Su Yet Me Da Gap Bo Nhu The Nao Cont
Hồi tưởng
Mùa hè vừa rồi quả thật rất tuyệt vời! Hội bà la sát, nay đã có một cặp đôi, đã đi du lịch khá nhiều nơi. Trong tháng Sáu, nhóm lựa chọn các khu vực rừng núi. Năm đứa đi một lịch trình khá dài lên Bảo Lộc, Đà Lạt, rồi lại lên tận Pleiku - Gia Lai, rồi tới Măng Đen - Kon Tum. Gia đình Sứa có xe du lịch và thuê được tài xế vững tay chuyên chở đường đồi núi, nên nhóm bạn có một chuyến đi tuy khá dày đặc nhưng cũng nhiều hoạt động thú vị. Sau đó tới tháng Bảy, cả nhóm tập trung khám phá các tỉnh ở khu vực miền Tây Nam Bộ, và cuối tháng thì quyết định cùng nhau sang Phnôm Pênh trong ba ngày. Đây là chuyến du lịch cùng nhau dài nhất mà nhóm từng có, cũng là một hành trình thư giãn tuyệt vời trước khi cả hội bước vào năm lớp 11. Nhóm bà la sát lúc này không còn gọi Thiên Yết là "Sứa" nữa, bởi Sư Tử dần gọi cậu bằng tên thật. Những đứa còn lại cũng cứ thế mà quen gọi theo. Trở lại lớp 11A3 sau kì nghỉ hè, Sư Tử ban đầu có chút gượng gạo khi gặp lại Thiên Bình - mối tình đầu kết thúc trong cơn mưa tầm tã. Tuy nhiên, cũng may là Thiên Bình đã phá vỡ bầu không khí ngại ngùng ấy bằng một lời chào:
- Mùa hè vừa rồi mọi người đi chơi vui nhỉ! - À ừ! - Sư Tử mỉm cười lại. - Bọn tớ đi cũng nhiều nơi, cũng mệt nhưng cũng vui! - Tớ thì về Nga hơn một tháng! - Thiên Bình lấy trong cặp sách ra một con búp bê Nga Matryoshka. - Tặng cậu này, tớ vẫn nhớ khi trước cho cậu coi ảnh, cậu rất thích mấy con búp bê này! - À, tớ cảm ơn nhé! Công nhận là búp bê Thiên Bình mua về xinh gấp nhiều lần trên ảnh. Có lẽ con búp bê này mới được làm cách đây không lâu nên mùi gỗ rất mới, màu sơn vẫn còn rất tươi. Do dù gì cũng đã nhận món quà bất ngờ này của Thiên Bình, nó quyết định lấy một hộp bánh mua ở chợ nổi Cái Răng ở Cần Thơ đưa cho Thiên Bình. Ban đầu, nó định gửi tặng thầy chủ nhiệm, nhưng có lẽ ngày mai nó sẽ mang cho thầy hộp khác. Dù gì hôm nay thầy cũng chỉ tới vài phút sau giờ khai giảng, cũng chẳng kịp nói chuyện gì nhiều. Thiên Bình cũng rất vui vì món quà này, và ít nhất thì cả hai có thể làm bạn. Thiên Yết nắm tay Sư Tử kéo ra ngoài hành lang để nói chuyện riêng:
- Thì ra hộp bánh đó em mua tặng Thiên Bình! Thế mà hôm anh hỏi thì em nói em tặng thầy giáo! - À, - Sư Tử gãi đầu, trả lời. - Em mang là tính tặng thầy á, nhưng Thiên Bình có mua cho em con búp bê Nga, nên em nghĩ mình cũng nên tặng lại gì đó! - Em nhận quà của Thiên Bình? - Thiên Yết ngạc nhiên hơn nữa, nãy vào lớp cậu chỉ nhìn thấy nó đưa hộp bánh, không thể tin trước đó Thiên Bình cũng gửi nó quà.- Thiên Bình chỉ là tiện về Nga nên mua! - Sư Tử giải thích. Thiên Yết đặt câu hỏi tới tấp cho Sư Tử:
- Nhưng cậu ấy là người yêu cũ của em! Sao lại nhận quà của người yêu cũ hả? Cậu ấy sang đó, nhớ sở thích của em, rồi mua cho em? Vậy là có ý gì? Rồi em cũng tặng quà lại cậu ta, nhỡ cậu ta nghĩ em còn tình cảm thì sao đây?- Thôi nào Thiên Yết! - Sư Tử trấn an bạn trai. - Đừng ghen bóng ghen gió vậy mà! Chỉ là mấy món quà thôi mà, em và Thiên Bình cũng chẳng nói gì với nhau suốt mùa hè rồi! - Vậy em hứa với anh, hạn chế tiếp xúc với Thiên Bình nhé? - Ừ được rồi! - Sư Tử hơi miễn cưỡng gật đầu, nhưng bản thân nó cũng thấy thái độ nửa ghen tuông nửa giận dỗi kia có phần đáng yêu. Nó nhéo má Thiên Yết nhẹ một cái, rồi thơm lên đúng vết ửng hồng mới nhéo kia. - Đừng giận em nha!Còn ba mươi phút nữa lễ khai giảng mới bắt đầu, nên Sư Tử ra cổng trường tranh thủ mua đồ ăn sáng để lấp đầy cái bụng đói meo. Năm nay, Sư Tử được cử làm một trong các hoa tiêu đón đoàn khách tới thăm trường, thành ra nó phải tới sớm để nghe thầy bí thư phổ biến chương trình. Vì vậy, tới bảy giờ nó mới được lên lớp cất cặp sách, rồi đến bảy giờ mười lăm mới đi ăn. Ở cổng trường, có một xe bán xôi sáng mới xuất hiện. Sư Tử ngửi được mùi xôi ngô thơm phức, nó quyết định đi sang mua thử một suất xem có hợp khẩu vị hay không. Nó kêu một hộp xôi ngô ăn kèm với chà bông, pa tê và hành phi. Nó cũng xin thêm một gói tương ớt nhỏ.
- Ủa, cậu quen quá... - Anh bán hàng ngờ nghệch ra một vài giây rồi vỗ tay reo lên. - Ôi, Sư Tử lớp 5A này! Nhớ tớ không? Cự Giải đây! - Ô! - Sư Tử nhìn kĩ anh bán hàng thì nhận ra được nét của cậu bạn chung lớp ngày xưa. - Đúng là Cự Giải rồi!Quả thật, nhờ trò bói toán "lừa đảo" của Thiên Yết dựng lên cùng Ngọc Mai (Ong Mật), Sư Tử lại có một câu chuyện dở khóc dở cười với Cự Giải. Mong là cậu ấy không nhớ tới cuốn sổ dành tặng nhà thơ Phô-mai Xuân Quỳnh ngày ấy. Chúa ơi, nó viết được đúng một bài, rồi sau đó đã chuyển đổi mục đích sử dụng cuốn sổ thành "Nhật ký anh Song Tử" khi đổ đứ đừ trước giọng hát của anh ấy.- Dạo này ở quê ổn không? - Sư Tử hỏi thăm. - Sao cậu lại lên thành phố để bán rồi? - À, gia đình tớ cũng ổn hơn trong mấy năm nay. Tớ cũng muốn có bằng cấp học vấn ổn hơn, nên tớ lên thành phố học lớp bổ túc văn hoá buổi tối. - Cự Giải chia sẻ. - Sáng thì tớ đi bán hàng! - Cậu có thuê nhà hả? - Ừ, tớ thuê ngay gần trường bổ túc văn hoá luôn! - Cự Giải cười hiền. Có một vài người khách khác đến mua hàng, Cự Giải quay sang đơm xôi, thêm chà bông rồi lạp xưởng hoặc xúc xích và trứng ốp la, cuối cùng thì thêm tương ớt tuỳ yêu cầu của khách. Rảnh tay một chút, Cự Giải lại quay qua trò chuyện với Sư Tử.- Tớ nhớ ngày xưa Sư Tử học cũng giỏi lắm. Có gì tớ học bổ túc không hiểu, tớ nhờ cậu giúp nhé! - Được thôi! - Sư Tử vẫn chưa hết phấn khích khi gặp lại người bạn lâu năm, và nó cũng vui khi hoàn cảnh của Cự Giải đã khá khẩm hơn. - Xôi ngon quá Cự Giải! Từ sau tớ sẽ là khách ruột của cậu!- Haha... - Cự Giải cười bằng giọng giòn giã đặc trưng. - Đưa bát xôi của cậu đây, tớ khuyến mãi thêm một chút topping nè! - Ôi 10 điểm luôn Cự Giải ơi! - Sư Tử vỗ tay rôm rả. - Haha tớ sẽ kéo thêm khách cho cậu luôn...