Soojun Khong The Cuong Lai
Buổi tiệc thời trang kết thúc sớm hơn dự kiến. Trong ánh đèn flash lấp lánh và hàng loạt tiếng gọi tên, cặp đôi được săn đón nhất đêm – Choi Soobin và Choi Yeonjun – rời khỏi thảm đỏ giữa sự tiếc nuối của giới truyền thông.Nhưng với họ, ánh hào quang ấy không phải là điểm đến cuối cùng. Đó chỉ là một bước khởi đầu cho điều quan trọng hơn – một tương lai chung mà họ đã lựa chọn nắm tay nhau bước tới.Không vướng bận thêm lễ nghi, họ nhanh chóng rời đi, trở về nơi ấm áp quen thuộc – căn hộ của Soobin – để ăn mừng riêng tư cùng những người thân thiết nhất: Taehyun, Beomgyu và Kai.---Căn Penthouse nằm trên tầng cao nhất, nơi phóng tầm mắt ra toàn cảnh thành phố rực rỡ ánh đèn. Không gian ấm cúng được bày biện đơn giản với bàn ăn nhỏ chứa đầy đồ nhắm, vài chai rượu mạnh và một chiếc loa không dây phát ra bản nhạc jazz nhẹ nhàng."Chúc mừng hai người công khai thành công vang dội!" – Kai nâng ly, giọng phấn khích, mắt híp lại thành hai đường cong tinh nghịch."Không chỉ thành công đâu" Taehyun chen vào, khóe môi cong cong: "Tấm hình thảm đỏ của tụi anh giờ đang trending rồi đó.""Ủa, gì cơ?" – Yeonjun hơi nghiêng đầu, ánh mắt ngạc nhiên."Tấm anh nắm tay ông Soobin trên thảm đỏ á. Đẹp như poster phim luôn, lại còn ánh mắt... nghệ thuật đỉnh cao." – Taehyun vừa nói vừa nháy mắt.Beomgyu ngồi kề bên gật gù, một tay khoác eo Taehyun, tay kia cầm ly rượu: "Thiệt luôn đó. Nhìn anh Soobin lúc đó đúng kiểu Alpha cưng chiều Omega. Ai nhìn vô mà không phát cuồng cho được."Soobin lúc này đã uống gần nửa chai soju cùng với vang đỏ, hai má ửng hồng, mắt mơ màng ươn ướt. Hắn bất ngờ nhào tới ôm lấy Yeonjun từ phía sau, cằm tựa lên vai cậu, giọng lè nhè:"Bé ơi... bé à... hôm nay tôi vui lắm..."Yeonjun ngồi thẳng lưng, gương mặt bất lực nhưng chẳng buồn gỡ hắn ra. Hai tay Soobin siết lấy cậu như ôm một cái gối ôm ấm áp giữa mùa đông, mặt chôn vào gáy, hơi thở ấm nóng làm Yeonjun khẽ rùng mình.Kai nhanh như chớp rút điện thoại: "Khoảnh khắc vàng nè! Ghi hình liền!"Beomgyu cũng không chịu thua, lôi máy ảnh mini ra: "Tấm này chắc chắn in ra dán đầu giường cho hai người luôn."Còn Taehyun, trầm tĩnh hơn, lặng lẽ cầm điện thoại Soobin lên, giơ góc nghiêng hoàn hảo của hai người – Alpha đang siết chặt Omega, ánh mắt đắm say như trong phim điện ảnh. Không chần chừ, cậu đăng tấm ảnh ấy lên Instagram cá nhân của Soobin với dòng cap đơn giản:"My Love ❤️"Đăng xong, Taehyun khẽ cười thầm: "Mai kiểu gì ông Soobin cũng tăng lương cho mình."---Tiệc tàn dần sau gần một tiếng. Rượu đã vơi quá nửa, nhạc cũng được vặn nhỏ lại.Kai dụi mắt, uể oải ngả người ra sofa: "Em buồn ngủ quá..."Không cần nói thêm, Taehyun mở điện thoại, đặt xe cho cậu em thân thiết. Khi xe đến, Kai chào từng người, ôm chúc ngủ ngon rồi rời đi trong yên lặng.Beomgyu nhìn đồng hồ, quay sang Taehyun: "Mình cũng nên về thôi. Để lại không gian riêng cho cặp đôi mới công khai nè."Nghe thế, Yeonjun lập tức chen vào: "Ủa? Sao lại là anh? Taehyun là em họ Soobin mà, hai anh em ở lại, để anh về cùng em chứ? "Beomgyu khoát tay, cười bí hiểm: "Anh là người yêu ông Soobin. Anh ở lại chăm là đúng rồi. Vậy nha, có gì tự bắt taxi về sau nghen~"Trước khi bước ra cửa, Beomgyu còn chồm tới thì thầm vào tai Yeonjun:
"À mà nè... nếu không về nổi thì... chúc anh may mắn."
