TruyenHHH.com

Su Cuu Roi

          Thấp thoáng nửa năm trôi qua nhanh chóng, Mifune và Fumi đã chính thức trở thành thành viên trong gia đình. Ngày nào cũng quấn quýt lấy mẹ làm những việc trong xưởng. Nhưng từ đó Akaza và hai đứa con trưởng cũng ít về hơn hẳn, hắn luôn có những cuộc công tác triền miên nhiều ngày, nhiều tuần. Trong 6 tháng mà hai đứa nhỏ về duy nhất 1 lần, Kyoujuro cảm thấy hơi buồn, có Mifune và Fumi ở cạnh bên anh cũng đỡ phần nào

          Do lâu quá không vận động hay sao mà hôm nay mới vung vài đường kiếm Kyoujuro đã thấm mệt. Cơ thể anh dạo này lạ lắm, không còn thể lực tràn trề như ngày xưa, sức lực ngày càng yếu đi trông thấy. Một ngày vài lần Kyoujuro lại bị khó thể, cảm giác như ai đó đang bóp nghẹn lá phổi của anh, bây giờ lại ho ra máu. 

          Akaza ngồi trên tàu lửa cảm nhận được nhịp tim củavợ đang đập một cách kì lạ, nó gấp gáp hơn mọi ngày nhưng giờ hắn ở quá xa nhà,chưa thể về ngay được. Hoàng hôn buông xuống đi sau là một người đàn ông vớimái tóc vàng, trên tay cầm hai chiếc quạt "sắp có trò vui xem rồi"

          Đêm nay những bông hoa tỏa hương nhiều hơn mọi ngày, Kyoujuro thả lỏng cơ thể chìm đắm trong mùi hơn dễ chịu đó. Đột nhiên anh cảm thấy có mùi máu tanh nồng xung quanh phủ, con quỷ nào lại dám mò đến tận đây

          Douma thông thả dạo quanh thị trấn, cũng rất lâu rồi hắn mới bén mảng đến nơi đông người thế này, từ sau 'lần đó' cả hắn và đại nhân Muzan trọng thương nặng, suýt không giữ được mạng nên đã lui về nơi hẻo lánh. A!! Dạo tí đã đến nơi rồi này 

_ Chào phu nhân Soyama – hắn nhảy vụt lên bức tường cao ngồi xuống hỏi

_ Cái gì...

_ Vẫn hạnh phúc nhỉ?

_ Ngươi...Douma đệ nhị sao? Tên khốn, ngươi muốn gì?

_ Mối thù xưa thôi, mạng của ngươi và mạng của hắn

_ Đến đúng lúc lắm, ta cũng cần giết vài con quỷ kiểm tra thể lực nào

          Anh vơ ngay thanh kiếm " Hơi thở của lửa. Thức thứ ba. Viêm Khí Vạn Trượng", Douma vẫn bình thản né sau đường kiếm đầu tiên của đối thủ. Liên tiếp từ thức thứ ba, Viêm trụ tiếp tục " Thức thứ hai. Thăng Viêm Thiên" tuy vậy nhát chém này đã trúng Douma, vết thương gây ra cũng không nhỏ nhưng hắn vẫn giữ khư khư nụ cười giả tạo trên môi

          Chuẩn bị tập trung hơi thể để đánh tiếp thì Kyoujuro lại không thở nổi, chỉ mới dạo đầu thôi mà làm sao thế này. Anh gục xuống bãi cỏ quằn quại ôm ngực, đôi môi khó khăn mấp máy húp từng ngụm khí lớn vào phổi, càng đưa không khí vào phổi anh càng đau. Bên cạnh đó hương hoa còn khiến anh muốn chết ngộp trong mùi hương nồng nặc. 

          Vẫn gượng đứng dậy, anh đẩy các con ra sau lưng. Có anh ở đây đừng hòng có ai chạm đến chúng

_ Ngươi bị như thế mà vẫn muốn bảo vệ chúng à? – Douma ve vẩy quạt hỏi

_ Không phải chuyện của ngươi? Muốn lấy mạng ta thì cứ việc nhưng đụng đến con ta, ta thề ngươi phải hối hận

_ Con ngươi?? Lòng dạ ngươi non nớt thật đấy Kyoujuro

_ Sao chứ?

_ Ngươi vẫn nghĩ mọi thứ là tình cờ thôi sao, những sấp vải bị xé, ngôi nhà sụp xệ, nhưng bông hoa?

_ Ý ngươi là sao hả Douma

_ Giờ tên hai ngươi là Mifune và Fumihito à – hắn nói rồi búng tay một phát

          Hai thằng nhóc như đợi lệnh, rút từ tay áo ra hai thanh kiếm đâm sau lưng Kyoujuro, ghim thẳng vào lá phổi yếu ớt kia

_ C—ái g—ì, hai con làm sao thế, DOUMA NGƯƠI ĐÃ LÀM GÌ CÁC CON TA

_ Bị đâm sau lưng vẫn nói được như vậy, chúng đã bao giờ là con ngươi đâu. Trước khi ngươi chết thì chúng ta kể chuyện một tí nhỉ

_ Ta và Muzan đại nhân đã phải lẩn trốn để hồi phục sức khỏe, từ đêm đấy đại nhân thề sẽ khiến các ngươi phải đau khổ. Trong một lần lang thanh Muzan đã nhìn thấy chúng, Fumihito lúc đấy đang thoi thóp trong vòng tay của anh nó. Trước đấy một hai ngày đã có vài tên buôn người móc mắt nó vì thằng bé lỡ lời với bọn chúng, Mifune không khá hơn là bao, nó bị rút móng, lột da cánh tay trước mặt em nó

_ Ta cá chúng chẳng thể bước qua đêm tuyết hôm đấy đâu nhưng Muzan đại nhân đã có ý định tuyệt vời hơn. Và rồi như những con quỷ khác, hai con ngươi cũng trở thành quỷ, Muzan giao cho chúng tiếp cận và hủy hoại ngươi từ bên trong. Ngươi không nhận ra nhỉ 

_ Không thể nào, ngươi đừng bịa đặt về con ta như thế

_ Bịa đặt sao, nhìn kĩ đi, không phải khi hai đứa ở chung những bông hoa sẽ nở rộ rực rỡ ư?

_ Con..con xin lỗi mẹ ạ. Chúng con không còn sự lựa chọn nào khác, con sợ phải trở về những ngày tháng tồi tệ như trước kia, bọn con..bọn con sợ lắm. 

_ Hì..không sao đâu, các con không sai, thế giới này đã đối xử không tốt với các con, con không hận thù thế giới này là được rồi. Sau cùng thứ giết chết chúng ta là những hận thù bồng bột thôi con à. Còn chuyện này không to tát lắm đâu..khụ..khụ

          Có vẻ Kyoujuro đã đến giới hạn, tay anh không thể rút hai thanh kiếm ra vì nếu làm vậy tình hình chỉ thêm tệ hơn. Mifune và Fumi cứng đơ người, lần đầu mà làm nhiệm vụ này có lẽ hơi quá. Anh nằm xuống thảm cỏ điều chỉnh hơi thở cầm máu, Douma thấy thời tới cũng nhẹ nhàng nhảy muốn, cây quạt bật ra một con dao nhắm thẳng vào đầu Kyoujuro 

          Kết thúc rồi sao!!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com