Stuck In A Coma Mat Ket Trong Hon Me Deku X Kacchan
Chỉ thấy em một lần, tôi ghê tởm.Nhìn gần , em ấy nhợt nhạt như tuyết, tay thì sưng tấy máu, từ cơ thể lan tới băng.Tôi không thích cảnh này .Đặc biệt đó là Deku.Tôi sẽ không còn có thể nhìn thấy em ấy nữa .Nó làm tôi cảm thấy tội lỗi, ân hận vì tất cả những gì tôi đã làm .Cho tôi 1 giây đầu bảng.Khiến tôi cảm thấy chóng mặt.Cảm thấy không ổn.Nếu không phải là tôi, thì điều này sẽ không có xảy ra.Tôi không thể tìm thấy được một lý do để tha thứ cho bản thân mình.Tôi không xứng đáng để được tha thứ.Nếu chúng ta chưa từng gặp nhau, vậy sẽ tốt hơn.Tôi không xứng đáng để được tha thứ.Tôi quay lại nhìn hướng đối diện, điều đó có nghĩa là tôi phải rời đi.Tôi đặt tay vào túi áo ,nhìn xuống đất và lông mày nhăn lại.- "Tạm biệt! Em" Là tất cả những gì tôi nói trước khi rời đi .Không một tiếng động.- "Khi anh biết là ai đã làm việc này, họ sẽ phải trả giá." Tôi bước một bước, vẫn không vẫn không có âm thanh nào vang lên kể cả bước chân tôi.
Tôi nhận thấy có cái gì đó rất lạnh chạm vào cổ tay tôi .Có ai khác ở đây à?Tôi nhanh chóng quay lại và nhìn thấy một cơ thể nhợt nhạt ngồi dậy và vươn tới cổ tay của tôi.- "Đừng đi , đừng bỏ tôi mà Kacchan, "Giọng nói của em ấy có vẻ khác đi đôi chút.- "Đừng đi, đừng đi mà"Em ấy cầu xin tôi giống như là trẻ con .Mắt thì nhắm lại và lắc tay tôi.Chắc có gì khác biệt.Nhưng cho đến khi tôi ngẫng đầu lên nhìn kĩ.Tóc của em ấy đã bạc đi.(TOKYO GHOUL BITCHES) làm thế nào, tóc lại bạc ? Nhưng cái đó không quan trọng.Cái quan trọng là Deku vẫn còn sống.( Đọc đoạn này thấy ảo vl :v)- "DEKU" Tôi hét lên - "C-Cậu còn sống!? " Deku chỉ nhìn về hướng tôi và mỉm cười , mí mắt của hắn đang đến gần, nó khiến anh ta trông lớn hơn học sinh.Em ấy gục đầu trên vai tôi.Tôi dùng cả hai tay giơ tay em ấy lên, khiến em ấy phải đối mặt với tôi.Tôi bắt đầu cọ xát hai ngón tay của tôi dưới cằm em ấy.Mặc dù da hơi lạnh một chút, nhưng đối với tôi nó bây giờ rất đẹp.Tôi nhìn thấy khuôn mặt của em ấy, trông em ấy rất muốn làm điều gì đó.- "Chuyện gì---?"Lời nói của tôi bị dừng lại sau một cảm giác kì lạ trên đôi môi.
