TruyenHHH.com

Stardust Project - Tôi Trở Thành Thành Viên Trẻ Tuổi Nhất Nhóm Nhạc Idol Nam

Chương 35: Giao dịch

MoonDaeiswatchingu

"Ồ, về nhà tôi sẽ xem cái này."

Han Yu Young - nhân viên văn phòng - đang chờ đợi từng giây để xem video.

Cô quá bận rộn cho việc suy nghĩ đến mức đầu óc trở nên hỗn loạn.

Nhanh chân lên!

Hôm nay sau khi kết thúc công việc sớm, trên đường về nhà Han Yu Young đã kiểm tra xem có gì mới để coi không và thấy video concept được đăng tải.

"Ui, tôi phải xem, phải xem ngay lập tức!"

Tất cả đều là video ngắn, mỗi video tầm 1 phút, mỗi thực tập sinh tự nghĩ ra ý tưởng, quay phim theo concept họ cho là điểm mạnh của bản thân. Sau khi xem xong, người hâm mộ thực hiện nhiệm vụ quan trọng là chọn bài hát phù hợp cho thực tập sinh họ push.

Danh sách bài hát đã được đăng trên trang chủ Stardust. Hạn chót là đến 6 sáng mai, nên cô phải nhanh tay lên.

Tất nhiên, trước khi xem video của Seo Han, trong khi di chuyển về nhà, cô đã nghe qua toàn bộ các bài hát có trong danh sách vòng đánh giá thứ 3.

Trong đó có một bài hát có giai điệu sôi nổi và rất là dễ thương, cô đang định nhắm đến nó bình chọn cho Seo Han mà không cần suy xét gì thêm.

Tên bài hát có phải là 'Touch' không?

Dù thế nào đi nữa, mong muốn của Han Yu Young là được xem Seo Han diễn concept dễ thương ít nhất một lần trên sân khấu.

"Tôi đoán cậu ấy sẽ nghĩ ra concept dễ thương..."

Chắc chắn Seo Han biết cậu ấy giỏi gì. Cậu là nghệ sĩ hiểu biểu hiện bản thân hơn bất cứ ai.

Han Yu Young gật đầu, phát video.

Ngay lập tức, Seo Han mặc áo sơ mi trắng xuất hiện, cúi đầu chào.

Có lẽ cậu chỉ mới làm quen với ống kính máy quay nhưng Seo Han cười rất tự nhiên.

Tuy nhiên.

"Xin chào, tôi là Do Seo Han. Cảm ơn bạn đã xem video concept của tôi. Concept hôm nay của tôi là... Sexy."

"Ơ?"

Trong lúc cấp bách, cô đặt mạnh cốc cafe xuống bàn, và suýt đổ hết cafe ra ngoài.

Một khái niệm chưa từng được thể hiện.

Mặc dù Danomove rất khó nhưng Seo Han đã trình diễn quá hoàn hảo rồi, sự hoàn hảo đó được công chứng bằng số điểm tuyệt đối ở vòng đầu rồi nên... Chuyện gì xảy ra với bài hát này vậy, đổi sang concept sexy á???

Han Yu Young ôm trái tim đang đập dồn dập, tập trung sự chú ý vào video.

"Hừm... Vì cậu mới lớn thêm một tuổi nên gợi cảm hơn hả?"

'Waah, nếu Hamster thiên tài của bọn chị cũng giỏi cái này nữa thì sao?'

Đương nhiên, cô không thể vứt bỏ Seo Han dễ dàng như những idol trước đây.

Concept dễ thương cũng tốt, nhưng em ý nói em thích quyến rũ hơn!!!!

"Chị cũng thích những chàng trai nóng bỏng."

Và như thể đáp lại kỳ vọng của fan hâm mộ, chuột hamster thiên tài nhảy múa xoay vòng vòng trước máy quay theo đúng nghĩa đen.

"Không, đợi đã, sao lại rẩy nước?"

Chú hamster trông như chuột vừa tắm vừa nhảy múa dưới màn mưa, màn trình diễn ngoạn mục kết thúc khi cái chai cạn sạch nước.

PD cũng ghi lại hoàn hảo khoảnh khắc ánh mắt Seo Han né tránh ống kính chỉ trong 1 giây, như thể Seo Han cũng thấy xấu hổ vì bản thân làm nó.

"..."

Han Yu Young ngơ ngác nhìn chằm chằm video, hệt như bị tạt thẳng nước vào mặt thông qua màn hình.

Chuyện gì vừa xảy ra?

Cô cố kìm lại vì sợ tiết lộ mình đang cực kỳ hưng phấn tới thái quá. Nhưng mắt cô tự động tìm vào trang chủ mà cô chưa từng xem trước đây. Tất cả mọi người đều nháo nhào cả lên.

