TruyenHHH.com

Speak Of The Devil - Novel

Chương 44

heutho14

Vừa hôn, Jeong Yi Yoen cuối cùng cũng bắt đầu nghịch tay. Anh bắt lấy rồi vuốt ve như muốn gây áp lực lên tính khí của Lee Nan, ngay khi bị bàn tay ấy xoa nắn, một cảm giác sung sướng chạy dọc từ sống lưng lan ra khắp cơ thể, tay anh di chuyển càng nhanh, khoái cảm đánh lên thần kinh của cậu càng lớn.

"Ư...!"

Lee Nan vươn tay nắm lấy tóc người đàn ông rồi kéo về phía mình, cắn lên môi dưới của anh. Sau đó một tiếng ngân dài không nhịn được mà bật ra, tinh dịch được phóng thích, cảm giác được giải thoát khiến toàn cơ thể cậu chìm trong ngây ngất.

Chỉ mới xuất tinh xong một lần, Lee Nan lúc này thả lỏng toàn thân căng cứng ra lúc nào không hay, cậu buông đôi môi của người đàn ông rồi thở dài thư giãn trên giường.

"Ưmm..."

Xuất tinh là một loại thỏa mãn, tim cậu gia tốc nhanh như thể mới chạy được một quãng đường dài vậy, nhưng vô cùng thoải mái, chính cậu cũng thích cảm giác râm ran khi hơi nóng đó từ từ thoát ra, một lúc trôi qua, hơi thở của cậu cũng dần bình ổn lại, hai mắt liu diu muốn đi ngủ.

Nhưng đôi môi của ai đó không ngừng rơi lên hai mắt, trán rồi tai khiến cậu không thể nào ngủ được. Lee Nan cố đẩy Jeong Yi Yoen ra nhưng chân tay mất sức do rượu đã ngấm vào người, tay cậu buông thõng xuống giường.

"Tôi sẽ làm cậu cảm thấy thoải mái hơn một chút."

Lee Nan phải rụt vai khi cánh môi anh thì thầm sát vào tai cậu, nó khiến cậu bị nhột, đôi môi ấm nóng mềm mại đó ra sức ngăn cản giấc ngủ của cậu, cho dù cậu có cố gắng đẩy Jeong Yi Yoen ra thế nào, anh ta vẫn tiếp tục hôn lên mặt cậu như thể không cho cậu ngủ vậy.

"Dừng, tôi ghét nó...."

Lee Nan giãy giụa khi anh dùng hai tay tách đùi cậu ra, cậu chỉ muốn được đi ngủ bởi vì cậu biết rất rõ tiếp theo anh sẽ làm gì.

"Dừng? Cậu đã quyết định sẽ làm với tôi rồi còn gì."

Giọng người đàn ông chắc nịch, Jeong Yi Yoen là một tên khốn chỉ giả vờ kiên quyết vào những lúc như này, ngón tay của anh đã sớm chạm ra sau cậu.

"Ư...!"

Một ngón tay đẩy ngược vào trong, Lee Nan chỉ cảm thấy như mình đã hơi say trước cảm giác xa lạ khó nói đó.

Khốn kiếp, cậu chỉ ở đây để phóng túng chính mình, tình huống mà cậu đang đối mặt lờ mờ trong tâm trí vốn đã bị rượu làm cho vẩn đục của cậu, nhưng lại càng lúc càng mờ hơn khi hơi nóng kia ập tới, dường như sự nhẫn nại của Jeong Yi Yoen đã sắp không còn nữa rồi.

"Ha...ư..ư...!"

Ngón tay của người đàn ông đã vào sâu bên trong, kích thích lên vách thịt mềm mại nóng ấm bên trong, hành vi liên tục nhắm vào một điểm rồi đâm mạnh là rất ác, đột nhiên, đầu ngón tay anh chạm đến một điểm mấu chốt trong cơ thể cậu, lưng cậu bất giác nảy lên.

Ý thức của Lee Nan chập chờn trong cơn khoái cảm dâng trào, mắt cậu tối sầm lại. Thứ kia của cậu cũng đã ngóc dậy, được bao phủ trong khoang miệng ướt át của người đàn ông.

"Ughh...hah...uh, uhm..."

