TruyenHHH.com

[Ss1]GIA ĐÌNH...

chương 38

tacgia_ka

WAHLBERG: tốn mớ tiền để sửa đây...

ZERO: WAHLBERG...tôi cần xử thêm...

WAHLBERG: khoan đã, bây giờ không phải lúc đâu. Chúng ta đến đây để lấy lời xin lỗi. Không nên dùng bạo lực...

RYOH: phải, ông bác nên bình tĩnh. Ảnh hưởng đến mạng người đấy

ZERO: các con của ta thì sao? Cũng là mạng đấy, sao không tính vào?

RYOH: ờm...

ZERO:..._ ông liếc xéo làm RYOH cứng họng, mặc kệ có ảnh hưởng hay không nhưng ông đã tạo ra 1 quả cầu khổng lồ và có màu đen dị biệt. Nó to bằng nửa cái bộ phép thuật, quả cầu rơi xuống tạo ra vụ nổ khủng bố lây lang qua chỗ của người dân, gây ra tình trạng hỗn loạn. Những người nằm trong phạm vi đều bị thương ít nhiều

WAHLBERG: 😧

ZERO: ta nhẹ tay rồi, nhưng vẫn chưa xong đâu...lời xin lỗi mà tôi nói không thể xuất phát từ miệng 1 cách đơn giản như vậy...

RYOH:..._ anh cũng chẳng biết nói gì nữa, không phải bênh vực nhưng anh cảm thấy ZERO đã rất nhẹ tay rồi. Nếu ông mà ra hết thì chắc bây giờ anh cũng chẳng đứng đây mà chứng kiến cảnh tượng hỗn loạn này...
__________________________________________________________

Sau 1 tuần kể từ khi sự việc các thánh nhân đến nhà của MASHLE. ngày nào tan học xong thì cậu liền về nhà và đến nhà thờ phía sau lâu đài để mà cầu nguyện. Cầu nguyện kỳ tích sẽ xảy ra...
Cũng chẳng thể bỏ qua kỳ thi tuyển chọn thánh nhân và kiểm tra thi tốt nghiệp...

LEMON: MASHLE, đứng lại!_ cô và đám bạn của MASHLE đứng chặn trước mặt dường như không muốn cho cậu đi.

MASHLE: 💦 tôi muốn về nhà...

DOT: bọn này cần nói chuyện, đi nào!_ thế là cả đám vác cậu lên và chạy về phòng 302. Đặt cậu ngồi yên vị lên ghế và tất cả vào việc

FINN: tôi biết tâm trạng của cậu đang rất phức tạp MASHLE...nhưng còn bọn này?

MASHLE: h-hả?

DOT: bọn này là bạn của cậu, cậu có thể tâm sự với bọn này mà?

MASHLE: tôi muốn về nhà...

LEMON: kể từ ngày sự việc ngoài ý muốn đó xảy ra cậu suốt ngày lầm lầm lì lì, không nói chuyện với ai ngoài trao đổi việc với ABEL, học xong thì về nhà luôn. Không còn ở phòng ký túc xá nữa, không có cậu bọn này thấy thiếu 1 thứ gì đó rất quan trọng

LANCE: bọn tôi không đủ quan trọng để cậu giải bày sao?

MASHLE: đâu coá, tại tôi bận thôi

LEMON: xộn lào! ABYSS đã nói hết rồi. Cậu gấp rút về để thăm các anh trai rồi qua chỗ nhà thờ để cầu nguyện đến sáng hôm sau luôn! Trừ giờ cơm, ngủ, học ra thì cậu dành tất cả thời gian ở nhà, nhà thờ, với bệnh viện. Cậu hết dành thời gian cho bọn này rồi 😭

MASHLE: cái gì? Họ biết hả?

LANCE: 2 người đó đều là người dưới trướng của cậu mà? Biết cũng phải

MASHLE: *giúp tụi nó thành đôi bao nhiêu thì bây giờ nó phản bội lại bấy nhiêu...* Tôi xin lỗi...nếu mọi người đã nói vậy thì, xong việc tôi sẽ cùng mọi người đi chơi

1 câu nói làm cả đám vui vẻ. Nói vậy thôi nhưng cậu không muốn đi lắm đâu. Đã có thông báo từ nhà trường, về việc 1 học sinh trường WALKIS bị trọng thương không thể nói lý do nên cuộc tuyển chọn phải gác lại nữa. Người đó là DOMINA chứ ai...

LANCE: quyết định rồi ha

DOT: yes! Vui vẻ lên đừng có ủ rũ nữa, tôi mua bánh xu kem ch-......_ DOT vui vẻ khoác vai MASHLE và phủi phủi phần che đầu của cậu, rồi từ từ nó bị hất ra. Lúc này đây ai ai cũng kinh ngạc hết

LEMON: 😧 MASHLE... tóc của cậu...

MASHLE:...

TOM: cậu còn trẻ mà sao lại nhiều tóc bạc thế này!!!

FINN: không phải...không phải già mà là... tóc của cậu ấy đang dần chuyển sang màu trắng rất giống với chú ZERO...

MASHLE: có hả? Thôi kệ đi, để vậy cho giống với cha...

LANCE: chắc là zen của chú ấy nhập vào người của cậu trễ đấy...
__________________________________________________________
Kì nghỉ hè cuối cùng cũng đã đến. Cả đám háo hức chạy ra biển ngịch nước ngâm mình vào làng nước mát...nhưng lại thiếu nhân vật quan trọng

LEMON: MASHLE đi đâu rồi?

FINN: hình như cậu ta nói thấy 1 cái nhà thờ nên đã vào đó cầu nguyện lát sẽ ra sau...

DOT: đi chơi mà cầu nguyện á???

LANCE: chúng ta cần lôi cậu ấy ra không?

TOM: rất cần đấy, để tôi

WAHLBERG: không cần đâu mấy đứa _ WAHLBERG ngồi trên ghế từ khi nào mà không ai hay, lên tiếng ngăn đám nhỏ lại... LEMON bắt đầu uốn éo

LEMON: thầy ơi bây giờ thầy đẹp trai lắm rồi đừng có phơi thân hình của thầy chứ em đã có MASHLE gòi 😍

DOT: đù...6 múi luôn...

FINN: sao thầy ở đây ạ?

WAHLBERG: hè chỉ có 1 lần thôi, ít nhất ta có thể giải toả mệt mỏi sau khi ZERO phá banh cái bộ phép thuật...

LANCE: banh luôn sao ạ?

WAHLBERG: phải, đã vậy các thánh nhân cũng đã bị thương...nhưng ta thấy là còn quá nhẹ...

RYOH: tôi cũng không trách được vì đây là việc trả thù theo bản năng..._ thêm 1 nhân vật bất ngờ nữa khiến LEMON ngất liệm luôn. Xuất hiện với lý do hệt như WAHLBERG là hè chỉ có 1 lần...

TOM: thánh nhân ánh sáng

RYOH: yep✨

TOM: ựa...chói quá...

WAHLBERG: quay lại vấn đề chính nào, đừng ép buộc MASHLE...cứ cho nó không gian riêng tư đi...lát nữa nó sẽ ra ngay thôi

LEMON: tại bọn em cũng thấy tội cậu ấy lắm...

LANCE: //thở dài//_ đúng, ai cũng cảm thấy tội nghiệp MASHLE hết. Nếu họ là MASHLE thì họ sẽ không chịu nổi mất thôi...

Bọn em chỉ muốn cậu ấy vui vẻ lại thôi...





















Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com