Spirited Away 2 Full
Chihiro chạy thật nhanh xuống lầu để ăn sáng. Cô sẽ không chậm một giây phút nào nữa cho đến khi biết được bên kia cánh cổng kì lạ ấy có gì._Chào buổi sáng, Chihiro!_Chào mẹ, phần ăn của con đâu rồi?_Ngay đây!... Này, con có nhận ra điều gì không?_Hôm nay lại là một ngày đặc biệt nào khác ạ?-Chihiro vừa nhìn mẹ bằng ánh mắt ngạc nhiên, vừa nhận lấy phần ăn từ tay mẹ mình._Mùa hè đến rồi đấy!-Bà Ogino cười._Mùa… mùa hè? Ồ, tất nhiên ạ! Chihiro ngồi xuống bàn ăn. Cô thấy mình nên ăn thật nhanh, nhưng rồi cô lại nhìn mẹ mình và chợt nghĩ ra một điều…_Mẹ à!_Sao vậy?_Ngày chúng ta chuyển đến đây thật đặc biệt, đúng không mẹ?_Bình thường thôi! Mẹ chỉ bị gây ấn tượng bởi một khu công viên giải trí…_Công viên giải trí!?_Phải, con không nhớ sao? Mẹ còn nhớ rõ cái lúc con nắm chặt tay mẹ khi con qua cái đường hầm tối đen ấy đến nỗi mẹ suýt ngã…_..._Rồi sau đó chúng ta lại tìm thấy một gian hàng bán đồ ăn thật ngon, và ba mẹ đã thưởng thức chúng trong khi con cứ khăng khăng chối từ và đi vòng quanh nơi đó. Khi ra về, ba mẹ đã phải tìm con rất nhiều đấy! “Thì ra chỉ là một công viên thôi sao? Vậy mà mình cứ tưởng…”_Nhưng…_Nhưng?_Rõ ràng chúng ta đi vào chỉ một lúc thôi, khi đi ra thì chiếc xe lại bám đầy bụi và đủ loại lá cây cả! Đó là điều khiến mẹ bực mình nhất đấy!_Ơ!?(=.=’) Ah, chết rồi, con phải đi…_Lại đi nữa à?_Mmm… Con… đi dạo ạ!_Đi đâu đi cho gần thôi, về trễ là không xong đâu đấy!_Dạ! Bên ngoài không khí thật trong lành. Bầu trời xanh ngắt, những làn mây trắng trôi lững lờ như vô tình… Khắp nơi nồng nàn hương hoa cỏ, cây xanh rợp bóng che con đường làng quê. Cảm xúc trong người cô bé 13 tuổi bây giờ mới thích thú làm sao!_Mẹ nói đúng! Hè về thật rồi! Không mất quá nhiều thời gian để Chihiro đến con đường mòn đó. Vài chú bướm bay lượn nơi những miếu thờ._Hy vọng chúng mày sẽ dẫn đường cho ta!-Chihiro bật cười khi nhìn thấy những chú bướm. Cảm giác cô đơn mỗi lúc lùi xa khi Chihiro càng đến gần cánh cổng. Khi đã đứng trước nó, nỗi sợ hãi của cô như tan biến hết. Cô nhìn vào bên trong cánh cổng, một cơn gió mạnh như muốn đẩy cô vào…_Liều một phen vậy, mình sẽ không sợ đâu!!!-Chihiro la lớn và xông thẳng vào trong. Cô bé chạy mãi cho đến khi nhận ra mình đang ở trong một căn phòng. Ánh sáng lọt qua khung cửa kính nhiều màu. Có một đài phun nước nhỏ xíu. Chihiro vẫn tiếp tục đi cho đến hết gian phòng. Cô bé mừng rỡ khi thấy trước mắt là một đồng cỏ xanh ngắt…_Có lẽ đi qua nó sẽ gặp được cái công viên giải trí kia! Mình có thể thấy thấp thoáng mấy căn nhà kì lạ bên kia đồng cỏ!... Chihiro vội vã chạy, nhưng…_A!!!-Chihiro ôm lấy đầu mình-Ôi! Đau đầu quá!!!_Tại sao chứ!? Tôi chỉ muốn được biết lý do thôi mà!!!