Sunsun Exit Sign
Sau một thời gian theo đuổi, nơi nào có mặt Thành Huấn, nơi đó sẽ "tình cờ" có Tiểu Vũ từ núp ở sân bóng, đón ở căn - tin đến việc vào trang cá nhân 20 lần mỗi ngày để truy lùng từng cái tên tương tác, gửi tặng sữa bò tươi, bánh ngọt, và cả cơm bento do mẹ Kim làm, cuối cùng Thiện Vũ cũng đã chiếm được trái tim của mỹ nam.Cậu còn nhớ buổi chiều hôm đó, như thường lệ, Cáo nhỏ núp sau cửa sổ lớp học để nhìn trộm Thành Huấn chơi bóng rổ. Khi bóng vào lưới, Thành Huấn ngước lên nhìn và thả một trái tim lớn, hét lên:
"ĐỪNG TRỐN ANH NỮA, KIM THIỆN VŨ! LÀM NGƯỜI YÊU ANH NHÉ!".
Thiện Vũ không thể tin vào tai mình, crush tỏ tình giữa chốn đông người như vậy, quả thực là quá sức tưởng tượng.Thời gian trôi qua, Thiện Vũ và Thành Huấn trở thành cặp đôi được bao người ngưỡng mộ. Thành Huấn luôn cưng chiều và bảo bọc cho Thiện Vũ. Họ vẫn giữ được thành tích học tập tốt dù yêu đương, nên giáo viên cũng nhắm mắt cho qua.Trong thời gian yêu nhau, Thiện Vũ phát hiện ra niềm đam mê mãnh liệt của Thành Huấn với âm nhạc. Tuy nhiên, vì áp lực từ gia đình, Thành Huấn đành gác lại ước mơ và theo học Luật. Anh thường sáng tác những bài hát về Thiện Vũ, đăng lên nền tảng âm nhạc phổ biến, khiến cậu hạnh phúc biết bao.Một lần, khi cả hai đi dạo trên phố, bắt gặp ngoại hình nổi bật của Thành Huấn và Thiện Vũ một nhân viên công ty giải trí đã đến chiêu mộ cả 2, khi biết được tài năng và đam mê của Thành Huấn, công ty đã tích cực gửi giấy mời làm thực tập sinh.Gia đình Thàn Huấn biết được đam mê và ước mơ bị chôn giấu của con trai mình, nên đã quyết định cho cậu theo đuổi ước mơ.Năm ấy, Thành Huấn rời xa gia đình và Thiện Vũ, chuyển đến nơi xa lạ để vừa học lớp 12 vừa làm thực tập sinh.Cuối tuần, Thiện Vũ vẫn khăn gói đến thăm người yêu, mang theo thật nhiều đồ ăn ngon để ủng hộ Thành Huấn trong các buổi chụp hình và buổi diễn tập.Có lần, cả hai cãi nhau, Thành Huấn đã chạy xe về trong đêm để xin lỗi. Hôm sau, Thành Huấn ở nhà Thiện Vũ sốt li bì cả tuần cậu hối hận và khóc rất nhiều, từ đó cậu không bao giờ giận dỗi Thành Huấn nữa.Khi Thiện Vũ bước vào năm lớp 12, tình cảm của họ dần xảy ra trục trặc. Tần suất liên lạc ngày càng ít và những cuộc cãi vã trở nên thường xuyên. Thành Huấn không còn vội vàng chạy về trong đêm nữa; nếu Thiện Vũ giận dỗi, một tin nhắn cũng trở nên khó khăn với anh. Cậu đã biện minh rằng mình bận rộn và áp lực, nhưng không hề nghĩ rằng chỉ một dòng tin nhắn cũng đủ để cứu lại cảm giác an toàn trong lòng Thiện Vũ.Ngày kỷ niệm 2 năm, Thành Huấn im lặng suốt cả ngày. Thiện Vũ sốt sắng muốn hâm nóng tình cảm, đã chuẩn bị mọi thứ cho buổi hẹn hò tại nơi Thành Huấn thực tập. Thế nhưng, chiều hôm đó trời mưa rất lớn, mặc cho Hiền Hiền khuyên ngăn, sau khi tan học ca chiều cậu vẫn quyết định đội mưa ra nhà ga.Mưa chuyển thành bão, khó khăn lắm cậu mới đến nơi. Thiện Vũ gọi 5 cuộc gọi nhỡ nhưng không ai trả lời, đành nhắn tin cho Thành Huấn rằng mình đã đến. Đứng một mình trong phòng chờ vắng vẻ, Thiện Vũ cảm thấy sợ hãi. Khoảng 30 phút sau khi mưa tạnh, Thành Huấn đến đón cậu. Thay vì mừng