Đang cười đùa khá vui vẻ cùng nhau thì có một người khách nghe giọng nom rất khó tính. Sư Tử và Cự Giải không biết cậu ấy tới khi nào, nhưng có lẽ đứng một lúc rồi mới gọi đồ. Sư Tử liếc mắt qua tấm kính... Trời ơi, tưởng gì, Thiên Yết chứ có phải ai đâu! - A! - Cự Giải cũng nhận ra Thiên Yết, Giải phấn khích reo lên. - Cậu này có biệt danh là Sứa, học lớp B trường tiểu học Vút Bay, trước hay qua 5A tìm Sư Tử đi chơi nè! Tớ là Cự Giải, học lớp 5A. Cậu tên thật là gì nhỉ? - Tớ là Thiên Yết, giờ là bạn trai Sư Tử! - Thiên Yết không quên cài cắm thông tin quan trọng trong câu trả lời.- Ôi, bạn trai hả? - Cự Giải hồ hởi vui mừng. - Chúc mừng nhé, hai cậu đẹp đôi quá! - Cự Giải còn được đà quay qua trêu chọc Sư Tử. - Thế mà không thấy khai báo gì khi nãy nha Sư! Haha, có gì hai cậu nhớ mua ủng hộ tớ nhé! Sư Tử ăn sáng xong ở ngay bàn ăn cạnh xe bán của Cự Giải, còn Thiên Yết thì mua phần mang về để đem vào lớp. Sư chào tạm biệt Giải rồi cùng Thiên Yết vào lại trong trường, bởi chỉ còn mười lăm phút nữa là nó phải làm hoa tiêu dẫn khách rồi. Thiên Yết rảo bước cùng Sư Tử, giọng lèm bèm:
- Nói chuyện với Cự Giải vui quá ha! - Ừ, giờ Cự Giải cũng may là đỡ khó khăn hơn! - Sao em không nói với cậu ấy là em đã có bạn trai? - Thiên Yết đứng khựng lại hỏi. - Trước đó em và cậu ấy nói gì vậy?- Hỏi thăm vài câu ấy mà! Giờ Cự Giải đi học lại rồi, cũng may...- Em quan tâm Cự Giải nhỉ? Nhớ hồi đó Cự Giải chuyển đi, em cũng khóc lóc dữ lắm. Gặp lại Cự Giải, em thấy sao? - Thiên Yết, anh giận em hả? - Sư Tử ngoảnh mặt lại, dò la nét biểu cảm trên gương mặt Yết. Yết trả lời:
- Không, chỉ không muốn em gần gũi quá với người cũ thôi! - Người cũ gì chứ, thời trẻ con thôi mà. Em chỉ muốn ủng hộ Cự Giải chút bởi cậu ấy cũng hoàn cảnh khó khăn...- Vậy từ sau anh sẽ đi mua xôi cho em! - Thiên Yết nói. - Em đừng đến quán của Cự Giải trực tiếp nhé! - Ừ được, vậy thì em càng khoẻ! - Sư Tử bất chợt cuống lên. - Thôi em lên phòng giáo viên thay đồ hoa tiêu đây! Không thì thầy sẽ mắng em đó!Sư Tử ba chân bốn cẳng chạy lên phòng bí thư đoàn trường và nhận băng rôn, mũ và lá cờ cầm tay của vị trí hoa tiêu. Thầy cũng đưa nó danh sách các khách mời nó cần hướng dẫn vị trí. Trong danh sách này, nó nhận ra một cái tên rất đỗi quen thuộc - Vũ Song Tử! Danh sách còn ghi rõ là "Ca sĩ Vũ Song Tử - ca khúc Tóc mây và cầu vồng". Ôi, anh Song Tử tới trường Madame Stephanie, vậy mà chị gái nó không thèm nói với nó trước luôn sao? Thật đúng là... Dù chị gái cũng đã đi học Đại học trên Thành phố Hồ Chí Minh rồi, nhưng ít nhất cũng nên nhắn nó một câu chứ? Ca khúc "Tóc mây và cầu vồng" là lead single trong album mới của anh Song Tử. Anh đem tới trình diễn ở trường nó, quả thật hãnh diện! Tuy nhiệm vụ hoa tiêu của Sư Tử đã kết thúc khi dẫn anh Song Tử cùng một guitarist lên sân khấu, nhưng thằng bạn học chung hồi lớp 7 - Bạch Dương, bất ngờ nhảy ra trước mặt nó từ phía cánh gà. Hiện tại Bạch Dương học lớp 11A4, ngay bên cạnh lớp Sư Tử. Bạch Dương đưa cho Sư Tử một cuốn sổ rồi khẩn cầu:
- Này, tao nghe nói chị mày là người yêu anh Song Tử. Mày giúp tao xin chữ ký anh ấy được không? Sư Tử lúc này vẫn còn nhớ câu chuyện bốn năm trước, hai đứa lo trời lo đất chuyện tận thế xảy ra. Nó nhắc lại chuyện này để chọc Bạch Dương:
- Haha, có chữ ký của Song Tử thì mày sẽ được cứu khi Trái Đất tận thế hả? - Tao xin mày! - Mặt mũi Bạch Dương đỏ ửng lên khi bị đào lại "dĩ vãng" không đáng nhớ chút nào. - Đừng nhắc nữa mà! Quê thật chứ! Mà mày vẫn ôn bài kịp, tao đến phục! - Hahaha... Đợt đấy bao nhiêu người ngăn cản tao, nhưng tao vẫn tin mày mới sợ! - Sư Tử càng nhớ lại thì càng vừa buồn cười vừa ngại. Thiên Yết có nhiệm vụ chuẩn bị phòng họp cho thầy cô để sau lễ khai giảng, thầy cô sẽ phổ biến kế hoạch năm. Sau khi xong việc, Thiên Yết cũng chạy ra đúng nơi cánh gà thì bắt gặp Sư Tử và Bạch Dương đang trò chuyện và cười phớ lớ. Cậu đứng ở góc hành lang để nghe cho rõ. - Nói chứ, đợt đó mày làm tao cảm động lắm đấy! Tao vẫn còn giữ túi các loại đá của mày, vì tao hứa là sẽ nói về mày cho người ngoài hành tinh nghe! Tao đã nghĩ, nếu tao chỉ có thể nghĩ về Sư Tử trong tưởng tượng và không bao giờ được trò chuyện với mày nữa, cũng buồn lắm đấy! - Haha, nghe mày kể tao còn tưởng tiểu thuyết lãng mạn nữa. - Con bé ôm bụng cười, nó vẫn nhớ như in khuôn mặt Bạch Dương lúc ra khỏi phòng thi và nhìn lên trời, cậu không thấy một dấu hiệu diệt vong nào cả. - Ai dè chỉ là truyện tiếu lâm hề hước!Thiên Yết bước ra khỏi hành lang, đứng đúng bên cạnh nơi Sư Tử và Bạch Dương đang trêu đùa nhau. Cậu hỏi rất nhanh gọn:
- Cậu làm gì đó Bạch Dương? - À, nhờ Sư Tử xin giúp chữ ký anh Song Tử ấy mà! - OK! - Thiên Yết trả lời không mấy thiện chí. - Tụi tớ sẽ xin rồi tớ đưa lại cậu. Về ngồi hàng ghế của 11A4 đi! - ... - Bạch Dương hơi nhíu mày trước cách ứng xử có phần thiếu thân thiện của Thiên Yết. Tuy nhiên, Dương cũng đồng ý với một thái độ nhẹ nhàng. - Ừ thì về! Làm gì mà nóng nảy thế? Bạch Dương chạy về, xuống cuối hàng lớp 11A4, thì Sư Tử mới hỏi Thiên Yết:
- Anh sao thế? Thằng Bạch Dương có làm gì đâu? - Em không nhớ trước kia em và nó đi ngắm sao băng với nhau à? Em với Bạch Dương cứ toàn nói chuyện hai đứa hứa nhớ nhau nếu tận thế...- Trời ạ! Thì thế nên tụi em mới cười ầm lên đó! Anh không nhớ là anh đã giúp em học nên vừa đủ điểm ở lại lớp A1 à? - Anh nhớ! Nhưng em cũng đừng nói chuyện nhiều với thằng đó! - Thiên Yết hơi nhăn trán để chê bai. - Bạch Dương nó tư duy buồn cười lắm! Em tiếp xúc với nó ít thôi! - Ừ rồi! Anh bình tĩnh đi, không tiếp xúc thì thôi, gì mà căng thẳng chứ?
