TruyenHHH.com

Stardust Project - Tôi Trở Thành Thành Viên Trẻ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Idol Nam

Chương 92: Tầm quan trọng của lời bài hát

MoonDaeiswatchingu

"Bài hát dành tặng Fan?"

Tại ký túc xá của Stardust.

Đến tận tối muộn chúng tôi mới rời khỏi phòng tập, tôi rốt cuộc cũng có thể đề cập tới chủ đề này khi chúng tôi tụ tập ăn nhẹ bữa khuya.

Kang Si Woo ngước lên sau khi múc một muỗng cơm chiên kim chi: "Ý em là chúng ta sẽ phát hành một đĩa đơn trước, rồi mới phát hành mini album thứ 2?"

"Vâng, em được Giám đốc thông qua rồi ạ."

"Em đang nói gì vậy?"

Thỏa thuận này được chấp thuận bằng việc xuất hiện trong bộ phim truyền hình.

Doubles không hề thấy khó chịu, họ nói rằng chúng tôi có khả năng tự sản xuất âm nhạc nên không có lý do gì để phản đối cả.

Điều đáng ngạc nhiên là họ đồng ý một cách dễ dàng.

Vì vậy, trước khi nhận được sự cho phép từ team A&R, tôi nghĩ mình nên thảo luận với các thành viên trước.

Tôi quay lại nhìn các anh, giải thích từ tốn: "Xem xét lịch trình tuần này có vẻ mọi người sẽ bận rộn trong một thời gian, tuy nhiên vẫn có một chút thời giờ để nghỉ xả hơi. Em nghĩ sẽ ổn nếu em tận dụng nó cho bài hát này."

Thành thật, lịch trình khá dày đặc để có thể làm thêm bất cứ việc gì khác.

Tuy nhiên, tôi cảm thấy đáng để thử sức nếu tôi chuẩn bị nhanh chóng vì thời gian quảng bá album đầu tiên sắp kết thúc rồi.

"Có rất nhiều bài hát tặng riêng cho Fan được phát hành trong album đầu tay, em không nghĩ chuyện này còn sớm đâu."

"Bài hát dành riêng cho Fan... Ý tưởng tốt mà."

"Anh nghĩ cũng ổn."

Leader Kang Si Woo và anh cả Ha Jun Seo lập tức tỏ vẻ đồng ý. Đây là chuyện mà ai cũng muốn làm ít nhất một lần.

Seo Yi An cũng gật đầu liên tục, anh mở miệng: "Anh cũng vậy... Anh rất thích."

"Không có lý do để từ chối."

Vậy cả nhóm đều nhất trí...

"Bài hát thì sao?"

À, ừm...

Haiz-

Mắt tôi hướng về Cha Seong Bin.

Tôi xấu hổ khi phải thể hiện điều đó, nhưng khi nhắc tới chuyện sáng tác, người mà tôi thấy tự hào nhất hơn bất kỳ ai khác là anh cả của nhóm.

Cha Seong Bin, người đọc được ý nghĩ ánh lên trong đôi mắt tôi, anh bật cười: "Anh?"

Cha Seong Bin vừa cười đắc ý vừa vươn vai. Tiếp theo, anh lấy điện thoại ra khỏi túi, lập tức tìm kiếm: "Thực ra, không phải anh không có beat nào..."

"Đã chuẩn bị trước sao?"

"Hyung có phải thiên tài không?" Seo Ha Im giật mình quay sang nhìn anh.

"Có khoảng 3 hoặc 4 bản demo...?"

Không phải một hay hai mà là ba hoặc bốn.

Không phải là giai điệu rải rác mà là tác phẩm đã hoàn thiện, chỉ cần trau chuốt thêm một chút là có thể phát hành dưới dạng bài hát chính thức.

Bất cứ khi nào tôi chọc vào cơ thể anh chàng này sẽ có bài hát mới chảy ra, anh ấy nằm ngoài trí tưởng tượng của tôi rất nhiều.

"Đây~"

"Tuyệt vời, thật đấy."

Khi các thành viên cảm thán, Cha Seong Bin cười toe toét, anh tiếp tục bổ sung: "Anh có một bài hát có bầu không khí phù hợp với bài hát dành tặng Fan. Hai bài còn lại được viết với ý tưởng là nhạc Hip-hop và dance."

"Em có thể nghe qua không?"

"Okay, okay."