Kèm theo là một cái nháy mắt ngập tràn ẩn ý.Yeonjun còn chưa kịp phản ứng thì cả hai đã đóng cửa rời đi, để lại cậu đứng ngơ ngác giữa căn hộ chỉ còn lại mình và... một Alpha đang nằm sõng soài trên sofa, miệng lầm rầm mấy câu chẳng rõ nghĩa."Thiệt tình..." – Yeonjun thở dài, bước đến ngồi xuống bên cạnh."Soobin, anh dậy đi. Nằm ở đây đau lưng lắm, vào phòng nghỉ nè."Không thấy phản hồi. Cậu lay nhẹ vai hắn: "Nào, Soobin... dậy đi."Lần này, Soobin trở mình, đôi mắt lờ đờ hé mở, rồi đột nhiên nhoẻn miệng cười:"Bé... bé ơi... nay tôi vui lắm..."Yeonjun khẽ cười, cúi xuống nhéo mũi hắn: "Em cũng vui. Nhưng dậy đi nào."Nhờ Yeonjun đỡ, Soobin lảo đảo đứng dậy. Dù say, ánh mắt hắn vẫn không rời khỏi cậu, như thể chỉ cần quay đi là sẽ tan biến. Họ cùng nhau tiến về phía phòng ngủ...---Cùng lúc đó, trong xe, Taehyun quay sang Beomgyu, giọng có chút ngập ngừng:
"Này... em chắc chuyện này ổn chứ? Anh thấy hơi kỳ, giống kiểu gài người ấy."Beomgyu nhướng mày, cười lém lỉnh:
"Anh lo xa quá rồi. Em tính hết rồi. Dựa vào mật độ pheromone của ông Yeonjun thì ảnh sắp tới kỳ phát tình – chắc mai hoặc mốt. Mỗi đợt ảnh đều uống thuốc và tự nhốt trong phòng. Giờ có Soobin rồi, Alpha ở cạnh Omega trong kỳ đó là hợp lý quá còn gì.""Nhưng... lỡ anh Yeonjun giận Soobin vì nghĩ ông ấy thừa nước đục thả câu thì sao?"Beomgyu nháy mắt:
"Hửm? Em chưa kể anh à? Chính anh Yeonjun mới là người đang muốn ngỏ lời với ông Soobin đó. Chỉ là chưa có cơ hội nói thôi. Dạo này ảnh bận lo vụ công khai, thiết kế đồ đôi... rồi quên béng mất luôn. Em chỉ giúp nhẹ để đẩy thuyền về bờ thôi."Taehyun bật cười, bẹo má người yêu:
"Đúng là ma lanh."Beomgyu cười toe:
"Hai người đó sau này kiểu gì cũng cảm ơn tụi mình cho xem~"---Trở lại phòng ngủ, Yeonjun nhẹ nhàng đỡ Soobin nằm xuống giường, kéo chăn đắp cho hắn. Khi vừa xoay người định bước đi—Cánh tay mạnh mẽ bất ngờ kéo ngược lại.Yeonjun mất đà, ngã nhào lên người hắn."Anh—?""Đừng đi..." – Soobin lẩm bẩm, mắt vẫn nhắm hờ, tay vòng qua eo Yeonjun siết chặt."Anh say rồi... buông em ra..."Ngay sau đó, Soobin từ từ mở mắt, giọng khàn khàn, mang theo mùi rượu và mùi pheromone mật ong ngọt dịu quẩn quanh:"Tôi muốn em..."Yeonjun cảm thấy cổ họng mình khẽ run...---Chương sau H nha, tui thông báo trước á, không viết tốt H lắm đâu nhưng sẽ cố hết sức 😅
"À mà nè... nếu không về nổi thì... chúc anh may mắn."