rỡ, anh lại không biểu cảm, chở Thiện Vũ về nhà trong im lặng.Về đến nhà, Thành Huấn tức giận hỏi cậu vì sao không báo trước. Thiện Vũ như cáo nhỏ dính nước mưa, lí nhí trả lời rằng muốn tạo bất ngờ cho anh. Nhưng Thành Huấn không dịu lại, anh tức giận nói: "Bất ngờ của em khiến anh đội mưa giữa đêm, bị giáo viên dạy nhảy mắng vì nghỉ giữa buổi đúng không? Nếu em yêu một người, hãy tự lo cho bản thân trước đã. Như vậy sẽ khiến người yêu em đỡ phải lo lắng. Đừng làm mọi việc chỉ vì cảm xúc và suy nghĩ của riêng mình nữa".Thiện Vũ như sét đánh ngang tai, trái tim cậu vỡ vụn. Nước mắt lặng lẽ rơi, không một lời nào có thể thốt ra, như thể trái tim và cổ họng đã bị Thành Huấn tàn nhẫn ra tay bóp nát rồi.Cậu nhìn Thành Huấn, mà anh cũng nhận ra mình đã quá lời. Anh bảo Thiện Vũ vào trong thay đồ, anh sẽ nấu ăn cho cậu, nhưng Thiện Vũ chỉ đứng im.Cuối cùng, cậu lên tiếng: "Thành Huấn, cảm ơn anh vì đã yêu thương và chăm sóc em suốt thời gian qua. Anh là giấc mơ lớn nhất của đời em, nhưng có lẽ đã đến lúc kết thúc. Em cảm thấy mình trở thành gánh nặng cho anh, và đã đến lúc dừng lại. Chúng ta chia tay đi, từ nay anh hãy sống thật hạnh phúc và bình an với ước mơ và cuộc sống của anh nhé! Tạm biệt!"Thành Huấn đứng như trời trồng trước lời nói của Thiện Vũ. Anh chưa bao giờ muốn điều này, nhưng khi nhận ra, Thiện Vũ đã rời đi. Thiện Vũ không nhớ mình về nhà bằng cách nào, chỉ biết khi về đến nhà ga đã là 12 giờ đêm. Thiện Vũ không bắt được taxi, đành đi bộ dưới mưa về nhà. Sáng hôm sau, cậu sốt nặng và một tuần sau đó, xin phép bố mẹ đi du học ở Mỹ như định hướng gia đình.Năm ấy, Thành Huấn vội chạy theo đam mê của chính mình, vùi mình vào những ngày tháng luyện tập. Thiện Vũ lặng lẽ bước sang một vùng đất mới, tìm phiên bản mới của bản thân mình.
"ĐỪNG TRỐN ANH NỮA, KIM THIỆN VŨ! LÀM NGƯỜI YÊU ANH NHÉ!".
Thiện Vũ không thể tin vào tai mình, crush tỏ tình giữa chốn đông người như vậy, quả thực là quá sức tưởng tượng.Thời gian trôi qua, Thiện Vũ và Thành Huấn trở thành cặp đôi được bao người ngưỡng mộ. Thành Huấn luôn cưng chiều và bảo bọc cho Thiện Vũ. Họ vẫn giữ được thành tích học tập tốt dù yêu đương, nên giáo viên cũng nhắm mắt cho qua.Trong thời gian yêu nhau, Thiện Vũ phát hiện ra niềm đam mê mãnh liệt của Thành Huấn với âm nhạc. Tuy nhiên, vì áp lực từ gia đình, Thành Huấn đành gác lại ước mơ và theo học Luật. Anh thường sáng tác những bài hát về Thiện Vũ, đăng lên nền tảng âm nhạc phổ biến, khiến cậu hạnh phúc biết bao.Một lần, khi cả hai đi dạo trên phố, bắt gặp ngoại hình nổi bật của Thành Huấn và Thiện Vũ một nhân viên công ty giải trí đã đến chiêu mộ cả 2, khi biết được tài năng và đam mê của Thành Huấn, công ty đã tích cực gửi giấy mời làm thực tập sinh.Gia đình Thàn Huấn biết được đam mê và ước mơ bị chôn giấu của con trai mình, nên đã quyết định cho cậu theo đuổi ước mơ.Năm ấy, Thành Huấn rời xa gia đình và Thiện Vũ, chuyển đến nơi xa lạ để vừa học lớp 12 vừa làm thực tập sinh.Cuối tuần, Thiện Vũ vẫn khăn gói đến thăm người yêu, mang theo thật nhiều đồ ăn ngon để ủng hộ Thành Huấn trong các buổi