Cha Seong Bin soạn bài hát với âm thanh lạ tai.

Anh nhấn vào danh sách phát được lưu với tên 'List bài hát của Stardust'.

Và.

Ngay từ đầu, một bài hát với giai điệu tươi sáng đã lọt vào tai tôi.

Bản demo tạm thời do chính Cha Seong Bin biên soạn.

Tự do feeling cảm nhận nó
Cảm giác đang bay lượn

Tôi vô thức chồm về phía trước như bị ma ám. Bản năng xuất hiện mỗi khi tôi muốn lắng nghe gì đó thật kỹ.

Giai điệu dễ chịu vang lên cùng với ca từ ngọt ngào khiến người ta khó mà tin được chính Cha Seong Bin đã viết chúng.

Em biết mà
Cảm giác đập mạnh này là vì phấn khích
Tôi theo em trong vô thức
Những dấu chân chúng ta thêu dệt
Thành một câu thơ trữ tình nhất

Cảm giác ngưỡng mộ tự nhiên ập đến.

"Hay nhỉ?"

"Wow, thực sự rất hay phải không?"

Giai điệu đơn giản nhưng bắt tai, gây nghiện. Dấu ấn độc đáo bằng hợp âm ăn tiền của Cha Seong Bin in đậm trong từng nốt nhạc.

Nhịp điệu thời thượng nhưng còn nét nên thơ. Rất hợp với phong cách tươi sáng xen lẫn ấm áp.

Một lần nữa, tôi nhận ra tài năng của anh chàng này rộng lớn đến mức nào, và điều đó khiến tôi há hốc mồm.

'Cha Seong Bin thực sự là thiên tài?'

"Anh sáng tác một mình? Không, anh sáng tác khi nào cơ chứ?"

"Em sẽ hỏi lại một lần nữa. Hyung!! Anh có phải thiên tài không?" Seo Ha Im cũng rất choáng ngợp về kỹ năng sáng tác xuất sắc của Cha Seong Bin.

"Không, sao anh có thể tạo ra nhịp điệu như thế này được? Nghiêm túc đấy, em nghĩ chúng ta có thể phát hành bài hát này ngay lập tức?"

"Hmm. Chà, không tệ đúng không..."

Anh trai này có vẻ là người yếu đuối trước những lời khen? Cha Seong Bin xấu hổ một cách bất thường, anh hắng giọng: "Lời bài hát chưa được trau chuốt, và nếu mấy đứa định sử dụng nó như một bài hát tặng Fan, chúng ta cần chỉnh sửa thêm một chút."

Lời bài hát gốc không được tạo ra với ý tưởng là bài hát dành cho Fan mà chỉ là câu ngân nga vu vơ xuất hiện trong khi sáng tác.

Theo tiêu chuẩn của anh, chỉ xét phần beat thì đã hoàn mỹ rồi, nhưng nếu muốn phát hành chính thức, cần nghiêm túc biên soạn lại.

Jin Se Hyun vội vàng giơ tay bởi câu nói của Cha Seong Bin: "Em cũng có thể giúp đỡ."

Khi thời gian eo hẹp, tôi cảm thấy mọi người nên chia sẻ công việc với nhau.

Tôi gật đầu, ám thị: "Theo những gì em biết, Se Hyun huyng, biết cách sử dụng phần mềm chỉnh nhạc."

"Ồ~ Em nói rằng cậu ấy từng biên khúc phải không? Vậy thì hãy cùng nhau làm nhé."

"Cứ để đó cho em." Jin Se Hyun là người chịu trách nhiệm sắp xếp 'Đường đến trường' trong thời gian còn làm thí sinh.

Tôi có tự tin với anh ấy vì từng trải nghiệm sự tin cậy đó một lần với tư cách là thành viên trong nhóm.

Nếu là sự kết hợp của cả hai... Không còn gì phải lo lắng với phần âm thanh của bài hát nữa.

Ha Jun Seo gật đầu, bày tỏ sự ngưỡng mộ ngắn gọn: "Ý kiến cá nhân của anh, anh nghĩ chúng ta có thể làm được nếu đủ thời gian, phải không?"

"Cảm giác ổn hơn nhiều nhỉ?"

Người ta nói rằng 'lời khen làm cho cá voi nhảy múa' và chắc chắn điều này cũng sẽ khiến Cha Seong Bin nhảy múa.

Cha Seong Bin ậm ừ, ngẩng đầu lên.