Nó đã quá rõ.Tôi đã bị hôn .Và từ từ tôi nhắm mắt, và đáp lại nụ hôn ấy.Mặc dù đôi môi em ấy nứt nẻ, nhưng tôi vẫn thấy chúng rất mềm mại.Khi tôi đang đẩy lưỡi của tôi trong Deku , em ấy bắt đầu ôm cổ tôi và phát ra mùi kỳ lạ .Một mùi kim loại hay thứ gì khác, tôi không biết đó là mùi từ đâu xuất hiện.Tôi đã quyết định bỏ qua mùi và tập trung vào việc tôi đang làm .Tôi chầm chậm mở mắt ra ngay lập tức cảm thấy răng của chúng tôi đang chạm vào nhau ,sau đó chúng tôi đã dừng lại.Tôi quay lại nhìn Deku, người đang thở hổn hển .Tôi cúi đầu nhìn xuống cẳng tay, máu đang lan ra băng .Tôi nhảy ra khỏi giường và đi về phía cửa .- "Cậu đi đâu thế?"Deku hỏi nghiêm túc lo,- "Đừng lo, tao sẽ tìm một bác sĩ để chữa trị vết thương của mày.Deku chỉ gật đầu đáp lại và tôi đóng sầm cửa lại- "Cậu ấy nổi điên rồi ?"Chuyện gì đã xảy ra? " Deku thì thầm với mình nhưng nó đủ lớn để tôi nghe thấy.- "Bệnh viện này rốt cuộc là sao?Dường như họ thậm chí còn không cố gắng hết sức .Fuck họ thậm chí còn không khâu lại vết thương của Deku."Chắc chắn có gì lạ ở đây, tôi đi đến văn phòng phía trước, đưa tay lên gõ cửa. Sau đó tôi hít một hơi thật sâu , đẩy cánh cửa như thể tôi phá cửa vậy.- "Có quái gì xảy ra với bệnh viện này?!!? "Tôi lớn tiếng mắng cô thư ký- "C-Cậu có ý kiến gì thưa cậu?"Thư ký có vẻ rất căng thẳng, nhưng bây giờ không quan trọng.Tôi nhìn xuống, thấy một đống giấy tờ.Có một tờ lòi ra, với chủ đề là WH.WH có vẻ tôi đã gặp ở đâu, nhưng tôi không chắc là nó làm tôi nhớ tới thứ gì .- "Thưa cậu? Cậu không sao chứ?" Tôi nhìn lại cô thư ký.- "Quản lý ở đâu?"Tôi nói với cô ấy với một giọng êm dịu hơn,- " Đi về phía bên trái của cậu sau đó cậu sẽ n-nhìn thấy một cánh cửa bên phải" Thư ký cầm chặt cây bút chì và khuôn mặt của cô trông có vẻ hơi hoảng sợ. Tôi quay đầu đi từ cô ấy và bước xuống sảnh. Tôi quay đầu lại cả hai hướng và nhìn thấy một cánh cửa màu xanh lá cây bên phải của tôi. Chỉ cần nhìn vào cánh cửa làm tôi cảm thấy tức giận. Tôi đã đá cánh cửa nhưng nó đã không mở.- "Tôi đã xem quá nhiều phim hành động," Tôi nói với bản thân mình. Tôi xoay tay nắm cửa và nó mở ra. Không chút do dự tôi bước vào bên trong. Tôi hét lên hết sức cho đến khi tôi nhận thấy không có ai ở đây. - "fuck" Tôi quay lại và nhìn thấy một người đàn ông trong một bộ đồ kỳ lạ màu xanh.- " Ông là quản lý !!?" Tôi chạy trước mặt của hắn và kéo cổ áo - "Cái quái gì !!? Ông có thể bỏ mặt một bệnh nhân bất tỉnh trong một năm mà không chăm sóc !?" Tôi đẩy hắn ra và hắn trở lại bàn làm việc của mình. - "Camera an ninh phòng 027 đâu?')" Tôi đập tay lên bàn , mình hơi cúi xuống - "Tôi xin lỗi nhưng cậu không được phép xem bất kỳ camera an ninh nào cả ."