chụp hình và buổi diễn tập.Có lần, cả hai cãi nhau, Thành Huấn đã chạy xe về trong đêm để xin lỗi. Hôm sau, Thành Huấn ở nhà Thiện Vũ sốt li bì cả tuần cậu hối hận và khóc rất nhiều, từ đó cậu không bao giờ giận dỗi Thành Huấn nữa.Khi Thiện Vũ bước vào năm lớp 12, tình cảm của họ dần xảy ra trục trặc. Tần suất liên lạc ngày càng ít và những cuộc cãi vã trở nên thường xuyên. Thành Huấn không còn vội vàng chạy về trong đêm nữa; nếu Thiện Vũ giận dỗi, một tin nhắn cũng trở nên khó khăn với anh. Cậu đã biện minh rằng mình bận rộn và áp lực, nhưng không hề nghĩ rằng chỉ một dòng tin nhắn cũng đủ để cứu lại cảm giác an toàn trong lòng Thiện Vũ.Ngày kỷ niệm 2 năm, Thành Huấn im lặng suốt cả ngày. Thiện Vũ sốt sắng muốn hâm nóng tình cảm, đã chuẩn bị mọi thứ cho buổi hẹn hò tại nơi Thành Huấn thực tập. Thế nhưng, chiều hôm đó trời mưa rất lớn, mặc cho Hiền Hiền khuyên ngăn, sau khi tan học ca chiều cậu vẫn quyết định đội mưa ra nhà ga.Mưa chuyển thành bão, khó khăn lắm cậu mới đến nơi. Thiện Vũ gọi 5 cuộc gọi nhỡ nhưng không ai trả lời, đành nhắn tin cho Thành Huấn rằng mình đã đến. Đứng một mình trong phòng chờ vắng vẻ, Thiện Vũ cảm thấy sợ hãi. Khoảng 30 phút sau khi mưa tạnh, Thành Huấn đến đón cậu. Thay vì mừng rỡ, anh lại không biểu cảm, chở Thiện Vũ về nhà trong im lặng.Về đến nhà, Thành Huấn tức giận hỏi cậu vì sao không báo trước. Thiện Vũ như cáo nhỏ dính nước mưa, lí nhí trả lời rằng muốn tạo bất ngờ cho anh. Nhưng Thành Huấn không dịu lại, anh tức giận nói: "Bất ngờ của em khiến anh đội mưa giữa đêm, bị giáo viên dạy nhảy mắng vì nghỉ giữa buổi đúng không? Nếu em yêu một người, hãy tự lo cho bản thân trước đã. Như vậy sẽ khiến người yêu em đỡ phải lo lắng. Đừng làm mọi việc chỉ vì cảm xúc và suy nghĩ của riêng mình nữa".Thiện Vũ như sét đánh ngang tai, trái tim cậu vỡ vụn. Nước mắt lặng lẽ rơi, không một lời nào có thể thốt ra, như thể trái tim và cổ họng đã bị Thành Huấn tàn nhẫn ra tay bóp nát rồi.Cậu nhìn Thành Huấn, mà anh cũng nhận ra mình đã quá lời. Anh bảo Thiện Vũ vào trong thay đồ, anh sẽ nấu ăn cho cậu, nhưng Thiện Vũ chỉ đứng im.Cuối cùng, cậu lên tiếng: "Thành Huấn, cảm ơn anh vì đã yêu thương và chăm sóc em suốt thời gian qua. Anh là giấc mơ lớn nhất của đời em, nhưng có lẽ đã đến lúc kết thúc. Em cảm thấy mình trở thành gánh nặng cho anh, và đã đến lúc dừng lại. Chúng ta chia tay đi, từ nay anh hãy sống thật hạnh phúc và bình an với ước mơ và cuộc sống của anh nhé! Tạm biệt!"Thành Huấn đứng như trời trồng trước lời nói của Thiện Vũ. Anh chưa bao giờ muốn điều này, nhưng khi nhận ra, Thiện Vũ đã rời đi. Thiện Vũ không nhớ mình về nhà bằng cách nào, chỉ biết khi về đến nhà ga đã là 12 giờ đêm. Thiện Vũ không bắt được taxi, đành đi bộ dưới mưa về nhà. Sáng hôm sau, cậu sốt nặng và một tuần sau đó, xin phép bố mẹ đi du học ở Mỹ như định hướng gia đình.Năm ấy, Thành Huấn vội chạy theo đam mê của chính mình, vùi mình vào những ngày tháng luyện tập. Thiện Vũ lặng lẽ bước sang một vùng đất mới, tìm phiên bản mới của bản thân mình.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com