_A!!!!!! “Không được! Mình đã đến đây và mình sẽ giải quyết mọi chuyện, mình không muốn gặp giấc mơ đó nữa!”Chihiro nghĩ và mặc cho cơn đau đầu hành hạ, cô chạy thẳng về phía trước. Nhưng thật sự, cô không thể vượt qua cơn đau… Cứ càng bước tới, đầu cô càng thắt lại… Chihiro đã kiệt sức và ngã xuống ngay trước đồng cỏ._Này, Haku! Haku! Cháu đi đâu vậy?_Cháu sẽ quay lại ngay, ông Kamaji! Cháu cảm nhận Chihiro đang ở rất gần đây! Cháu… cháu phải đi tìm cô ấy!_Haku!!! Đợi ta với chứ!… Một chàng trai có mái tóc xám và đôi mắt màu ngọc lục bảo đứng trước đồng cỏ xanh, đảo mắt nhìn xung quanh…_Chihiro!_Chihiro! Em nghe thấy gì không?_Chihiro!!! Chàng trai hét lớn, nhưng thật vô vọng… Không có tiếng người trả lời… Anh quỵ xuống, bất lực…_Haku!_Ông Kamaji, cháu nên làm gì? Cô ấy đang ở rất gần… Vậy mà cháu không đi tìm cô ấy được!_Bình tĩnh đi, Haku! Trước giờ cháu có bao giờ như thế đâu! Chẳng phải Haku của ông rất sáng suốt đó sao? Mà tên thật của Sen là Chihiro à?_Dạ phải! Cháu muốn gặp Chihiro! Cháu đã thất hứa với Chihiro, đã gạt cô ấy, bây giờ cháu chỉ muốn gặp lại cô ấy!_Thôi nào! Cháu biết đấy, với loại phép thuật Chihiro đang chịu, con bé không thể đi xa hơn đồng cỏ này… Còn cháu cũng không đi đâu hơn được thì làm sao… Mà sao Chihiro tìm lại được đến đây?_Có lẽ cháu vẫn còn tồn tại trong tiềm thức của cô ấy… như Lin nói. Hoặc chỉ đơn giản là ba mẹ cô ấy kể cô ấy nghe về vài chuyện ở đây… Nhưng cháu không quan tâm đến điều đó bây giờ nữa! Ông ơi, giúp cháu đi!_Trời ạ! Giải được phép thuật đó đâu phải nói là làm ngay được, cần có thời gian chứ!_… Còn Chihiro?_Một lúc sau, nó vẫn không tìm cách qua đây được thì sẽ về nhà thôi! Đừng lo!_Vậy ta phải làm sao?_Chẳng phải cháu là người xóa đi ký ức nó, vậy cháu phải biết cách giải chứ!_Nhưng cháu đã tìm kiếm mấy năm nay, thật sự không có cách…_Hmh… Gay thế sao? Ta cũng không thể giúp gì hơn cho cháu… Ah! Có một người có thể giúp cháu đó!_Ý ông là…_Uhm… Zaneba!_Vậy thì cháu sẽ đi ngay bây giờ!_Nhưng cháu chưa có gì bỏ bụng, lại còn giúp ta làm việc nữa, cháu phải ăn đã chứ!_Ở lại chỉ làm cháu thêm lo lắng, không sao đâu, cháu sẽ về nhanh thôi! Trong chớp mắt, một con rồng trắng vẩy xanh tuyệt đẹp bay vút lên bầu trời cao. … Chihiro mở mắt và thấy mình nằm trong căn phòng ban nãy…_Ơ!? Chẳng phải mình đã qua bên kia đồng cỏ rồi sao? Nhớ ra cơn đau đầu lúc nãy, Chihiro gượng đứng dậy…_... Mình sẽ về nhà! Nhưng chắc chắn rằng, cho đến khi biết được sự thật, mình vẫn còn quay lại nơi này cho dù cơn đau kì lạ ấy có đeo bám đi chăng nữa! Phép thuật đã ngăn cách họ gặp lại nhau… Liệu tình yêu thương có giúp họ phá bỏ nó? Chihiro sẽ bền lòng cho đến phút cuối mặc dù mọi chuyện phía trước vẫn còn quá mơ hồ? Haku sẽ tìm ra được cách giải phép thuật này?... oOo END CHAP 3 oOo
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com