- Anh ấy vô cùng tự tin giới thiệu đây là concept sexy... Vậy... sexy ở khúc nào?
ㄴSeo Han tạt nước, thử mọi cách để trông sexy nhưng cuối cùng lại như bé mèo bị ướt.
ㄴ ...Hamster tắm rửa?

- Như chuột tắm mưa
ㄴ Lmao giống hệt 100%
ㄴ Cậu ý cố gắng hết sức có thể rồi
ㄴ Bé ve của mọi người đấy

- Không, con nên nghe lời mọi người. Khái niệm gợi cảm của con tui có chút... lệch lạc.
ㄴ Hy vọng anh chuột không bị cảm
ㄴ Ốm >>>> Quyến rũ
ㄴ Thật là, haiz

- Em nói cái gì vậy nhóc? Có ai xem video chưa, có thấy nó sexy như tôi không?
ㄴ Chủ thớt nên đi khám lại mắt
ㄴ Bà xem với tốc độ x2 chưa?
ㄴ Nhìn mấy nhỏ ở đây diễn kịch nè kkkkk

- Ha, hễ nhớ tới đoạn con tui chơi nước một mình vì nghĩ rằng nước làm ẻm sexy là tui lại muốn cắn má ẻm quá.
ㄴ Cắn internet kkkkk
ㄴ Sao lại nỡ cắn bé thế?
ㄴ Cứu cứu Hamster

- Seo Han, không sao đâu, anh dễ thương lắm.
ㄴ Vâng. Chỉ cần dễ thương là được
ㄴ Các bạn vào xem video hậu trường đi. Tất cả mọi người phải biết đứa trẻ này quý giá đến mức nào

"Chuyện hậu trường?"

YouTube phát video tiếp theo căn cứ theo thuật toán.

Video hậu trường của buổi chụp hình concept được phát ngay sau video concept của Seo Han.

"Hả?"

Han Yu Young điều chỉnh tư thế nghiêm túc hơn mà không hề nhận ra.

Cảnh quay của Seo Han xuất hiện mở đầu video hậu trường. Đó là cảnh Seo Han vung chai nước và cận cảnh khuôn mặt bất ngờ của Seo Ha Im.

Cha Seong Bin lang thang quanh studio cùng chiếc micro, phỏng vấn bất cứ ai gặp được trong chuyến đi.

Đối tượng đầu tiên là Seo Ha Im.

"À, vừa mới có một buổi chụp ảnh rất thú vị đấy, Seo Ha Im, bạn nghĩ sao về phần trình diễn của Seo Han?"

"Nó rất dễ thương!"

"Dễ thương ư? Seo Han giới thiệu qua đã chọn sexy làm concept mà."

"Seo Han vẫn luôn dễ thương dù là phong cách nào."

Giọng nói của Seo Ha Im khi kết luận thực sự rất chân thành.

"Một cậu nhóc dễ thương xem cậu nhóc khác dễ thương và khen cậu nhóc đó dễ thương."

Han Yu Young che miệng vừa nhớ lại lần kết hợp nhóm gần nhất. The Avengers lẽ ra có thể ra mắt ngay với đội hình đó, nhưng nhân vật phản diện Lee Jun Hyuk đập tan mọi thứ.

Trong khi hồi tưởng quá khứ, màn hình hiển thị chú chuột ướt át.

Lần này, micro của Cha Seong Bin đưa về phía Seo Han.

"Wow, đến đúng lúc lắm. Quý ông Seo Han."

"Khịt, khịt. Vâng?"

Seo Han hơi lắc đầu nhẹ như thể nước làm tắt mũi, ngay khi thấy camera, cậu mỉm cười, vẫy tay chào.

Cha Seong Bin quàng tay qua vai Seo Han, đưa micro cho cậu ấy.

"Video bạn vừa quay ấy, lý do bạn chọn nước cho concept gợi cảm là gì?"

Câu hỏi hay.

Cô cũng không biết lý do tại sao Seo Han lại chọn tắm nước khoáng và cô nghĩ mình có thể mất ngủ vì không hiểu nguyên nhân do đâu.

"Thật ra cũng có gì to tát cả... Tôi đang uống nước trong phòng tập và để ý mình trong gương."

"Có phải bạn đột nhiên có linh cảm rằng đổ nước lên đầu sẽ làm bạn rất gợi cảm không?"

"Có một chút?"

"Bạn có hài lòng với bản thân không?"

"Có một chút...?"

Biểu hiện ngại ngùng đó là sao?

Cậu ấy lấy tự tin từ đâu mà dám nghĩ cậu quyến rũ hả?