Mùa hè vừa rồi quả thật rất tuyệt vời! Hội bà la sát, nay đã có một cặp đôi, đã đi du lịch khá nhiều nơi. Trong tháng Sáu, nhóm lựa chọn các khu vực rừng núi. Năm đứa đi một lịch trình khá dài lên Bảo Lộc, Đà Lạt, rồi lại lên tận Pleiku - Gia Lai, rồi tới Măng Đen - Kon Tum. Gia đình Sứa có xe du lịch và thuê được tài xế vững tay chuyên chở đường đồi núi, nên nhóm bạn có một chuyến đi tuy khá dày đặc nhưng cũng nhiều hoạt động thú vị. Sau đó tới tháng Bảy, cả nhóm tập trung khám phá các tỉnh ở khu vực miền Tây Nam Bộ, và cuối tháng thì quyết định cùng nhau sang Phnôm Pênh trong ba ngày. Đây là chuyến du lịch cùng nhau dài nhất mà nhóm từng có, cũng là một hành trình thư giãn tuyệt vời trước khi cả hội bước vào năm lớp 11. Nhóm bà la sát lúc này không còn gọi Thiên Yết là "Sứa" nữa, bởi Sư Tử dần gọi cậu bằng tên thật. Những đứa còn lại cũng cứ thế mà quen gọi theo. Trở lại lớp 11A3 sau kì nghỉ hè, Sư Tử ban đầu có chút gượng gạo khi gặp lại Thiên Bình - mối tình đầu kết thúc trong cơn mưa tầm tã. Tuy nhiên, cũng may là Thiên Bình đã phá vỡ bầu không khí ngại ngùng ấy bằng một lời chào:
- Mùa hè vừa rồi mọi người đi chơi vui nhỉ! - À ừ! - Sư Tử mỉm cười lại. - Bọn tớ đi cũng nhiều nơi, cũng mệt nhưng cũng vui! - Tớ thì về Nga hơn một tháng! - Thiên Bình lấy trong cặp sách ra một con búp bê Nga Matryoshka. - Tặng cậu này, tớ vẫn nhớ khi trước cho cậu coi ảnh, cậu rất thích mấy con búp bê này! - À, tớ cảm ơn nhé! Công nhận là búp bê Thiên Bình mua về xinh gấp nhiều lần trên ảnh. Có lẽ con búp bê này mới được làm cách đây không lâu nên mùi gỗ rất mới, màu sơn vẫn còn rất tươi. Do dù gì cũng đã nhận món quà bất ngờ này của Thiên Bình, nó quyết định lấy một hộp bánh mua ở chợ nổi Cái Răng ở Cần Thơ đưa cho Thiên Bình. Ban đầu, nó định gửi tặng thầy chủ nhiệm, nhưng có lẽ ngày mai nó sẽ mang cho thầy hộp khác. Dù gì hôm nay thầy cũng chỉ tới vài phút sau giờ khai giảng, cũng chẳng kịp nói chuyện gì nhiều. Thiên Bình cũng rất vui vì món quà này, và ít nhất thì cả hai có thể làm bạn. Thiên Yết nắm tay Sư Tử kéo ra ngoài hành lang để nói chuyện riêng:
- Thì ra hộp bánh đó em mua tặng Thiên Bình! Thế mà hôm anh hỏi thì em nói em tặng thầy giáo! - À, - Sư Tử gãi đầu, trả lời. - Em mang là tính tặng thầy á, nhưng Thiên Bình có mua cho em con búp bê Nga, nên em nghĩ mình cũng nên tặng lại gì đó! - Em nhận quà của Thiên Bình? - Thiên Yết ngạc nhiên hơn nữa, nãy vào lớp cậu chỉ nhìn thấy nó đưa hộp bánh, không thể tin trước đó Thiên Bình cũng gửi nó quà.- Thiên Bình chỉ là tiện về Nga nên mua! - Sư Tử giải thích. Thiên Yết đặt câu hỏi tới tấp cho Sư Tử:
- Nhưng cậu ấy là người yêu cũ của em! Sao lại nhận quà của người yêu cũ hả? Cậu ấy sang đó, nhớ sở thích của em, rồi mua cho em? Vậy là có ý gì? Rồi em cũng tặng quà lại cậu ta, nhỡ cậu ta nghĩ em còn tình cảm thì sao đây?- Thôi nào Thiên Yết! - Sư Tử trấn an bạn trai. - Đừng ghen bóng ghen gió vậy mà! Chỉ là mấy món quà thôi mà, em và Thiên Bình cũng chẳng nói gì với nhau suốt mùa hè rồi! - Vậy em hứa với anh, hạn chế tiếp xúc với Thiên Bình nhé? - Ừ được rồi! - Sư Tử hơi miễn cưỡng gật đầu, nhưng bản thân nó cũng thấy thái độ nửa ghen tuông nửa giận dỗi kia có phần đáng yêu. Nó nhéo má Thiên Yết nhẹ một cái, rồi thơm lên đúng vết ửng hồng mới nhéo kia. - Đừng giận em nha!Còn ba mươi phút nữa lễ khai giảng mới bắt đầu, nên Sư Tử ra cổng trường tranh thủ mua đồ ăn sáng để lấp đầy cái bụng đói meo. Năm nay, Sư Tử được cử làm một trong các hoa tiêu đón đoàn khách tới thăm trường, thành ra nó phải tới sớm để nghe thầy bí thư phổ biến chương trình. Vì vậy, tới bảy giờ nó mới được lên lớp cất cặp sách, rồi đến bảy giờ mười lăm mới đi ăn. Ở cổng trường, có một xe bán xôi sáng mới xuất hiện. Sư Tử ngửi được mùi xôi ngô thơm phức, nó quyết định đi sang mua thử một suất xem có hợp khẩu vị hay không. Nó kêu một hộp xôi ngô ăn kèm với chà bông, pa tê và hành phi. Nó cũng xin thêm một gói tương ớt nhỏ.
- Ủa, cậu quen quá... - Anh bán hàng ngờ nghệch ra một vài giây rồi vỗ tay reo lên. - Ôi, Sư Tử lớp 5A này! Nhớ tớ không? Cự Giải đây! - Ô! - Sư Tử nhìn kĩ anh bán hàng thì nhận ra được nét của cậu bạn chung lớp ngày xưa. - Đúng là Cự Giải rồi!Quả thật, nhờ trò bói toán "lừa đảo" của Thiên Yết dựng lên cùng Ngọc Mai (Ong Mật), Sư Tử lại có một câu chuyện dở khóc dở cười với Cự Giải. Mong là cậu ấy không nhớ tới cuốn sổ dành tặng nhà thơ Phô-mai Xuân Quỳnh ngày ấy. Chúa ơi, nó viết được đúng một bài, rồi sau đó đã chuyển đổi mục đích sử dụng cuốn sổ thành "Nhật ký anh Song Tử" khi đổ đứ đừ trước giọng hát của anh ấy.- Dạo này ở quê ổn không? - Sư Tử hỏi thăm. - Sao cậu lại lên thành phố để bán rồi? - À, gia đình tớ cũng ổn hơn trong mấy năm nay. Tớ cũng muốn có bằng cấp học vấn ổn hơn, nên tớ lên thành phố học lớp bổ túc văn hoá buổi tối. - Cự Giải chia sẻ. - Sáng thì tớ đi bán hàng! - Cậu có thuê nhà hả? - Ừ, tớ thuê ngay gần trường bổ túc văn hoá luôn! - Cự Giải cười hiền. Có một vài người khách khác đến mua hàng, Cự Giải quay sang đơm xôi, thêm chà bông rồi lạp xưởng hoặc xúc xích và trứng ốp la, cuối cùng thì thêm tương ớt tuỳ yêu cầu của khách. Rảnh tay một chút, Cự Giải lại quay qua trò chuyện với Sư Tử.- Tớ nhớ ngày xưa Sư Tử học cũng giỏi lắm. Có gì tớ học bổ túc không hiểu, tớ nhờ cậu giúp nhé! - Được thôi! - Sư Tử vẫn chưa hết phấn khích khi gặp lại người bạn lâu năm, và nó cũng vui khi hoàn cảnh của Cự Giải đã khá khẩm hơn. - Xôi ngon quá Cự Giải! Từ sau tớ sẽ là khách ruột của cậu!- Haha... - Cự Giải cười bằng giọng giòn giã đặc trưng. - Đưa bát xôi của cậu đây, tớ khuyến mãi thêm một chút topping nè! - Ôi 10 điểm luôn Cự Giải ơi! - Sư Tử vỗ tay rôm rả. - Haha tớ sẽ kéo thêm khách cho cậu luôn...