Ông ta khoanh tay và nở một nụ cười tự mãn. Bây giờ tôi đang cực kì khó chịu . Tôi đá phía sau đầu gối của ông ta và ông ngã xuống trên sàn nhà. tôi tiếp tục đá vào trán và bụng. Đá đến khi tỏ ra đau đớn- "Dừng lại đi!?" Với vẻ mặt không hài lòng ,ông ta tìm kiếm xung quanh tôi và bắt đầu mở miệng- "Tôi sẽ cho cậu xem chúng"Ông dừng lại sau một khoảng thời gian nhỏ- "Bây giờ ông có cho tôi xem chúng không hay ông muốn chết ở đây?" - "Như tôi đã nói"- "Tôi sẽ cho cậu xem nó nhưng chỉ với một điều kiện:"
Tôi biết bệnh viện này có điều gì mờ ám. Nó chắc chắn là một cái bẫy. Ông ta có thể sẽ lấy sức mạnh của chúng tôi? - "Sao cũng được , đưa tôi camera " - "Thanh niên thời nay vênh váo quá" - "Tôi sẽ cho cậu xem nếu như cậu FUCK ME"
Tôi nhận thấy có cái gì đó rất lạnh chạm vào cổ tay tôi .Có ai khác ở đây à?Tôi nhanh chóng quay lại và nhìn thấy một cơ thể nhợt nhạt ngồi dậy và vươn tới cổ tay của tôi.- "Đừng đi , đừng bỏ tôi mà Kacchan, "Giọng nói của em ấy có vẻ khác đi đôi chút.- "Đừng đi, đừng đi mà"Em ấy cầu xin tôi giống như là trẻ con .Mắt thì nhắm lại và lắc tay tôi.Chắc có gì khác biệt.Nhưng cho đến khi tôi ngẫng đầu lên nhìn kĩ.Tóc của em ấy đã bạc đi.(TOKYO GHOUL BITCHES) làm thế nào, tóc lại bạc ? Nhưng cái đó không quan trọng.Cái quan trọng là Deku vẫn còn sống.( Đọc đoạn này thấy ảo vl :v)- "DEKU" Tôi hét lên - "C-Cậu còn sống!? " Deku chỉ nhìn về hướng tôi và mỉm cười , mí mắt của hắn đang đến gần, nó khiến anh ta trông lớn hơn học sinh.Em ấy gục đầu trên vai tôi.Tôi dùng cả hai tay giơ tay em ấy lên, khiến em ấy phải đối mặt với tôi.Tôi bắt đầu cọ xát hai ngón tay của tôi dưới cằm em ấy.Mặc dù da hơi lạnh một chút, nhưng đối với tôi nó bây giờ rất đẹp.Tôi nhìn thấy khuôn mặt của em ấy, trông em ấy rất muốn làm điều gì đó.- "Chuyện gì---?"Lời nói của tôi bị dừng lại sau một cảm giác kì lạ trên đôi môi.
Nó đã quá rõ.Tôi đã bị hôn .Và từ từ tôi nhắm mắt, và đáp lại nụ hôn ấy.Mặc dù đôi môi em ấy nứt nẻ, nhưng tôi vẫn thấy chúng rất mềm mại.Khi tôi đang đẩy lưỡi của tôi trong Deku , em ấy bắt đầu ôm cổ tôi và phát ra mùi kỳ lạ .Một mùi kim loại hay thứ gì khác, tôi không biết đó là mùi từ đâu xuất hiện.Tôi đã quyết định bỏ qua mùi và tập trung vào việc tôi đang làm .Tôi chầm chậm mở mắt ra ngay lập tức cảm thấy răng của chúng tôi đang chạm vào nhau ,sau đó chúng tôi đã dừng lại.Tôi quay lại nhìn Deku, người đang thở hổn hển .Tôi cúi đầu nhìn xuống cẳng tay, máu đang lan ra băng .Tôi nhảy ra khỏi giường và đi về phía cửa .- "Cậu đi đâu thế?"Deku hỏi nghiêm túc lo,- "Đừng lo, tao sẽ tìm một bác sĩ để chữa trị vết thương của mày.Deku chỉ gật đầu đáp lại và tôi đóng sầm cửa lại- "Cậu ấy nổi điên rồi ?"Chuyện gì đã xảy ra? " Deku thì thầm với mình nhưng nó đủ lớn để tôi nghe thấy.