"Aizz. Chít tịt, dễ thương quá." Han Yu Young vừa ấn vào thái dương vừa lẩm bẩm.

Từ video concept, thậm chí đến cả video hậu trường. Vì sao sinh vật dễ thương này lại suy nghĩ nhất quán như thế chứ.

"Ha..."

Sau khi xem xong tất cả video, Han Yu Young rốt cuộc cũng quyết định.

Cô không do dự dù chỉ một khắc.

"Hãy diễn trên sân khấu dễ thương đi, Seo Han."

***

Cùng lúc đó.

Seo Han đang ngồi cạnh Kang Si Woo trong văn phòng trống.

Bên cạnh cậu là Lee Do Kyung, một vị khách không mời mà đến, thật sự đến chẳng đúng lúc gì cả.

"..."

Sự xuất hiện làm bầu không khí trở nên khó xử.

Vẫn còn một người chưa đến, người cũng khiến Kang Si Woo cảm thấy không thoải mái không kém - Phóng viên Lee Do Yeon đến từ YCN.

Nhưng anh không thể từ chối lời đề nghị của Seo Han.

Lời đề nghị là hãy lập ra thoả thuận với người biết bí mật của anh. Bằng điều khoản hợp đồng có lợi cho bản thân anh nhất.

'Làm sao có thể từ chối đề nghị hấp dẫn thế này được?'

Kang Si Woo không tin Seo Han 100%.

Tuy nhiên, anh có thể khẳng định.

Do Seo Han không phải cậu nhóc 17 tuổi bình thường.

Lúc này, đôi mắt Kang Si Woo dừng trên người Seo Han.

Seo Han đang sờ cằm với vẻ mặt cực kỳ, cực kỳ nghiêm túc. Trông như đang suy tính làm thế nào, theo cách nào để hoàn thành giao dịch khó khăn này.

Kang Si Woo cũng quay video concept. Anh tận mắt chứng kiến thần thái của Seo Han, em ấy đổ nước lên đầu vì cho rằng chúng giúp em ấy gợi cảm.

Vẻ ngoài đó rõ ràng là sự dễ thương của chàng thiếu niên 17 tuổi.

'Bây giờ Seo Han có vẻ như đã biến thành một người khác.'

Khi em ấy bắt đầu nghiêm túc, Seo Han toả ra dáng vẻ như người trưởng thành. Đôi mắt sắc bén mà anh chỉ thỉnh thoảng bắt gặp, khác hẳn hình tượng hamster mà anh biết, khiến anh cảm giác không hợp.

Ngay bây giờ. Seo Han nghịch ngón tay với gương mặt kiên quyết.

Bịch bịch.

Người tới cùng tiếng bước chân là chị gái của Lee Do Kyung, đồng thời là nhân viên vàng của YCN. Phóng viên Lee Do Kyung.

Một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc dài bồng bềnh mỉm cười mở miệng: "Mọi người đến sớm thế? Tôi đoán mấy đứa đợi một lúc rồi, cả nhóm vẫn ổn chứ?"

"Vâng, bọn em ổn."

Đừng để nụ cười và sự quan tâm đó lừa.

Seo Han gật đầu, đưa đồ uống trên tay ra.

Cùng lúc ấy, khoé mắt phóng viên Lee Do Yeon cong lên. Một âm thanh ra lệnh đập thẳng vào tai: "Nếu đã là bạn của Do Kyung thì cứ cư xử thoải mái đi."

"Không đâu, vì công việc của chị rất bận nhưng vẫn dành thời thời gian quý báu để đến đây, vì thế bọn em ít nhất cũng nên cư xử phải phép, mời chị uống nước."

"Haha, em nói có lý. Tên em... Do Seo Han?"

"Vâng, đúng ạ."

Kang Si Woo im lặng ngồi cạnh Seo Han, chào hỏi cô bằng cái cúi đầu: "Xin chào..."

"Khuôn mặt này cũng quen nữa..."

Cảnh tượng kỳ lạ vì mọi người vừa mỉm cười vừa chào hỏi nhau nhưng đôi mắt người nào người nấy đều lạnh ngắt.

Khi Seo Han ngồi xuống, không khí trở nên im lặng ngột ngạt.

"..."

Và rồi.

Chính Kang Si Woo lại là người đầu tiên bước ra phá vỡ bầu không khí này chứ không phải ai khác.

Bởi vì anh có ưu thế hơn.

Cho dù không biết Seo Han sẽ thoả thuận gì với họ nhưng rõ ràng em ấy nắm được nhược điểm của Lee Do Kyung rồi.

Trong tình huống này, Kang Si Woo chỉ cần lật con bài của mình là được.

Kang Si Woo siết chặt tay đặt trên đầu gối.