Đang cười đùa khá vui vẻ cùng nhau thì có một người khách nghe giọng nom rất khó tính. Sư Tử và Cự Giải không biết cậu ấy tới khi nào, nhưng có lẽ đứng một lúc rồi mới gọi đồ. Sư Tử liếc mắt qua tấm kính... Trời ơi, tưởng gì, Thiên Yết chứ có phải ai đâu! - A! - Cự Giải cũng nhận ra Thiên Yết, Giải phấn khích reo lên. - Cậu này có biệt danh là Sứa, học lớp B trường tiểu học Vút Bay, trước hay qua 5A tìm Sư Tử đi chơi nè! Tớ là Cự Giải, học lớp 5A. Cậu tên thật là gì nhỉ? - Tớ là Thiên Yết, giờ là bạn trai Sư Tử! - Thiên Yết không quên cài cắm thông tin quan trọng trong câu trả lời.- Ôi, bạn trai hả? - Cự Giải hồ hởi vui mừng. - Chúc mừng nhé, hai cậu đẹp đôi quá! - Cự Giải còn được đà quay qua trêu chọc Sư Tử. - Thế mà không thấy khai báo gì khi nãy nha Sư! Haha, có gì hai cậu nhớ mua ủng hộ tớ nhé! Sư Tử ăn sáng xong ở ngay bàn ăn cạnh xe bán của Cự Giải, còn Thiên Yết thì mua phần mang về để đem vào lớp. Sư chào tạm biệt Giải rồi cùng Thiên Yết vào lại trong trường, bởi chỉ còn mười lăm phút nữa là nó phải làm hoa tiêu dẫn khách rồi. Thiên Yết rảo bước cùng Sư Tử, giọng lèm bèm:
- Nói chuyện với Cự Giải vui quá ha! - Ừ, giờ Cự Giải cũng may là đỡ khó khăn hơn! - Sao em không nói với cậu ấy là em đã có bạn trai? - Thiên Yết đứng khựng lại hỏi. - Trước đó em và cậu ấy nói gì vậy?- Hỏi thăm vài câu ấy mà! Giờ Cự Giải đi học lại rồi, cũng may...- Em quan tâm Cự Giải nhỉ? Nhớ hồi đó Cự Giải chuyển đi, em cũng khóc lóc dữ lắm. Gặp lại Cự Giải, em thấy sao? - Thiên Yết, anh giận em hả? - Sư Tử ngoảnh mặt lại, dò la nét biểu cảm trên gương mặt Yết. Yết trả lời:
- Không, chỉ không muốn em gần gũi quá với người cũ thôi! - Người cũ gì chứ, thời trẻ con thôi mà. Em chỉ muốn ủng hộ Cự Giải chút bởi cậu ấy cũng hoàn cảnh khó khăn...- Vậy từ sau anh sẽ đi mua xôi cho em! - Thiên Yết nói. - Em đừng đến quán của Cự Giải trực tiếp nhé! - Ừ được, vậy thì em càng khoẻ! - Sư Tử bất chợt cuống lên. - Thôi em lên phòng giáo viên thay đồ hoa tiêu đây! Không thì thầy sẽ mắng em đó!Sư Tử ba chân bốn cẳng chạy lên phòng bí thư đoàn trường và nhận băng rôn, mũ và lá cờ cầm tay của vị trí hoa tiêu. Thầy cũng đưa nó danh sách các khách mời nó cần hướng dẫn vị trí. Trong danh sách này, nó nhận ra một cái tên rất đỗi quen thuộc - Vũ Song Tử! Danh sách còn ghi rõ là "Ca sĩ Vũ Song Tử - ca khúc Tóc mây và cầu vồng". Ôi, anh Song Tử tới trường Madame Stephanie, vậy mà chị gái nó không thèm nói với nó trước luôn sao? Thật đúng là... Dù chị gái cũng đã đi học Đại học trên Thành phố Hồ Chí Minh rồi, nhưng ít nhất cũng nên nhắn nó một câu chứ? Ca khúc "Tóc mây và cầu vồng" là lead single trong album mới của anh Song Tử. Anh đem tới trình diễn ở trường nó, quả thật hãnh diện! Tuy nhiệm vụ hoa tiêu của Sư Tử đã kết thúc khi dẫn anh Song Tử cùng một guitarist lên sân khấu, nhưng thằng bạn học chung hồi lớp 7 - Bạch Dương, bất ngờ nhảy ra trước mặt nó từ phía cánh gà. Hiện tại Bạch Dương học lớp 11A4, ngay bên cạnh lớp Sư Tử. Bạch Dương đưa cho Sư Tử một cuốn sổ rồi khẩn cầu:
