỉm cười nhưng sự thù địch lại tuôn ra từ chiếc cân nghiêng.

Moon Hyeonjoon vô thức nuốt nước bọt, cậu luôn cảm giác được một cỗ sương mù màu đen đang bò lên mắt cá chân và bắp chân, bò lên thắt lưng, lên xuống dọc theo ngực, chui vào xương sườn, siết chặt trái tim đang đập của mình.
"Tôi luôn cảm thấy như anh có điều gì đó để nói?"

Moon Hyeonjoon ngả người về phía sau, dồn sức nặng lên lưng ghế, nheo mắt lại, chậm rãi nói. Cậu xoa xoa mép ly rượu, cố gắng chịu đựng cảm giác khó chịu trong lồng ngực. Giọng điệu bất an và tốt bụng của người đàn ông trước mặt khơi dậy một ham muốn tranh giành khó hiểu giữa các nam nhân, Moon Hyeonjoon biết rằng mình có thể không lùi bước từ điều này.

Họ nhìn nhau với nụ cười trên khuôn mặt trong vài giây, khuôn mặt u ám của Lee Minhyeong được phóng to trước mắt Moon Hyeonjoon, hắn ta ghé sát vào tai cậu, buộc đối phương phải nghe lời tuyên bố chủ quyền.

"Tránh xa anh ấy ra, anh ấy là của tôi."

"Cậu muốn uống gì, Minhyeong?"

Nghe thấy giọng nói của Lee Sanghyeok, Lee Minhyeong nhanh chóng lùi lại, trở lại khuôn mặt tươi cười như không có chuyện gì xảy ra.

Moon Hyeonjoon hít một hơi thật sâu, cơn đau trong ngực dần dần dịu đi, nhưng hơi thở quá mạnh của Lee Minhyeong vẫn còn quanh mũi, mùi hoa cam biến mất ngay khi Lee Sanghyeok đi tới.
Vẻ mặt vô hại của Lee Minhyeong vào lúc này khiến Moon Hyeonjoon tự hỏi người vừa nói chuyện với cậu có phải là cùng một người hay không.

"Em không muốn uống nó," Lee Minhyeong liếc nhìn Moon Hyeonjoon, cười thầm: "Nhưng,"
Lee Minhyeong lướt ngón tay đeo nhẫn mảnh khảnh của mình lên tay Lee Sanghyeok, nó luôn như vậy, khiến người ta không thể bỏ xuống.

"Em muốn gọi một ly Espresso Martini cho anh."

Moon Hyeonjoon nhìn thấy nụ cười của Lee Sanghyeok cứng đờ trong giây lát, nhưng anh vẫn lấy vodka trên tủ rượu bắt đầu pha chế đồ uống.
Trong bầu không khí không hòa hợp, cậu đã bị nuốt chửng bởi đôi mắt lạnh lùng và rực rỡ của Lee Minhyeong trong vài giây. Đương nhiên cậu biết Lee Minhyeong vì sao gọi món đồ uống này, nhưng có chút không rõ ràng.
Làm sao hắn có thể biết rằng mình quan tâm đến Lee Sanghyeok khi rõ ràng họ mới gặp nhau lần đầu tiên?

Lee Sanghyeok pha Espresso Martini và uống trước mặt Lee Minhyeong.

Tiếng nhạc blues vang lên trong quán bar thật nhàm chán, cậu không biết nó bắt đầu từ khi nào và thậm chí còn không ngửi thấy mùi hoa hồng. Chất cồn trong máu Moon Hyeonjoon bắt đầu phát huy tác dụng, trong đầu cậu sôi sục sự phấn khích. Vì vậy, cậu nóng lòng muốn xác minh những thông tin chính có được từ cuộc trò chuyện vừa rồi với Lee Minhyeong.

"Hai người là anh em à?" anh buột miệng.

Lee Minhyeong đối mặt với cậu, vén tóc mái lên trán , cười khúc khích, nhe răng nanh giống như Lee Sanghyeok trong giấc mơ, và nói một cách gần như điên cuồng:

"Đúng rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com