"Tôi nghe nói chị có thông tin lý lịch của tôi."

"Ừm, à." Lông mày phóng viên Lee Do Yeon nhướn lên, một câu nói trung thực đến bất ngờ đột nhiên xuất hiện: "Đúng vậy. Tôi đang cân nhắc có nên đưa tin, khuấy động cả chương trình này hay không."

"..."

"Con riêng của tập đoàn Taewoon có ý định trở thành người nổi tiếng. Với cương vị là phóng viên (mảng) giải trí, tôi sẽ ngấu nghiến tin sốt dẻo này đến tận xương tuỷ."

Phóng viên Lee Do Yeon nhún vai, tiếp tục: "Thời gian, tôi định đăng nó sau khi cậu debut. Giả dụ cậu không lọt vào bảng xếp hạng thì sao? Hãy đăng nó đúng lúc cậu bị tuyên cáo thất bại?"

"Chị!!!" Lee Do Kyung nuốt khan, ngăn chị gái lại.

Nhìn cách anh chàng này giậm chân giận dỗi, có vẻ Do Seo Han bắt được thóp lớn đấy.

Kang Si Woo hít một hơi thật sâu, lấy dũng khí nhìn thẳng vào phóng viên Lee Do Yeon.

Anh không biết Do Seo Han giúp được khoảng mức nào nhưng phóng viên Lee Do Yeon khá khó đối phó.

Có lẽ chị ta không muốn bỏ lỡ tin tức chấn động này đâu.

Không biết tập đoàn Taewoon có thể chi ra bao nhiêu để bịt miệng chị ấy.

Trong khi Kang Si Woo đánh nhau với suy nghĩ trong đầu, phóng viên Lee Do Yeon cười nói.

"À, đừng lo lắng. Hiện tại, chỉ có mỗi tôi biết thôi. Đối với tin tức lớn thế này, đăng độc quyền là ưu tiên hàng đầu của tôi."

"Điều đó không an ủi em chút nào hết."

"Ừ? Đúng nhỉ một người đăng bài hay nhiều người đăng bài, kết quả cũng như nhau thôi."

Đúng lúc đó, Seo Han bắt đầu vào việc: "Sẽ khác. Việc ngăn chặn một người lên tiếng khác hoàn toàn với việc ngăn chặn vô số người lên tiếng."

"...?"

Phóng viên Lee Do Yeon nhìn Do Seo Han như thể cậu ấy thật vớ vẩn. Suốt sự nghiệp làm nhà báo của cô, cô đã chứng kiến rất nhiều người tung ra những lời đe doạ vụng về, chẳng hạn như có người nói cô sẽ không bao giờ được đặt chân lên tầng cấp này. Tuy nhiên, cô không ngờ có ngày một đứa trẻ chẳng có gì trong tay dám đe doạ lên đầu cô.

Phóng viên Lee Do Yeon bật cười: "Ồ... Bây giờ cậu đang đe doạ tôi đấy à? Nghiêm túc?"

"Em trai chị đang gặp nguy hiểm đấy..."

"Hả?"

Nét mặt phóng viên Lee Do Yeon lập tức lạnh lùng: "...Em phạm tội à?"

'Thật là cực đoan.'

"Chị đang nói gì thế? Em là người tốt?"

"Người tốt bị ai đó bắt thóp? Em dựa vào đâu mà dám khẳng định mình là người tốt?"

"Không, đó là..."

Lee Do Kyung xoa mặt bởi nước mắt cứ trào ra liên tục.

Chị gái anh ta vừa hỏi Lee Do Kyung phạm tội gì, vừa tỏ ra cực kỳ thất vọng.

Đó là một cảnh tượng đáng để thưởng thức.

Giữa lúc hỗn loạn, Seo Han cắt ngang với khuôn mặt vô cùng bình tĩnh.

Giọng nói đều đều như thể đang đọc một đoạn văn trong sách giáo khoa: "Em trai của chị phóng viên có 5... À không, 3 thôi, cô người yêu. Nếu bị lộ, việc ra mắt sẽ gặp nhiều trở ngại lắm đấy."

Phóng viên Lee Do Yeon chớp chớp mắt lắng nghe Do Seo Han nói.

Rõ ràng là tiếng Hàn, nhưng hơi khó để hiểu hết ý trong câu ngay được.

Vì thế?
Em trai cô?
Đã có bạn gái?
Hơn nữa?

"Bắt cá... Không phải hai tay... Mà là ba?"

Phóng viên Lee Do Yeon đếm thầm số lượng từng cô gái trên đầu ngón tay, câu chốt gắt gỏng thốt ra.

"Em bị điên hả?"

Tôi nghĩ thoả thuận này sẽ xong nhanh thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com