Từ bố cục đến sắp xếp, khung sườn đã được thiết lập sẵn. Còn lại một điều quan trọng cuối cùng.

"Được rồi, công việc cuối cùng. Ai muốn viết lời bài hát?"

Với câu hỏi đó, Cha Seong Bin quay lại nhìn tôi.

Đôi mắt nặng nề này là cái quái gì vậy? Cha Seong Bin mỉm cười, đề cử: "Em có muốn viết lời bài hát không?"

"Em?" Tôi hỏi lại, chỉ vào mình.

Kang Si Woo gật đầu, trả lời thay Cha Seong Bin: "Chính em đã lên ý tưởng sáng tác bài hát tặng Fan, vì vậy em thử viết nhé. Seo Han cũng từng tham gia viết lời cho Yoo Young."

Mặc dù tôi có tham gia viết lời cho Yoo Young (Spacewalk) nhưng tôi đóng góp vai trò rất nhỏ.

Nếu phải thừa nhận một cách khiêm tốn, nhiều nhất tôi cũng chỉ đề ra ý tưởng mà thôi.

Hơn nữa, trở thành người viết lời duy nhất trong bài hát tặng Fan là công việc có áp lực nặng nề đối với tôi.

Tôi không biết các hyung trong rapper line có cảm thấy như tôi hay không, nhưng tôi không thể một mình gánh nổi trách nhiệm lớn lao này được...

Tôi gãi đầu, lưỡng lự: "Em không giỏi viết lời bài hát."

"Anh sẽ giúp."

"Khi em tuyên bố muốn viết một bài hát dành cho Fan của chúng ta, có lẽ em đã có sẵn lời bài hát trong đầu rồi."

Các thành viên đã tin tưởng tôi, bảo tôi đừng do dự.

Tôi thực sự không muốn từ chối chuyện này.

"Em sẽ viết nó một cách vui vẻ."

***

Một tuần sau.

Khi hoàn thành xong lịch trình trong tuần thứ 2, cả nhóm nhận thêm chiếc cúp tiếp theo.

Buổi fansign kết thúc thành công tốt đẹp, tất cả lịch trình radio cũng được hoàn thành viên mãn.

Trong khi chúng tôi bận rộn với lịch trình của bản thân, mọi người đều dành ra thời gian để cùng nhau sáng tác bài hát tặng Fan.

Cha Seong Bin và Jin Se Hyun khoe rằng cả hai có thể hoàn thành việc sáng tác, biên khúc chỉ trong một tuần...

"Thật ạ."

"Wow, quả là thiên tài mà."

Cả hai tạo ra một sản phẩm hoàn thiện thực sự tuyệt vời.

Ngay cả Seo Yi An sau khi nghe xong nhạc không lời của bản demo, anh ấy phấn khích đến mức bị sốc: "Sao... Một bài hát như thế này..."

Đoạn hook gây nghiện dã man đập thẳng vào tai anh. Anh thực sự rất thích giai điệu tràn đầy hy vọng mang phong cách tươi sáng.

"Giống hệt bài hát tặng riêng cho Fan của chúng ta vậy."

"Em có cảm nhận được điều đó khi nghe không?"

"Có."

Tâm trạng được kể trong bài hát cực kỳ phù hợp với tâm lý của Fan và nó cũng làm nổi bật màu sắc độc đáo của Stardust.

'Tuyệt vời....'

Seo Yi An không ngừng bày tỏ sự tán thưởng, anh giơ ngón tay cái lên khẳng định.

Tôi phải đến thăm team A&R để nhận được sự đồng ý của họ trước khi bắt đầu thu âm, nhưng nếu những người đó có tai, họ không thể từ chối một bài hát có chất lượng tốt tầm này.

Chỉ mới qua vài tháng kể từ ngày anh ấy tham gia các lớp đào tạo kỹ năng sáng tác một cách toàn diện nhưng Cha Seong Bin đang tiến bộ với tốc độ chóng mặt.

Đôi mắt của Seo Yi An sáng lấp lánh, anh cẩn thận mở miệng: "Seong Bin, anh không định đảm nhận luôn những ca khúc chủ đề của chúng ta trong tương lai sao...?"

"Ôi trời, mọi người phấn khích quá rồi~"

"Không thể sao. Cả hai đều có tài năng đáng gờm mà..."

Họ là những thành viên tuyệt vời đến mức anh ghen tị với họ.