Kèm theo là một cái nháy mắt ngập tràn ẩn ý.Yeonjun còn chưa kịp phản ứng thì cả hai đã đóng cửa rời đi, để lại cậu đứng ngơ ngác giữa căn hộ chỉ còn lại mình và... một Alpha đang nằm sõng soài trên sofa, miệng lầm rầm mấy câu chẳng rõ nghĩa."Thiệt tình..." – Yeonjun thở dài, bước đến ngồi xuống bên cạnh."Soobin, anh dậy đi. Nằm ở đây đau lưng lắm, vào phòng nghỉ nè."Không thấy phản hồi. Cậu lay nhẹ vai hắn: "Nào, Soobin... dậy đi."Lần này, Soobin trở mình, đôi mắt lờ đờ hé mở, rồi đột nhiên nhoẻn miệng cười:"Bé... bé ơi... nay tôi vui lắm..."Yeonjun khẽ cười, cúi xuống nhéo mũi hắn: "Em cũng vui. Nhưng dậy đi nào."Nhờ Yeonjun đỡ, Soobin lảo đảo đứng dậy. Dù say, ánh mắt hắn vẫn không rời khỏi cậu, như thể chỉ cần quay đi là sẽ tan biến. Họ cùng nhau tiến về phía phòng ngủ...---Cùng lúc đó, trong xe, Taehyun quay sang Beomgyu, giọng có chút ngập ngừng:
"Này... em chắc chuyện này ổn chứ? Anh thấy hơi kỳ, giống kiểu gài người ấy."Beomgyu nhướng mày, cười lém lỉnh:
"Anh lo xa quá rồi. Em tính hết rồi. Dựa vào mật độ pheromone của ông Yeonjun thì ảnh sắp tới kỳ phát tình – chắc mai hoặc mốt. Mỗi đợt ảnh đều uống thuốc và tự nhốt trong phòng. Giờ có Soobin rồi, Alpha ở cạnh Omega trong kỳ đó là hợp lý quá còn gì.""Nhưng... lỡ anh Yeonjun giận Soobin vì nghĩ ông ấy thừa nước đục thả câu thì sao?"Beomgyu nháy mắt:
"Hửm? Em chưa kể anh à? Chính anh Yeonjun mới là người đang muốn ngỏ lời với ông Soobin đó. Chỉ là chưa có cơ hội nói thôi. Dạo này ảnh bận lo vụ công khai, thiết kế đồ đôi... rồi quên béng mất luôn. Em chỉ giúp nhẹ để đẩy thuyền về bờ thôi."Taehyun bật cười, bẹo má người yêu:
"Đúng là ma lanh."Beomgyu cười toe:
"Hai người đó sau này kiểu gì cũng cảm ơn tụi mình cho xem~"---Trở lại phòng ngủ, Yeonjun nhẹ nhàng đỡ Soobin nằm xuống giường, kéo chăn đắp cho hắn. Khi vừa xoay người định bước đi—Cánh tay mạnh mẽ bất ngờ kéo ngược lại.Yeonjun mất đà, ngã nhào lên người hắn."Anh—?""Đừng đi..." – Soobin lẩm bẩm, mắt vẫn nhắm hờ, tay vòng qua eo Yeonjun siết chặt."Anh say rồi... buông em ra..."Ngay sau đó, Soobin từ từ mở mắt, giọng khàn khàn, mang theo mùi rượu và mùi pheromone mật ong ngọt dịu quẩn quanh:"Tôi muốn em..."Yeonjun cảm thấy cổ họng mình khẽ run...---Chương sau H nha, tui thông báo trước á, không viết tốt H lắm đâu nhưng sẽ cố hết sức 😅
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com