- Này, tao nghe nói chị mày là người yêu anh Song Tử. Mày giúp tao xin chữ ký anh ấy được không? Sư Tử lúc này vẫn còn nhớ câu chuyện bốn năm trước, hai đứa lo trời lo đất chuyện tận thế xảy ra. Nó nhắc lại chuyện này để chọc Bạch Dương:
- Haha, có chữ ký của Song Tử thì mày sẽ được cứu khi Trái Đất tận thế hả? - Tao xin mày! - Mặt mũi Bạch Dương đỏ ửng lên khi bị đào lại "dĩ vãng" không đáng nhớ chút nào. - Đừng nhắc nữa mà! Quê thật chứ! Mà mày vẫn ôn bài kịp, tao đến phục! - Hahaha... Đợt đấy bao nhiêu người ngăn cản tao, nhưng tao vẫn tin mày mới sợ! - Sư Tử càng nhớ lại thì càng vừa buồn cười vừa ngại. Thiên Yết có nhiệm vụ chuẩn bị phòng họp cho thầy cô để sau lễ khai giảng, thầy cô sẽ phổ biến kế hoạch năm. Sau khi xong việc, Thiên Yết cũng chạy ra đúng nơi cánh gà thì bắt gặp Sư Tử và Bạch Dương đang trò chuyện và cười phớ lớ. Cậu đứng ở góc hành lang để nghe cho rõ. - Nói chứ, đợt đó mày làm tao cảm động lắm đấy! Tao vẫn còn giữ túi các loại đá của mày, vì tao hứa là sẽ nói về mày cho người ngoài hành tinh nghe! Tao đã nghĩ, nếu tao chỉ có thể nghĩ về Sư Tử trong tưởng tượng và không bao giờ được trò chuyện với mày nữa, cũng buồn lắm đấy! - Haha, nghe mày kể tao còn tưởng tiểu thuyết lãng mạn nữa. - Con bé ôm bụng cười, nó vẫn nhớ như in khuôn mặt Bạch Dương lúc ra khỏi phòng thi và nhìn lên trời, cậu không thấy một dấu hiệu diệt vong nào cả. - Ai dè chỉ là truyện tiếu lâm hề hước!Thiên Yết bước ra khỏi hành lang, đứng đúng bên cạnh nơi Sư Tử và Bạch Dương đang trêu đùa nhau. Cậu hỏi rất nhanh gọn:
- Cậu làm gì đó Bạch Dương? - À, nhờ Sư Tử xin giúp chữ ký anh Song Tử ấy mà! - OK! - Thiên Yết trả lời không mấy thiện chí. - Tụi tớ sẽ xin rồi tớ đưa lại cậu. Về ngồi hàng ghế của 11A4 đi! - ... - Bạch Dương hơi nhíu mày trước cách ứng xử có phần thiếu thân thiện của Thiên Yết. Tuy nhiên, Dương cũng đồng ý với một thái độ nhẹ nhàng. - Ừ thì về! Làm gì mà nóng nảy thế? Bạch Dương chạy về, xuống cuối hàng lớp 11A4, thì Sư Tử mới hỏi Thiên Yết:
- Anh sao thế? Thằng Bạch Dương có làm gì đâu? - Em không nhớ trước kia em và nó đi ngắm sao băng với nhau à? Em với Bạch Dương cứ toàn nói chuyện hai đứa hứa nhớ nhau nếu tận thế...- Trời ạ! Thì thế nên tụi em mới cười ầm lên đó! Anh không nhớ là anh đã giúp em học nên vừa đủ điểm ở lại lớp A1 à? - Anh nhớ! Nhưng em cũng đừng nói chuyện nhiều với thằng đó! - Thiên Yết hơi nhăn trán để chê bai. - Bạch Dương nó tư duy buồn cười lắm! Em tiếp xúc với nó ít thôi! - Ừ rồi! Anh bình tĩnh đi, không tiếp xúc thì thôi, gì mà căng thẳng chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com