Sqhy Snh48 Cuoi Truoc Yeu Sau
Châu thi vũ ngồi đợi cả ngày cũng không thấy vương dịch tan làm về nhà, bởi vì nóng lòng mà gọi cho vương dịch.- cái đó... đã trễ rồi em không định về nhà sao? - hôm nay có nhiều bệnh nhân mới, tôi phải tăng ca, chị ngủ đi không cần đợi tôi!- nhưng mà...Châu thi vũ còn chưa kịp nói hết câu thì đầu dây bên kia đã ngắt kết nối.- nhưng mà tôi có chuyện muốn nói với em cơ mà...Châu thi vũ không biết vương dịch về khi nào, chỉ biết lúc tỉnh giấc đã phát hiện vương dịch đang chuẩn bị đi làm.- a vương dịch!- tôi phải tới bệnh viện, có gì để sau hãy nói! Còn không để châu thi vũ gật đầu đã rời đi.Châu thi vũ thất vọng, mối quan hệ này chỉ có thể đi tới đây thôi sao?Mà vương dịch hôm nay không tới bệnh viện với tư cách một bác sĩ...Căn phòng đầy mùi thuốc sát trùng, xung quanh là đủ loại máy móc tiên tiến nhất đang chờ hoạt động.- kết quả tương thích là 97% chỉ cần phẫu thuật thành công thì châu tiểu thư sẽ có thể sống cả đời với trái tim khỏe mạnh! - một vị bác sĩ trung niên lên tiếng khi nhìn thấy kết quả xét nghiệm.- nhất nhất yên tâm, đây là bác sĩ phẫu thuật giỏi nhất Trung Quốc, có ông ấy ở đây, tuyệt đối không có vấn đề! - châu phu nhân đứng một bên nói.Vương dịch gật đầu rồi nói.
- tim của châu thi vũ sắp không trụ được rồi, phải mau chóng phẫu thuật!- nhất nhất, mẹ xin lỗi... - châu phu nhân nghe xong không kìm được, bà bước tới ôm lấy vương dịch.- không cần xin lỗi, đây là con tự chọn, mama không có lỗi! - nhưng con thật sự không để châu châu biết sao? - châu phu nhân nói, trong lòng bà biết rõ tình cảm của châu thi vũ, cũng biết rằng nếu không có vương dịch châu thi vũ sẽ như thế nào.- Con muốn chị ấy sống trong vui vẻ chứ không phải đau lòng, chị ấy nên quên đi con, quên đi người tên vương dịch! Hai ngày sau...Châu thi vũ đã mặc đồ bệnh nhân, nằm trên giường bệnh chuẩn bị phẫu thuật nhưng trong lòng vẫn mong lung, cứ nhìn về phía cửa, sau đó lại không nhịn được mà nói với châu phu nhân.- mama, vương dịch đi công tác còn chưa về, hay là đợi em ấy về, sau đó mới làm phẫu thuật! - không được, tim của con không đợi được nữa, châu châu ngoan ngoãn làm phẫu thuật đi!- nhưng...- được rồi, làm phiền bác sĩ!Châu thi vũ cứ vậy nhắm mắt lại, khi thuốc gây tê được tiêm vào cả người cô liền rơi vào khoản không vô tận, xung quanh chỉ toàn một màu trắng xoá.Châu thi vũ nhìn thấy vương dịch đứng nhìn từ phía xa liền kêu tên vương dịch rồi chạy tới nhưng vương dịch vừa thấy cô đến gần liền chạy đi.- vương dịch, là tôi châu thi vũ!- em đừng chạy nữa!- vương dịch!Châu thi vũ đuổi theo đến khi không thể chạy nữa, ngồi bệch xuống lúc này vương dịch mới dừng lại, nhìn về phía cô mỉm cười, có vẻ vương dịch đang nói gì đó nhưng châu thi vũ lại không thể nghe thấy.Cô nhìn về phía vương dịch, không hiểu sao đột nhiên lại cảm thấy đau lòng đến mức không thể chịu nổi, cơ thể mất đi trọng lực mà ngã xuống.Châu thi vũ vội giơ tay về phía vương dịch, muốn vương dịch đến cứu mình nhưng vương dịch lại quay người rời đi.- đừng đi, vương dịch!
- tim của châu thi vũ sắp không trụ được rồi, phải mau chóng phẫu thuật!- nhất nhất, mẹ xin lỗi... - châu phu nhân nghe xong không kìm được, bà bước tới ôm lấy vương dịch.- không cần xin lỗi, đây là con tự chọn, mama không có lỗi! - nhưng con thật sự không để châu châu biết sao? - châu phu nhân nói, trong lòng bà biết rõ tình cảm của châu thi vũ, cũng biết rằng nếu không có vương dịch châu thi vũ sẽ như thế nào.- Con muốn chị ấy sống trong vui vẻ chứ không phải đau lòng, chị ấy nên quên đi con, quên đi người tên vương dịch! Hai ngày sau...Châu thi vũ đã mặc đồ bệnh nhân, nằm trên giường bệnh chuẩn bị phẫu thuật nhưng trong lòng vẫn mong lung, cứ nhìn về phía cửa, sau đó lại không nhịn được mà nói với châu phu nhân.- mama, vương dịch đi công tác còn chưa về, hay là đợi em ấy về, sau đó mới làm phẫu thuật! - không được, tim của con không đợi được nữa, châu châu ngoan ngoãn làm phẫu thuật đi!- nhưng...- được rồi, làm phiền bác sĩ!Châu thi vũ cứ vậy nhắm mắt lại, khi thuốc gây tê được tiêm vào cả người cô liền rơi vào khoản không vô tận, xung quanh chỉ toàn một màu trắng xoá.Châu thi vũ nhìn thấy vương dịch đứng nhìn từ phía xa liền kêu tên vương dịch rồi chạy tới nhưng vương dịch vừa thấy cô đến gần liền chạy đi.- vương dịch, là tôi châu thi vũ!- em đừng chạy nữa!- vương dịch!Châu thi vũ đuổi theo đến khi không thể chạy nữa, ngồi bệch xuống lúc này vương dịch mới dừng lại, nhìn về phía cô mỉm cười, có vẻ vương dịch đang nói gì đó nhưng châu thi vũ lại không thể nghe thấy.Cô nhìn về phía vương dịch, không hiểu sao đột nhiên lại cảm thấy đau lòng đến mức không thể chịu nổi, cơ thể mất đi trọng lực mà ngã xuống.Châu thi vũ vội giơ tay về phía vương dịch, muốn vương dịch đến cứu mình nhưng vương dịch lại quay người rời đi.- đừng đi, vương dịch!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com