Su Tra Thu Cua Hoa Hong Phap
Khác với những cô gái trẻ ở nơi đây luôn quan tâm đến vẻ bề ngoài, cố gắng che đi những khuyết điểm của bản thân bằng mỹ phẩm, hay phẫu thuật thẩm mỹ nhưng cô thì không. Đối với cô chỉ có học và làm việc dù ngành cô đang tu nghiệp chính là làm ra những loại mỹ phẩm đắt tiền kia nhưng cô lại chẳng có hứng thú với việc đem nó lên trên gương mặt xấu xí của mình. Cô biết cô không có xinh hay nói thô thiển như những lời của hàng xóm, họ hàng nói về cô rằng:
" mày là thứ con hoang, xấu xí, ghê tởm, nhìn mày xấu gì đâu mà đến ma phải chê, quỷ phải hờn... "
Rồi còn bao nhiêu lời cay nghiệt hơn nữa chút lên đầu cô gái tội nghiệp từ khi cô hiểu họ đang nói gì lúc cô 5 tuổi đến năm cô 16 tuổi vì cô được cấp học bổng toàn phần du học nên không còn gặp họ nữa.
Ở nơi mới, tuy là không còn những lời nói cay nghiệt kia không còn nữa . Nhưng xung quanh cô luôn tồn tại những ánh nhìn khinh thường, những ngón tay chỉ trỏ, những cái cười tỏ ý khinh bỉ.
Nhưng chính điều đó khiến cô lao vào học tập hết mình để mình luôn bận rộn và quan trọng hơn, họ phải thừa nhận là dù cô không xinh đẹp nhưng cô có tài năng . Mọi thứ như một thử thách to lớn với một cô gái xấu xí, cô quyết tâm thay đổi sau mối tình đơn phương với vị tiền bối trong trường. Nhưng cô lại bị chính người mình thương yêu sỉ nhục, lăng mạ trước toàn trường. Không một ai hiểu , bênh vực cho cô. Đúng thôi ai lại bênh vực cho một đứa con gái ngoại quốc nhưng điều quan trọng nhất đó là cô không xinh đẹp.
Cô quyết tâm thay đổi con người từ ngoại hình đến tính cách. Cô không còn hoạt động nhóm và rồi bị "lũ bạn" đẩy cho hết trách nhiệm làm từ A đến Z nữa, cô hoạt động một mình và ngành học của cô cũng không quan tâm điều đó lắm. Cô thay đổi vì cô muốn trả lại tất cả nhưng gì " họ " đã đem đến cho Thục Uyên và gia đình cô
Và cũng vì người mẹ và người dì đang đợi cô ở quê nhà Việt Nam thân yêu. Thục Uyên phải nhanh chóng hoàn thành tất cả các chính chỉ để trở về Việt Nam vào ngày sinh nhật lần thứ 21 của cô bên mẹ và dì . Cũng bởi họ bảo họ đã chuẩn bị cho cô một món quà vô cùng đặc biệt. Và cô sau 4 năm kiên trì thực hiện với những lộ trình hoàn thiện bản thân khắc nghiệt cũng có món quà bất ngờ ra mắt họ.
Quên không miêu tả gương mặt của Thục Uyên lúc trước và hoàn cảnh gia đình
Cô ấy có một làn da nâu không đều màu, mái tóc xoăn xúp lơ nhưng là tự nhiên,giống người mẹ chồng trong phim Sống chung với mẹ chồng các bạn ạ. Mắt thì híp tịt như hai hạt thóc mở như không mở. Mũi thấp ,tẹt. Đôi môi thì thâm thâm dù Thục Uyên chưa bao giờ đánh son. Kể thấy thương quá.Người ngoài nhìn vào ai cũng thấy lạ , mẹ của Thục Uyên là một mỹ nhân, và em gái của bà tức dì của cô cũng vô cùng xinh đẹp ấy vậy mà Thục Uyên cô là con cháu của họ lại nhìn như quái vật đặc biệt là một đứa trẻ không cha.
Họ hàng, đặc biệt là ông bà ngoại luôn hắt hủi cô vì chính cô là nguyên nhân cho cả tấn bi kịch đổ lên đầu con gái họ và cả gia đình họ. Trước đây mẹ cô là một tiên nữ trong ngành sản xuất mỹ phẩm. Những mỹ phẩm bà làm ra đều là số lượng có hạn trên toàn thế giới, chất lượng thì khỏi phải nói.
