TruyenHHH.com

Sung Vo Vo Doi

Nghiên Nghiên từ hôm bị ăn hiếp, ở công ty lớn nhỏ cũng đã biết chuyện xảy ra. Đương nhiên họ chính là ko thể tránh xa cái tiểu bé nhỏ xinh xắn kia. Mỗi lần tiểu bé nhỏ đi tới chỗ bọn họ mặt nhỏ kia đều cười cười lộ núm đồng tiền xinh xinh. Chính là ko thể tránh xa ko tiếp xúc. Mà cái hành động muốn gây tội kia ko ai dám nghĩ tới a!

Đặc biệt!

Hôm nay tiểu bé nhỏ chào đời 20 năm trước a. Cái chính là tiểu bé nhỏ kia còn cãi rằng ngày mai mới sinh ra.

(Ta bất lực với bạn trẻ Nghiên Nghiên. Ta là mẹ mà😧)

"Oa. Sinh nhật a! Còn có quà nữa" cục kẹo nhỏ chính là nhìn cả bàn ăn lớn. Mỗi món đều là món cô thích. Còn có Lục nói sẽ có quà. Thật thích. Hai mắt nhỏ cũng tít vào rồi. Vui mừng lại có chút xấu hổ mà thỉnh thoảng gục đầu nhỏ vào vai rộng của Thương Thần sau mỗi lần được mọi người chúc mừng.

Lần đầu tiên Nghiên Nghiên sinh nhật lại có nhiều quà như vậy. Mỗi người đều tặng nha. Có vịt bông, gấu bông...

Thương Thần đương nhiên là tặng quà nữa. Bộ trang sức hắn đặt riêng chỉ để cho Nghiên Nghiên ko ai có thể giống. Dây làm bằng bạc trắng tinh khiết lại tinh sảo có một lớp kim cương bên ngoài. Lấp lánh, đơn giản pha thêm sự thuần khiết, nhẹ nhàng. Đương nhiên về nhẫn cũng ko thể thiếu. Bọn hắn cùng cô cũng đã trở thành vợ chồng hợp pháp. Tuy rằng đăng ký đột ngột, lễ cưới lại ko có thì nhẫn cưới đương nhiên phải có. Ko cần cầu ký hoa mỹ. Nhẹ nhàng đơn giản là được. Dù sao tiểu bé nhỏ kia tối đi ngủ đều đã được bọn hắn chỉ dạy chúc ngủ ngon phải làm thế nào.

(Làm thế nào. Các chế tò mò ko?)

Thương Lãnh ngược lại chính là tặng cho Nghiên Nghiên chú chó nhỏ a! Tiểu bé nhỏ ở nhà nhiều lúc sẽ ko ai có thể chơi cùng. Huống chi cô lại rất thích mấy con chó này. Liền lấy tặng đi. Thậm chí cô còn có quà từ chính bọn hắn. Tim bọn hắn cũng gói hộp tặng cho cô rồi!

Thương Lục đương nhiên ko thể thiếu. Hắn chính là ko biết tặng gì a!

Chi bằng dẫn cô đi chơi thoải mái vậy!

"Nghiên Nhi, tới chiều anh dẫn em đi chơi. Thích ko?"

"Thích. Ăn kem ăn kem" chỉ cần đi chơi tiểu bé nhỏ kia có thể bất chấp.
--------------------------------------------
"Xin chào" Nghiên Nghiên trên sofa ngay ngắn nhìn Bạch Vi  nghe điện thoại. Thần nói phải ở nhà ngoan ngoãn như vậy tới chiều sẽ được đi chơi.

"Tiểu Nghiên, mặc đồ một chút chúng ta ra ngoài gặp ông chủ" Bạch Vi nhận được điện thoại liền có chỉ thị dẫn Nghiên nghiên ra ngoài cổng sẽ có người đón. Nhưng chính cô ko biết đây là sai lầm!

