TruyenHHH.com

Squid Game

"Young-il, mặt tôi dính gì mà cậu cứ nhìn hoài vậy?"

Gã cười, bông đùa.

"Là dính sự đẹp trai đó!"

Gi-hun cười ngượng ngùng, gãi má. Nơi ấy ửng lên những áng hồng, trông cưng thiệt chứ.

Dẫu sao ở cái tuổi này, làm gì còn ai giữ được vẻ điển trai thời xưa. Huống hồ còn là đối với một người đàn ông dòm trông già chát, râu ria xồm xoàm như Gi-hun. Việc được khen như thế quả thật khiến anh ngại chín mặt.

Gi-hun đưa tay lên gãi đầu, cười lỏn lẻn. "Ôi, cậu đừng có ghẹo tôi nữa mà."

"Không. Nó là sự thật."

In-ho nghiêm túc. Giọng nói gã chắc nịch, quả quyết.

Và như để khẳng định cho câu từ của mình thêm phần chắc chắn, gã bồi thêm.

"Tôi thấy anh rất dễ thương, đáng yêu cực."

Lúc này, Gi-hun không biết phải trả lời kiểu gì. Anh ngơ ngác nhìn In-ho.

"Tôi yêu anh."

Vãi, mọi chuyện nên dừng ở đây được rồi. Gi-hun thấy sợ tê tê cả người rồi, hai chân anh đã mềm nhũn hết trơn. Cuối cùng, anh vẫn cố nặn ra một nụ cười, ráng đáp lại đối phương.

Hy vọng cậu ấy sẽ không buồn.

"Cảm ơn, tôi cũng yêu bản thân mình lắm." Gi-hun nói.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com