TruyenHHH.com

Soonchan Series Drabble Bliss Of Mine



Đương nhiên rồi, làm gì có chuyện Lee Jihoon dễ dàng cho mình tiếp cận cậu em đáng yêu kia chứ. Chỉ là Kwon Soonyoung ngớ ngẩn trong một giây bị cái người lùn lùn kia làm lu mờ nên đã tự đạp vào quả bom nổ chậm. Nhưng nếu không thì cậu chắc chắn không có cơ hội lại gần rái cá nhỏ đâu.


"Channie" giọng Soonyoung be bé, nhưng vốn là một nhạc sĩ, tai của Jihoon rất thính nên chỉ một chút thôi đã có tiếng hắng giọng. Con chuột kia giật thót...thật sự đấy, có cần kinh khủng vậy không?


Tình hình chính là....Kwon Soonyoung ngồi đối diện với Lee Chan - người đang cắm cúi làm bài, ghi ghi chép chép. Giữa hai người, chính là Lee Jihoon đang giả bộ đọc tạp chí. Trên bàn trừ sách vở và bút thì còn có dao và hoa quả mà Seungcheol mua. Nhưng theo Soonyoung thấy, chỉ cần hó hé một chút thì mình cũng biến thành hoa quả ngay ấy. 


Nan giải nha...


"Khát nước không?" Jihoon hỏi, vẫn là lịch sự mời khách, nhưng thái độ cao ngút trời. Soonyoung vội gật đầu, chỉ cần cái người này biến mất một lúc thì cũng được rồi. Quay sang cậu em trai cũng gật gật, Jihoon hướng tới phòng bếp gọi một tiếng "Cheollie, ba cốc nước"


Nhìn thấy dáng sếp mình vội vã mang ra ba cốc thì lòng Soonyoung lại quặn lên từng hồi.  Ở công ty oai phong thế nào, nhưng về với cái cục lùn này cũng chỉ là một con cún không hơn không kém. Sở dĩ Seungcheol có ngày này, cũng mắc tội bao che cho Soonyoung dạy lén Lee Chan ở thư viện mà thôi. Ít ra còn đỡ hơn ngủ ngoài sân, đúng chứ?


"Bình thường cậu dạy em tôi cũng im lặng như vậy à?" Jihoon lật trang báo, miệng ngáp. 

"Không, ồn ào hơn" Soonyoung thầm nghĩ, tôi vừa dạy vừa tranh thủ đụng em ấy một chút, để rồi bị ăn đạp nhưng cũng không sao. Chứ có cậu ở đây, tôi mà làm gì, liệu có sống nổi đến hôm sau.

"Vậy sao không như thế? Cứ coi như tôi tàng hình đi" 

"Sự thật là cậu cứ lù lù ở đây, khiến tôi không làm gì được" Soonyoung thở dài, trong tù cũng không đến mức này.

Jihoon cười, đáp lại "tôi biết cậu muốn lợi dụng, lợi dụng mọi cơ hội để lại gần em tôi. Nhưng tôi cũng biết, cậu chính là loại cả thèm chóng chán. Nên tôi muốn xem, cậu chịu được bao lâu. Dù sau này Channie có thích cậu thật thì tôi cũng không muốn nó chịu khổ, thà rằng bây giờ biết rõ bản chất của cậu còn hơn"


Soonyoung đầu óc quay cuồng, những lời Jihoon nói, cũng có 80% là đúng về mình....





Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com