TruyenHHH.com

Summer Chaelice

lalisa manoban.

Tôi cũng không ngờ lại được chào đón ở nhà roseanne đến vậy. Mẹ con bé kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện, còn cho tôi xem album ảnh lúc còn bé của roseanne.

"Rosie hiếu động lắm, cả ngày chạy nhảy khắp nơi thôi. Hai vợ chồng bác bận công việc, ban đầu còn kiên nhẫn trông coi con bé, lúc sau thì chỉ dặn dò, để nó ở nhà với người trông trẻ."

"Rosie nhà bác nhiều bạn bè, nhưng chẳng ai mà con bé dắt về nhà dùng bữa tối chung với gia đình bác như cháu cả. Bác tin là cháu đã chiếm một phần tình cảm trong lòng của con bé rồi, nếu không, rosie cũng chẳng bày trò nhõng nhẽo thế đâu."

"Cháu hiểu ạ."

Tiếng mưa tí tách rơi trên bậc thềm, lòng tôi càng thêm rối bời. Lalisa tôi cũng không ngu đến mức không nhận ra gì sau hành động bất ngờ ở phòng bếp, thêm cả dáng vẻ e thẹn của roseanne. Haizzz đúng là chạy trời không khỏi nắng.

Từ chối làm sao khi cả bản thân lẫn đối phương đều có tình ý đây?

Nhưng tôi chưa từng nghĩ đến chuyện hai người bọn tôi sẽ ở bên nhau. Nhìn chẳng tương xứng gì cả. Một roseanne giỏi giang sao có thể đi cùng một lalisa mờ nhạt được cơ chứ.

Tôi chỉ miễn cưỡng cười trước mấy câu nói bày rõ hàm ý từ mẹ của roseanne. Và có lẽ mẹ con bé nhìn ra được.

"A ui chuyện tình cảm sao mà rắc rối lắm cơ! Bác cũng chỉ nói giúp đứa con gái ngốc nghếch nhà bác đến thế thôi. Thôi hai bác cháu mình chuyển chủ đề khác nhé."

"Cháu xem này, khi bác còn trẻ cũng để màu tóc như cháu, rosie nhà bác thích lắm."

"Thật thế ạ?"

Tôi tò mò nhìn vào tấm ảnh chụp bé con chừng ba bốn tuổi, trên tay là bím tóc vàng hoe của bác gái, nghiêng đầu cười tít cả mắt trước ống kính.

Hoá ra con bé ấn tượng về tôi đến như vậy là vì màu tóc này. Trông ngố ghê.

"Mẹ với tiền bối đang xem gì thế?"

"Xem hình của con lúc bé."

Roseanne lon ton chạy về phía tôi cùng bác gái, đáy mắt sáng như sao trên trời, ngạc nhiên nhìn vào cuốn album trên tay mẹ con bé, một khắc sau thì bĩu môi.

"Sao mẹ lại làm thế cơ chứ..."

Con bé ngồi xuống ghế đệm đối diện tôi, hướng mắt ra bên ngoài cửa sổ. Tôi cũng nhìn theo, chỉ thấy trời đang mưa rả rích, mưa cũng không có dấu hiệu sẽ ngừng trong đêm nay. Vậy thì mệt rồi, lái xe trong mưa bão lúc nào cũng phiền phức cả.

"Tối nay lisa ở lại đây nhé?"

Bác gái nhẹ nhàng ngỏ lời. Tôi ngạc nhiên, trố mắt nhìn. Từ trước đến nay tôi chưa từng qua đêm ở nhà bạn, nên là có hơi lưỡng lự một chút...

"Trời mưa rồi, bác không yên tâm để cháu lái xe về kí túc xá, đường tối sẽ nguy hiểm đấy. Thêm nữa, cháu còn chở thêm rosie nhà bác..."

Thế thì không thể từ chối được rồi, vả lại tôi cũng chán ngán với cái khung cảnh lái xe trong mưa, qua đêm thật ra cũng không phati ý tồi...

"Vậy... con dẫn tiền bối lên tầng xem qua một chút nhé?"

Lần này roseanne háo hức lắm cơ, con bé chỉ chờ mẹ cho phép thì lập tức kéo tôi đi ngay. Luyên tha luyên thuyên về phòng tắm, phòng chứa đồ, phòng ngủ cho khách, ban công ngắm sao, sau đó đẩy tôi vào phòng ngủ của con bé để chọn đồ.

Vì là dinh thự kiểu cổ, phòng của roseanne cũng được trang trí theo bối cảnh đó. Con bé chọn những tấm poster nghệ thuật, tạo kiểu treo trên tường vô cùng đặc sắc. Guitar được phủ bằng tấm vải mỏng, tuy là không ở thường xuyên, nhưng cũng chẳng có dáng vẻ của một căn phòng cũ chút nào, rất sạch sẽ.

Roseanne xoắn xuýt bên tủ quần áo của con bé một lúc lâu, tôi thì ngồi bên giường đợi. Đợi đến sắp ngủ gục rồi, con bé mới tìm được một bộ pyjamas cho tôi. Bảo tôi mau mau về phòng tắm rửa, thay đồ. Tôi cũng ngoan ngoãn nghe theo.

Chờ đến khi tôi từ phòng tắm bước ra, roseanne đã ngồi ngay ngắn trên giường không biết từ lúc nào.

Ờ hở... nhưng đây là phòng tôi cơ mà...?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com