Nghiên Nghiên nghe lời đi lên phòng thay lên người chiếc váy xanh nhạt. Cổ áo là cổ yếm. Đằng sau lưng là mảng lưng trắng hồng. Váy cũng dài vừa phải. Dù sao đây chính là tiệc sinh nhật. Điển hình chính là sang trọng a! Chỉ là khuôn mặt lại có chút non nớt cần được bảo vệ.

Thay đồ chỉ một lúc Nghiên Nghiên được dẫn tới cổng. Bên ngoài cũng xuất hiện chiếc xe đen đợi sẵn. Bạch Vi đưa Nghiên Nghiên lên xe sau đó cũng trở về biệt thự làm việc. Bánh xe liền di chuyển tiến đi.

Trước mắt Nghiên Nghiên cũng đã đi vào bóng tối.
--------------------------------------------
"Tỉnh?" Người đàn ông dơ bàn tay to lớn vỗ vỗ vào khuôn mặt Nghiên Nghiên đến đỏ ửng. Khuôn mặt hắn lại có những vết sẹo nhìn rất đáng sợ ghê tởm.

Nghiên Nghiên mắt ngặng trĩu hé mở. Bất giác lo lămgs sợ hãi cũng ập tới. Đây là đâu?

"Lục? Thần? Lãnh?" miệng nhỏ liền hé miệng gọi tên. Cô muốn gặp Lục, gặp Thần, gặp Lãnh. Thực đáng sợ.

"Bọn hắn nói cô dơ bẩn nên đi rồi. Vứt cô ở đây" tên mặt sẹo nhếch mỗi cười khẩy một tiếng. Tuy rằng loại chuyện này có chút khó khăn nhưng có tiền sẽ có hắn.

Nghiên Nghiên tuy rằng ko hiểu cho lắm lời người phía trước nói. Nhưng cô hiểu từ "vứt". Nghĩa là cô sẽ dừng lại ko thể ở cùng bọn hắn. Vì bọn hắn đã có người cần ở bên rồi.

Bỗng chốc mặt nhỏ đã chuyển biến. Mặt mày tái mét. Môi lại ko ngừng run rẩy đến tím bầm. Mí mắt rung rung lặng xuống. Ko nói lời nào. Không gian liền tĩnh mịch chỉ còn tiếng những người đàn ông đáng sợ vui vẻ cười đua chê bai cô ngu.

Nhưng bọn chúng nhận tiền đương nhiên phải làm lại khéo rằng bọn chúng còn có thể thu lại lợi ích hắc hắc.

"Chi bằng, tìm hiểu cô ta một chút đi" tên mặt sẹo đứng đầu miệng thốt ra những lời dơ bẩn. Tay lại tiện thể vuốt ve lấy khuôn mặt trắng nõn của cô.

Như phản xạ, Nghiên Nghiên liền hám miệng cắn bàn tay đang lần mò trên khuôn mặt mình. Cỗ lo sợ ngày càng tăng cao!

"Con mẹ nó. Mày cắn tao" tên mặt sẹo đau đớn liền thốt ra chửi những lời lẽ xằng bậy. Tay lại dơ cao tát mạnh vào khuôn mặt của Nghiên Nghiên. Thân thể gây còm lùi về bàn gỗ mục. Ko may hộp lửa đăng thắp kia lại đổ xuống tiếc rằng ko có một ai nhìn thấy.

"Tao sẽ cho mày biết" tên mặt sẹo phỉ nhổ nước bọt sang mộ bên. Mạnh bạo cầm gậy gỗ đánh đập Nghiên Nghiên ko thương tiếc. Thỉnh thoảng lại tát mạnh hai bê má cô.

Nghiên Nghiên chỉ cảm thấy thân thể đã đau nhức toàn phần. Hai bên tai cũng đã ù ồ ko tiếp nhận được âm thanh!
--------------------------------------------
Muộn quá. Các chế thông cảm😄😄

Ủng hộ, cmt ý kiến đê😙😙



Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com