- "Bệnh viện này rốt cuộc là sao?Dường như họ thậm chí còn không cố gắng hết sức .Fuck họ thậm chí còn không khâu lại vết thương của Deku."Chắc chắn có gì lạ ở đây, tôi đi đến văn phòng phía trước, đưa tay lên gõ cửa. Sau đó tôi hít một hơi thật sâu , đẩy cánh cửa như thể tôi phá cửa vậy.- "Có quái gì xảy ra với bệnh viện này?!!? "Tôi lớn tiếng mắng cô thư ký- "C-Cậu có ý kiến gì thưa cậu?"Thư ký có vẻ rất căng thẳng, nhưng bây giờ không quan trọng.Tôi nhìn xuống, thấy một đống giấy tờ.Có một tờ lòi ra, với chủ đề là WH.WH có vẻ tôi đã gặp ở đâu, nhưng tôi không chắc là nó làm tôi nhớ tới thứ gì .- "Thưa cậu? Cậu không sao chứ?" Tôi nhìn lại cô thư ký.- "Quản lý ở đâu?"Tôi nói với cô ấy với một giọng êm dịu hơn,- " Đi về phía bên trái của cậu sau đó cậu sẽ n-nhìn thấy một cánh cửa bên phải" Thư ký cầm chặt cây bút chì và khuôn mặt của cô trông có vẻ hơi hoảng sợ. Tôi quay đầu đi từ cô ấy và bước xuống sảnh. Tôi quay đầu lại cả hai hướng và nhìn thấy một cánh cửa màu xanh lá cây bên phải của tôi. Chỉ cần nhìn vào cánh cửa làm tôi cảm thấy tức giận. Tôi đã đá cánh cửa nhưng nó đã không mở.- "Tôi đã xem quá nhiều phim hành động," Tôi nói với bản thân mình. Tôi xoay tay nắm cửa và nó mở ra. Không chút do dự tôi bước vào bên trong. Tôi hét lên hết sức cho đến khi tôi nhận thấy không có ai ở đây. - "fuck" Tôi quay lại và nhìn thấy một người đàn ông trong một bộ đồ kỳ lạ màu xanh.- " Ông là quản lý !!?" Tôi chạy trước mặt của hắn và kéo cổ áo - "Cái quái gì !!? Ông có thể bỏ mặt một bệnh nhân bất tỉnh trong một năm mà không chăm sóc !?" Tôi đẩy hắn ra và hắn trở lại bàn làm việc của mình. - "Camera an ninh phòng 027 đâu?')" Tôi đập tay lên bàn , mình hơi cúi xuống - "Tôi xin lỗi nhưng cậu không được phép xem bất kỳ camera an ninh nào cả ."Ông ta khoanh tay và nở một nụ cười tự mãn. Bây giờ tôi đang cực kì khó chịu . Tôi đá phía sau đầu gối của ông ta và ông ngã xuống trên sàn nhà. tôi tiếp tục đá vào trán và bụng. Đá đến khi tỏ ra đau đớn- "Dừng lại đi!?" Với vẻ mặt không hài lòng ,ông ta tìm kiếm xung quanh tôi và bắt đầu mở miệng- "Tôi sẽ cho cậu xem chúng"Ông dừng lại sau một khoảng thời gian nhỏ- "Bây giờ ông có cho tôi xem chúng không hay ông muốn chết ở đây?" - "Như tôi đã nói"- "Tôi sẽ cho cậu xem nó nhưng chỉ với một điều kiện:"
Tôi biết bệnh viện này có điều gì mờ ám. Nó chắc chắn là một cái bẫy. Ông ta có thể sẽ lấy sức mạnh của chúng tôi? - "Sao cũng được , đưa tôi camera " - "Thanh niên thời nay vênh váo quá" - "Tôi sẽ cho cậu xem nếu như cậu FUCK ME"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com