Anh thực sự cảm thấy may mắn khi được đồng hành cùng những đồng đội này.

'Anh ấy nói đây là bài hát dành tặng Fan nhưng tôi lại rất cảm động?'

Seo Yi An nghĩ thế, anh quay đầu lại: "A."

Ở đây, còn có một thành viên tuyệt vời khác. Người em đáng tin cậy nhất và là em út của bọn anh, người luôn làm tốt bất cứ điều gì được yêu cầu.

Chắc hẳn phải có lý do, các thành viên trong nhóm mới tin tưởng giao cho Seo Han viết lời bài hát.

Em ấy nhảy giỏi, biểu diễn tốt. Là người cầu toàn trong nhiều lĩnh vực, đến mức có thể đảm nhận vai trò Main Vocal trong Stardust Project.

Cả nhóm đều thầm tự hào rằng không phải Seo Han vô cớ trở thành Center của bọn anh.

"Seo Han đã viết xong lời bài hát chưa?"

"Vâng... Em nghĩ kết quả không tệ."

"Ồ~ Đúng như dự đoán, Do Seo Han~ Anh có nên mong chờ nhiều hơn không?"

Vào thời điểm sáng tác Spacewalk, Seo Han là người đầu tiên hình thành nên định hướng cho concept của bài hát.

Anh khá bất ngờ trước bài phân tích về toàn cảnh của bài hát của Seo Han, thực sự rất hay, hệt như em ấy đã mường tượng ra bức tranh tổng thể rồi.

Nếu lời bài hát lần này cũng được viết bởi một đứa trẻ như vậy, anh đoán sẽ rất xuất sắc. Cha Seong Bin cười: "Đúng chứ?"

"Đúng." Seo Yi An lắng tai nghe, dán mắt vào lời bài hát.

Và.

"Anh sẽ hát thử." Cha Seong Bin bắt đầu ngân nga lời bài hát khớp với nhạc.

Nếu anh là vũ trụ, em sẽ là hạt bụi vây quanh anh
Em là hạt bụi duy nhất tồn tại trong vũ trụ rộng lớn này
Dust dust We are Stardust
Dust dust We are Stardust

Cha Seong Bin gật đầu, ghi nhớ lời bài hát. Nhãn cầu của anh hơi trợn ngược.

"Hmm. Chính là nó."

"Wow, lời bài hát thực sự hay."

Những phản ứng giống như phản xạ đến từ mọi hướng. Seo Yi An cũng trả lời với giọng chần chừ: "Ừm... Tốt."

Có tốt thật không?

Đã lâu rồi tôi mới có cảm giác bị đánh giá kỹ năng giống hệt thời còn làm thí sinh trong Dự án.

Seo Han nhìn chằm chằm các anh. Tất cả đều nói tốt, nhưng phản ứng như máy móc.

Cảm giác rất không ổn.

"Nếu anh là vũ trụ, em sẽ là hạt bụi vây quanh anh..."

"Thế nào?"

"Nhưng, Seo Han."

Ực-

Seo Han nuốt nước bọt, vểnh tai lên: "Vâng...?"

Kang Si Woo đang đọc kỹ lời bài hát đặt trên sàn phòng tập, cẩn thận mở lời.

Kang Si Woo trầm ngâm suy nghĩ về lời bài hát một lúc.

Nếu anh là vũ trụ, cũng không tệ lắm.

Nhưng.

"Bây giờ em đang biến Dusty thành hạt bụi đấy à..."

"...!"

"Dạ?"

Đôi mắt của Seo Han mở to. Chắc do quá xấu hổ, tôi xua tay rồi đứng dậy.

"Ý của em không phải như vậy."

Dusty có nghĩa là bụi, nên tôi mới viết như thế mà.

Lời bài hát sau đó cũng có ý nghĩa tương tự.

"Em là hạt bụi duy nhất tồn tại trong vũ trụ rộng lớn này... Ahahahaha."

Khụ.

Kang Si Woo cuối cùng không thể kìm được, anh bật cười lớn. Mí mắt của Seo Yi An cũng bắt đầu rung lên.

'Em ấy đang bị mắc kẹt trong đống bụi!'

Kang Si Woo tung ra vài cú đánh nhẹ, cuối cùng là một cú đá thấp.

Một người khác tiếp tục.

Jin Se Hyun nghiêm túc giơ tay: "Anh biết một chút tiếng Anh. Anh có thể phát biểu ý kiến của mình không?"