Tê dại từ cơn khoái cảm vừa rồi chưa hết bây giờ đã bị một kích thích khác ập đến, cả người cậu vặn vẹo một chút, dường như cậu đã quên mất cậu vừa bắn ra không lâu, hiện tại niềm vui muốn bắn ra lần nữa như cơn sóng thủy triều kéo đến.

"Ah...!"

Nhưng lại thêm một lần, miệng và ngón tay Jeong Yi Yoen chặn trước chỗ xuất tinh của cậu, tiếng rên rỉ đáng thương thoát ra khỏi môi cậu, cả người cậu nóng bừng thậm chí có chút đau đớn, cộng thêm với cơn buồn ngủ kéo đến không ngừng càng tra tấn khiến cậu hưng phấn muốn nổ tung.

Có nên ngủ thiếp đi không nhỉ? – Lee Nan vừa nghĩ vừa bị Jeong Yi Yoen lật nghiêng người qua một bên, lưng cậu dán vào bộ ngực trần trụi của anh, đến khi bị anh nắm lấy đùi và nâng lên, cậu có thể cảm nhận được quy đầu cứng ngắc đang chọc vào mình, vừa cứng vừa nóng.

"Ư...!"

Cậu rên rỉ bất lực trước sự xâm nhập của thứ to lớn này, kích thước và áp lực của nó khác biệt rõ rệt so với một vài ngón tay, cơn đau nhói ập đến, Jeong Yi Yoen bắt đầu vùi nó vào sâu hơn đến khi phía dưới của cậu bị nong đủ rộng, nhưng thứ tình dục này lại khiến cậu có cảm giác xa lạ.

"Ư...a..."

Jeong Yi Yoen đẩy tính khí vào mông cậu đến tận gốc, bên dưới hai người kề sát không một chỗ hở, chẳng phải cực đoan, đó là một loại chuyển động vô cùng trơn chu, có điều dị vật đi ngược vào đường ruột vốn dĩ không bao giờ là dễ chịu.

Lee Nan vặn người, nhưng Jeong Yi Yoen không buông cậu ra, hơi thở thô bạo của anh phả lên vành tai cậu khiến cậu thấy nhột nhột, cậu nhún vai quay đầu lại, vừa vặn đôi môi bị cánh môi kia nuốt lấy rồi mút vào.

Jeong Yi Yoen di chuyển hông rất chậm, từng nếp gấp bên trong cậu đã dần quen với kích thước của nó, đằng sau thứ cứng ngắc đó là thứ gì đó nặng trĩu và rất nóng, mỗi lần anh di chuyển, cảm giác sung sướng ấm áp dâng lên càng lúc càng nóng bỏng hơn.

Jeong Yi Yoen đặt hai chân cậu xuống, sự chèn ép giữa các trong nơi ẩm ướt mềm mại tăng lên, anh phát ra tiếng kêu nhẹ, sự rung động của thanh quản truyền tới đầu lưỡi nghe thật kỳ lạ. Lee Nan cực kỳ buồn ngủ, nhưng cậu không ngủ nổi, đủ thứ khoái cảm tình dục chồng chéo tràn ngập cơ thể cậu.

Cậu vừa chóng mặt vừa mơ hồ, giống như đang mơ. Tình dục chắc chắn là thứ niềm vui khiến cậu yêu thích, đó là thú vui rất kỳ lạ, rất ngọt ngào, nhưng mà bây giờ cậu chỉ muốn được đi ngủ thôi.

"Không."

Vì vậy cậu vươn tay xoa tính khí đang cương cứng của mình để xuất tinh, nhưng bàn tay của Jeong Yi Yoen lại ngăn cậu lại, anh thậm chí còn không cho cậu chạm vào bộ phận sinh dục của cậu, còn cúi người ôm lấy cơ thể cậu vào lòng. Cứ thế động tác lép nhép như đánh nước phía dưới vẫn tiếp tục, Lee Nan rên rỉ mà không thể chìm vào giấc ngủ trong vòng tay của Jeong Yi Yoen.

"A, a, a...!"

Jeong Yi Yoen đã khiến Lee Nan phải tỉnh, anh đột ngột rút thứ đó ra khỏi cơ thể cậu.