Đặc biệt, bà còn vô cùng xinh đẹp nên ông bà ngoại Thục Uyên vô cùng tự hào về con gái mình. Một ngày nọ, bà ngoại cô không biết nghe ai liền về khuyên mẹ của Thục Uyên- bà Hải Vân đi thi hoa hậu .
Đương nhiên với vẻ đẹp và tài năng thiên bẩm bà trở thành hoa hậu. Nhưng trong thời gian thi khi phải xa gia đình , ở khách sạn bà đã bị cưỡng hiếp không may bà mang thai Thục Uyên nhưng vì quá thương con nên bà quyết không phá.
Người biết nội tình thì ít, còn người ganh tỵ nên nói càn thì nhiều. Có cái gì khủng khiếp hơn lời nói của thiên hạ. Bà Hải Vân bị tước vương miệng do bị cho rằng "ngủ" với ban giám khảo.
Sự ngiệp, bạn bè, người thân xa lánh chỉ có mỗi đứa em gái ,dì Hải Linh kém bà 5 tuổi luôn bên cạnh chăm sóc , an ủi miết mà dì khỏi lấy chồng luôn.
Nói một ít về gia đình thôi nhé bao giờ bí ý tưởng mình kể tiếp nha.
Thục Uyên vừa hoàn thành luận án và bảo vệ thành công sản phẩm mới đánh dấu tên tuổi của một cô gái trẻ người Việt đã được trường đại học hàng đầu tại Hàn Quốc trao bằng kĩ sư công nghệ mỹ phẩm xuất sắc loại ưu mà đến giờ cô là người đầu tiên được loại bằng này.
Vì:
- thứ 1, cô là học sinh ưu tú trẻ tuổi nhất trong lịch sử thành lập trường
- thứ 2 , cô là sinh viên đầu tiên luôn đạt loại A+ trong tất cả các bài kiểm tra của các môn học
- thứ 3, sản phẩm trong luận án của cô do cô một mình sáng chế không copy, lặp lại những khuôn mẫu trước đây. Chất lượng đạt loại siêu cấp không ít công ty nghe tin đã xin hợp tác mua tác quyền để sản xuất số lượng lớn
- cuối cùng là , trong buổi bảo vệ luận án cô dùng 6 thứ tiếng để thuyết phục 16 vị giáo sư đến từ khắp nơi trên thế giới
Đã lấy bằng tốt nghiệp, cô nhanh chóng lên máy bay về Việt Nam bỏ lại sau lưng những cơ hội việc làm lương cao ngất ngưởng.
Nhưng cô không quan tâm , gia đình cô, người mẹ và dì tảo tần nuôi cô ăn học đang ngóng trông cô từng ngày, cùng cô quây quần ngày sinh nhật thứ 21 của mình. Còn cả bao công sức cho kế hoạch trả thù cô tạo dựng trong suốt 4 năm qua.
Thục Uyên về mà không báo trước vì muốn gây cho họ bất ngờ. Và quả thực khi hai đấng mẫu hệ trở về nhà , trong nhà đã có tiếng la thất thanh của ba người phụ nữ hai già , một trẻ có khi đến 10 độ rít- te cũng nên.
Ở ngoài đường , có người hàng xóm nghe thấy không thương tiếc buộc miệng quát
" lũ điên nào đang giờ ngủ trưa la lối om sòm, phá làng phá xóm vừa thôi"
Cả ba người trong nhà sau giây phút quẩy cùng tiếng hét lại chuyển sang màn mít ướt bi ai. Ôi cảm xúc sao giống bàn tay lật cái là xong vậy.
" mẹ con đã về"
" Thục Uyên, con gái xinh đẹp của mẹ, là con sao .... sao con....."
Bà Hải Vân đang ôm trầm cô khóc , nói thì thào
" mẹ...., con lớn rồi và con đã xinh đẹp..."
Dì Hải Linh vội khẽ nhắc nhở :" Thục Uyên. Con là người xinh đẹp nhất trong mắt dì và mẹ con. Trước kia đẹp và bây giờ chỉ đẹp hơn thôi, con hay quên quá khứ kia đi mà vui vé sống hưởng thụ cuộc đời ? "
Trong lòng Thục Uyên thầm nói : " không thể dì ơi, con sẽ không bao giờ quên cái quá khứ kinh hoàng kia , vì nó luôn nhắc nhở con rằng " họ" còn nợ chúng ta một món nợ lớn"Cả ba người ôm trầm nhau, cảnh gia đình hạnh phúc là đây chứ đâu
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com