"Vâng?"

Lời bài hát tạm ổn, nhưng điều Jin Se Hyun chỉ ra là phần điệp khúc thú vị.

Phần được lặp lại hai lần.

Dust dust We are Stardust
Dust dust We are Stardust

"Nếu anh dịch theo nghĩa đen thì câu đó có nghĩa là bụi, bụi, chúng tôi là ngôi sao bụi."

Chỉ với một câu đó, Seo Yi An không thể kiềm chế được nữa, anh gục xuống.

Bụi, bụi, chúng tôi là ngôi sao bụi....

"Phù..."

"Ahahahahaha! Akakakakakaka!"

Cuối cùng, Main Vocal bắt đầu ngân nga bài hát lần nữa.

"Bụi, bụi, chúng tôi là ngôi sao bụi."

Có ai viết lời bài hát mà tận dụng tên nhóm tốt đến thế không? Trong khi hai anh em ôm bụng cười thì mặt Seo Han đỏ ửng lên.

Khi tôi viết, tôi cố gắng tạo vần với những cái tên có liên quan...

Kỹ năng tiếng Anh của tôi có phần thiếu sót.

Bụi, bụi, ngôi sao bụi.

'Huỷ diệt đi.'

Seo Han bật dậy khỏi chỗ ngồi với vẻ mặt kiên quyết.

"...!"

Và.

Rẹt-

Tôi xé lời bài hát.

Cha Seong Bin sợ hãi hét lớn: "Này, sao em lại xé nó?"

"Hãy coi như thứ này chưa từng tồn tại trên thế giới này."

"Không, đây là một phần của hậu trường tạo ra bài hát dành tặng Fan! Mấy đứa, mau chụp lại bằng chứng!"

Những người điên cuồng với việc quay phim.

Khi Cha Seong Bin vội vàng nhặt lời bài hát bị rách, anh làm ầm lên, Seo Han suy nghĩ cực kỳ nghiêm túc: "Em có nên ăn nó không?"

"...!"

"Ngay cả ăn cũng phải quay vào video hậu trường~ Ahhh!"

Cuối cùng, Cha Seong Bin đang vùng vẫy bị cú húc đầu của Seo Han đẩy lùi.

Cha Seong Bin cười như sắp bị đứt hơi, vẫn trong tư thế lộn ngược: "Puhahaha!"

"Em rất xấu hổ, xin mọi người hãy xóa sạch ký ức đi. Em sẽ viết lại cái mới."

"Làm ơn, làm giống như lúc em viết Yoo Young ý."

"Em có rất nhiều điều muốn nói, nhưng em không thể sắp xếp được."

Kỹ năng viết lời bài hát của em ấy không tệ đến thế. Seo Han đập đầu xuống sàn với khuôn mặt đỏ bừng. Cha Seong Bin cảm thấy cảnh tượng đó rất dễ thương, anh ngừng cười, gật đầu.

Được rồi, anh sẽ giúp em.

"Suỵt, anh cần lưu lại cái này trước~"

Cha Seong Bin, người bật cười với bụi, bụi và ngôi sao bụi, đã nhặt 'Lời bài hát' lên ghi âm lại.

Đúng như lời hứa sẽ giúp đỡ, anh tiếp tục góp ý nghiêm túc về lời bài hát: "Anh nghĩ do em quá tập trung vào từ 'Dust'. Nếu đi theo hướng khác một chút sẽ tốt hơn."

Vì anh ấy là nhà soạn nhạc chính, sự hiểu biết của anh ấy về bài hát lẫn cách giải thích chắc chắn sẽ khiến các thành viên khác choáng ngợp.

"Vậy còn Tinh Vân thì sao?"

Hỗn hợp của bụi nhiều màu xinh đẹp trong vũ trụ tối tăm. Đôi mắt Seo Han lấp lánh bởi gợi ý của Cha Seong Bin.

"Wow, anh thật sự là thiên tài nhỉ?"

"Không tệ?"

"Em hiểu rồi. Em hiểu rồi."

Seo Han lấy mảnh giấy mới, vội vàng viết nguệch ngoạc.

"Tinh Vân, Tinh Vân. Memo..."

Khoảnh khắc đó.

Jin Se Hyun lặng lẽ ném một quả bom.

"Tinh Vân không phải cũng là bụi ngoài không gian sao?... Tôi đi đây."

Không phải như vậy mà!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com