Đầu Lee Nan quay cuồng, cơ thể bị lật ngửa, trần nhà trên cao đập vào mắt cậu, dường như rượu và hơi nóng đã khiến đầu óc cậu bị tan chảy.

"Mẹ kiếp...!"

Jeong Yi Yoen mở rộng hai chân cậu dạng ra, sau đó lập tức đâm thẳng thứ cứng ngắc đó vào trong cậu, lưng cậu lập tức cong lên, cảm giác như bị sét đánh ngay trước mắt vậy. Khoảnh khắc đó cậu giật mình và muốn bỏ chạy, nhưng tính khí nóng như lửa đó đã đào vào sâu trong cậu rồi, toàn thân cậu không chịu nghe lời của lý trí nữa.

"A, ư, ư ....!"

Cậu thậm chí còn không biết mình đã xuất ra từ bao giờ, tinh dịch trắng đục trào ra từ quy đầu rất nhanh, đó là lúc mọi thứ bị quét sạch chỉ còn lại cao trào, sự sung sướng như pháo nổ liên hồi khiến cơ thể cậu co giật.

"Á!"

Lee Nan say đến mức hét lên, cậu dụi đầu vào tấm ga giường rồi thở hổn hển.

"Dừng lại...Ah, a, dừng lại đi..."

Lee Nan khóc vì phát điên, cậu đã say rượu và thậm chí còn quan hệ tình dục. Jeong Yi Yoen sẽ không bao giờ để cậu đi, cậu đã nghĩ mình sẽ thiếp đi bất cứ lúc nào hoặc hôn mê nhưng cậu không thể làm được, cậu bây giờ chỉ cảm thấy niềm vui này là một loại đau đớn.

"Tôi xin lỗi..."

"Chỉ một chút...một chút nữa thôi..."

Jeong Yi Yoen vừa tiếp tục đẩy hông vừa cắn mút lấy môi Lee Nan, bên dưới bị cắm thật sâu không tưởng nổi, nhịp độ ra vào lúc nông lúc sâu, hình như bên trong cậu có thứ gì đó đã bị phá vỡ, nơi cậu bị nghiền ép khiến cậu cảm thấy phát điên.

Tay Jeong Yi Yoen vuốt ve ngực cậu, anh dùng ngón tay ấn miết vào rồi bắt đầu liếm ướt cả hai bên, mỗi lần như thế anh sẽ giữ lấy mông cậu và vùi tính khí vào trong cậu ác liệt hơn.

Một buổi làm tình đủ thứ cảm xúc, từ trong ra ngoài.

Bây giờ chỉ còn một cách là chìm vào giấc ngủ, nhưng điều duy nhất khiến Jeong Yi Yoen thỏa mãn chính là không ngừng quấy rầy cậu, đem tất cả ham muốn của mình chôn vào thật sâu trong cậu.

Hai cánh tay cậu chẳng còn sức nữa, nhưng cậu vẫn cố gắng nhấc nó lên để bám vào cơ thể Jeong Yi Yoen, rồi lại cứ bị tuột xuống bởi cơ thể anh ướt đẫm mồ hôi. Jeong Yi Yoen càng làm điên cuồng cậu càng ôm anh chặt hơn rồi ghì anh xuống. Ma sát liên tục của bên dưới khiến các nếp gấp như bị kéo căng, ra ra vào vào rồi lại xuất ra càng lúc càng nhanh.

"Ư...!"

Jeong Yi Yoen đang có ý định xuất tinh vào trong cậu? Fuck!

Cơ thể anh dường như cứng hơn một chút, Lee Nan bị đâm vào chỗ sâu nhất chỉ có thể rên rỉ, run rẩy một cách bất lực. Thứ chất lỏng đó vốn đã loãng như nước, chảy ra từ quy đầu.

Cánh tay đang ôm Jeong Yi Yoen của cậu buông thõng, đây là việc không nằm trong dự tính của cậu, cậu không chịu nổi nữa, cậu nghĩ muốn kết thúc tại đây.

Nhưng thứ đó vẫn ở trong cậu, cậu không tỉnh táo được, ý thức lập tức chìm xuống mặt nước rồi lại nhanh chóng bị người ta vớt lên.

Âm thanh yếu ớt bật ra khỏi miệng cậu, cậu cảm thấy hình như người kia đang rời xa cậu, cậu đã nghĩ mình được tự do rồi...

"Chúng ta làm tiếp nhé."

Lee Nan mơ hồ nghe được Jeong Yi Yoen nói gì đó nhưng không hiểu được. Bàn tay anh lật cậu úp sấp lại, nhưng cậu quá mệt chỉ muốn được ngủ, làm sao cậu có thể chống tay trên giường như ý Jeong Yi Yoen muốn được.

"A...!"

Cảm giác phía sau bị mở rộng khiến ý thức của cậu trở lại, cậu buồn ngủ đến mức không thể mở mắt nhưng cậu cứng rồi, thứ kia của Jeong Yi Yoen còn cứng hơn và trực tiếp đâm mạnh vào trong cơ thể cậu.

Lee Nan cứ thế nằm sấp úp mặt trên giường, bị bàn tay Jeong Yi Yoen xoa nắn mở rộng cánh mông, đưa thứ đó cắm rút không ngừng.

"A...không muốn...dừng lại..."

Cậu lẩm bẩm với chính mình khi bị ra vào mạnh mẽ không chịu được.

"Suỵt, rất sướng mà."

Jeong Yi Yoen dường như không có bất kỳ biểu hiện sẽ lắng nghe lời cậu, anh lại đẩy sâu vào thân thể ẩm ướt của cậu, hơi nóng phả vào tai cậu, thúc về phía trước càng lúc càng nhanh.

"A...ha...a...!"

Mỗi một lần cơ thể Jeong Yi Yoen va chạm vào Lee Nan, cậu cảm giác mông mình như bị đánh vậy, thứ đó đến gần rồi bắt cậu nuốt hết vào, cọ bên ngoài một chút rồi lại nhanh chóng chui vào bên trong, từ bên trong lại kéo một vũng nước vương vãi rơi ra ga giường.

Cái gì cũng nóng, cảm giác hồi hộp khiến Lee Nan tỉnh táo, cũng khiến cậu phát điên mỗi lần bị nghiền nát.

Đến cuối cùng Jeong Yi Yoen đã làm cậu đủ, thỏa mãn phóng ra tràn đầy trong người cậu, anh không buông cậu ra, cậu cũng không thể ngủ, say rượu và tỉnh táo, tất cả những gì cậu có thể làm lúc này là rên rỉ.

Tính khí được rút ra bên ngoài, hơi thở gấp gáp của Jeong Yi Yoen còn chưa kịp lắng xuống. Lee Nan mơ màng cảm thấy như Jeong Yi Yoen đang ôm cậu.

Cơn buồn ngủ lại kéo đến, và cậu cứ thế chìm vào đến bất tỉnh.

Ưu điểm của loại rượu cao cấp chính là không gây ra cảm giác nôn nao, cậu vội vàng uống quá nhiều, bụng có chút khó chịu nhưng đầu không đau. Hơi thở của cậu lúc này vẫn còn tràn ngập mùi rượu.

Lee Nan nửa tỉnh nửa mê, mí mắt chớp mở trong vô thức, cậu vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, sương mù còn giăng kín trong đầu óc cậu, cậu vẫn cảm thấy có chút say.

Làm sao sau khi uống nhiều rượu một cách không tiết chế mà không say cho được?

Trong một khoảnh khắc, Lee Nan mơ hồ nghĩ vì sao cậu lại uống rượu, cậu sao lại ngủ thiếp đi và cậu đang ở đâu.

Sau đó, như thể ý thức được cái nhìn của ai đó đang chằm chằm về phía cậu khiến cậu đứng dậy.

"Tỉnh rồi?"

Ánh mắt đó...hóa ra là của Jeong Yi Yoen. Anh ngồi trên chiếc ghế đối diện giường rồi cứ vậy im lặng chăm chú nhìn cậu khi cậu đang ngủ. Điều này nghĩ thôi đã khiến Lee Nan nổi gai ốc.

Cậu không biết mình đã ngủ bao lâu. Bởi vì hiện tại là mùa hè, ánh dương vừa nóng vừa dài đến vậy cơ mà.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com